~ Translator : Dantalian ~
Đón xem chương mới sớm 1 tuần tại web team dịch.
Chương 08 được Update vào 17h35. Chúc các bạn đọc vui vẻ.
Bộ này đang tìm Translator chạy. Ai thấy thích hợp thì liên hệ bên ngoài nhé.
_______________________________________________
CHƯƠNG 8: TRỊ LIỆU SƯ ĐỀ NGHỊ ĐIỀU ĐÁNG SUY NGẪM
Bên trong căn nhà hoang, tôi đã chơi đùa một chút với hoàng kim báo đã trở thành một đối tượng để trả thù. Lí do là vì cô đã chỉa dao vào yếu điểm sau lưng tôi và còn nữa. Nếu cô chỉ tấn công tôi, tôi có thể đã tha thứ. Nó còn tệ hơn một trò tinh nghịch nữa, nhưng tôi không bị thương với số lượng kĩ năng như thế. Vì tôi là một người có lòng nhân ái, tôi vẫn tha cho cô ta.
Tuy nhiên, cô ta gây ra sự hủy hoại của một cửa hàng đã phục vụ tôi món bánh bông lan với kem tươi rất ngon. Đó không tốt chút nào. Dù tôi có dịu dàng đến đâu, vẫn có giới hạn cho phép. Nên… tôi quyết định ích kỷ đối với cô ta.
“Con đàn bà này hỏng nhanh đến bất ngờ.”
Loại thuốc kích dục mới dường như quá mạnh, nên mụ hoàng kim báo đang co giật trong khi thứ gọi là nước l** đang chảy ra từ thứ gọi lỗ và đang cười lớn. Thậm chí tôi bất lực khi thấy như vậy.
Trong lúc bắt đầu, tôi đã tận hưởng mùi vị của một người phụ nữ trưởng thành và thưởng thức một thế giới chỉ có sự khoái lạc, nhưng vì tôi làm chủ cuộc chơi quá mức sau khi trở nên kiêu ngạo, cô ta đã hoàn toàn hỏng rồi. Tôi không dùng món đồ chơi này nữa.
Nhờ thế, tôi chỉ có thể làm một lần, điều làm tôi không thỏa mãn. Tôi quyết định kiềm chế cho đến đêm nên tôi có thể ra toàn bộ với Freya và Setsuna. Phụ nữ trưởng thành thỉnh thoảng cũng rất tốt, nhưng như dự đoán, hai người họ là tuyệt nhất. Có lẽ nếu tôi ân ái với Freya và Setsuna mỗi ngày, Eve sẽ thực sự cảm thấy một chút hứng thú và muốn tham gia cùng với chúng tôi. Nó sẽ tuyệt nếu là như vậy. Tôi nên chủ động cho Eve thấy nó.
“Thí nghiệm thuốc kích dục thất bại rồi. Thật vậy. mình đã nghĩ rằng mình có thể dùng một loại mạnh hơn với một con quỷ.”
Tôi không thể dùng loại kích dục như bây giờ. Nó đáng ra là một kết quả vừa đủ chỉ bằng việc tìm ra nó. Mặt khác, nó có thể là một ý tưởng hay khi dùng một thứ hữu dụng hơn là thuốc kích dục. Nó vượt trội ở chỗ có thể vô hiệu hóa mà không giết chóc. Nếu tôi tăng cường nó thêm, nó sẽ trở thành một loại thuốc thú vị. Vấn đề là, tôi nên xử lý con ả hoàng kim báo đã bị hỏng này đây. Kế hoạch ban đầu của tôi là dùng cô ta thành con rối để lưu hành thông tin xung quanh tổ chức của cô ta… nhưng gửi thứ này về cũng chỉ gây thêm rắc rối.
“Chắc là nên sửa cô ta lại.”
Sử dụng [Hồi Phục], tôi chữa lành cơ thể cô ta. Tổn thương não bộ cô ta bắt đầu khỏi hẳn. Nhưng có một vấn đề. Kí ức của cô ta về khoái lạc vẫn còn, nên linh hồn không thể phục hồi. Kể cả khi cơ thể cô đã được chữa, nó sẽ khó khăn để tiếp tục sống như một con người. Thuốc rất đáng sợ. Nó tuyệt đối không tốt.
