Hầm ngục của những gợn sóng - Tiếp tục khai phá (9)
Bởi vì thịt con cá sấu hôm qua rất dễ ăn mà còn ngon hơn tôi nghĩ, cả tôi và lũ trẻ đều thích nó, nên 2 đứa hôm nay thậm chí còn muốn kiếm nhiều thịt cá sấu hơn.
Tôi ngăn chúng lại trong sợ hãi. Chúng ta đã có quá nhiều thịt rồi, bằng cách nào đó tôi đã thuyết phục được chúng. Sau đó chúng tôi nhanh chóng đi xuống cầu thang vừa tìm được hôm nay và bắt đầu khai phá tầng 21.
(Xốc tinh thần lên và đi nào~!)
“”Ooh~””
“Nnaa~”
Bởi vì hành lang của tầng 22 cũng có nước dâng cao tới đầu gối, tôi để Allen và Elena lên lưng Joule, giữ Feat bé nhỏ trong bàn tay của mình và xuất phát.
(Ah, phát hiện ra cá sấu~!)
“”Yay~Joule, cố gắng hết sức nhé~””
( Tôi tới đây~!)
Như chúng tôi đã dự định, một con White Alligator xuất hiện và Joule ngay lập tức chạy thẳng đến chỗ nó.
(Tooh~!)
“Gyaah------“
Joule dễ dàng giày xéo con White Alligator.
(Lấy thịt~)
“”Lấy~””
Vật phẩm rơi ra là thịt cá sấu và..... đây là một viên Hoàng Ngọc (Topaz)
Một viên ngọc hiếm ngay lúc đầu luôn..... thiệt tình, mấy cái tỉ lệ rơi thấp bay đâu mất rồi? Rơi thế này không phải hơi nhiều à?
(Ah, lại tìm được một con khác rồi~!)
“”Thịt~””
Allen và Elena thích những thứ lấp lánh, nhưng lần này chúng vui hơn về đống thịt. Chúng thích thịt cá sấu đến vậy à?
“Tiếp theo, Allen!”
“Elena cũng vậy~”
(Tất nhiên rồi~ mấy đứa tự đi được không? Tôi có nên đến gần thêm nữa chứ?)
“”Ổn mà~------ Water Jet.””
(Yay~ Lại rơi ra thịt~)
“”Yay~””
Trước khi tôi kịp nhận ra, lũ trẻ lại tiễn một con cá sấu khác về trời và lại nhận được thịt.
Thịt sẽ không thối rữa nếu tôi trữ nó trong Kho Chứa Vô Hạn, nhưng chúng tôi đã có quá đủ thịt để ăn hàng ngày trong vài năm rồi. Nhưng, dù điều đó là thật đi nữa, lũ trẻ vẫn sẽ giận nếu tôi bán chúng nhỉ? Không, chúng sẽ không nổi giận.... Tôi cảm thấy chúng có lẽ sẽ hờn dỗi. Tôi sẽ gặp rác rối nếu chúng hờn dỗi, nên như tôi nghĩ, không thể bán thịt cá sấu được~
Ah, tôi có thể tặng nó cho Cedric-san và những người khác! Vậy thì lũ trẻ sẽ không phản đối đâu.
Nhưng, tôi nên xác nhận với chúng trước.
“Oy~ Dù mấy đứa kiếm được nhiều thịt cá sấu đến đâu, thì chúng ta cũng đâu thể xài hết được~ Mấy đứa thấy sao nếu chúng ta chia cho Cedric-san và những người khác một ít?
“”Yea, quà tặng~””
(Okay~)
“Nnaa~”
Tôi đều nhận được sự đồng tình của mọi người. Với việc này, lượng thịt trong kho sẽ giảm nhanh thôi.
Ngay lúc tôi đang nghĩ miên man thì ----
(Vậy thì, chúng ta phải bem thêm nhiều con cá sấu nữa!)
“”Ooh~””
“....... Này, khoan đã?”
Có vẻ như mấy đứa còn muốn kiếm thêm thịt cá sấu.
Không, đợi đã! Ngay cả khi chúng ta đã có nhiều thịt cá sấu rồi, tại sao lại phải đặt chỉ tiẻu kiếm nhiều hơn vậy!?
“”Hướng đó~””
(Được rồi, tôi đi đây~)
Thất bại trong việc cản tụi nhỏ lại, Allen, Elena và Joule chạy đi kiếm thêm thịt cá sấu.
Huh... Tôi cảm giác sẽ vô dụng thôi ngay cả khi mình cản chúng lại thôi nhỉ?
Ah~........
Trong khi chán nản vì kế hoạch rẽ sang hướng hoàn toàn khác, Feat bò lại gần tôi và an ủi. Trong khi đang được chữa lành, tôi vội vàng đuổi theo lũ trẻ.
Sau đó, chúng tôi đã săn cá sấu suốt cả ngày. Dù tôi muốn ngăn chúng lại..... tôi không thể.
Dĩ nhiên, chúng tôi kiếm được một lượng thịt cá sấu khổng lồ...... thiệt tình, để làm gì chứ......
