-----------------------------------------
Trans: Nhật Nguyên
-----------------------------------------
“Bữa nay anh sẽ dạy cho mấy em ma thuật.”
Dưới trời nắng chang chang không một gợn mây, tôi dõng dạc tuyên bố. Mọi người đang ngồi trên mấy cái ghế đá được chuẩn bị sẵn. Bên cạnh tôi là một tấm bảng làm bằng ma thuật.
Thực ra tôi cũng không định dùng tới tấm bảng đó đâu.
Tôi chỉ muốn làm màu cho có không khí thôi.
“Thưa thầy!”
Sharon hào hứng giơ tay lên.
“Sao nào Sharon-kun?”
“Học ma thuật gì vậy? Trước giờ em chỉ toàn dùng ma thuật cường hóa cơ thể thôi.”
Dạo gần đây, khả năng chiến đấu của Sharon đã tiến bộ rất nhiều. Nhưng đúng như vừa nói, em ấy chưa bao giờ dùng ma thuật khác cả.
Quả thật em ấy giống một kiếm sĩ lão luyện hơn là một ma kiếm sĩ nhiều.
Cũng không sao...
Sức mạnh của em ấy cũng đủ rồi.
“Hôm nay chúng ta sẽ học về hỏa thuật. Dù không dùng trong chiến đấu nhưng cũng phải ráng mà nhớ lấy.”
Căn nguyên của buổi học này bắt nguồn từ một sự kiện xảy ra ngày hôm qua. Ấy la khi Mina và Rithina đến nhờ tôi dạy cách tạo lửa bằng ma thuật.
Khác với ma thuật công kích, đây chỉ là một ma thuật tạo lửa đơn giản, rất tiện dụng trong sinh hoạt hằng ngày.
Khi cần nấu ăn hoặc hâm nóng đồ ăn, họ cần phải dùng đến lửa. Nếu đi du hành dài ngày thì nhất định người ta phải học ma thuật này.
Nếu lần này suôn sẻ, lần sau tôi sẽ dạy họ thủy thuật. Nước là cốt lõi của nguồn sống. Con người cần rất nhiều nước để tồn tại.
Nếu có thể tạo ra nước và lửa, cuộc sống hằng ngày của chúng ta sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
“Vì vậy nên cô Celestia sẽ trở thành giảng viên đặc biệt trong buổi học này. Mời cô.”
“V-Vâng! Mong mọi người chiếu cố.”
Nghe tôi giục, Celes đứng dậy rồi bước tới.
Dạo gần đây, sau khi cùng nhau nghiên cứu con BomPhone3, quan hệ giữa chúng tôi càng lúc càng khá hơn.
Lúc giao con smartphone, tôi còn đưa kèm bộ sạc cho em ấy nữa. Phải nói là con bé mừng quýnh. Tất nhiên, dù không hiểu tườm tận về công nghệ này nhưng khi được nắm trong tay một công nghệ chưa rõ, em ấy vô cùng phấn khích.
Hình như ẻm run tới nỗi răng va vào nhau nghe lập cập.
Khi giải thích về chức năng của điện thoại, tay chúng tôi vô tình chạm nhau. (Tất nhiên là tôi cố tình rồi).
Celes đỏ chín mặt và rụt tay lại.
Ôi cái cảm giác thiết tha này thật là tuyệt vời.
“Nhận tiện, Laurier với Tanya có dùng được hỏa thuật không?”
“Chịu.”
“Bó tay.”
Ừm, trả lời rất hăng hái. Vậy cũng tốt.
Vậy túm cái váy lại thì chỉ có tôi với Celes là dùng được thôi.
“Để coi, giải thích một cách đơn giản thì chúng ta cần phải gọi hỏa tinh linh ra trước. Sau đó chúng ta chỉ việc nhờ nó tạo ra lửa là được.”
Chà.
Tôi chỉ cần tưởng tượng trong đầu là tạo ra lửa được rồi. Đúng là ở thế giới khác thì nền tảng nó cũng khác biệt.
Cơ mà gọi tinh linh ra à?
Có phải đây là cách giúp người ta dễ tưởng tượng hơn không?
Hay là tinh linh có tồn tại thật?
Cách dùng ma thuật cường hóa cơ thể thì y nhưng cách của tôi vậy: tưởng tượng cơ thể ta được cường hóa rồi trở nên mạnh mẽ hơn…. đại khái vậy… nhưng còn đối với những ma thuật kia, cách sử dụng lại khác.
Khi biết có nhiều cách khác nhau để tưởng tượng trong thế giới này, tôi vô tình kêu lên một tiếng nhỏ.
Trông thấy vẻ mặt tôi, Celes như thể đang thắc mắc không biết Onii-san có thấy vụ này thú vị hay không vậy.
“K-Kh-Không có gì đâu. Em nói tiếp đi.”
“V-Vâng.”
Sau đó, em ấy bắt đầu giảng giải về hỏa thuật.
