Kaette Kita Motoyuusha

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 85

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

281 7341

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

(Đang ra)

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

Hidaka Yuu

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

7 70

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

19 135

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

16 133

Tập 2 - Chương 67: : Cựu anh hùng • tuyệt vọng

---------------------------------------

Trans: Nhật Nguyên

Mình có chém thêm tí cho vui nhưng các bạn cứ yên tâm là không làm thay đối bất cứ chi tiết nào đâu. Lặp lại là KHÔNG LÀM THAY ĐỔI BẤT CỨ CHI TIẾT NÀO HẾT.

default.png

---------------------------------------

Bụp.

Một âm thanh đùn đụt vang lên.

Âm thanh ấy phát ra từ cánh tay phải của tôi.

Trong lúc du hành, chúng tôi vẫn bỏ thời gian ra để tập lúc sáng sớm. Dù thời gian có ngắn đi nhưng chúng tôi vẫn luyện tập đều đặn.

Đây là buổi tập hằng ngày. Tôi với Sharon đang tập chung. Tuy nhiên, tôi không thể dự đoán được đòn nghi binh cùng chiêu em ấy dùng. Vì không tránh được cú đánh ấy nên tôi buộc phải dùng tay đỡ.

Tôi hoàn toàn bị dồn vào thế bị động.

Sau khi đánh trúng tôi một cú đau, Sharon ngạc nhiên vì tôi phải đỡ đòn của em ấy.

“Wa… T-Thành công rồi. Em đánh trúng Haruto rồi!”

Sharon rút tay lại trong khi vẫn còn bất ngờ vì đã thành công.

Nếu đủ khả năng đánh trúng tôi thì có nghĩa là…

Không, tôi không thể tự phụ được.

Vừa nãy, tôi chỉ có thể đỡ đòn chứ hoàn toàn không có đường né.

Cũng mừng vì Sharon đã mạnh lên tới mức này.

“Cuối cùng Sharon cũng thành công rồi!”

“Un! Cám ơn Lauriel-chan!”

Sharon với Lauriel nắm tay nhau và nhảy cà tưng.

Bộ vui tới vậy hả? Hình như ẻm sắp khóc tới nơi luôn rồi.

Nếu so sánh Sharon hiện lại với lúc mới bắt đầu từ tập, em ấy đã tiến bộ hơn rất nhiều.

Lúc làm nhiệm vụ cho guild, tôi có cảm giác em ấy đã mạnh hơn. Nhưng nếu đem so với thành tích vừa nãy thì quả là cách biệt một trời một vực.

Tốt tốt.

“Chúc mừng Sharon. Em mạnh lên nhiều rồi đó.”

“A. Ừm… Vâng! Cám ơn anh nhiều lắm!”

Tôi nói với Sharon, em ấy cúi đầu.

Rồi từ gương mặt nhem nhuốc ấy, một nụ cười như gửi đến tôi.

Bộ em vui tới vậy luôn hả?

Ngoan ngoan…. tôi xoa đầu Sharon.

“Ehehe”

Rồi em ấy bỗng trở nên ngượng ngịu.

Dễ thương quá đi mất.

“Haruto! Em nữa! Em cũng muốn nữa!”

Lauriel đứng bên cạnh lập tức vòi vĩnh. Ghen tị à?

Ê khoan, khoan cái nào.

Trước giờ anh toàn chật vật đỡ đòn của em thôi mà?

“Thôi khoan, giờ thì khó lắm, vậy nên để sau đi. Anh muốn xoa đầu Sharon thêm tí nữa.”

Dù tay kia đang rảnh nhưng tôi hoàn toàn không có ý định xoa đầu Lauriel. Giờ không phải lúc.

Bởi lẽ cái xoa đầu này là phần thưởng cho Sharon.

“A… ưm… thôi... tập tiếp đi.”

Đang mỉm cười thì Sharon bổng thay đổi thái độ.

Nhưng tôi cũng không định xoa tiếp.

Có lẽ sau này sẽ còn dài dài, nhưng giờ chính là cơ hội tốt để chuyển sang bước kế tiếp.

“Ừ, thôi thì tạm dừng ở đây. Vì trước giờ em cũng cố gắng nhiều rồi nên chúng ta chuyển sang mức độ tiếp theo thôi.”

“Mức độ tiếp theo?”