“Au, aahh…”
Dường như cô ta không rhể nói đàng hoàng được.
“Với [Tên thật] của ngươi, ta ra lệnh cho ngươi… Cản trở cuộc tìm kiếm ứng viên quỷ vương, Eve Reese, với tổ chức của ngươi. Đừng hỏi về ý nghĩa. Còn nữa, ta cấm ngươi tiết lộ bất cứ thứ gì về ta với ai khác.”
Vì tôi biết được [Tên thật] của cô ta, nên tôi dùng nó để ra lệnh cho cô ta. Thứ phiền phức của một cái [Tên thật] là kể cả khi tôi tìm kí ức của ta và có được nó nhờ [Hồi Phục], nó không thể thực sự bị sử dụng. Tôi cần phải nghe được nó từ miệng của người đó và vì miệng cô ta vẫn dùng được khi tôi chưa dùng thuốc kích dục, nó thật tốt khi tôi đã nghe nó từ cô ta tại thời điểm đó… Nghĩ cho thật kĩ, thì vấn đề với thuốc kích dục không sức mạnh mà là số lượng.
“Au…”
Con quỷ tộc hoàng kim báo gật mấy lần liền. Tôi không biết thứ mà cô một người đã bị hỏng, có thể làm, nhưng bây giờ, cô ta đang di chuyển. Giờ thì, tôi sẽ chỉ để nó thuận theo lẽ tự nhiên.
Tôi cấm cô ta tiết lộ tên tôi, nên sẽ không có lửa bén đến tôi được. Đó là một ý tưởng hay kể cả khi tôi nói nó với bản thân mình. Con quỷ tộc hoàng kim báo rời khỏi căn nhà hoang.
Với điều này, một vấn đề đã được giải quyết. Nếu cô ta may mắn, cô ta có thể sống một cuộc sống bình thường. Sau khi làm những điều tốt, tôi cảm thấy rất tốt. Như tôi đã nghĩ, thật đáng thương khi làm lại chỉ vì một cái bánh bông lan, nên nhường này đã là đủ cho hình phạt rồi.
“Thế thì, mình nghĩ mình sẽ quay về.”
Tôi đã hào phóng với cô ta, nhưng sẽ không có sự nhận nhượng với đàn ông. Tôi sẽ để những tên từ tộc loạn ngưu tấn công Eve xuống địa ngục.
Sử dụng [Biến Đổi Hồi Phục], tôi thay đổi mặt mình lần nữa và rời khỏi căn nhà hoang. Sau cùng, những tên từ tộc loạn ngưu đã thấy tôi chạy trong khi mang theo con quỷ từ tộc hoàng kim báo. Nhờ thế, tôi phải lãng phí ma lực một cách vô ích. Tôi nên thêm nó vào lí do trả thù.
Vì những lí do trả thù đã được tích tụ, mục tiêu trả thù sẽ chết ít thoải mái. Tiện thể, công chúa Flare, người tiếp tục đứng vị trí đầu trong bảng xếp hạng trả thù, đã trở thành một nô lệ tình dục tiện lợi đồng thời có thể được dùng cho chiến đấu và bằng lòng phục vụ tôi đến hết đời.
Tôi đang hướng đến khu vực có rất nhiều cửa tiệm xếp thành dãy. Tôi đã đánh dấu con quái vật mà tên loạn ngưu đã thao túng để tấn công hắn trong đêm, nhưng cho đến lúc đó, tôi có nhiều thời gian rảnh. Tôi muón hoàn thành mua một số thứ cần thiết để sống trong căn nhà hoang đó như chăn và thức ăn.
“Mình tự hỏi mình nên cho chúng xem địa ngục gì đây. Sau cùng, chỉ cho chúng đau thôi thì quá thiển cận.”
Tôi rất bối rối mỗi khi phải nghĩ đến một ý tưởng để trả thù. Vì đối thủ là đàn ông, tôi không thể làm bất kì thứ gì cảm thấy tốt được. Thêm nữa, với thẩm mĩ cá nhân tôi, nó không hề liên quan đến gia đình hay bạn bè mục tiêu mà tôi trả thù. Nó chỉ là ác quỷ và không đẹp đẻ gì. Sẽ giới hạn cho những tên tổn haiị tôi hay tài sản của tôi.
