Isekai Tensei – Kimi to no Saikai made Nagai koto Nagai koto

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Phần 1: 10 tuổi - Thời thơ ấu - Chương 03: Có vẻ như tôi đã có vợ tương lai

Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.

______________________________________________________________________________

Tôi đã nhớ lại một chuyện cách đây không lâu.

“*Waaaaaaaaa*” (????)

“Im lặng đi nào. Ngừng khóc đi~ Nếu nhóc đã đi xa thế này thì nhóc phải biết rõ nơi này đúng không?” (????)

“Này, Velt! Thân thiện tí đi” (????)

“Làm cho một cô bé khóc là không tốt đâu!” (????)

Cách đây 5 năm, gia đình tôi đã tìm thấy một cô bé trên đường đến thủ đô. Cô bé đó là công chúa của vương quốc này, người đã lén trốn khỏi thủ đô hoàng gia để ra bên ngoài và bị lạc trong một cánh đồng lúa mì, và sau đó gia đình tôi đã chăm sóc cô ta.

“Nhưng, nhưng, mình đã nghĩ là mình sẽ không thể gặp một ai xung quanh đây cả.” (Forna)

“Có thế thôi sao, đồ yếu đuối.” (Velt)

“Eeeh!? Nhưng mình sợ lắmmmm.” (Forna)

Cô ta đi lang thang trong cánh đồng mà không có người nào đi qua đó, và sự cô đơn, lo lắng cùng nỗi sợ hãi đã lên đến đỉnh điểm nhưng sau khi gặp tôi thì cô ta đã an tâm lại ngay lập tức, tất cả cảm xúc bị dồn nén của cô ấy đã trào ra qua những giọt nước mắt. Tuy nhiên, cho dù lúc đó tôi vẫn chưa có lại kí ức của Asakura Ryuuma, tôi vẫn là một đứa trẻ nổi loạn cứng đầu mà không hề để ý lời ăn tiếng nói của mình.

“Này, nhóc con có nghĩ là ta đáng sợ không ?” (Velt)

“Fue?.....Không.” (Forna)

“Thế thì không sao. Nhóc không biết đúng không? Ở trên cánh đồng này ta là kẻ xấu xa nhất đấy biết không hả?” (Velt)

Nếu bây giờ tôi nghĩ lại việc đó thì tôi thật sự không hiểu rõ được ý nghĩa những lời mình nói khi đó. Hơn thế nó còn khá xấu hổ.

“…..Vâng!” (Forna)

Và thế là, con nhóc đó cảm thấy an tâm hơn khi ở bên cạnh tôi và nhờ đó cô ta bình tĩnh lại. Sau đó cô ta nắm chặt tay tôi và không hề buông ra cho tới khi về lại được lâu đài. Lúc đó cô ta đúng là một cô bé đáng yêu. Nhưng vài ngày sau đó, Forna phát hiện ra tài năng ma thuật của mình cao hơn những đứa trẻ khác. Và kể từ khi mà Forna nhận ra rằng cô ta mạnh hơn tôi, cô ta hoàn toàn thay đổi thái độ của mình, và bây giờ cư xử như thể cô ta là chị gái tôi vậy.

“Này, Forna.” (Velt)

“Gì thế?” (Forna)

“Cô đã umm, từng đến một quốc gia khác chưa?” (Velt)

Trước khi tôi nhận ra thì tay Forna đã nắm chặt tay tôi từ lúc nào rồi, và cô ta còn đang thầm thì hát nữa. Nghe tôi hỏi thế, Forna nhìn tôi ngạc nhiên rồi mỉm cười.

“Em là công chúa, việc em đến những bữa tiệc và tham gia các sự kiện ở những quốc gia khác cũng bình thường mà thôi, cho dù giữa chúng ta và họ đang có một cuộc chiến lúc này, nhưng em đã từng giao tiếp với loài quỷ và bán nhân trước đây.” (Forna)

Mặc dù cô ta đã từng là một con nhóc lạc vào một đồng lúa mì rồi khóc lóc, nhưng chỉ trong vài năm cô ta đã trở thành một người tuyệt vời mà ngay cả tôi cũng phải ngưỡng mộ một chút.

“*Haizz* Cho dù quốc gia nào hay chủng tộc nào đi nữa, có vẻ như nó cũng chỉ là mấy chuyện tầm thường đối với cô thôi có phải không? Cũng như việc ra ngoài và ghé thăm nhà thường dân ấy.” (Velt)

“Không, em cũng đã từng nghĩ giống như vậy, nhưng khi em nói chuyện với một hoàng tử đến từ quốc gia khác, hắn đã cười em một cách khinh bỉ. Nó làm em bực mình! Cho dù em có nói với hắn về Velt, obasama và ojisama bao nhiêu đi nữa, việc thân mật với những thường dân là điều mà tầng lớp quý tộc như hắn không bao giờ hiểu nổi. Em đã tức giận tới mức không kiểm soát được bản thân mình luôn. Dù sao đi nữa thì hắn cũng đã làm em khá bực!” (Forna)

Những gì tên hoàng tử đó nói vốn là sự thật mà phải không nhỉ?

