Jitaku no chikashitsu kara isekai e ikikidekiru youninatta danshi chuugakusei genjitsu sekaide fukushuusuru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Webnovel - Chương 08

Chương 8: Mình vẫn mạnh ở thế giới này?

( Chậc, đây là mô típ không thể thay đổi sao?...)

Shuuto bị chặn lại một tên học sinh cao trung với mái tóc nhuộm vàng chóe. Những tên còn lại thấy vậy cũng bước đến và chặn xung quanh Shuuto. Hiển nhiên là bọn chúng chỉ ngồi nói chuyện ở trước cửa hàng tiện lợi để chờ con mồi đến. Đó là cách bọn đầu gấu thường dùng để trấn lột tiên của người qua đường.

“ Mày, học sinh trung học? Mày làm gì ngoài đường vào cái giờ này vậy?”

Tên tóc vàng quàng tay lên vai Shuuto rồi hỏi cậu, nhưng câu hỏi không hề có ý quan tâm, ngược lại, cậu chỉ cảm thấy ác ý cùng với chút niềm vui khi tìm được con mồi mới.

“…Bởi vì tôi đói bụng, nên muốn mua thứ gì đó để lót dạ…”

“ Vậy sao? Đói bụng à? Nói thật bọn tao cũng hơi đói một chút, chắc là phải mua gì đó để ăn thôi…”

“…”

Tên côn đồ vẫn khoác tay lên vai Shuuto và nói với một giọng bất cần đời, thế nhưng điều này làm cậu cảm thấy thật khó chịu. Đương nhiên, vì cậu cũng đã khá mệt với hành trình đến thế giới khác, nên cậu cũng sắp không đủ kiên nhẫn để nói chuyện với lũ rắc rối này.

“ Mà này, mày có thể lấy trong ví ra mấy tờ để cho anh được không? Vì mày mới là học sinh trung học nên anh chỉ lấy 3 tờ thôi…”

“ Trong ví mày có đủ 3 tờ sao? Anh chỉ lấy một tờ thôi này…”

“ Chắc là mày đang cần tiền gấp lắm nhỉ?”

Bọn đầu gấu cứ tự nhiên trêu đùa nhau ngay trước mặt Shuuto, phát lên những điệu cười đáng khinh. Shuuto đành thở dài rồi cất lời.

“ Phiền phức thật đấy, tôi không có tiền để đưa các người!”

“ …Mày nói gì cơ?...”

Tên tóc vàng nhảy cẫng lên trước thái độ của Shuuto khi đáp lại hắn. Với một khuôn mặt khó chịu, hắn nói

“ Học sinh trung học bây giờ thực sự không biết lễ nghĩa khi nói chuyện với đàn anh nhỉ? Cái cách trả lời gì vậy? Thái độ không thể chấp nhận được!”

“……”

Tên đầu gấu xỏ khuyên và mặc chiếc áo phông lòa loẹt đằng sau tên tóc vàng cũng nhảy cẫng lên khi nghe thấy câu trả lời của Shuuto. Chúng dần áp sát rồi bao vây cậu.

“ Trông nó ngứa mắt thật đấy. Tao đấm nó được không?”

“ Được thôi. Nếu kéo nó vào góc nào đó thì đến nhân viên cửa hàng cũng không trông thấy đâu.”

Sau đó, Shuuto bị bọn chúng kéo vào một góc khuất bên cạnh cửa hàng, nơi đó là điểm mù của camera. Trong đầu cậu, Shuuto cảm thấy hơi hối hận vì đã ra đường vào giờ này, nếu cậu ở nhà thì đã không dính phải những thứ phiền phức mệt mỏi như vậy.

Xung quanh cửa hàng tiện lợi không có ai cả, trừ cậu và bọn đầu gấu. Thực tế thì vẫn có những người khác đang ở đây, nhưng họ cố tình tránh ra thật xa và chỉ đứng nhìn cuộc ẩu đả sắp sửa diễn ra. Cậu học sinh đang làm thêm trong cửa hàng tiện lợi đương nhiên cũng biết chuyện gì đang diễn ra, và điều duy nhất cậu ta làm là buông một ánh mắt khó chịu vì sự ồn ào rồi quyết định ngó lơ mọi thứ.

( Ở đâu cũng vậy nhỉ? trong trường, trước cửa hàng tiện lợi, sẽ luôn có những người cảm thấy bình thản khi trước mắt họ là một vụ bạo lực dã man, cuối cùng thì chúng vẫn chỉ là những kẻ ngoại cuộc không muốn dính vào rắc rối…)

Quả nhiên, con người trong thế giới này chỉ toàn là rác rưởi, điều đó khiến Shuuto thật thất vọng.

“ Mày thực sự làm tao bực rồi đó. Xem này!!!”

Khi tất cả đã bao vây xung quanh Shuuto, tên tóc vàng đột nhiên nắm ấy cổ áo cậu, nói những lời thô tục và giơ tay còn lại lên chuẩn bị tấn công. Sẵn sàng bị đánh, Shuuto siết chặt cơ thể và nhắm mắt lại.

*Bộp* “Gy-aaaaaaaa!!!”

Âm thanh va chạm vang lên, tiếp ngay sau là tiếng cái gì đó bị gãy, rồi cuối cùng là tiếng thét gào đau đớn đến tuyệt vọng. Cơn đau mà Shuuto đã chuẩn bị sẵn không bao giờ ập đến, ngược lại cậu bất ngờ vì mình không cảm thấy đau chút nào, thay vào đó là tiếng thét khó hiểu của tên đầu gấu. Cậu từ từ mở mắt ra.

Ở đó, tên côn đồ tóc vàng lẽ ra đang phải đánh cậu thì lại nằm rạp xuống đất ôm cánh tay và kêu lên đau đớn.

( Chắc là mình bị đánh rồi…nhỉ?)

Thế nhưng, thực tế Shuuto chỉ cảm thấy má mình bị chọc nhẹ. Cậu hoàn toàn không thấy đau. Cảm giác như hắn chỉ chọc nhẹ một chút thôi. Cảm giác giống y hệt như khi cậu bị mấy con Goblin đánh khi vừa mới thức tỉnh kỹ năng.

“ Giống nhau...?”

Shuuto nghĩ đến một khả năng, một khả năng mà đến cậu cũng không chắc chắn tin.

“ Hả?”

“ Mày, mày đang làm gì vậy?”

“ Sao mày phải ngã xuống khi mày mới là người đánh nó!”

Mấy tên du côn nhanh chóng chú ý đến tình huống của tên tóc vàng.

“Nắm đấm, ngón tay tao…! ĐAU QUÁ…!!! Chúng gãy hết rồi?!”

Tên tóc vàng thét lên nức nở khi cố gắng mở nắm đấm ra. 3 ngón tay của hắn, bị vặn thành từng khúc, từ đó, thứ chất lỏng đỏ sẫm chảy ra ồ ạt.

Nhìn thấy cảnh này, không chỉ bọn đầu gấu thấy phát hoảng mà chính Shuuto cũng ngạc nhiên. Ở trường cậu luôn bị bọn Nakazato bắt nạt, đương nhiên là cũng không ít lần bị đánh đến đau điếng, nhưng mà chưa có lần nào lũ bắt nạt cậu lại như thế này cả, có lẽ sẽ đau một chút, chứ chưa có đứa nào từng gãy tay gãy chân.

“ Nó gãy thật rồi sao?!”

“ Này thằng nhóc! Mày đã làm gì?”

“ Đâu, tôi đâu có là gì…”

Trong khi đáp lại một loạt những câu hỏi thô lỗ của bọn côn đồ, Shuuto cũng tự suy nghĩ về nguyên nhân và những gì xảy ra với cơ thể cậu. Trước khi bị đánh, cậu đã nhắm mắt. Trước đó, cơ thể cậu đã được tăng sức mạnh…

“ Mạnh lên… sao?”

Shuuto đã nghĩ thông suốt. Lý do vì sao toàn thân cậu không chịu một chút tổn thương nào. Nó giống như một kỹ năng mà cậu đã học được ở thế giới kia…

( [Cường tráng]…phải không? Ế, thế có nghĩa là…)

Trong lúc cậu đoán rằng cơ thể mình đã tự động kích hoạt một kỹ năng để tăng sức phong thủ, Shuuto không để ý rằng bọn du côn đã tức điên lên.

“ Đừng có đùa với tao!!!”

“ Để tao đá mày lăn một vòng!!!”

Tên xỏ khuyên và tên mặc áo lòe loẹt đồng thời ra tay. Tất cả những thành viên còn lại của nhóm cũng lấy lại tinh thần. Để ý đến hai người chuẩn bị đánh Shuuto.

“ Xem đây!!!”

Shuuto nhìn thấy từng đòn tấn công của hai tên côn đồ, sau đó cậu hoàn hảo né đi từng đòn, không dính một phát nào.

( Chậm quá… Nếu so sánh với lũ Goblin cuối cùng mà mình giết, thì chắc là chậm hơn một chút.)

Lũ côn đồ còn lại cũng tham gia vào cuộc ẩu đả, quyền cước ra liên tục, thế nhưng không có một đòn tấn công nào trúng vào Shuuto.

“ C-C-Cái gì…?”

“ Tất cả đều trượt…?”

“ C-chuyện gì đang diễn ra vậy?...”

Sau đợt tấn công dồn dập, chúng bắt buộc phải dừng lại để lấy hơi. Nhìn nhóm du côn đang thở hồng hộc xung quanh, Shuuto bất giác nói ra miệng

“ Mình vẫn mạnh ở thế giới này…?”

Shuuto nhận ra rằng, khả năng thể chất mà cậu đã cải thiện rất nhiều ở thế giới khác, không bị mất đi khi cậu quay trở về.

“……”

Trong khi đang nhìn chằm chằm vào tay mình, Shuuto bị đánh lén bởi một tên mặc bộ đồng phục ngắn cũn. Nhanh chóng né đi đòn đánh liều lĩnh đầy sơ hở, cậu dùng sức thực hiện một cú đấm móc vào bụng kẻ đánh lén.

*Bộp* “Gua-aaaaa!!!”

Đối với Shuuto, đó chỉ là một cú đánh nhẹ. Thế nhưng với tên côn đồ bị đánh, đó là đòn kết liễu, hắn bay thẳng ra ngoài rơi vào bãi rác gần đó và không cử động nữa.

“ “ “ HẢ??? ” ” ”

Những người còn lại của nhóm thì cứng đơ người khi chứng kiến mọi thứ từ đầu đến cuối, rằng thằng nhóc trước mắt đã phóng bạn của chúng bay lên chỉ bằng nắm đấm.

Về phía Shuuto, cậu nắm tay một lần nữa để cảm nhận sức mạnh của chính mình. Đúng vậy, cảm giác đó không sai, khả năng mà cậu có được ở thế giới kia, hoàn toàn không bị giới hạn ở đây.

“ Không phải giấc mơ, thế giới đó… Nếu vậy thì… mình có thể dọn sạch chúng, những kẻ coi mình là rác, trong thế giới này.”

Shuuto nở một nụ cười tàn ác và tiếp tục tự độc thoại.

“ Giờ, ai mới phải là rác rưởi đây…”

Một tên du côn phản ứng lại với màn độc thoại của Shuuto, hắn nói với giọng run run.

“ A-ai có thể quyết định được chứ, tao đang nói với mày đấy!!!”

Shuuto trừng mắt với lũ côn đồ.

Bọn hắn hét lên sợ hãi rồi cố gắng chạy thật nhanh để trốn khỏi Shuuto.

“…”

Về phía Shuuto, cậu đang suy nghĩ sẽ nên làm gì với những kẻ đang chạy trốn. Hạng người như bọn chúng có lẽ sẽ không hối cải, sau tối hôm nay, bọn chúng sẽ lại trở lại như cũ, tìm người yếu để bắt nạt. Bọn chúng sẽ không suy nghĩ cho người bị hại, ngược lại là đằng khác, chúng sẽ cảm thấy hành vi trấn lột và bạo hành thật thú vị.

Không biết liệu chúng có dần trở nên tốt hơn không nhỉ, Shuuto tự hỏi. Nhưng ngay lập tức, hình ảnh của bọn Nakazato xuất hiện trong tâm trí cậu, đè lên hình ảnh của lũ côn đồ đang chạy trốn trước mắt.

“ Đứng lại!!!”

Cậu không cho phép bọn chúng chạy thoát. Cậu chạy lên trước bọn chúng, nắm lấy tóc của tên tóc vàng cầm đầu, rồi đạp mạnh đầu hắn xuống đất.

“ A-Aaaa!!!”

“ Đến lượt tao rồi! Để tao dạy cho chúng mày hiểu cảm giác bị đánh đập là như thế nào nhé!”