Isekai Yururi Kikou ~ Cuộc Hành Trình Nuôi Con Trong Lúc Làm Mạo Hiểm Giả ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 01 - Cuộc Hành Trình Nuôi Trẻ Trong Lúc Làm Mạo Hiểm Giả ~ - Chương 21: Hứng thú

Dịch bởi: Typhoon

Biên tập: MeoRung

—-

Allen và Elena đang khoe mặt dây chuyền của hai đứa với Joule và những người khác.

Bọn trẻ có vẻ khá hài lòng với nó.

Trong lúc chờ đợi, tôi kiểm tra vật phẩm trong《Vô Hạn Kho Chứa》.

Thành thật mà nói, bản thân tôi cũng đã lạc trôi trong đống vật phẩm của《Vô Hạn Kho Chứa》. Hơn nữa, rất nhiều thứ đã được thêm vào nó ngày hôm qua và hôm nay.

Vì vậy, tôi quyết định sắp xếp mọi thứ trước khi quá muộn.

Trước tiên hãy xác nhận những thứ mới thu được.

Tôi xem màn hình với danh sách vật phẩm tôi nhận được từ hầu cận của Thủy Thần.

Thật là một danh sách dài. Tôi đã dành kha khá thời gian xác nhận từng cái một.

Rất nhiều quần áo và áo khoác chống thấm. À, còn có cả lều nữa! Ngoài ra còn có cá, rong biển, các nguyên liệu và sản phẩm từ biển khác.

Quào, thậm chí còn có một chai nước có thể sạc lại ma lực! Siêu tiện lợi luôn! Hơn nữa, mỗi loại tôi thậm chí được cho vài cái liền.

Thực phẩm, quần áo, vũ khí, áo giáp, thuốc men, ma cụ, vật liệu quái vật……… Tôi phân loại từng vật phẩm một.

Tôi thậm chí có thể trang bị cho Allen và Elena vì có túi vật phẩm! Vì cái túi khá nhỏ nên chắc hai đứa sẽ nhanh chóng quen với nó thôi.

Nên cho gì vào đây nhỉ? Chắc chắn là phải có tiền. Tôi có nên bắt hai đứa mang theo Thẻ Công hội không? Tiếp theo là nước chai… còn thực phẩm thì sao ta? Thịt khô? Thêm một số trái cây sấy khô để ăn nhẹ và một ít kẹo vậy.

Quần áo bổ sung, áo khoác ngoài và khăn tắm. À, cả con dao nữa. Có vài con dao gấp nhỏ nên chắc là ổn thôi. Nguyên liệu…… mithril? Ừm, tại sao không nhỉ?

Cuối cùng thì thành ra tôi lại nhét túi đầy những thứ mà hai đứa trẻ 5 tuổi không hề dùng đến…… ờm?

Tôi chỉ lo lắng rằng Allen và Elena sẽ trở thành mục tiêu nếu hai đứa sử dụng những món thứ này ở nơi đông người.

“Allen, Elena.”

Tôi gọi cả hai và buộc túi ma thuật vào thắt lưng của hai đứa.

“Đây là của Allen và đây là của Elena. Hai em nhớ đừng làm mất nó khi ra ngoài nhé?”

“”Vâng ạ.””

Khi vào thị trấn, cả hai vui vẻ lấy Thẻ Công Hội từ túi ma thuật của mình ra.

◇ ◇ ◇

“………”

“Elena, em đang nhìn gì vậy? …… Một cửa hàng tạp hóa?”

Khi đang đi bộ trở lại quán trọ qua khu mua sắm, Elena dừng lại và nhìn chằm chằm vào một chỗ nào đấy. Khi tôi nhìn vào thứ con bé đang nhìn, có một cửa hàng giống như cửa hàng đồ dành cho nữ. Tôi thấy có vài cô gái đang chọn đồ trang sức ở trong đó.

Quả nhiên là, những thứ như này đương nhiên sẽ thu hút phái nữ nhỉ.

"Elena, em muốn xem qua không?"

Khi hỏi em ấy, khuôn mặt của Elena bắt đầu quay qua lại giữa cửa hàng và tôi. Một lúc sau, con bé nhẹ nhàng gật đầu.

Rốt cuộc thì ẻm có vẻ khá hứng thú.

Nhiều loại quần áo và chỉ màu được trưng bày trong cửa hàng. Thay vì tạp hóa thì có lẽ đây là cửa hàng đồ thủ công chăng?

Tuy nhiên, Elena vẫn khá hào hứng khi em không ngừng nhìn quanh cửa hàng.

