Một ngày nọ, Izu và Kanade đang nói chuyện ở Trụ sở Guild.
“Tóm lại là, chúng ta sẽ đảm nhận vai trò hỗ trợ cho 4 người kia.”
Izu là thuần hỗ trợ không trực tiếp tham gia tấn công.
Kanade là một lá chắn vững chắc nơi hậu phương.
“Em đã thử học một vài ma pháp công kích… nhưng không có vẻ gì là họ cần sự trợ giúp của em cả. Thế nên em đã lựa chọn một hướng đi hơi khác một chút.”
Bởi 4 thành viên còn lại của guild sẽ đánh bại toàn bộ lũ quái vật thậm chí trước khi Kanade có cơ hội để ra đòn, Kanade không có lựa chọn nào ngoài việc phải cộng hết điểm vào những kĩ năng buff cho đồng đội của mình.
“Em là người dùng trượng duy nhất của guild, bởi vậy có nhiều kĩ năng mà chỉ mình em mới học được.”
Kanade có thể kiếm được lượng kĩ năng hệ pháp thuật nhiều hơn nhiều so với Sally.
Đó là thứ khiến Kanade trở nên đặc biệt trong Maple Tree.
“Bộ tứ đó sẽ dọn dẹp mọi thứ sạch sẽ một khi em buff cho họ.”
“Thật vậy. Họ thực sự cần em đó… Ahh, nhân tiện thì, bộ trang bị mới của em đây.”
Izu nói đây là lí do chính cô gọi Kanade tới ngày hôm nay.
Kanade chỉ có một vài sự bổ sung cho set trang bị tân thủ của mình. Ngoại hình của cậu hầu như không thay đổi gì cả kể từ đợt sự kiện thứ hai.
Izu đưa cậu bộ trang bị cô vừa mới làm ra.
Trong đó có một cái mũ đỏ đúng như mái tóc của cậu vậy.
Những món còn lại của bộ trang bị này có tông màu chủ đạo là đen và đỏ, tuy vậy trông chúng giống quần áo bình thường hơn là một bộ đồ pháp sư.
Izu đã dùng phần lông cừu Maple mang về để chế tạo ra chúng.
Trong số trang bị mới này, cái nào cũng có hiệu ứng tăng chỉ số ‘INT’ và ‘MP’, điều đó tức là chỉ cần mặc bộ trang bị này thôi cũng giúp Kanade mạnh lên đáng kể rồi.
“Dù sao thì giáp trụ cũng không hợp với em.”
Kanade trang bị set đồ mới của mình và rời khỏi trụ sở.
Hôm nay cậu cần kiếm được kĩ năng ‘Lá Chắn Phép.’
Hiện tại Kanade càng ngày càng học được nhiều kĩ năng mới, nhiều hơn bất kì thành viên nào trong guild.
Trừ khi Kanade bị hạ gục, nếu không thì lượng HP và hiệu ứng bổ trợ buff lên các thành viên tiền tuyến của Maple Tree sẽ không bao giờ dừng lại.
Tuy nhiên, tùy thuộc vào một số trường hợp nhất định, bạn sẽ phải đánh bại Maple trong dạng Tổng Lãnh Thiên Thần của cô để chạm được đến Kanade.
Và đương nhiên chỉ số VIT của Maple cũng sẽ được tăng cường bởi Kanade.
Lượng máu tiêu hao của Maple cũng sẽ được hồi phục trở lại.
Chẳng mấy nữa thì việc tránh giao tranh với Maple và các thành viên trong guild của cô trở thành lẽ thường tình.
Cũng không hẳn, nói đó đã là lẽ thường tình rồi thì chính xác hơn.
Tại một địa điểm khác. Tại một nơi nằm ở rìa tầng 2.
Sally đang ở trong một khu rừng nào đó.
“Fu… mình vẫn chưa phải nhận chút sát thương nào cả… Nhưng có lẽ mình nên chuẩn bị đề phòng trường hợp bất khả kháng trong tương lai.”
Sally đã học được rất nhiều kĩ năng khác nhau trong vài ngày qua.
Nhưng kể cả vậy cô vẫn chưa đạt được mục tiêu lí tưởng của mình.
“Mình cũng phải cày cấp cho Oboro nữa.”
Đám quái vật xuất hiện và biến mất hết con này đến con khác khi cô băng qua khu rừng.
Lần này Sally chú trọng vào khả năng tránh né hơn. Cô sẽ chỉ khiến bọn quái vật bị thương nhẹ trước khi Oboro lo liệu phần còn lại để nó có thể tăng cấp được.
Sau một lúc chiến đấu như vậy, Oboro đã lên cấp.
“Fu…mình nên kiểm tra thử. Oh?”
Sally kiểm tra kĩ năng mới của Oboro và xoa đầu nó một cách hạnh phúc.
“Well…có lẽ mình không cần phải chuẩn bị gì cho việc chịu sát thương nữa rồi.”
Dứt lời, Sally rời mắt khỏi bảng thông tin của Oboro rồi quay trở lại thị trấn.
Chrome đang ở khu sa mạc trên tầng 2.
“Chuyện này điên rồ thật. Mình không nghĩ là mình có thể chết được.”
Anh chặn đòn tấn công của bọn quái bằng tấm khiên lớn của mình rồi chặt chúng với con dao phay Nhật.
Chỉ vậy thôi cũng đủ khiến HP của anh tăng vèo vèo rồi, thế nhưng anh còn có Chữa trị thương tích với khả năng hồi phục đáng gờm nữa.
Ngoài ra anh chỉ việc kích hoạt Ánh Sáng Thần Thánh nếu HP sắp sửa chạm đáy.