♤♡◇♧
Ngày tiếp theo sau hai ngày săn cá sấu liên tục, chúng tôi tiếp tục xuống tầng 23.
Ở đây, mực nước ngập đến đầu gối quay lại mức ngập đến mắt cá chân. Nên không cần thiết để Allen và Elena cưỡi Joule nữa, nhưng 2 đứa nói rằng chúng muốn Joule và Feat đi cùng chúng tôi, nên tôi quyết định mang chúng theo luôn. Ah, Feat vẫn được tôi bế như thường lệ.
Chuyến đi rất êm đềm và chúng tôi cứ đi một cách thuận lợi. Lý do là lũ trẻ sẽ ngay lập tức giết bất cứ con quái vật nào xuất hiện. Mãi mà vẫn chưa tới lượt tôi, nhưng tôi đang cố chịu đựng, lũ trẻ đang tận hưởng và suy cho cùng thì, tôi không thể xông vào mà không được mời~
Trong khi nghĩ như thế, chúng tôi phát hiện ra một cái rương báu nằm tren đường.
Chúng tôi chưa tìm thấy rương nào mà đặt hớ hênh như thế này cả, màcái này lại được đặt chễm chệ giữa đường đi nữa chứ.
“”Kho báu~.......huuh~?””
Allen và Elena chạy đến chỗ rương kho báu, nhưng chúng dừng lại giữa chừng vì một lý do nào đó.
“Sao vậy?”
(Cái gì, cái gì?)
“Nnaa?”
“”Có cái gì kỳ lạ~?””
“N?”
Allen và Elena chỉ vào cái rương và nói rằng nó kỳ lạ.
Tôi ngay lập tức dùng Thẩm Định lên rương kho báu. Khi làm điều đó, tôi nhận thấy đây là một con Mimic------ một con quái vật có khả năng ngụy trang thành rương kho báu
“Đó là con Mimic. Một con quái vật”
“”Mimic~?””
(Đồ giả~?)
“Nnaa~?”
Mặc dù nó vẫn sẽ giống như một rương kho báu bình thường cho đến khi ta mở nó ra, 2 đứa nó vẫn để ý được khá tốt. Như mong đợi từ chúng.
“Chính xác. Nó là một cái rương kho báu giả. Nó giả vờ là rương kho báu và sẽ tấn công ai tiếp cận nó.”
“Naa~”
“N? Ah, Feat muốn đánh bại nó à? Ma thuật sẽ có hiệu quả đấy. Chắc rồi, triển đi Feat.
“Nnaa!”
Ngay khi tôi cho phép Feat bem con Mimic, ngay lập tức Feat phát động Wind Cutter và tấn công con mimic. Và rồi, với một tiếng bang, một làn khói trắng thoát ra khỏi con Mimic và hoa văn trên rương kho báu đã thay đổi.
Có vẻ như lần này là rương kho báu thật rồi.
“Allen, Elena, muốn mở nó ra chứ?”
“”Yea, sẽ mở~””
Có vẻ như không còn mánh lới nào hết, 2 đứa nhóc mở rương ra và khi tôi nhìn vào trong, có một dụng cụ chuyển phát ma thuật ở trong.
“”Đó là gì vậy~?””
“Một dụng cụ chuyển phát ma thuật.”
Nói đơn giản thì, đây là. Cái thứ mà Guild hay dùng để chuyển thư.
Nó khá tiện lợi, nhưng nó khá vô dụng nếu như không có mã xác nhận của người nhận.
Tuy nhiên, tôi nên bán hay giữ nó đây? Bên cạnh đó, nếu tôi có thêm một dụng cụ giống như vậy nữa, tôi sẽ có thể trao đổi với bất kì ai tôi muốn.
“”Chuyển phát~””
“Chính xác. Nhớ cái cách mà chúng ta di chuyển từ hành lang đến tầng 10 ngay lập tức không?
“”Yea!””
“Cái này cũng giống như vậy. Anh bạn này chỉ có thể chuyển thư hay đồ vật nhỏ đến cho người cũng có dụng cụ này.
“”(Ooh~)””
“Nnaa~”
Bọn trẻ ồ lên cảm thán.
Allen và Elena có hiểu không nhỉ? Nhưng tôi cảm thấy Joule và Feat có vẻ chẳng hiểu gì hết, nhưng chúng cũng ồ lên tán thành. Mà, Joule và Feat là thú mà, nên dụng cụ chuyển phát cũng không cần thiết với cuộc sống hằng ngày của chúng lắm.
“Được rồi. Vậy thì, chúng ta đi tiếp chứ?”
“”Yea! Hướng đó~””
Với việc Allen và Elena chỉ ra lộ trình, chúng tôi nhanh chóng phát hiện ra cầu thang dẫn đến tầng 24. Hôm nay đến thế thôi, tôi quyết định nghỉ ngơi trước khi tiếp tục đi xuống.
Nhân tiện thì, thịt con cá sấu được dùng cho bữa tối hôm nay. Chúng tôi chiên kỹ chúng với nước tương. Un, và nó ngon dã man luôn.