Món chính cho bữa trưa sẽ là tôm càng xanh và cua.
Chiên ngập dầu là một phương pháp nấu ăn đơn giản, nhưng tại đây thì hiếm thấy lắm.
Là do dầu rất quý giá.
Phải mất rất nhiều công sức chỉ để thu về lượng dầu đủ để chiên ngập dầu.
Dù cho bọn tôi trích xuất dầu thông qua các quy trình rối rắm thì cũng không thu về được nhiều cho lắm.
Và hôm nay, bọn tôi dùng dầu dừa để chiên.
Bọn tôi có đến vài loại dầu ăn, nhưng về cơ bản thì dùng dầu dừa.
Điểm đặc biệt của nó là có mùi thơm đặc trưng mạnh hơn dầu ô liu.
Điều đó có thể tốt hoặc là xấu, nhưng hiện Eri đang tận dụng nó rất tốt.
「Tôm chiên! Nướng cũng ngon nữa.」
Arisa ca ngợi món chiên.
Bất chấp thức ăn vẫn đang nóng, Arisa cắn một miếng rồi nới lỏng má.
「Món này thật sự ngon!」
Muối giúp kích thích vị giác, tiếp đến là vị của dừa.
Dù được chiên nhưng không ngấm dầu nhiều, nên tôi nghĩ mình ăn bao nhiêu cũng được.
Tại thế giới này, đồ chiên có một hương vị rất đặc biệt.
「Tớ luôn tự hỏi là tại sao chúng ta lại sử dụng dầu dừa? Ý tớ là, sao bọn mình không sử dụng dầu ô liu để nấu ăn như khi ở Nhật Bản ấy.」
Mana hỏi.
Ngoài mặt thì có vẻ Mana đã trở nên khỏe mạnh hơn rồi.
Không biết trong lòng cô ấy thì như nào đây.
「Nếu có thể thì tớ cũng muốn lắm, nhưng để chiết xuất được nhiều dầu ô liu là cả một vấn đề. Còn lượng dầu dừa thì thu về được nhiều hơn hẳn so với ô liu.」
Lý do duy nhất bọn tôi ưa dùng dầu dừa hơn là vì nó có thể được chiết xuất nhiều hơn.
Đặc biệt là khi chiên nhập dầu, bọn tôi càng cần nhiều dầu hơn.
Dùng dầu ô liu thì rất là tốn kém.
「Chiết xuất dầu dừa dễ vậy sao?」
Lần này thì là Karin hỏi.
Nhưng câu hỏi này là dành cho Eri, chứ không phải tôi.
Bởi Eri là người chiết xuất dầu dừa.
「Tuy mất thời gian, nhưng không cần phải tốn nhiều sức lực.」
「Thật chứ? Cậu có thể chỉ tớ cách làm không?」
「Chắc chắn rồi! Đổi lại, cậu phải giúp tớ nấu bữa tối.」
「Cứ để tớ lo.」
Chiết xuất dầu dừa rất đơn giản.
Chỉ cần đổ nước vào chỗ cùi dừa đã được xay rồi ép nó.
Sau đó, nước cốt dừa để yên trong vòng nửa ngày là dùng được.
Phần ván dừa sẽ tách ra, vậy nên có thể chiết xuất dầu và sử dụng nó.
Không giống như dầu ô liu, dầu dừa có thể sản xuất được với số lượng lớn.
「Tớ hỏi câu khác được không?」
Karin nhìn tôi.
Tôi gật đầu, rồi cô ấy nói.
「Tớ nhớ mình đã xem các chương trình nấu ăn hay thử gì đó kiểu vậy, họ có trộn dầu ô liu và dầu salad, vậy nên chúng ta cũng có thể trộn chúng, đúng chứ?」
Mọi người đều có vẻ bất ngờ và hỏi lại.