“Mìnhn nghĩ ra thứ gì hay ho rồi. Mình sẽ trút một mối thù thực phẩm với những mối thù thực phẩm khác.”
Tôi nên tổng hợp thuốc mình cần cho điều đó và có một loại độc quái vật hoàn hảo cho việc này. Nó chắc chắn sẽ trở nên một thảm kịch trả thù thú vị.
Sau khi xong việc mua sắm, tôi quay về nơi trú ẩn trong khi mang theo một đống đồ. Vì không thứ gì làm phiền trong rào chắn, nên dường như không có kẻ xâm nhập. Trước khi tôi vào trong nhà, tôi dùng [Biến Đổi Hồi Phục] để thay đổi diện mạo thành Kaeruga; đây là vẻ mặt khiến tôi cảm thấy an toàn nhất. Ngay khi tôi quay về, Freya và Setsuna lủi thẳng vào tôi.
“Mừng đã trở về. Không có rấc rối gì trong khi Kaeruga-sama đi vắng cả.”
“Kaeruga-sama, nhiều đồ quá hẳn là rất khó khăn. Setsuna sẽ giữ chúng.”
Cả hai đều rất vâng lời như những con chó vâng theo cảm xúc vậy. Người khác đang dùng tay giữ chân của mình ở góc phòng. Sẽ mất thời giàn để cô gái ấy trở nên ham muốn tôi.
“Chăn ấm! Kaeruga-sama. Cảm ơn anh vì mua chúng.”
“Cũng có quần áo nữa! Giờ chúng ta có thể giặt giũ rồi.”
Ngoại trừ thức ăn và chăn ấm, tôi đã chuẩn nhiều thứ cần thiết để sống. Sau cùng, chúng tôi đã bỏ lại hầu hết hành lý ở quán trọ và tôi đã đi kiểm tra quán trọ đã thuê, nhưng hành lý của chúng tôi đã mất rồi. Nó đã bị ăn cắp như một đầu mối để tìm kiếm Eve. Những nhu yếu phẩm cho hành trình của chúng tôi, số thuốc mà tôi không thể cho vào túi và những nguyên liệu khác nữa. Nhiều thứ đã mất rồi. Đây cũng là một thứ dã man… Tôi tuyệt đối không tha cho chúng. Tôi sẽ thêm hai cái này vào lí do trả thù.
“Setsuna, Freya. Anh tìm thấy nhửng tên đồng đội với những kẻ đã tấn công chúng ta hôm qua. Anh đã bảo Setsuna về điều này từ trước, nó đã được đánh dấu mùi hương thông qua việc ném dao. Anh đã đâm con quái vật của hắn với thứ đó. Nếu là em, Setsuna, em có thể đuổi theo mùi hương đó.”
“Nn. Như dự đoán, nó bất khả thi từ đây, nhưng nếu chúng ta tìm trong khi đi lòng vòng trong thành phố, Setsuna có thể tìm thấy nó.”
“Anh sẽ tin vào em. Hãy tấn công vào tối nay.”
“Hiểu rồi. Chúng ta sẽ để hắn bù lại tội lỗi đã gây sự với Kaeruga-sama bằng mạng của hắn.”
Setsuna bắt đầu đánh hơi bằng mũi mình. Quả là đáng yêu. Tôi sẽ chỉ để Setsuna trở nên hàng không dùng được nữa tại thời điểm cuối mà thôi, vì tôi khá cuốn hút bởi cô ấy. Khi tôi nhìn Freya, cô ấy đang tạo nước với ma thuật và cho chúng vào xô. Đó là chuẩn bị cho chuyện giặt giũ.
“Kaeruga-sama, Setsuna-chan, Eve-chan. Hãy thay đồ mới vào đi. Vì đồ trên người bây giờ khá bẩn, nên em sẽ giặt và phơi chúng.”
Chuyện giặt giũ là việc của Freya. Vì cô ấy có thể dùng ma thuật tạo ra nước, cô ấy là người phụ hợp nhất rồi. Hình bóng của tiền thân công chúa làm chuyện giặt giũ trông khá là kì dị và vui đấy chứ. Không hề lưỡng lự gì, Freya và Setsuna cởi bỏ đồ của họ và lộ ra bộ dạng mặc đồ lót. Và sau đó, họ nhìn núi đồ mà tôi vừa mua rồi bắt đầu chọn một trong số đó. Một cảnh tượng khá hay đấy.
