“Rồi, ta sẽ bắt đầu. Được không, Sharon?”
“Un! Xin mời!”
Tập luyện đặc biệt bắt đầu với 2 người, Laurier và Sharon.
Nếu tiến hành tốt, không chừng Sharon sẽ nắm được ma thuật gia cường….
Nếu mà là như vậy………
Nói vậy là, bản mặt tôi không bị nguy hiểm đi?
Hử? Tốt hơn là làm việc này cẩn thận?
Thêm nữa, nếu tôi có thể tránh né, khoái lạc hàng ngày sẽ….
………………
Vài cảm giác bất an không hiểu rõ tập kích toàn thân tôi.
N, không, ổn mà. Sharon sẽ không làm việc như thế đó.
Yup, chắc là nó sẽ ổn.
Và sau cùng, đã không thể dừng lại được ở giờ phút quá trễ này.
Trong khi tôi có cảm giác nguy hiểm vô nghĩa như vậy đó, Laurier đã bắt đầu.
Cô ấy hướng lòng bàn tay tới Sharon.
Thứ gì đó không nhìn thấy hay cảm thấy cụ thể phát ra.
Tôi lén lút dùng Tìm kiếm, nhưng chẳng rõ gì hết.
Không biết là gì?
Tôi biết về ma thuật hỗ trợ, đã tự mình cảm nhận.
Nhưng mà, tôi có thể nhận thấy dòng ma thuật lúc đó.
Vậy mà giờ, tôi không thể hiểu gì về hành động của Laurier.
Tôi sẽ hỏi Laurier sau, giờ nhìn cái đã.
“Aa! Đây… là gì? Kinh thật, Thứ gì, thật kinh ngạc đang đi vào mình…!”
Sharon nói điều dâm tục trên lời miệng.
Tiếc thật.
Bởi vì tôi nghĩ về những thứ kì lạ mới cách đây, suy nghĩ tôi không thể phá cách nghĩ dâm đãng.
Tình tâm, tĩnh tâm lại nào tôi ơi.
“Tốt. Như vậy, thử hoạt động và coi sao.”
“ừa!”
Sharon bắt đầu chạy với thúc dục của Laurier.
Đoạn, cô ấy vấp ngã.
Ô hô!?
Nè nè, có ổn không vậy?
Ngã đập mặt đó?
Tôi vội chạy đến nhưng Sharon đã gượng dậy.
“Có việc gì không?”
“Em không sao! Em chỉ không rõ mức độ sức mạnh. Em sẽ cẩn thận hơn.”
Cô ấy dường như không việc gì.
Với cả hai sức mạnh và phòng ngự, tôi cảm giác tất cả chỉ số của cô ấy đều bùng nổ.
Cuối cùng là loại ma thuật hỗ trợ cái quái gì?
Coi như nó lợi hại, phải không? Loại ma thuật này?
Sharon đứng dậy và bắt đầu chạy lại. Nhưng, cô ấy lại té sau vài bước.
À~
Tôi hơi hơi hiểu.
Ngay cả với hệ thống ma thuật hỗ trợ, cô ấy cũng không thể nắm được mức độ vận dụng nó.
Và còn vì cô ấy không thể điều khiển tình trạng bản thân với ma thuật cường hóa.
Lại đứng lần nữa kìa, tôi khuyên Sharon, người té nhiều lần khi cố tăng khoảng cách cô ấy chạy được.
“Sharon. Cô quá coi trọng việc chạy. Cô không thể quên cái này chỉ là thực hành gia cường ma thuật. Phải nắm cái cảm giác ma thuật khi sức mạnh truyền đến nhiều hơn thường lệ.”
“A! Em hiểu rồi. Bởi em cảm thấy tuyệt nên đã quên khuấy mất. Xin lỗi! Em rõ rồi!”
Thành thật là tốt.
Sau đó, là làm việc duỗi cơ, thử nhảy rồi vung kiếm.
Để đảm bảo tăng cường cảm giác, chuyển động cần nắm từng cái một.
Khi hiệu dụng ma thuật hỗ trợ tan đi, tôi để Laurier gia cường nó lại. Rồi tiến hành lặp lại.
Cuối cùng.
Sharon dường như đã nắm được cảm giác mà đáng phải thán phục.
Sharon một lần đã nắm được bí quyết, nguyên bản vốn là cô có tài năng.
Trên cơ bản chuyện gì cũng có thể làm.
“Em làm được rồi! Em nắm được nó rồi! Cảm ơn cậu, Laurier!”
“FUHAHAHAHA! Tốt, tốt! Ta và cô chẳng phải bằng hữu sao!”
Không hiểu sao, nhóm nữ nhân đã thành quan hệ bạn tốt KyaaKyaa (chát chít)
À, thật hay khi họ thành bạn tốt,
Dù vậy thì, hừm….
Laurier tới chỉ dẫn cô ấy chỉ trong 1 ngày….