Tôi cũng nhìn quanh cửa hàng và tìm thấy một dải ruy băng ren màu trắng trong số các sản phẩm được trưng bày.

“Chị à, chiếc ruy băng này có thể dùng làm đồ trang trí tóc được không?”

“Được đấy. Cái nào cũng có giá 50G nhé.”

Tôi đã nghĩ là phải khâu cái ruy băng này lên một thứ gì đấy trước, nhưng có vẻ như nó có thể sử dụng luôn như này.

Tất nhiên là tôi không biết vì tôi chưa bao giờ mua thứ gì như vậy trước đây. Rốt cuộc có nên mua không ta?

Giá…… à? Dù có hỏi thì tôi cũng chả biết là rẻ hay đắt. Đó là giá của một bữa ăn thường ngày ở Aetherdia. Có hợp lý không nhỉ?

Chà, chúng ta cũng đâu có thiếu thốn tiền bạc gì đâu.

“Elena, lại đây nào.”

Tôi cúi xuống gần Elena, túm phần tóc sau tai phải của em ấy lại và cài ruy băng vào đó.

Trông khá là đẹp đấy chứ? Chiếc ruy băng màu trắng làm cho mái tóc xanh của Elena bồng bềnh, tôi nghĩ nó trông rất tuyệt.

“Trông nó hợp với em ấy phết. Này chú em, bên còn lại thì sao?”

"À vâng. Tôi sẽ lấy thêm một cái nữa.”

Chắc chắn kiểu tóc này sẽ đẹp hơn nếu tôi buộc cả hai bên.

Trong khi nghĩ vậy, tôi nhận được dải ruy băng giống hệt từ chị chủ cửa hàng và làm tương tự ở phía bên trái.

“Trông xinh xắn ghê. Bé nhìn vào gương này.”

Người phụ nữ bán hàng lấy ra một chiếc gương cầm tay và đưa cho Elena. Elena nhìn chăm chú mái tóc của em ấy… và nở một nụ cười tươi.

"Em thích nó chứ?"

Khi tôi hỏi, Elena khẽ gật đầu.

Em ấy có vẻ hài lòng với nó, vậy tôi nên mua thêm vài cái có màu khác nhỉ.

“Vậy chúng ta mua thêm màu khác nhé? Elena, em thích màu gì?”

Khi tôi nhìn Elena đang đối mặt với những dải ruy băng và chọn màu sắc yêu thích của mình――

Con bé chọn một dải ruy băng màu xanh lá cây và màu đen và nhặt chúng lên.

Tôi nghĩ chắc chắn ẻm sẽ chọn màu hồng hoặc đỏ, nhưng không phải vậy.

---

---

“Em thích cái đó à?”

"Vâng!"

“… N~ Elena, anh không nghĩ màu này hợp với tóc em lắm?”

"Cái này là màu của Onii-chan!”

Màu của tôi? Chắc chắn là nó giống với màu tóc và màu mắt của tôi……

“Con bé thực sự yêu quý anh trai mình nhỉ~ À mà, ruy băng không nhất thiết là chỉ dùng để buộc tóc đâu nhé.”

“…… Ồ. Vậy thì Elena, mỗi màu một cái được không?”

"Vâng!"

Không nhất thiết dùng để buộc tóc, nhưng mà tôi muốn mua cho con bé vì ẻm đã chọn.

Ngoài ra, em ấy còn chọn màu tóc và màu mắt cho tôi, dễ thương biết bao.

“Vậy là thêm màu hồng, kem và xanh nhạt à? Cho tôi lấy mỗi loại 2 cái. Với cả, chị có bán cái gương đấy không?”

Tôi chọn thêm ba màu khác có vẻ phù hợp với Elena.

Ngoài ra cũng nên mua một chiếc gương nhỉ? Nhưng liệu một cửa hàng đồ thủ công có bán cái này không?

"Cái này à? Không có đâu. Chị mua ở chỗ cách đây ba nhà cơ.”

À, đúng như tôi đoán. Thôi lát đi mua sau vậy, đằng nào nó cũng gần đây.

“Thay vào đấy chú em à, chị nhờ chú chuyện này được không?"

"Chuyện gì ạ?"

"Cậu sẽ cho hai đứa nhỏ này thử đồ chỗ chị chứ!?”

Chị chủ cửa hàng háo hức đưa ra hai chiếc áo choàng có mũ trùm màu trắng.

“Tôi nghĩ hai em ấy sẽ đồng ý thôi.”

"Thật chứ!?"

Khi tôi đồng ý, chị ấy đến gần Allen và Elena để mặc đồ vào cho hai đứa ngay lập tức.

