7 thành viên guild Maple Tree quét sạch mọi con quái xuất hiện trên đường dẫn tới hầm ngục tầng của họ.
Chrome thu hút cho tất cả các đòn tấn công đều nhắm vào anh, trong khi đó Yui và Mai nghiền nát kẻ địch từ hai bên cánh.
Không tính tới thực tế rằng việc thiếu đi Maple như lúc này đồng nghĩa với tốc độ càn quét của cả nhóm bị chậm lại một chút, tổ đội 7 người của họ có thể nói là quá hoàn hảo.
“Oh, nó kia rồi.”
Chrome chỉ về phía lối đi dẫn vào một cái hang lớn ở phía trên.
“Tốt lắm, giờ thì chúng ta mau xử lí đống này thôi.”
Kanade nói trong lúc những cái giá sách lơ lửng bay vòng quanh phía trên đầu cậu.
“Ừ, lên nào.”
Và rồi 7 người họ nhanh chóng tiến vào hầm ngục.
Trong hầm ngục tràn ngập lũ quái miễn nhiễm hoặc có kháng công kích vật lí cực cao.
Mấy con không có khả năng miễn nhiễm vẫn bị Yui và Mai cho one-shot như thường, thế nhưng đám còn lại thì họ đành bó tay. Và vì thế mà Kanade cứ một lúc lại phải lên tiền tuyến chiến đấu trong lúc cả nhóm mở đường băng qua hầm ngục.
Ngoại trừ Izu người không thường xuyên trực tiếp tham chiến ra, những thành viên còn lại của Maple Tree đã thám hiểm các khu vực của tầng 4 kĩ càng đến mức họ đã quá quen với việc phải đối đầu với mấy con quái có khả năng kháng vật lí cao như đám này rồi.
Chrome nhanh chóng chặn đứng toàn bộ các đòn tấn công của đám cầu lửa quen thuộc nào đó, và Kanade là người tung đòn kết liễu.
Nếu có ai trong số họ bị dính sát thương, Izu sẽ lập tức hồi phục cho người đó bằng vật phẩm của mình.
Dù có một chút khả năng chống chịu đi nữa thì cũng không thay đổi được thực tế rằng bọn chúng chỉ là mấy con quái cản đường tép riu.
Và chẳng có gì bất ngờ khi chúng hoàn toàn không phải là mối đe dọa đối với nhóm 7 người bọn họ, cho dù thành viên mạnh nhất của nhóm có đang vắng mặt đi nữa.
Cuộc chinh phạt của họ tiếp tục, và không lâu sau họ đã tới được trước cánh cửa dẫn vào phòng của con trùm tầng một cách hết sức dễ dàng.
“Được rồi, tớ mở cửa đây.”
Sally ngoảnh mặt lại nói với 6 người đồng đội sau lưng mình. Mọi người đều lặng lẽ gật đầu và vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Trong nháy mắt, cánh cửa mở ra và cả nhóm nhất tề xông vào trong.
Thứ họ nhìn thấy ở phía cuối căn phòng là một con cáo 9 đuôi khổng lồ. Những cái đuôi vàng bóng mượt của nó lặng lẽ đung đưa đầy mê hoặc.
“Mọi người, nhớ đánh theo kế hoạch nhé!”
Sally ra lệnh, cả nhóm tản ra.
Sally tấn công từ cánh trái, trong khi đó Kasumi và Kanade tấn công từ bên cánh phải.
4 người còn lại thì đợi lệnh ở gần lối vào với Chrome đứng chắn đằng trước.
Trong lúc Sally và Kasumi đang tăng tốc, họ kích hoạt mấy món vật phẩm được Izu đưa cho lúc trước.
Họ bóp nát viên pha lê vàng trong tay mình, và rồi sau đó vũ khí của họ bắt đầu phát ra những âm thanh tí tách đồng thời tỏa ra hào quang màu vàng rực rỡ.
Kế hoạch của họ là sử dụng các đòn tấn công có hiệu ứng tê liệt để có thể vô hiệu hóa con cáo nhanh nhẹn này.
“Nhìn mị đây này!”
Sally chém vào hai chân trước của con cáo để thu hút sự chú ý. Con cáo nhe răng cắn và tấn công bằng những cái vuốt của mình. Mấy cái đuôi của nó quất vào người Sally, thế nhưng cô đã kích hoạt kĩ năng mới có được dạo gần đây là Cột Băng để né đòn đồng thời phản công con cáo.
Nhờ có Sally mà Kasumi và Kanade đã có thể tự do di chuyển.
“Bom Tê Liệt!”
“Trang Kiếm Thể Thứ Tư. Gió Lốc!”
Ma pháp tê liệt của Kanade và chuỗi 4 đòn công kích liên hoàn mang hiệu ứng tê liệt tạm thời của Kasumi đánh trúng con cáo.