Nghe tôi nói xong, Sharon ngơ ngác hỏi lại.

Dễ thương quá… À không, giờ không phải lúc làm vậy.

“Trước giờ anh chỉ toàn tránh đòn của em thôi. Từ giờ trở đi, anh sẽ vừa đỡ đòn vừa chủ động mạnh tay đánh trả.”

Nghe xong, mặt Sharon căng thẳng ra trò.

Trước giờ, tôi chỉ toàn né đòn.

Đôi khi tôi còn sờ ngực với mông ẻm nữa.

Nhưng gần đây, vì phải tập trung hết sức để né đòn nên tôi không còn làm vậy được nữa.

Với lại, Celes cũng đang quan sát chúng tôi…

Dù sau đi nữa, từ giờ trở đi, tôi sẽ phòng thủ và phản công lại như đang đánh thật vậy.

Nói cho dễ hiểu thì là nâng cường độ tập luyện lên tương đương với Lauriel.

Cũng hên một cái là Celes rất giỏi dùng ma thuật trị thương.

Dù Mina cũng biết ma thuật đó, nhưng em ấy chỉ có thể trị được mấy vết trầy. Vậy nên tôi phải tránh gây thương tích hết mức có thể.

Nếu lỡ có chuyện gì thì đã có Celes đây rồi. Dù có gãy xương thì em ấy vẫn chữa lành được.

Thì, tôi cũng không có sở thích đánh cho con gái bầm dập, nhưng vì đây là tập huấn kiểu Sparta nên đành chịu thôi.

Nếu tập huấn Sparta mà chỉ để cho em ấy tấn công thì đâu còn là Sparta nữa.

“....Đã hiểu thưa sư phụ!”

Sau khi nghe xong thử thách mới, Sharon không còn cười nữa, gương mặt em ấy căng thẳng hẳn lên.

“Nào, đánh đi!”

Sau khi thấy Lauriel rời khỏi đó, tôi nói.

Sharon hô lên một tiếng lớn rồi phóng vọt tới, thu hẹp khoảng cách.

Sau đó, em ấy tung ra một cú đấm thẳng vào tôi kèm theo một động tác giả.

Tất nhiên là tôi phải đỡ lấy đòn đó rồi.

Muốn né thì phải cử động cả cơ thể mới được.

Tôi vừa né vừa đỡ đòn, đôi khi cũng gạt đòn tấn công đi.

Ngay sau khi tung ra cú đá đầu tiên, Sharon lập tức tung thêm một cú đá ngang hông nữa.

Sharon thiên về khoản tốc độ.

Nếu em ấy mà cường hóa chân nữa thì đòn tấn công mạnh hơn nhiều.

Tung ra một cú đá ngang hông trực diện.

Nếu trúng đòn đó, dù có chặn được thì tôi vẫn sẽ bị thương.

Nhưng tôi không đỡ đòn đó.

Tôi lui lại để né.

Tức thì, Sharon thu cái chân vừa ra đòn lại, nhưng trước khi em ấy kịp lấy lại thế thủ, tôi nắm lấy tay em ấy.

Rồi tôi đá vào chân trụ của Sharon.

Bị mất thăng bằng, em ấy xoay một vòng trên không.

Tôi ném Sharon ngửa ra đất.

Hơi trong phổi em ấy bị ép lại và bung ra theo đường miệng.

Sau đó, tôi nhảy lên bên trên, dùng hai chân mình khóa chặt hai tay em ấy lại.

Thế khóa.

Giờ thì Sharon không động đậy được nữa.

Trong khi đó, tôi vẫn còn rảnh hai tay.

Cười gian một phát.

Nếu đây là đánh nhau thật thì kết cuộc đã ngã ngũ rồi.

Dù đối phương có là pháp sư thì chúng ta vẫn có thể đập cho bầm mặt trước khi họ niệm xong thần chú.

Tất nhiên là tôi không đánh vào mặt con gái đâu.

Tuy nhiên, sẵn có cơ hội đây, tôi phải nắn ngực ẻm mới được.

Tuy tôi có thể túm gọn bằng tay nhưng ngực Sharon cũng không đến nổi nhỏ. Phải nói là vừa khít với bàn tay tôi luôn.

