Isekai Yururi Kikou ~ Cuộc Hành Trình Nuôi Con Trong Lúc Làm Mạo Hiểm Giả ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

309 1292

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

224 7550

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

44 409

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

65 566

Tập 01 - Cuộc Hành Trình Nuôi Trẻ Trong Lúc Làm Mạo Hiểm Giả ~ - Ngoại truyện 1: Ấm áp (Góc nhìn của Allen)

Dịch bởi: MeoRung

Biên Tập: MeoRung

Bụng, đói.

Lạnh lẽo.

Đau quá.

Trước khi nhận ra, tôi, em gái, cùng nhau.

Nơi này, tối tăm, lạnh lẽo.

Buổi sáng? Buổi tối? Cả hai.

Thức ăn đầy bùn, tôi ăn một ít.

Sau đó, bất động, ngồi xuống.

Tôi, ở đây, bao lâu?

Hiện tại, tôi muốn thoát, ra ngoài.

Thả tôi, ra ngoài.

◇ ◇ ◇

“Bọn ranh chết tiệt, cút đi ra!”

Tôi có thể rời khỏi?

Tôi đi, ra ngoài, tôi được, dẫn vào, một chiếc xe ngựa?

Ở đâu, đến đâu?

◇ ◇ ◇

Lạch cạch, lạch cạch. Nó đang di chuyển.

Địa điểm, không rõ.

Được đưa, đến đâu?

“Quái vật! Có chuyện gì xảy ra với đội hộ tống vậy?”

“Nhiều quá! Bọn chúng đang tiến về phía này.”

“Chậc! Không còn cách nào khác. Sử dụng lũ ranh kia để trốn đi. Vứt đại một đứa đi!”

Dừng lại.

Ngươi đang, làm gì, với em gái.

“Này, chỉ cần một đứa thôi là đủ để làm mồi nhử bọn quái vật rồi.”

KHÔNG.

Không rời đi.

“Đừng có mà lề mề nữa. Ném hết cả hai đứa bọn chúng đi, nhanh lên! Chúng ta đi lẹ.”

◇ ◇ ◇

Đau quá.

Có thứ gì đó, đang đến.

Phải chạy trốn.

◇ ◇ ◇

Có người nào đó, ở đây?

Phải làm sao đây?

Nhìn, xem?

“Hai đứa bị lạc à? Còn ai đi cùng hai đứa không?”

Không có cảm giác, khó chịu?

Có lẽ đây là, người tốt?

Dùng ma thuật, làm cho cơ thể, sạch sẽ.

Vết thương, lành lặn.

Người này, hiền lành, tôi tự hỏi?

“Đây, ăn đi.”

Ăn đi, có được không?

Cho chúng tôi?

Ngon quá…

◇ ◇ ◇

Tôi là, Allen.

Em gái là Elena.

Chúng tôi, nhận được, những cái tên.

Vui mừng.

Anh, người tốt, vỗ đầu tôi.

Anh ôm chúng tôi, thật chặt.

Ấm quá.

◇ ◇ ◇

Chúng tôi, rất nhiều, những bữa ăn ngon.

Cùng nhau, ngủ.

Khi thức dậy, anh nói, chào buổi sáng.

Anh khen tôi, cậu bé ngoan.

Khuôn mặt, hiền lành.

Bàn tay, ấm áp.

Oniichan, em yêu anh.

Mãi~ mãi và mãi mãi.

Muốn ở lại, cùng nhau, mãi~ mãi.

◇ ◇ ◇

Oniichan, thả ra!

“Allen, Elena. Đợi đã!”

Anh tức giận?

Tôi, đã làm gì, sai?

Tôi xin lỗi.

“Đừng… vứt bỏ… chúng em…”

KHÔNG.

Ở cùng nhau.

Đừng bỏ rơi bọn em.

“Anh sẽ không bao giờ vứt bỏ tụi em đâu. Không sao đâu.”

Thật sao?

Có thể, ở cùng nhau?

Ở lại, cùng với, Oniichan, được không?

Em sẽ là một cậu bé ngoan.

Từ giờ, trở đi, luôn luôn, bên nhau.