Sally vẫn đang liên tục sát thương con cáo nên địch ý của nó không đổi mục tiêu sang hai người kia, và sau khi phải chịu liên tiếp những đòn tấn công như vậy, con cáo rốt cuộc cũng đã dừng di chuyển đúng như kế hoạch của họ.
Sẽ khó có thể đặt lại hiệu ứng tê liệt lên con cáo thêm một lần nữa, cho nên đây là cơ hội duy nhất họ có lúc này.
Dĩ nhiên, với Yui và Mai ở đây thì chỉ một cơ hội như vậy thôi cũng là quá đủ rồi.
Chrome nãy giờ đã dốc hết sức lực để bảo vệ cho ‘vũ khí tối thượng’ của cả nhóm khỏi dư chấn của cuộc chiến, và giờ đây họ đang tiến thẳng tới chỗ con cáo bị tê liệt.
Tiếng bước chân của hai cô gái vang vọng trong căn phòng rộng lớn giống như tiếng đồng hồ đếm ngược báo hiệu cái chết của con cáo đang đến gần.
““Song Kích!””
Cây đại búa cặp song sinh sử dụng có tầm đánh khá xa, và những đòn công kích được họ liên tiếp tung về phía con cáo đã ngay lập tức cho nó đi bán muối mà không kịp bước sang giai đoạn thứ 2.
Với cặp song sinh này trong đội hình, việc đốt cháy giai đoạn của một trận đánh trùm chẳng khác nào chuyện thường ở huyện. Thế nhưng nếu cô nàng guild master của họ có mặt tại đây hôm nay, việc cổ dẫm nát con mồi của mình, từng con từng con một, cũng chỉ là chuyện cơm bữa mà thôi.
Vài ngày đã trôi qua từ lúc các thành viên guild Maple Tree lên được tầng thứ 5 một cách an toàn. Maple bước vào trụ sở guild ở tầng 4, thế nhưng chỉ có duy nhất Sally là đang có mặt ở đó.
“Mọi người đã lên tầng 5 cả rồi à?”
“Ừ, mà cậu cần tớ giúp một tay không? Tớ không có nhiều thời gian, nhưng nếu ta nhanh chân lên thì…”
Maple cảm thấy lo lắng cho Sally, người lúc này có vẻ đang bận bịu vì một lí do nào đó, cho nên cô cảm ơn Sally nhưng rồi bảo với cô bạn của mình rằng cô ấy có thể đăng xuất trước.
“Oh, còn một điều cuối…trận chiến thế nào? Con trùm có mạnh lắm không?”
“Hmm… Thì, tớ nghĩ nó mạnh hơn mấy con quái ở tầng này?”
“Mạnh hơn à…oh, thật đó hả!? Nhưng mà…chẳng phải là cậu phải solo với nó sao?”
“…? Đâu có, cả 7 người bọn tớ cùng đi đánh con trùm mà. Mà dù sao thì tớ chắc là cậu sẽ có thể tự mình giải quyết nó thôi…”
“Vậy à, ra là vậy. Thì ra giờ đây người ta có thể làm vậy rồi.”
Nét mặt của Maple trở nên rạng rỡ như thể những lời vừa rồi của Sally là một nguồn động viên tinh thần lớn lao đối với cô vậy.
“Huh? Ừm. Tiếc là tớ không thể đi với cậu. Nếu tớ mà rảnh thì…”
“Không sao! Không sao! Tớ sẽ ổn thôi mà! Cậu nói là tớ có thể thắng được hắn. Cuối cùng thì giờ đây tớ đã có thể tự tin lên đường được rồi.”
Và thế là Maple chào tạm biệt Sally rồi rời khỏi trụ sở guild.
“Cậu ấy muốn lảm gỏi con cáo đó ngay sau khi mới khỏi cúm thế cơ à? Hmm? Oh, dù sao thì. Mình nên đăng xuất ngay thì hơn!”
Sally nhanh chóng đăng xuất để không bị trễ giờ cho cái vấn đề nào đó mà cô phải đối mặt ngoài thế giới thực.
Maple chạy thẳng tới đích đến của mình. Mọi người đều đã làm được, vì vậy cô quyết phải bắt kịp được với họ.
“Được rồi, chiến thôi…”
Maple hít một hơi thật sâu rồi bước vào trong phòng.
“Xin thứ lỗi!”
“Ohh…? Ta không ngờ là sẽ có một con người tới đây.”
Người vừa đáp lời Maple là một tên Oni trắng cao lớn.
Maple đang sắp sửa chiến đấu với ‘kẻ mạnh nhất’ của tầng 4 này.
“Hehehe. Tôi sẽ lên được tầng 5!”
Maple hùng hồn tuyên bố với tên Oni.