Nói thật thì vụ này không cũng liên quan đến tôi, nhưng tôi vẫn muốn tìm hiểu về sự thật đằng sau cách tưởng tượng để dùng ma thuật ở thế giới này. Từ đó, tôi sẽ biết được cảm quan bình thường của họ. Đáng tìm hiểu lắm chứ.
Vì vừa là thiên tài lại vừa nhập học một ngôi trường danh tiếng, Celes giải thích rất dễ hiểu.
Tuy nhiên, chỉ nghe em ấy giảng thôi thì không ai làm được cả. Sharon, Mina và Rithina vừa rên rỉ vừa gắng sức suy nghĩ về cách để tưởng tượng.
Laurier với Tanya thì đã thấy mệt và lăn kềnh ra ngủ rồi.
Để đó, tối nay tôi sẽ phạt hai đứa ngực phẳng ấy sau.
“Khó quá à”
Mina nhăn mặt rên rỉ.
“Thì, đâu phải muốn là hiểu ngay được. Chuyện bình thường thôi mà em.”
Tôi dịu dàng an ủi Mina.
Lúc tập ma thuật đó, tôi cũng phải mất tận 3 ngày.
Ấy là chưa kể nhờ coi qua những anime và manga có nhân vật tạo ra lửa từ tay họ nên tôi mới hiểu được chút ít.
“Thôi, đâu phải muốn là hiểu ngay được. Chuyện bình thường thôi mà em.”
Tôi dịu dàng an ủi Mina.
“Anh làm mẫu cho em coi lần nữa được không?”
“Được chứ.”
Trả lời Mina xong, tôi liền triệu ra một ngọn lửa trong bàn tay mình.
“Không cần niệm chú mà vẫn dùng được ma thuật dễ như trở bàn tay luôn, quả là vi diệu-desu”
“Ừ, đúng là Haruto có khác.”
Thấy chúng tôi, Celes cũng tới nhìn chúng. Rốt cuộc là em ấy hợp tác với Mina để tâng bốc tôi.
Hình như ấn tượng về tôi trong lòng Celes đang tốt dần lên. Tôi không còn thấy bất an như trước nữa.
Hị hị hị.
Úi chết.
Celes sợ nữa mất.
Ngay lúc mặt mình sắp thộn ra, tôi liền nghiêm mặt lại.
Phải chín chắn lên mới được.
Tôi không thể phạm cùng một lỗi lầm nhiều lần được.
“Haruto có thấy được tinh linh không?”
Mina nhìn ngọn lửa đang cháy trong tay tôi và hỏi.
“Không em à.”
Tôi không thấy được.
Chỉ có mấy đứa học ở trường cao trung Vĩnh Cữu mới thấy được thôi.
Ơ, tôi có nói gì không nên nói không?
Celes ngạc nhiên ra mặt.
“Bộ anh nói gì lạ lắm hả?”
“Dạ… không… nhưng mà lạ quá… Muốn dùng ma thuật mà không niệm chú, người ta phải đồng bộ hoàn toàn với tinh linh mới được. Anh không thấy tinh linh thật ư?”
Hể?
Hóa ra là vậy à.
Hơn nữa, nếu tinh linh tồn tại thật thì chúng là cái giống gì?
“Ừm… anh chưa từng thấy lần nào hết. À, nhưng fairy thì có rồi. Cô ta thích Leon lắm cơ.”
“Leon?” “Fairy?”
Celes và Mina nghiêng đầu. Mỗi người hỏi một thứ.
Nhìn hai đứa nghiêng đầu theo cùng một hướng và một góc độ, tôi không nhịn nổi cười.
Cũng phải thôi, Celes chưa gặp Leon mà.
Còn Mina thì chưa từng thấy qua fairy lần nào à?
Tôi chỉ mới thấy hình dạng cô ta có hai lần, chắc tại cô ta ít khi hiện hình nên vậy.
Tôi liền giải thích cho cả hai.
“Wa, tuyệt quá! Anh hùng luôn! Em từng nghe nói về anh hùng rồi, nhưng không ngờ onii-san lại là sư phụ của anh hùng đó! Hay quá-desu”
Mắt Celes lấp cmn lánh.
Ánh mắt tràn ngập vẻ kính trọng.
Sao cứ như tôi đang tự quảng cáo vậy ta?
Đáng ra tôi phải kể sớm hơn mới đúng.
Đúng là danh tiếng của anh hùng tuyệt vời thật.
Cám ơn chú nha Leon.
Lần sau gặp lại, anh sẽ đãi chú một chầu.
“Fairy à… em cũng không biết nữa. Celes-sama, fairy với tinh linh khác nhau ở đâu vậy?”
