Đã được một khoảng thời gian kể từ khi Sumeragi Byakuya chết và nhóm Sumeragi tan rã.
Sau đó, hầu hết thành viên sẽ gia nhập nhóm của Sumeragi Reito hoặc Sasazaki.
Nhưng không phải là tất cả.
Một số, chính xác hơn là mười người không vào nhóm nào.
Họ là một nhóm nhỏ, không đủ để coi là một mối đe dọa, vậy nên bọn tôi vẫn để mặc họ cho đến tận bây giờ.
Những người đó… nhóm thứ ba đang trong tầm mắt của bọn tôi.
Tất cả đều là con trai, nhìn từ xa cũng biết là họ đang gặp rắc rối.
Dù không tận mắt quan sát, nhưng trông cặp má của họ đều gầy gò cho cảm giác ghê rợn.
Như thể là da bọc xương.
Có lẽ là do họ không ăn uống đàng hoàng.
「Hừm.」
Họ đang ở trên một chiếc bè, chứ không phải là một con thuyền.
Đứng nhìn từ xa cũng biết việc này rất nguy hiểm.
Nó sẽ vỡ thành từng mảnh thôi.
「Không, bỏ chuyện này sang một bên.」
Tôi nhận ra một điều.
「Theo những gì tớ nghe được từ báo cáo của Amane, thì họ có một số cô gái trong nhóm.」
「Tớ cũng nghe là vậy, nhưng…」
Nếu nhớ lại thì, nhóm thứ ba có vài cô gái.
Tuy nhiên, tôi chỉ thấy trên bè toàn đực rựa.
Tôi không thể nhìn thấy mặt họ, nhưng khá chắc giới tính của họ là nam dựa trên mấy bộ đồng phục.
Hơn nữa, không ai trong số bọn họ trông giống phụ nữ cả.
Ngoài ra, có đúng mười người ở trên bè.
「Có chuyện gì vậy?」
Mana hỏi.
「Hừm…」
Họ đang rất cần sự giúp đỡ.
Họ thậm chí còn đặt chân lên chiếc bè mỏng manh mà không có lấy sự chuẩn bị.
「Tớ nghĩ họ đã bỏ rơi đám con gái.」
「Bỏ rơi?」
「Họ có thể đã đưa đám con gái cho Reito hay Sasazaki, hoặc có thể…」
Tôi không nói nữa.
Dù có chắc là họ đã bỏ rơi đám con gái.
Họ cho rằng tụi con gái chỉ là vật cản.
「Vậy tại sao họ lại có đến mười người?」
「Dễ hiểu mà. Những người bỏ trốn khi Byakuya còn sống có lẽ đã gia nhập nhóm của họ. Hoặc một số đã rời nhóm Reito hoặc Sasazaki để gia nhập. Dù thế nào thì cũng chả quan trọng.」
「Ra là vậy.」
「Nếu cậu thắc mắc, thì vấn đề ở đây là thiếu tụi con gái.」
「Hả, tại sao? Không phải họ gửi con gái cho Reito hay Sasazaki sao?」
「Hoặc là, giết. Và tớ nghĩ khả năng sau xảy ra là rất cao.」
「Giết?! Không thể nào!」
「Kiểu như là. Đỡ hơn là gửi cho những nhóm khác.」
「T-tại sao chứ?」
Mana có vẻ không hiểu được.
「Nếu họ gửi đám con gái cho nhóm khác, thì họ sẽ phải đối mặt với Sasazaki hoặc Reito.」
「Ừm, có khả năng là vậy.」
「Là nó đấy, Sasazaki muốn thêm con trai vào nhóm của mình. Chúng muốn có thêm nhân sự. Vậy nên Sasazaki không phải là một lựa chọn. Và Reito cũng sẽ không để cho đám con trai bỏ đi đâu.」
「Tại sao?」
「Vì họ đang chiến tranh với Sasazaki. Cậu ta sẽ nghĩ rằng bọn họ đang theo dõi Sasazaki. Nếu đúng như vậy, Reito sẽ cố gắng thêm họ vào nhóm của mình. Ngay cả khi họ là gián điệp, thì sẽ không có vấn đề gì nếu họ không thể trốn thoát. Nghĩa là, dù có liên hệ đến nhóm nào nữa thì họ cũng sẽ bị giữ chân thôi. Thật lạ khi họ ở ngoài biển như này.」
「Hokage nói đúng. Nhưng tại sao lại cần phải giết đám con gái?」
「Không có gì cả, nhưng có khả năng đám con gái cũng sẽ tự sát nếu không bị giết.」
「T-tại sao?」
Tôi thở dài và nói「Là sự nuối tiếc.」
「Nam sinh cao trung có ham muốn vô độ. Ngay cả những người có tư tưởng đúng đắn trong cái thế giới vô pháp luật này, và trong cái hoàn cảnh mà cơ thể họ chỉ toàn da bọc xương thì không có gì ngạc nhiên khi họ sẽ làm một nháy trước khi chết.」
「Đó…」
「Hơn nữa, dù tỉ lệ thành viên nữ của họ lớn hơn, như của bọn mình, tỉ lệ tối đa sẽ là 8:2. Đám con gái như thể là thức ăn trước một con sói đói. Sẽ thật kì là nếu không ăn một miếng.」
Mana nhíu mày.
Có vẻ vẫn chưa thuyết phục được cô nàng, trên khuôn mặt cô vẫn đang là một ánh nhìn phức tạp.
「Cậu biết không, bọn tớ cũng từng có suy nghĩ đó ít nhất là một lần.」
「Cưỡng hiếp á?」
「Không phải về điều đó. Là về việc làm cuối cùng khiến bản thân không cảm thấy tiếc nuối. Nó không chỉ là hiếp dâm, không quan trọng là gì, cho dù là dồn hết tiền tiết kiệm vào vé số hay thổ lộ tình cảm với người thương hoặc đấm vào mặt một người mà mình ghét. Cậu đã từng nghĩ đến những việc này chưa?」
「Ừm.」
「Mấy gã đó đang phải đối mặt với "cái chết". Họ cũng không nghĩ là mình có thể băng qua đại dương bằng cái bè thảm hại đó được. Vì chắc chắn là sẽ chết, nên họ quyết tâm. Nếu thế thì họ sẽ muốn làm điều gì đó để tránh nuối tiếc. Tuy nhiên, không như ở Nhật Bản, chỉ có thể làm vài điều dựa vào hoàn cảnh hiện tại. Trong trường hợp của họ, thứ duy nhất có thể trút ra chính là dục vọng.」
Bây giờ có vẻ như Mana đã nhận ra.
Miệng tuyệt vọng há hốc.
「Nếu có con gái thì tớ nghĩ nó sẽ kết thúc bằng một vụ cưỡng hiếp tập thể. Tớ sẽ bất ngờ lắm nếu họ không làm. Chả ai đi chết mà không làm một bữa ăn cuối cùng cả.」
「N-nhưng, đó chỉ là trường hợp có con gái còn ở trong nhóm, đúng chứ? Nếu họ không có ở đó hay đã chết từ trước thì sao?」
「Điều đó có thể xảy ra. Vậy nên tớ muốn đi kiểm tra.」
「Kiểm tra?」
「Sẽ nhanh hơn nếu hỏi họ. Nhưng tớ không muốn nói chuyện với họ.」
「Ừm. Trông họ đáng sợ lắm, nên không đâu.」
「Vậy thì, hãy tìm con đường mà họ dùng để tiến ra biển. Xét đến việc sóng yên biển lặng thì chiếc bè di chuyển theo đường thẳng. Giả sử nếu vẽ một đường từ chiếc bè đến bãi biển thì…」
Tôi di chuyển ngón trỏ của mình.
Từ chiếc bè trên biển đến khu rừng.
「Họ có thể ở quanh đó, đi nào.」
「Ừm.」
Chúng tôi vội vã chạy đến điểm đến.
Ngay lúc chạy, tôi vẫn không quên kiểm tra xem họ có chú ý đến bọn tôi hay không.
Tôi nghĩ là sẽ ổn thôi, và đúng là như vậy.
「Ở quanh đây…」
Bọn tôi đã đến đích.
「Tớ có thể biết được rằng họ đã tiến ra biển từ đây.」
「Sao mà cậu biết được?」
「Từ cái cách mà cành cây và cỏ bị giẫm.」
Đây là một kỹ thuật thu thập thông tin của lực lượng đặc nhiệm Hoa Kỳ.
Mười dấu chân đã được xác nhận. Vậy nên tôi chắc là bọn tôi đang ở đúng chỗ.
Dấu chân kéo dài đến tận sâu trong rừng.
「Có vẻ như họ đã làm cái bè ở trong rừng.」
Bọn tôi theo dấu chân đi xuyên qua khu rừng.
Sau một khoảng thời gian thì có sự thay đổi ở mấy cái dấu chân.
「Có vẻ như họ đã làm chiếc bè tại đây.」
Dấu chân chuyển từ trạng thái di chuyển sang đứng yên.
Một khu vực khá thông thoáng ở trong rừng, rất lý tưởng để làm chiếc bè.
Ngoài ra còn sót lại dấu vết từ việc làm bè.
「Dấu chân rẽ ra nhiều hướng, nên tớ muốn nói rằng đây là một chỗ tốt để làm việc…」
「Hokage!」
Mana ngắt lời tôi.
「Gì thế- ah!」
Tôi hướng mắt nên, rồi cũng nhận ra nó.
「Đó… không… không thể nào!」
Mana khuỵu xuống.
Nước mắt cô trào ra.
「Việc này thật tàn nhẫn.」
Có một cô gái trong tầm mắt của chúng tôi.
Toàn bộ cơ thể dính đầy tinh dịch, bộ đồng phục thì bị xé ra một cách thô bạo.
Dịch thải cơ thể rỉ ra từ háng, khuôn mặt của cô ấy thì đã tái xanh.
Cơ thể không còn hô hấp, treo cổ trên một cái cây bằng dây đeo của chiếc cặp học sinh.
Đúng như dự đoán, cô ấy đã bị hiếp dâm rồi tự sát trong tuyệt vọng.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage