Chương 79: Hầm ngục của những gợn sóng – Tiếp tục khai phá (6)
Sau khi nghỉ ngơi giữa tầng 16 và tầng 17, chúng tôi hiện đang tiến qua tầng 17
“Guaaaa-!!”
Tôi có thể thấy một con gấu với bộ lông xanh da trời đậm—Water Bear chạy thẳng đến chỗ chúng tôi khi bắn nước tung tóe lên.
Có phải nó là một trong những loài quái vật lớn nhất mà chúng tôi thấy trong hầm ngục cho tới giờ không nhỉ?
Ngay từ khi Water Bear xuất hiện, Allen và Elena đã bắt đầu chạy tới chỗ nó.
“Guaaa!”
Con Water Bear khi thấy 2 đứa nhóc lao tới chỗ nó thì lập tức bắn vài quả Water Ball.
“Water Ball”
Hỗ trợ 2 đứa từ phía sau, tôi chặn lại toàn bộ các đòn “Water Ball”. Như thể hiểu ý, Allen và Elena thu hẹp khoảng cách với con gấu chỉ trong một lần.
““Yaa!””
“Guaaaaa-!”
Allen và Elena chạy thẳng đến chỗ con gấu, nhưng chúng tách ra 2 bên trái và phải ngay trước khi chạm vào con gấu, và tung cú đá cực mạnh vào 2 bên của nó.
Sẽ khá khó để đánh bại Water Bear khi nó có thể kháng lạnh và kháng ma thuật. Nhưng mà, nó chả là gì với cú đá của Allen và Elena. Không phải ma thuật, mà là một đòn đánh mạnh….
““Yaa!””
“Guaaa_”
Ngay sau khi con gấu bị khựng lại vì đòn tấn công đó, nó lại bị ăn thêm 2 cú đá móc. Thậm chí nó không có cơ hội để phản công. Con Water Bear sau khi ăn 2 cú đá móc cực mạnh ngã sụp xuống đất.
““Haaa~!””
“Guaaaa….”
Để ra đòn kết thúc, Allen và Elena đá bay con gấu. Mọi cử động của con Water Bear hoàn toàn dừng lại và nó biến thành vật phẩm rơi ra.
“Đã bị đánh bại ~”
Allen và Elena nhặt miếng da gấu rơi ra và mang nó đến cho tôi. Có vẻ như chúng tôi nhận được miếng da khá lớn đấy.
Khi tôi nhận được miếng da gấu từ 2 đứa và thử chạm vào nó, cảm giác thật sự rất thoải mái. Cái này có vẻ hợp với việc làm quần áo chống lạnh cho Allen và Elena.
“Chúng ta có nên làm áo cho Allen và Elena từ cái này không nhỉ?”
“Áo?”
“Đúng rồi. Là quần áo để mặc khi lạnh đấy.”
“Cái này ~?”
Khi tôi nói về việc làm áo từ da con Water Bear, Allen và Elena hỏi trong khi kéo viền nón của bộ áo choàng mà chúng đang mặc.
“Chà, cái đó vẫn sẽ khiến mấy đứa thấy lạnh vào mùa lạnh, chúng ta nên làm một bộ ấm hơn.”
““Vâng ạ ~””
Chất liệu bộ áo choàng mà 2 đứa nhóc đang mặc khá dày, nhưng tôi cảm thấy không an tâm khi 2 đứa mặc vào giữa mùa đông. Nên khi tôi giải thích, hai đứa gật đầu hiểu ý.
“Allen, giống như Joule”
“Elena, giống như Feat”
“NN?”
Nhưng, Allen và Elena nói tên của mấy con thú khế ước để làm gì nhỉ?
Joule và Feat? …. Theo nghĩa gì nhỉ?
“Cái nàyy…~”
Tôi nghiêng đầu bối rối không hiểu ý của Allen và Elena. Ngay sau đó, 2 đứa đội nón của bộ áo choàng và kéo kemonomimi lên trên đỉnh đầu. Vậy nghĩa là—
“Ah! 2 đứa muốn trông giống như Joule và Feat.”
“Yea!”
“Rõ rồi. Vậy hãy tìm một cửa hàng để làm đồ cho chúng ta thôi.”
“Yay!~”
Có vẻ như 2 đứa nhóc khá thích thú với nón trùm kemonomimi. Nếu vậy thì, hãy làm cho chúng mấy cái nón trùm tai thú như mong ước. Suy cho cùng thì, chúng dễ thương vỡi!
Tôi cũng muốn thêm một ít da Water Bear nên tiếp tục đi loanh quanh với cái suy nghĩ “Một con gấu khác sẽ xuất hiện chứ?”, rồi chúng tôi gặp phải một con rùa dài khoảng 3 mét —Bubble Archelon.
Sau khi vượt qua một nửa hầm ngục — từ tầng 15 trở đi, quái vật xuất hiện trở nên to lớn hơn. Con Water Bear hồi nãy cũng khá to.
“Cái gì vậy~?”
“À? Đó là con rùa.”
“Rùaaa~!”
“Sha—”
“Oh?”
“Uniyu?”
Con Bubble Archelon để ý thấy và bắt đầu phun một chùm bong bóng đến chỗ chúng tôi.
Tầm nhìn của chúng tôi bị che phủ bởi bong bóng ngay trong chớp mắt.
“Allen, Elena. Đừng đụng vào chúng, okay?”
“Vânggg.”
Mấy quả bong bóng trôi nổi này trông như bong bóng xà phòng bình thường vậy, nhưng chúng không bình thường tí nào cả.
Một vụ nổ sẽ xảy ra ngay khi chúng bị chạm vào và vỡ ra. Bubble Archelon là một quái vật ngăn cản chuyển động của đối thủ và trốn thoát ngay sau đó
“Ah, phải rồi.”
Tôi trữ toàn bộ bong bóng xà phòng vào Kho Chứa Vô Hạn của mình.
Mặc dù trông có vẻ như bong bóng sẽ bị chạm vào khi trữ chúng trong Kho Chứa Vô Hạn, nhưng thật sự chúng không hề bị chạm vào, nên việc này khả thi khi trữ trong kho mà không làm vỡ chúng. Với việc này, tầm nhìn của chúng tôi đã được khôi phục. Sau khi tôi xử lý xong đống bong bóng, tôi có thể thấy con Bubble Archelon đang chạy trốn.
Chuyển động của nó quá nhanh so với một con rùa bình thường! À điều đó không xảy ra đâu nên chúng tôi có khá nhiều khoảng trống để tấn công.
“Wind cutter.”
Tôi bắn kiếm khí vào con rùa, nó chạy trốn mà thậm chí chẳng thèm để ý đến chúng tôi, nhưng có vẻ chiêu này không có hiệu lực với cái mai cứng của rùa.
“Sha——”
Con Bubble Archelon để ý thấy toàn bộ bong bóng đã biến mất, nên nhanh chóng khạc ra một đợt bong bóng khác, nhưng tôi nhanh chóng thu dọn chúng vào Kho Chứa Vô Hạn của mình.
“Hmm, để xem nào. — Water Pillar.”
“Gya — — ”
Khi tôi bắn ra một cột trụ nước ngay dưới con rùa, phun thẳng vào cái bụng trông có vẻ như là điểm yếu của nó, con Bubble Archelon lật ngửa ra.
“Yaa!”
Allen và Elena bắt đầu chạy thẳng đến chỗ con Bubble Archelon và tung ra cú đạp cực mạnh? …. Không, có vẻ gần giống với tiếp đất hơn là một cú đá? Thẳng vào phần bụng không phòng vệ.
“Gyasha———”
Dù là cú đá hay là tiếp đất, thì nó cực kỳ hiệu quả khi con Bubble Archelon ngừng thở và biến thành vật phẩm.
““Đã bị đánh bại~””
Allen và Elena nhặt vật phẩm và mang đến cho tôi
““Đây!””
“Cám ơn mấy đứa.”
Có vẻ như vật phẩm rơi ra không chỉ có một. Đây là vỏ sò. Còn đây là thịt rùa. Hơn nữa, nó có thể ăn được. Làm sao đây chuẩn bị thịt rùa nhỉ? Như con ba ba chăng?Tôi chỉ có thể nghĩ đến nồi lẩu khi nhắc đến con ba ba.
“Gấuuuu, gấuuuu.”
“Rùaaa, rùaaa.”
Sau đó, chúng tôi tiếp tục chạm mặt một vài con Water Bear và Bubble Archelon, đánh bại chúng bằng phương pháp như lần đầu gặp và nhận được rất nhiều vật phẩm.
@@@
““Đây là~?””
“Thiết kế này cũng giống cái bẫy lần trước, phải không nhỉ? Nó sẽ làm lở đá khi dẫm lên.”
““Cái kia thì~?””
“Cái đó là hình nộm. Đừng chạm vào khu vực nhô ra quan nó nhé, okay~”
““Vâng~””
Tầng 18 là tầng có khá nhiều bẫy và mật đạo.
“Oopsy~”
““Bẫy~?””
“Yeah, cái này cũng vậy. Cẩn thận đừng dẫm lên nó, okay~”
““Vânggg””
Bẫy được nạp bằng ma pháp, nên nhìn chung tôi có thể phân biệt từng loại với Dò tìm (Detection). Đó là lý do chúng tôi có thể tránh được chúng trước khi bị vướng phải.
““Cái này cũng vậy~?””
“Yep, nhìn giống đấy.”
Allen và Elena phát hiện từng cái bẫy một, nhưng — —
““Ah.””
“Ểh? — Oops!”
2 đứa thỉnh thoảng bất cẩn dẫm phải bẫy. Ngay khoảnh khắc mà chúng dẫm phải bẫy lần này, một mũi tên bay ra từ cái lỗ trên tường. Mũi tên được bắn ngang với chiều cao của một người lớn, nên nó cũng không gây nguy hiểm cho 2 đứa nhỏ.
Mấy cái bẫy, không giống như quái vật, là những thứ phi hữu cơ, nên sẽ khá khó để skill Cảm nhận hiện diện ( Presence detection) của Allen và Elena phát hiện ra bẫy. Mà, kể cả khi skill không hoạt động, chúng đã có thể thấy được hầu hết các loại bẫy với trực giác của mình.
““Lỡ dẫm lên rồi~ Ehehe ~””
Cố gắng che dấu nó bằng việc cười là quá dễ thương đi, nên tôi bỏ qua cho chúng!
Quá dễ tính à? Đâu phải tôi bị thương hay gì đâu nên nó ổn mà.
“Cẩn thận đấy 2 đứa~”
““Okay~””