Đúng như dự đoán, cả hai nhanh chóng nấp sau lưng tôi.

Hai em ấy đã có thể nói chuyện trong đám đông, nhưng vẫn chưa thể nói chuyện trực tiếp với ai đó ngoại trừ tôi. Vì thế, việc để cho ai đó mặc quần áo cho hai đứa là không thể rồi.

“A~……”

“Tiếc cho chị rồi. Hai em ấy vẫn còn khá ngại khi gặp người lạ. Chị để tôi mặc cho hai đứa nhé?”

Tôi nhận chiếc áo choàng từ chị gái đang thất vọng và giúp hai đứa mặc chúng vào.

Lần này…… thay vì cả hai tự mặc nó, ẻm lại muốn tôi mặc cho hở~ Tận hưởng cảm giác được độc chiếm hai đứa thế này ổn không nhỉ? Không, không được… Tôi phải để chúng dần làm quen với người lạ……

Tuy nhiên, chiếc áo choàng này, nó cảm giác khá dễ chịu khi chạm. Chất liệu vải có vẻ khá chất lượng. Tuy nhiên áo dày như này thì chắc hai đứa sẽ không mặc khi trời nóng đâu.

“Hai em có thể kéo mũ trùm lên được không!?”

“?”

Sau khi đội xong, tôi đội mũ trùm đầu lên như lời chị chủ nói.

“!! Đây là~~”

Chiếc mũ trùm đầu làm tôi ngạc nhiên. Cái này đáng yêu ghê!

Có tai động vật!

Tai của Allen có hình bán nguyệt, của Elena có hình tam giác.

Allen và Elena nghiêng đầu nhìn tôi đang quằn quại trong sự sung sướng khi nhìn hai đứa dễ thương này, thật là dễ thương quá mức đi mà.

“Tốt quá! Đẹp đến không ngờ!! Ah~ Đúng như tôi mong đợi, nó thực sự rất hợp với hai nhóc này!”

"Chị đã khâu cái này à?"

"Đúng rồi. Dù sao thì chị đây cũng là thợ may mà. Chị làm cái này từ lâu rồi, nhưng chú thấy đấy ~ nhìn hai đứa này là chị thật sự muốn thấy chúng đội thử nó xem sao!!”

Hóa ra chị ấy cũng là thợ may. Thảo nào trong cửa hàng có bày bán nhiều quần áo thế.

"Chị bán cái này à?"

Bởi vì cả hai đều rất đáng yêu trong đó nên nếu chị ấy bán nó thì tôi sẽ mua nó. Mặc dù bây giờ đã hết mùa lạnh nhưng vì mũ khá rộng nên đến mùa lạnh năm tới hai đứa vẫn mặc tiếp được.

"Đương nhiên rồi. Nhưng mà, ổn không đấy? Mặc dù là hàng tồn kho nên chị sẽ giảm giá cho chú nhưng chất vải này khá đắt đấy.”

“Không sao đâu. Dù sao thì tôi thấy nó hợp với hai đứa nhóc này mà.”

"Thật à?! Chú là cứu tinh của chị đấy!!"

Sau đó, tôi ngay lập tức mua hai cái áo choàng có mũ tai thú.

Trước khi tôi quên mất thì chúng tôi cũng đã ghé qua cửa hàng gần đó để mua chiếc gương.

Bởi vì lần này tôi đã mua rất nhiều cho Elena nên tôi sẽ phải mua thứ gì đó cho Allen tiếp theo, tôi nghĩ vậy, nhưng…… nhưng, nên mua gì cho em ấy nhỉ?

…… Ừm? Con trai thì thích gì đây ta?

Con gái thật dễ hiểu. Lần này thì là ruy băng và gương. Lần sau chắc là phụ kiện hoặc trang sức. Sau đó là một con thú nhồi bông…

Nhưng mà cho một cậu nhóc? Khi tự hỏi thì tôi lại chẳng nghĩ ra gì.

Tôi đã nhận được gì hồi còn nhỏ?

―――Game và manga? Ở thế giới này lấy đâu ra……

―――Một quả bóng đá hay găng tay bóng chày? Cái đó cũng không…

―――Một mô hình bằng nhựa? Còn lâu mới có…………

---Khối xếp hình? Chắc gì hai đứa đã thích??

Ừm? Không ổn rồi…… Tôi không thể nghĩ ra bất cứ thứ gì cả……

Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi quyết định để việc mua sắm của Allen sang lúc khác.

Xin lỗi, Allen…… Anh sẽ nghĩ về điều đó một lúc nào đấy khác……