Chrome hạ gục con creep cuối cùng và cất vũ khí của mình đi.
“Trang bị của Maple chắc chắn cũng thuộc dòng Độc Nhất. Cái khiên lớn của mình cùng con dao phay đều có kĩ năng riêng cả. Chỉ mỗi bộ giáp là không có kĩ năng gì, chắc vậy.”
Kĩ năng Bất Hoại cũng là một tin tốt đối với Chrome.
Nhờ nó mà từ giờ anh sẽ không cần phải lo lắng gì về vấn đề bảo dưỡng trang bị nữa.
“Mình cá là bộ trang bị của Maple cũng có Bất Hoại.”
Chrome không biết là trên thực tế thì kĩ năng của bộ trang bị cô sở hữu còn vượt trội hơn thế nhiều.
“Có lẽ mình sẽ đi săn thêm một lúc nữa.”
Với set trang bị mới cứng này, giờ đây Chrome đã có thể đi solo một cách an toàn. Và thế là anh lại tiếp tục đi săn thêm creep.
Những thành viên sử dụng khiên của Maple Tree toàn là dị nhân cả.
Đơn giản là bởi lớp khiên lớn không nhất thiết cứ phải có lực phòng thủ kinh hoàng mà vẫn có thể giết người như ngóe.
Kasumi cũng đang bận bịu với việc chiến đấu.
Trong guild Maple Tree, Kasumi là người chơi có thể nói là ‘cân bằng’ nhất.
Bởi Sally dùng dao găm, trong khi đó Chrome và Maple dùng kiếm ngắn và dao phay Nhật, nên cô là người sở hữu tầm đánh tốt nhất và khả gây sát thương hàng đầu trong số 4 thành viên của đội tiên phong.
Trên thực tế, cô sở hữu chỉ số STR cao nhất trong guild và AGI của cô cũng khá cao nữa.
Chỉ số phòng thủ của cô ban đầu có hơi đáng lo một chút, thế nhưng dạng Tổng Lãnh Thiên Thần của Maple đã giải quyết vấn đề đó của cô.
Thật vậy, lúc này mọi phương diện của cô đều được cân bằng một cách hoàn hảo.
“Được roài…mình là mình nên quay về thôi.”
Kasumi sau đó nhận ra có một tin nhắn vừa mới được gửi tới.
“Từ Maple sao? Hmm…”
Nội dung tin nhắn chỉ có đúng một dòng ngắn cũn:
Đi về hướng tây của thị trấn thứ 2.
Mong cậu tới xén lông hộ tớ.
Tớ sẽ rất mừng nếu cậu có thể tới càng sớm càng tốt.
“Hm? Ừm, chắc mình có thể tới đó ngay được nhỉ?”
Kasumi quay về hướng của Maple và bắt đầu chạy.
10 phút trước.
Maple đang đi về phía tây để thử nghiệm kĩ năng sinh lông cừu mới của mình.
“Xù Lông!”
Maple kích hoạt kĩ năng ngay khi tới được vị trí thích hợp, và sau đó tầm nhìn của cô lập tức bị che khuất bởi lớp lông bồng bềnh.
"Có vẻ như mình không thể kiểm soát được lượng lông sinh ra…mmm…mmm! Yo!”
Maple dịch người chéo dần ra khỏi trung tâm cuộn lông cừu mềm mại rồi thò đầu ra ngoài.
Bằng cách tương tự cô cũng giải phóng được chân tay của mình.
“Mình có thể di chuyển được không nhỉ?”
Song điều đó dường như chẳng có ý nghĩa gì cả.
Tuy nhiên, bởi Maple có thể tận mắt nhìn thấy đám quái vật đang tấn công mình, cô nhận ra một điều.
“Đám lông cừu này có chỉ số tương tự của mình sao?”
Đúng là vậy.
Bởi nó mọc ra từ người Maple, đám lông mềm mại này là một phần của cô, do đó chỉ số của Maple cũng ảnh hưởng đến chúng.
“Vậy tức là mình sẽ an toàn trong cuộn lông này miễn là không ai dùng Xén Lông lên nó sao?”
Sau đó, Maple cố gắng nghĩ thêm cách khác để sử dụng đám lông cừu nhưng bất thành. Vì vậy cô quyết định vô hiệu hóa trạng thái bồng bềnh này, nhưng rồi một việc bất ngờ xảy ra.
“Ah!? Mình chẳng thể làm được gì khi chỉ có một mình sao!?”
Cô có thể nhìn thấy nhiều người chơi khác đang đi lại ở đằng xa. Họ đã bị thu hút bởi quả bóng lông bí ẩn nọ.
Nếu cứ như thế này, cô chẳng khác nào một vật trưng bày cho mọi người ngắm nhìn.
Maple điên cuồng cố gắng liên lạc với Kasumi.
“P-Phải trở lại thôi!”
Maple nhanh chóng quay về trung tâm thị trấn trong quả bóng lông trắng phau và cô xả độc ra ngoài để ngăn những người chơi khác lại gần.
“Ah!? Đừng lại gần tớ, Kasumi!”
Cô không thể rút lại những gì mình đã làm.
Cô có thể nghe tiếng những âm thanh xì xào đang ngày càng rõ hơn ở ngoài cuộn lông, thế nhưng không ai có thể Xén Lông cho cô bởi lớp Kén Độc bọc ở ngoài cuộn lông.
Sau một lúc thì Kén Độc hết hiệu lực, do đó Maple được Kasumi giải cứu và tin tức về chuyện đó truyền đi với tốc độ chóng mặt. Và thế là những hành động kì lạ của cô một lần nữa lại trở thành chủ đề chính của vô số cuộc bàn tán trên kênh chat.