M6mdSlao801GPQrAPb6vazex_2S976Ec3CSy6BNanrutDpw7MFB2NIsYIc_w-dk4SoeWg1KxOHSSt4eOk1-cpPx2ndAD20FOSURuGoFZW1o9PB9Pb885P7Yc837clOKkGIJwwnRp

Ôi phê quá đi thôi.

Những đường cong hoàn hảo và tuyệt mỹ.

Và chỉ thuộc về mình tôi.

Vẻ đẹp hoàn hảo này là của riêng tôi!

“Hya!!! K-Kh-Khoan đã sư phụ ơi?!”

Giờ mà em còn gọi anh là sư phụ được hả? Có cần phải nghiêm túc tới vậy không?

“Không ngờ tới hả? Vậy hãy nhớ lấy đi. Những kẻ thua cuộc sẽ phải chịu nhục nhã như vậy đó.”

“Hể? Kho…. Giỡn gì kỳ vậy….”

Mát xa cho nè. (X4)

Tôi siết chặt trong tay và nắn bóp đủ kiểu.

Phê như lên nóc nhà bắt con bò.

HxuCexSJJAPsWyBraTY1Z68qb8WVX3xB60TapSNlRxs2bUWxr3po-ycZUXM79A8funa4XjXrY_DuY9Fp47-An36LUlOjRS4slo1oMNPjVxeWP6WD64XE3YaiZZw5D8lwuvQxqm1N

“Hiya… Nn… Đư-đừng mà….”

Dù Sharon cố chống cự và vật lộn dưới người tôi nhưng em ấy vẫn bị khống chế hoàn toàn. Giờ em ấy như miếng mỡ ngay trước mặt mèo vậy. Mèo nào kiềm chế cho nổi.

Hị hị hị.

Tôi bỗng cảm thấy một cái lườm từ bên cạnh.

Hóa ra là Lauriel

Mát xa mát xa.

Ánh mắt ấy cứ như đang nhìn một tên dâm tà sàm sỡ con gái vậy. Ờ thì đúng vậy mà.

Nhưng mới nãy, ngoài Sharon ra, tôi còn cảm nhận được một ánh lườm lạnh lẽo khác nữa. Bản năng của tôi cảnh báo chăng?

Mát xa mát xa.

Chắc tôi tưởng tượng ra thôi.

À không, thực ra phải nói ánh mắt ấy từ Lauriel mà ra mới đúng.

Hic hic.

Lỡ có ngày mọi người trong nhóm đều lườm tôi kiểu đó, tôi biết làm sao đây?

Có nước òa lên khóc rồi đập đầu vào gối tự vẫn thôi.

Mát xa mát xa.

“Nn…. Ha… Haruto”

Cha!

Không hiểu sao tôi cảm thấy khác khác.

Sharon cười méo xẹo.

Chẳng những vậy, nước mắt em ấy đã lưng tròng rồi.

Ôi nhìn khiêu gợi qu…. Úi, không được.

…. Không được, không được.

Nếu tôi mà ra tay ở đây thì Celes sẽ….

À mà khoan.

CHẾT MẸ!!!

Con bé đang co rúm ngay gần đó, cả người run rẫy, còn mắt thì ngấn nước.

Tôi buông ngực Sharon ra rồi giơ cả hai tay lên.

Anh chưa làm gì hết em ơi!

Thôi chết cha rồi.

Thấy tôi nhìn sang, Celes liền quay ngoắc đi và chạy biến.

Ôi…

“Ha… ha… Haruto kỳ cục quá à….”

Còn bên dưới, Sharon phụng phịu kêu lên.

Bằng một gương mặt hướng thẳng lên và một giọng đầy lãng mạn.

Thôi chịu… đừng trách anh nha… anh lỡ rồi.

Celes thấy hết cả.

Chả đường nào mà quay ngược thời gian cho được.

Rồi tôi lại đưa tay lên ngực Sharon.

“Hể? T-Tiếp hả?....Hông chịu đâu! Ở đây…”

Bộ em tưởng anh ngừng tay hả? Nhầm to rồi

Dù Sharon ngạc nhiên kêu lên nhưng em ấy không chống cự.

Mát xa mát xa.

Tôi đã chết trong lòng một nửa rồi.

…..nhưng kệ mẹ nó chứ, thà dâm tặc công khai còn hơn là giả nai thánh thiện.