Có chút thay đổi trong kế hoạch.
Đúng hơn là ta buộc phải làm thế.
Ta đã nhận được tin Kakyoin đã thất bại.
Và không chỉ có mỗi thất bại thôi đâu.
Nếu cậu ta “chỉ mỗi” thất bại thì ta đã không ngạc nhiên đến mức này. Những cuộc chiến Stand sẽ luôn có những mặt lợi thế và chướng ngại dành cho các bên, và chúng luôn có sự liên quan đến nhau. Hierophant Green là một Stand rất mạnh, nhưng không phải là bất khả chiến bại như The World. Đồng thời, sức mạnh của Stand cũng đã bị hạn chế ít nhiều do ảnh hưởng của chồi thịt mà ta đã cắm vào não Kakyoin ---- có nghĩa là ngay từ đầu đã luôn có khả năng cậu ta sẽ thua Kujo Jotaro hoặc bất kỳ năng lực Stand nào khác.
Tuy nhiên, lý do thực sự khiến tâm trạng của ta bất an là điều xảy ra sau khi Kakyoin thua kìa ---- tên nhóc Jotaro không những không giết Kakyoin, hắn thậm chí còn bất chấp tính mạng mình để rút chồi thịt của ta khỏi đầu của Kakyoin ---- một chuyện khá khó tin nhưng lại là sự thật.
Không.
Có lẽ ta nên nói là chẳng có lý do gì để nghi ngờ điều đó cả.
Đó đích thị là kiểu hành động của Jonathan ta quen biết.
Nói cách khác, thằng nhóc đó đã được “thừa hưởng”.
Thậm chí sau khoảng thời gian lâu đến vậy, thứ “tinh thần” ấy vẫn được tiếp tục ---- ý chí mạnh mẽ , khí phách và sức mạnh bùng nổ ghê gớm vẫn còn tồn tại bên trong bọn hậu nhân nhà Joestar.
Ta ước gì bọn chúng đã trở nên hèn nhát.
Không cần biết năng lực Stand có mạnh đến mức nào, nếu như bọn chúng không kế thừa được tinh thần của Jonathan ---- thì đã có khả năng ta sẽ mặc kệ và để cho chúng yên rồi.
Nhưng lúc này thì lựa chọn đó đã không còn nữa.
Là định mệnh chăng…? Thế thì được thôi.
Ta sẽ đón nhận lấy điều đó.
Đó sẽ là nền tảng cho hành trình lên Thiên Đường của ta.