Tôi cảm thấy tốt hơn là nên trả lại phân nữa học phí mà tôi nhận cho đến nay….
Không đúng, thành quả hôm nay là kết quả việc chỉ đạo của tôi tới nay!
Chắc chắn nó phải là thế.
Mà đã qua thời gian mà chúng tôi thường nghỉ tập, còn quá giờ ăn trưa, sau cùng yêu cầu thành thực của Sharon, tôi sẽ làm nó như thường lệ.
Phải~
Tôi có nên nghiêm túc thực hiện nó? Dù tôi siêu bị sợ….?”
“Sư phụ! Cảm ơn! Em yêu cầu như thường ngày!”
Cô không cần nhấn mạnh và nói ngay ở đó.
Eei.
Không có biện pháp, tôi cũng là nam nhân mà.
Nếu cô nói như thường, thì không cần nghĩ, tôi sẽ làm như bình thường.
“Vậy thì, tôi đến nhé?”
“Tời đây và lãnh đi.”
Sharon hạ hông vững chãi. Cô ấy thực hiện ma thuật gia cường.
Dù bạn nhìn cỡ nào, nó vẫn chưa thông suốt đến lãnh vực đó.
Rồi, DAN! Cô ấy dậm vào mặt đất.
Cô tiếp cận với tốc độ không thể so sánh cho tới bây giờ.
Nhưng mà, tôi vẫn dễ dàng né tránh ở mức độ này…ngay khi tôi nghĩ vậy, cô ây dẫm vào đất còn mạnh hơn ở trước mắt tôi và biến mất sang bên.
So với đi thẳng tắp còn nhanh hơn.
Cố ý không dùng hết cực hạn tốc độ để nhử đòn, và xông tới sau khi tôi lơi lỏng sức mạnh.
Động tác giả rất nhanh, bình thường tôi cũng hay làm cho Sharon xem.
Cô ấy thực sự tiếp thu nó rất tốt.
Trong nháy mắt, sát khí đến từ bên cạnh.
Nắm đấm Sharon đã tiếp cận.
“Gouwaa!?”
Tôi né trong tíc tắt.
A, nguy hiểm thực…!
Tôi cảm giác sát ý, là sát ý đó!
“Kuu.”
Sharon thở hộc vì đòn nhử bằng hết sức bình sinh của cô bị tránh thoát.
Nhưng mà, cô bắt đầu truy kích với đà không đổi.
Với một tiến triển vượt quá mong đợi của tôi, tôi phải trở nên nghiêm túc.
Tôi chẳng còn được sờ mông Sharon dễ dãi nữa.
Tốc độ ánh mắt lẫn động tác giả, thực hiện với hết sức bình sinh, Sharon quả muốn đấm tôi.
Cô nàng này nghiêm túc tợn.
Nhưng mà, tôi cũng vậy.
Trong khi lăn và né những đòn đó, tôi sờ mông, đùi và ngực Sharon phớt lờ sự nguy hiểm.
Hôm nay, tôi chẳng làm gì ngoài việc sờ ngực và mông nữ nhân từ sáng sớm.
Tình cảnh như vậy, bạn còn có thể nói gì?
Quả thực là thiên đường.
--o0o0o--
10 phút sau đó.
“Haa! Haa! Haa! Kuu, đúng là không được!”
Sharon mệt hơn thường ngày té ngã trong sự thất vọng.
Ma thuật cạn kiệt, cô ấy sẽ không chạy nổi gần 1 giờ.
Nếu bạn chỉ nhìn kết quả, thì nó không khác gì ngày thường.
Nhưng mà, tôi đã phải chăm chú tránh né. Có thể nói đó là tiến bộ vượt bậc.
“Sharon, tiếc quá đi. Nhưng đó là một trận đấu hay! Nếu cậu tích lũy gia cường ma thuật thêm nhiều nữa, cậu có thể thực sự đánh bại Haruto!”
Quả đúng vậy.
Sợ thật đó.
“Haaa……Haa…… Nhưng sư phụ vẫn còn ma thuật, nên hãy còn chặng đường dài.”
“Hừ. Đúng vậy. Quả là Haruto! Ta rất tự hào là tài sản của anh! HAAHAHAHAHA!”
Làm ơn ngừng nói mấy việc lẫn lời lỗ mãng đó bằng to tiếng đi.
Nói cô là tài sản của tôi hay gì gì đó ở trên giường tôi ấy.
“Đúng rồi Haruto. Ta hiện giờ gì cũng làm được đấy!”
“Không không! Cô, còn chưa có tay!? Chưa được, chưa đâu!”
“Moồ…”
Laurier phồng má dễ thương với [Puku-], nhưng hôm qua còn được, bữa nay thì…
Tôi thiệt sự mệt mỏi. Hãy nghỉ ngơi buổi chiều này. Như vậy đi.