「Trộn chúng lại thì có ổn không đấy?」
「Ừm, trộn lại cũng được mà.」
「Vậy sao chúng ta không trộn chúng đi? Trước đó cậu có nói là chúng ta có thể chiết xuất dầu ô liu, vậy nếu chúng ta trộn nó với dầu dừa thì sao?」
「Đó là bởi vì nó không tốt cho lắm.」
「Thật không vậy? Tại sao thế?」
「Có hai lý do. Thứ nhất, dù có trộn chúng lại đi nữa, thì do có quá ít dầu ô liu, nên cũng thành công cốc thôi. Nó chỉ khiến mùi của dầu dừa yếu hơn một chút.」
「Cái còn lại là?」
「Không nên trộn dầu dừa với các loại dầu khác khi chiên. Rất nguy hiểm, bởi vì nó có thể sẽ sôi lên.」
「Ra vậy. Cậu biết nhiều chuyện thật đấy, Hokage.」
「Không nhiều cho lắm. Tớ chỉ có kiến thức từ những chương trình nấu ăn. Tớ nghĩ nó giống như là chương trình nấu ăn mà Karin đã đề cập khi nãy đấy. Cậu biết đấy, cái chương trình mà một đầu bếp chuyên nghiệp bắt cặp với một người nổi tiếng mà đến vỏ táo còn không biết gọt, và rồi họ tổ chức một cuộc thi nấu ăn ấy?」
「Đúng rồi, cái đó đấy!」
「Ô, tớ cũng đã từng xem chương trình đó trước đây.」
Mana tham gia vào cuộc trò chuyện của bọn tôi.
Chủ đề của cuộc trò chuyện bỗng lạc trôi trở thành nói về chương trình nấu ăn.
Cái này và cái đó…
「「「「Cảm ơn vì bữa ăn!!!」」」」
Sau khi được thưởng thức nhiều món chiên ngập dầu thì bữa trữa đã kết thúc.
◇
Buổi chiều, tôi ở một mình cũng với Shiori.
Tôi thường giúp Shiori hoàn thành công việc.
Buổi sáng tôi nhờ cô ấy giúp, nhưng buổi chiều thì ngược lại.
「Đưa nó ra cái hồ khổ thật.」
「Đúng nhỉ? Nhưng tớ sẽ ngủ ngon hơn khi nó được phơi dưới ánh nắng Mặt trời.」
「Chuẩn luôn.」
Chúng tôi phải đem mấy tấm nệm đến cái hồ ở bên trong nơi ẩn náu để phơi nắng.
Bọn tôi treo chúng lên bên cạnh đồ giặt.
Ánh nắng Mặt trời khiến cho tấm nệm của bọn tôi trở nên ấm áp và mềm mại.
Shiori là người đề nghị chúng tôi phơi nắng mấy tấm nệm.
Ban đầu, tôi đã phản đối, vì cho rằng nó hơi phiền phức.
Nhưng giờ thì, tôi bị thuyết phục bởi việc phơi nệm rồi.
Thường xuyên phơi nệm giúp giấc ngủ của bọn tôi thoải mái hơn rất nhiều.
Trên tất cả, đội thủ công cũng đang hạnh phúc nữa.
Họ hài lòng vì những sản phẩm do bản thân làm ra được đối xử cẩn thận.
「Cậu có luôn tự phơi đệm cho mọi người à?」
「Tùy thuộc vào từng ngày, nhưng hầu như là tớ tự treo.」
「Rắc rối nhỉ. Làm tốt lắm.」
「Đó là điều tớ đề xuất. Nên phải tự làm thôi.」
「Nếu cảm thấy khó khăn, cậu có thể dựa vào những người khác mà, như hôm nay chẳng hạn.」
「Đã hiểu. Nhưng tớ rất để trong việc nhờ vả người khác.」
Đúng như cô ấy noi, Shiori hiếm khi tìm sự trợ giúp.
Dù Shiori vẫn sẽ dựa vào người khác nếu họ nói sẽ giúp cô ấy.
Shiori cảm thấy không thoải mái khi tự mình yêu cầu trợ giúp.
「Nhưng, cậu thường nhờ tớ giúp mà.」
Ngoại lệ của Shiori chính là tôi.
Vì một số lý do nào đó, Shiori thường yêu cầu sự trợ giúp của tôi, theo nhiều cách khác nhau.
Tuy nhiên, không phải lúc nào Shiori cũng mở lời nhờ vả, cô ấy chỉ làm điều đó khi không có ai khác xung quanh.