“Sa-sa-sa, sao, các người lại cởi đồ mà không do dự gì vậy? Các ngươi đang ở trước đàn ông đấy, biết không vậy!?”
Eve, người im thít nãy giờ, đã lên tiếng.
“Setsuna là tài sản của Kaeruga-sama.”
“Em có hơi xấu hổ, nhưng nếu Kaeruga-sama có tinh thần hơn… em nghĩ mình sẽ hạnh phúc.”
Setsuna và Freyak không lưỡng lự gì khi cho tôi xem làn da của họ. Freya nghĩ nó là một cơ hội và cố cám dỗ tôi. Hôm nay, tôi đã kiềm nén quá nhiều, nên tôi sẽ cho họ thật nhiều tình yêu.
“Setsuna, Freya, anh vừa có hứng đây. Hai người cũng đã cởi đồ rồi. Anh nghĩ mình sẽ là một hiệp. Sau cùng, anh đã mua một chiếc chăn mà.”
Mặt sàn đã hư tổn. Nhưng chúng tôi có một chiếc chăn, điều đó quả thật tuyệt vời.
“Nn. Chúng ta không thể làm vào đêm nay vì phải đánh đêm. Setsuna tán thành làm ngay bây giờ. Cho em nhiều tình yêu hơn đi.”
“Vì em đã ngủ trễ sáng nay… Em đã đau lòng lắm đấy.”
Cả hai đều rụt rè tiến đến tôi với đôi mắt mò mịt. Eve nhìn họ với gương mặt hơi ửng đỏ.
“Tôi biết, Eve…”
“G-, gì!”
Với một bộ mặt ngượng ngùng đó, Eve ngân lên một thanh âm kì lạ. Dường như cô ấy cực kỳ hồi hộp.
“Chúng ta định sẽ dựa dẫm vào nhau kể từ giờ. Cô nên thay đồ ở phòng bên trong khi có thời gian và hãy gói đồ mà cô đang mặc bây giờ để thuận lợi cho việc giặt giũ. Vì tôi đã mua nhiều loại đồ, cô có thể chọn cái nào mình muốn.”
Eve hơi giận dỗi vì biến cố lúc sáng, nên tôi miễn cưỡng tăng dung tích của rào chắn gấp đôi trong khi đối với bản thân, nó khá vô ích. Kể cả khi có một kẻ đột nhập xuất hiện ở phòng đó, nó là một tình huống có thể xử lý được. Mặc dù tôi nghĩ cho cô ấy, Eve lại trưng bộ mặt lúng tung một lúc, cô ấy nghiêng đàu và phồng má.
“Sa-, sao lại là bây giờ, cái thứ như vậy…”
“Như vậy hiệu quả hơn… hay là, cô muốn tôi mời cô tham gia?”
Khi tôi nói thế, mặt cô ấy đỏ như quả gất. Dường như tôi nói trúng tim đen rồi. Khi tôi nhìn cô ầy và cười, mắt cô ấy bắt đầu ứa ra nước mắt.
“Ta đếch quan tâm nhé!”
Cô ấy nhặt đại một bộ đồ và rời khỏi phòng. Cô ấy là một cô gái thực sự đáng để trêu đùa. Tôi nhìn Eve rời đi trong khi cười.
Vì chỉ còn 3 chúng tôi, hãy bắt đầu ngay nào. Dường như Eve cũng có chút hứng thú với nó rồi. Với [Thấu thị], tôi đã thấy Eve qua phòng kế và áp tai lên tường.
Đã đến mức này, sẽ không lâu nữa Eve sẽ muốn tham gia cũng chúng tôi thôi. Cô ấy sẽ cần một co7 hội để làm thế. ‘Một tình tiết kịch tích mà Eve sa vào lưới với tôi’. Nếu thế, hứng thú của Eve với những thứ không đứng đắn sẽ trào ra và sẽ biện minh để yêu cầu tôi ôm cô ấy vì đã yêu tôi. Một sự kiện tiện lợi như thế có thể sẽ không xảy ra, nhưng nếu tôi cần, tôi có thể tạo ra nó.