“Ừm… về mặt giống loài mà nói, số lượng cá thể fairy ít hơn rất nhiều. Người ta còn cho rằng họ là hiện thân của tinh linh nữa. Nhưng mà, vì không có bằng chứng nên người ta không nắm chi tiết được. Mình chỉ biết có vậy thôi. Nếu được fairy theo giúp đỡ thì anh ấy quả là người xứng đáng làm anh hùng rồi.”
Chà.
“Còn tinh linh của Kurato thì sao? Cô ấy tự xưng mình là tinh linh thạch mà?”
“Người ta chỉ biết kết tinh linh thạch chính là kết tinh sức mạnh của fairy thôi. Ngoài ra thì họ không biết thêm gì khác.”
Chà.
Con bé cũng không biết luôn. Vậy em ấy cũng xem đó như là một công cụ di động à?
Thế giới này nguy hiểm vãi chưởng.
Dù rằng ẩn chứa sức mạnh của fairy nhưng người ta vẫn gọi đó là tinh linh thạch, bởi vì ít người biết tới fairy hơn, đại loại vậy…
Thôi kệ đi, sao cũng được…
Cái quan trọng là không sao cả.
“Nhân tiện, nếu onii-san không thấy được tinh linh thì làm sao anh tưởng tượng ra ma thuật được?”
Hỏi đúng câu cắt cổ.
Làm sao đây?
Dù có nói huỵch toẹt ra là “Anh tưởng tượng ra một cái quẹt lửa” thì con bé cũng không thể nào hiểu được.
Phải chi có quẹt lửa thì tôi đã cho con bé xem rồi. Xui một cái là tôi lại không đem theo.
“Để coi… đại khái là… xxooẹẹtt một cái, vậy là lửa hiện ra trong tay anh….”
Nói xong tôi mới nhận ra mình dở hơi như thế nào.
Biết ngay mà. Coi cái mặt ngơ ngác của Celes kìa. Hình như ẻm không đỡ nổi luôn rồi.
Gununu.
“Em hiểu rồi!”
Ngay lúc đó thì Mina kêu lên. Em ấy vừa ừ hử vừa gật đầu.
Giỡn hay thiệt vậy?
Em hiểu thiệt hả?
Celes ngồi bên cạnh cũng ngạc nhiên không kém.
Sao Mina không hiểu lời Celes giảng mà lại hiểu lời tôi vậy? Trực giác à? Chắc vì là miêu nhân nên cảm nhận của em ấy mới là thứ quan trọng chứ không phải lý thuyết.
Tôi có nên xuất bản thành sách luôn không?
『Cảm nhận・Cách để học ma thuật giống như thú nhân!!!』
Cũng không hẳn là tôi muốn làm vậy đâu.
“Vậy tức là… xoẹtttttt…. trong lòng bàn tay…. bùm…. Hình như là em hơi hiểu ra rồi. Cám ơn anh Haruto nhiều lắm.”
Ohh, ngon.
Em ấy hiểu được thiệt kìa.
Mina vừa lẩm bẩm vừa tập trung tinh thần để luyện cách tưởng tượng.
“Giải thích vậy mà được ư……….?”
Celes kinh ngạc.
“Thì…. mục đích của chúng ta là vậy mà. Miễn sao Mina hiểu cách tưởng tượng ra ma thuật là được rồi. Đôi khi ta cũng phải rút ra bài học từ tình huống thực tiễn chứ.”
Dù không hiểu mie gì nhưng tôi cũng chém vài câu. Tạm thời hãy cứ giả bộ hiểu đi đã.
“V-Vâng… A, không… Onii-san hay ghê. Ehehe”
Hình như Celes đang chán nản.
Thậm chí con bé còn cười khổ nữa chứ.
Thì, tôi có ngờ được đâu.
Tôi cũng ngạc nhiên lắm chứ bộ.
Rốt cuộc, nhờ có lý thuyết tưởng tượng trừu tượng của tôi mà Sharon não cơ bắp, Mina chuyên cảm quan và Lauriel vừa thức dậy tàm tạm hiểu ra cách gọi lửa.
Nếu cứ tiếp tục tập vậy, chỉ một thời gian nữa là ba người họ dùng được hỏa thuật thôi.
Rithina thì không hiểu tôi nói gì cả. Tiếc thật.
Còn Tanya thì buông xuôi luôn, vì ngay từ đầu, con bé đã không hứng thú gì vụ này rồi.
Đối với những người không muốn dùng ma thuật thì đó chỉ là một thứ vô dụng mà thôi.
Nếu sở trường của Rithina không phải hỏa thuật thì khả năng cao em ấy là người duy nhất dùng được thủy thuật.
Còn một chuyện nữa, vì không ai hiểu được lời giảng của mình nên Celes tui nghỉu ngồi một góc, nhìn đến là tội.
Đường có buồn Celes ơi.
Tại mấy đứa đầu đất này không hiểu nổi lý thuyết của em thôi.
Celes nhìn thấy ánh mắt của tôi. Không biết có hiểu tôi muốn nói gì hay không nhưng con bé vẫn gật đầu.