「Hokage là một thủ lĩnh đáng tin cậy. Nó khiến tớ phụ thuộc vào cậu.」
「Nếu cậu cứ tiếp tục nói như thế thì tớ sẽ bị cuốn theo mất.」
「Đó là mục tiêu của tớ đấy.」
「Nếu thật sự là vậy, thì bây giờ cậu tóm được tớ rồi đấy!」
「Ahaha, tớ đùa thôi mà.」
Shiori nở một nụ cười ranh mãnh, lộ cả răng ra.
Cô ấy chỉ mỉm cười như thế này khi ở một mình với tôi.
Khi có người khác, Shiori sẽ che miệng khi cười.
「Cậu nên cho mọi người thấy nụ cười đó nữa.」
「Hokage-kun, đó là điều khiến cậu hơi khác lạ đấy.」
Khuôn mặt Shiori trở nên nghiêm túc.
「Khác lạ?」
Tôi nghiêng đầu, tỏ vẻ không hiểu.
「Không phải nó thường là ngược lại sao?」
「Ngược lại?」
「Tớ nghĩ là cậu không nên muốn tớ cho người khác thấy.」
「Thật hả?」
「Đúng. Ý tớ là, đó là ánh mắt tở chỉ dành cho riêng cậu, nghĩa là cậu được đối xử đặc biệt, và cậu nên cảm thấy hạnh phúc, đúng chứ? Vậy nên, cậu sẽ không muốn người khác được đối xử đặc biệt như thế.」
「Tớ đoán là vậy.」
Tôi hiểu cô ấy những gì cô ấy đang nói.
「Nhưng, Hokage-kun luôn nghĩ khác với người thường.」
「Dù sao thì tớ cũng là một người thủ lính đánh tin cậy mà.」
Tôi đáp lại Shiori.
Cô ấy bật cười và nhìn thẳng vào mắt tôi.
「Cậu đúng là có tố chất của một người lãnh đạo. Tớ yêu phần đó của cậu, Hokage-kun.」
Nghe cô ấy nói huỵt toẹt như vậy khiến tim tôi đập liên hồi.
Thình thịch, thình thịch, nó đập mạnh quá.
「Ư-ừm, tớ thật sự không nghĩ đến mức ấy đâu, chắc vậy?」
Tôi gãi đầu vì xấu hổ, rồi kết thúc chủ đề.
Trong lúc đó, ánh mắt của tôi rời khỏi khuôn mặt của Shiori và chuyển xuống phần chân của cô ấy.
Giờ mới thấy, váy cô ấy ngắn quá.
Hôm nay thì Shiori mặc đồng phục.
Tôi thấy váy của Shiori ngắn hơn, có lẽ là do cô ấy làm việc ở sông.
Cặp đùi của Shiori lộ ra.
Chết tiệt.
Tôi không thể rời mắt khỏi đùi của Shiori.
Vì cô ấy vừa nói thích tôi, nên giờ tôi đang hứng lắm rồi.
Dù chỉ mới cương lên một nửa, nhưng cũng đủ để Shiori nhận ra rồi.
「Ah.」
Shiori cao giọng.
Cô ấy nhìn đũng quần của tôi.
Rồi nhận ra sự hứng tình của tôi.
「Xin lỗi, ừm, dù sao thì tớ cũng là một thằng con trai mà.」
Tôi cố gắng bào chữa.
Shiori cười khúc khích rồi rút ngắn khoảng cách.
Giờ Shiori đang ở ngay trước mặt tôi. Cô ấy vòng tay ra sau cổ tôi và thì thầm.
「Tớ nghĩ bầu không khí đang trở nên kỳ lạ rồi. Dù sao thì cũng đã lâu rồi, sao chúng ta không làm điều đó nhỉ?」
「Ơ.」
「Karin đang trong kỳ kinh nguyệt, vậy nến hôm nay hôm nay cậu không làm chuyện đó với cô ấy, đúng chứ?」
「À, ừm.」
「Vậy, chúng ta có thể không?」
「Nhưng mấy viên thuốc…」
「Tất nhiên là tớ đã uống chúng rồi.」
Nghĩa là tôi có thể bắn vào bên trong được.
Tôi không thể quay đầu sang bên cạnh thêm được nữa.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage