"Được rồi, chiến thôi!"
Maple đối mặt với con người tuyết và xả một cơn mưa đạn vào người nó.
Những viên đạn xuyên thủng cơ thể con người tuyết hết viên này đến viên khác, thế nhưng thanh HP hiển thị trên đầu nó lại dường như chẳng nhúc nhích tẹo nào.
Con người tuyết không có vẻ gì là bận tâm đến đòn tấn công Maple vừa tung ra cả, nó cứ tiếp tục áp sát cô hơn. Và rồi nó vung cái túi trong tay mình vào người cô.
"Woah!? Bây định tấn công bằng cái đó thật hả!?"
Đòn tấn công đánh vào phần không được che chắn trên người Maple, và dàn vũ khí của cô đã bị nghiền nát trong lúc cô bị hất văng lên không trung.
"Có lẽ bây chỉ chịu sát thương từ các ma pháp công kích? Thử chút xem sao…"
Maple giương khiên lên và hướng tất cả chỗ đại bác cô có theo hướng xiên chéo với mặt đất trước khi đồng loạt khai hỏa. Áp lực từ vụ nổ đẩy cô bay thẳng về phía con người tuyết.
Maple đục một cái lỗ to đùng trên thân con người tuyết bằng tấm khiên của mình khi cô đâm xuyên qua nó.
Cô tiếp đất cách đó không xa và lập tức hủy bỏ dàn vũ khí của mình trước khi quay mặt lại để quan sát con người tuyết. Thanh HP của nó vẫn gần như chẳng có tí khác biệt nào cả.
"Ngày nay quả là có nhiều chủng loại quái vật độc lạ thật… Hydra!"
Con người tuyết không phải loại nhanh nhẹn gì, do đó nó đã không thể né được Hydra. Con Độc Long đâm trực diện vào ngực nó khiến độc tố bắn tung tóe khắp nơi.
"Huh…? N-Nó vẫn chưa ngỏm ư?"
Không chỉ không bị nhiễm độc, thanh HP của nó thậm chí mới chỉ tụt mất một tẹo.
Rõ ràng cô sẽ có thể hạ được nó nếu cứ tiếp tục tỉa dần thanh máu của nó như vậy, thế nhưng cách này cực kì kém hiệu quả.
"Nhưng mà để nó đi như vầy thì phí lắm…quá phí."
Maple tự hỏi không biết nên làm gì trong khi con người tuyết trút lên đầu cô hàng đống cột băng sắc nhọn.
Sau cùng cô quyết định gọi ra Syrup và chậm rãi tỉa dần thanh HP của nó.
"Các bước chuẩn bị đã hoàn tất!"
Maple phóng to Syrup lên giữa không trung tại một vị trí an toàn và phát động tấn công với Pháo Tâm Linh.
Về phần Maple, cô dự định sẽ xả hết chỗ Hydra còn lại và chuyển sang tấn công bằng súng và đại bác.
"Được rồi, Hydra!"
Con Độc Long một lần nữa phun độc vào con người tuyết, và sau một khắc, thanh HP của nó tụt về 0.
"Huh? …Nà ní?"
Con người tuyết phân tách thành nhiều đốm sáng nhỏ và tan biến. Có vật gì đó rớt xuống đất tại chỗ con người tuyết bị hạ gục.
"Hm? Mmm… Ah! Là hiệu ứng Đột tử!"
Đây là lần đầu tiên cô thấy nó được kích hoạt, và hiệu quả nó mang lại còn lớn hơn cả mong đợi.
Nhưng chính vì lẽ ấy mà Maple đã không bao giờ biết được cho tới tận khi sự kiện kết thúc, rằng các đòn công kích dạng lửa sẽ khiến trận chiến này trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Maple chạy tới chỗ cái vật phẩm vừa mới rơi ra từ con người tuyết.
Đó là một cái hộp được gói trong lớp giấy đỏ và được thắt một chiếc nơ màu xanh lá.
Maple nhặt cái hộp lên và kiểm tra xem tên gọi của nó là gì.
"Hộp Quà…Mình phải mở nó vào dịp Giáng Sinh!"
Cái hộp chưa thể sử dụng được ngay, thế nhưng sau hôm Giáng Sinh thì người sở hữu sẽ có thể mở được nó, và chẳng ai biết ở trong hộp có cái gì cả.
"Không biết ở trong là cái gì ta? Là một thứ liên quan đến Giáng Sinh chăng?"
Bởi Maple đã đạt được mục đích của mình cho ngày hôm nay, cô cảm thấy rất hài lòng trên đường trở lại thị trấn.
Trái ngược với Maple, Sally lúc này đang chạy qua chạy lại khắp các khu vực của tầng 4 để cố gắng kiếm từng điểm một bằng cách tiêu diệt lũ quái con.
Khi đã hoàn tất chuyến săn của mình, Sally quyết định cất vũ khí đi và nghỉ ngơi.
"Phew…mình không thể bắt kịp được."
Sally lẩm bẩm.
Cô đang nghĩ về người bạn mà cô đã mời chơi game này.
Cô cảm thấy rất vui bởi đây là lần đầu tiên Maple cùng chơi một game với cô lâu như vậy, nhưng vì bản thân cũng là một người chơi, cô không hề muốn thua kém bạn của mình chút nào.
Tuy nhiên, trong thâm tâm cô, cô không thể ngừng mặc định cái suy nghĩ rằng Maple là bất khả chiến bại trên chiến trường.
“Bằng cách nào mà cậu ấy mạnh được đến mức đó cơ chứ…"
Cô đã rất nỗ lực tìm kiếm các kĩ năng mới và thông tin về Maple để có thể bắt kịp với người bạn của mình, thế nhưng chẳng có thứ gì thực sự có hiệu quả cả.
"Mình không thể cứ mãi thua như vậy được… Mà tốt hơn là mình nên tiếp tục chuyến săn."
Sally thúc giục hai chân mình đứng dậy và tiếp tục chạy thêm lần nữa.
Nhờ có hiệu ứng của Kiếm Vũ, cái đã được tích đầy từ trước, Sally có thể hạ gục đám quái con cho ít điểm thưởng mà không cần phải dừng lại, vì vậy hiệu quả kiếm điểm của cô là rất cao.
"Mình nên học tập và noi theo tấm gương Maple: phải tăng cường năng lực phòng ngự!"
Hiệu ứng sát thương nhảy múa tại những nơi Sally băng qua.
Cũng giống như cách những con quái không có đòn công kích xuyên phá không thể đánh bại Maple, những con quái không thể tấn công trực diện Sally sẽ không thể đánh bại cô.
"Chuyện sẽ không khó khăn đến thế nếu cậu ấy chỉ có mỗi chỉ số phòng ngự cao."
Cô có thể hạ lũ quái bằng những động tác cố định đơn giản trong lúc bận suy nghĩ. Cô đứng top đầu về khoản kĩ năng cá nhân, cô không thể đòi hỏi gì hơn thế.
"Ước gì mình kiếm được có một kĩ năng ngon ở đâu đó…"
Cô tiếp tục săn quái như vậy thêm khoảng 2 đến 3 tiếng nữa cho đến khi cô phát hiện một con người tuyết khổng lồ đang di chuyển ở xa xa.
"Oh, hạ con đó là được cả đống điểm. Mình gặp hên rồi."
Sally áp sát con người tuyết và thi triển ma pháp trong lúc né tránh những cái tay của nó.
"Hỏa Cầu!"
Cho dù sức mạnh phép thuật của cô có yếu đi nữa, ma pháp hệ lửa vẫn sẽ đốt bay phần lớn thanh HP của con người tuyết.
Cuộc chiến nhọc nhằn của Maple đúng là chẳng khác gì một trò đùa so với cảnh tượng vừa mới diễn ra cả. Con người tuyết chết với cơ thể như đang tan chảy chỉ sau vài đòn Hỏa Cầu.
"Phải vậy chứ, cả đống điểm ngon ơ!"
Sally muốn kiếm được càng nhiều vật phẩm rớt ra từ đám quái càng tốt trước khi sự kiện kết thúc, do đó cô lập tức phóng đi trên mặt đất của tầng 4 để tiếp tục chuyến đi săn của mình.
Một lí do khiến cô dốc nhiều sức lực vào việc thu thập vật phẩm đến vậy là bởi cảm giác thiếu kiên nhẫn. Cô muốn có được một sức mạnh mới.
Bởi 2 người họ là bạn thân, vì vậy cô không muốn thua kém. Đó là điều mà Sally đã nghĩ với một lòng quyết tâm hừng hực.