“Chưa được à, Kaeru-sama?”
“Phải chờ đợi thật là tàn nhẫn.”
Có vẻ như Setsuna và Freya mất kiên nhẫn với tôi. Chả thế làm gì được cả; tôi sẽ cho họ thêm nhiều tình yêu nữa. Ừ, kiềm chế nhiều nhất có thể đi. Để rồi sẽ trở thành điều đáng để suy ngẫm cho Eve, người đang xúi bản thân áp tai lên tường, tôi khiến Freya và Setsuna rên to hơn nữa. Tôi quả là một người tốt. Eve chắc chắn cũng sẽ hài lòng.
Sau khi dành một quãng thời gian khá vui và sau đó ăn tối, tôi đi vào thành phố đã bao trùm bởi màn đêm. Khi chúng tôi hoàn thành, Eve đã quay về với một bộ mặt đỏ ửng nhưng có một chút mùi vị không đúng đắn lắm. Thật buồn cười rằng cô ấy không nghĩ nó đã bị lộ ra. Từ giờ, tôi sẽ cho ấy ở một mình. Không sớm thì muộn, cô ấy sẽ thực sự muốn tôi thôi. Lần này, tôi mang theo Setsuna, nên Freya và Eve sẽ canh nhà. Tôi không thể mang the Eve ra ngoài trước mặt địch, hay để cô ấy một mình.
“Kaeruga-sama, Setsuna tìm ra mùi đó rồi. Nó đến từ hướng này.”
“Em là một cô gái ngoan. Như một phần thưởng, anh sẽ mua kẹo cho em vào ngày mai.”
“Em mong đợi điều đó.”
Với sự dẫn đường của Setsuna, chúng tôi tìm thấy nơi ẩn nấu của những ten từ tộc loạn ngưu. Chúng đã dựng lều trong rừng bên ngoài thành phố. Quanh lều, có một con thiết đầu ngưu đang ngủ.
“Đến rồi.”
“Bắt đầu ngay lập tức nào.”
Không có bất kì tên canh gác nào. Cuộc tấn công này quá dễ dàng. Tôi biết, tôi sẽ làm một thứ thú vị. tôi tiến cận con thiết đầu ngưu đang say ngưu. Kể cả khi nó là một con thiết đầu ngưu, phần giáp cứng không hề đi đến cổ. Đâm vào phần đó với một con dao găm, tôi đổ vào đó một dung dịch thuốc ra. Đây là loại thuốc kích dục không pha loãng đã khiến con ả hoàng kim báo hỏng mất. Thế, tôi tự hỏi phản ứng của nó sẽ làm gì.
“Guaaaaaaaaa…”
Con thiết đầu ngưu đứng dậy và gầm rú. Và sau đó, nó cuồng loạn khịt mũi. Điều này có nghĩa lànó đang tìm thứ gì đó. Và rồi, nó nhìn về phía túp lều.
“… là một trò đùa, nhưng không ngờ nó thực sự xảy ra.”
Con thiết đầu ngưu lủi vào trong lều. Nước mắt đầu đầu chảy ra, khiến con thiết đầu ngưu phiền hà trong khi điên cuồng với một tên loạn ngưu trên miệng nó. Ném hắn ta lên mặt đất, nó bẻ gãy hai tay và chân hắn bằng chân không và nhảy lên lưng của hắn ngay sau đó. Xương sống của tôi loạn ngưu đã bị gãy.
“Kaeruga-sama, nó là gì vậy?”
“Anh đã thử đổ một loại thuốc kích dục vào huyết quản của nó vì chỉ có mỗi mấy con cái thôi… Kết quả là nó hứng tình và tim một tên bò đực khác.”
Một màn diễn khá thú vị đấy. Dường như nó thích quỷ hơn là người, nên thiết đầu ngưu đã tấn công những tên từ tộc loạn ngưu, từng người một mà không thèm ngó ngàng đến tôi. Một cảnh tượng cực kỳ buồn cười đang diễn ra trước mắt tôi, nhưng tôi dần dần mất hứng thú với nó. Tôi nên bắt đầu món chính thôi. Không có cửa tôi sẽ tha cho chúng chỉ với nhiêu đây cả.