“Mặc dù tên hoàng tử đó nói với em rằng hắn là hôn phu của em, nhưng em đã hoàn toàn từ chối hắn.” (Forna)

“*Haizz*” (Velt)

“Đợi đã nào. Velt, anh có đang nghe không đấy?” (Forna)

“Aah, tên hoàng tử làm cô bực mình đúng không nhỉ?” (Velt)

“Không phải đoạn đó, đoạn mà em từ chối việc hắn làm hôn phu của em ấy.” (Forna)

“Oh, vậy sao.” (Velt)

“T-tại sao chứ, cho dù em đã từ chối cái hôn ước đó, anh không muốn biết lý do à?” (Forna)

“Vì hắn ta làm cô bực mình phải không?” (Velt)

“C-cũng đúng, nhưng, anh có biết là, cách đây mấy năm em đã quyết định người sẽ trở thành chồng tương lai của mình rồi.” (Forna)

“*Haizzz*” (Velt)

“*Fufufu* Velt, anh có muốn biết không? Anh có muốn biết là em sẽ kết hôn với người nào trong tương lai không?” (Forna)

“Tôi không quan tâm tên đó là ai đâu.” (Velt)

“Phải quan tâm đi chứ!” (Forna)

Con nhóc này cư xử như thể trưởng thành trước tuổi vậy. Và cô ta cũng khá là ồn ào nữa. Mặc dù chúng tôi bằng tuổi nhau, nhưng cho dù có người nào cầu hôn cô ta đi nữa thì cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả. Mà, cho dù người đó có là ai đi nữa thì cũng vậy mà thôi. Về phần tôi thì, tôi chỉ yêu một người.

“Kamino….Mina…..” (Velt)

“Kamino Mina? Sao anh lại đột nhiên nói ra cái tên đó chứ? Đó là ai thế?” (Forna)

“Huh?” (Velt)

Ai ư? Đúng vậy, cô ấy là một người mà không một ai ở đây biết cả, cô ấy là cô gái học chung trường với Asakura Ryuuma trong thế giới của cậu ta.

“Đó là….người tôi thích.” (Velt)

“Aah, ra vậy…..Eh?” (Forna)

Tôi vẫn còn nhớ rất rõ. Từ sự ồn ào cho đến cái kiểu cười không giống ai của cô ấy, những hình ảnh đó chưa bao giờ phai mờ trong mắt tôi cả. Nhưng tôi không thể làm được gì hơn. Thật là bực mình vì tôi không thể làm được gì cả, và khi mà tôi có lại được kí ức của Asakura Ryuuma, lần nào nhớ lại những chuyện đó cũng khiến tôi cảm thấy đau buồn. Nếu như mà tôi được tái sinh trong thế giới cũ của mình, có lẽ tôi sẽ đến và khóc trước mộ của cô ấy.

“*U-u-u, UWAAAAAAaaaaaaaaaaaaa*” (Forna)

“Oi, sao cô lại tự dưng khóc thế?” (Velt)

“*Hic* *Hic* Đ-đó là ai!? Cô ta là ai!? Cô ta là kẻ quái nào chứ!?” (Forna)

“Huh? Cô ấy chẳng liên quan gì đến cô cả mà.” (Velt)

“Không được, không chịu đâu! Velt, Velt là của em! Không chịu! KHÔNG CHỊU ĐÂU!” (Forna)

Tại sao, và vì lý do gì mà tôi được tái sinh ở thế giới này? Tôi muốn một ai đó nói cho tôi biết tôi phải làm gì đây.

“Oh, Velt làm công chúa khóc rồi!” (Người lính A)

“Ôi trời, hai đứa này có cãi nhau thì cũng phải kiếm chỗ nào đó kín đáo tí chứ.” (Người lính B)

Tôi nhận ra rằng chúng tôi cuối cùng cũng đã tới thủ đô hoàng gia. Một bức tường hình tròn bao quanh thủ đô, mỗi hướng đều có một cổng lớn. Những người lính gác đứng ở mỗi cổng thành. Tuy nhiên, chúng tôi không cần bất kì thủ tục gì để qua cổng cả, cảnh tượng đáng yêu mà một thằng nhóc thường dân nắm tay công chúa bước qua cổng thành khiến cho những người lính đứng đây mỉm cười.

“Aah, đó là Velt sao, và cậu ta còn đang nắm tay công chúa nữa kìa~ Đúng là vợ chồng có khác~ Huýt huýt!” (Người lính C)

“Forna đang khóc kìa! Velt làm cho con bé khóc! Như thế là không tốt, không tốt đâu!” (Người lính D)

“Oi, Velt! Ta vừa đánh bắt một mẻ cá khá ngon đấy. Hôm trước bố cậu đã giúp chúng ta. Hãy đến nhận chút quà mọn ta biếu ông ấy sau nhé.” (Người lính E)

Những gian hàng và nhà cửa san sát nhau, và mọi người thì qua lại tấp nập. Quang cảnh đó rất hợp với một đất nước rộng lớn như thế này, nhưng mọi người chào tôi và Forna như thể đó là chuyện bình thường vậy, tôi cảm thấy miệng mình như có vị đắng. Nơi đây tràn đầy những nụ cười và vô cùng sống động, như thể nó đại diện cho một đất nước vĩ đại vậy.

“Oi, ngừng khóc giùm đi.” (Velt)

“Uu, nhưng, nhưng.” (Forna)

“Được thôi, nếu như cô trở thành một người phụ nữ tuyệt vời trong tương lai thì tôi sẽ lấy cô.” (Velt)

“Thật sao?” (Forna)

“Uh huh.” (Velt)

“Anh hứa rồi đấy nhé! Không được nuốt lời đâu đấy!” (Forna)

“Biết rồi, biết rồi.” (Velt)

Mà, nếu như lúc đó cô vẫn còn yêu tôi thì chúng ta mới nói chuyện tiếp. Thật sự thì cũng không có khác biệt mấy giữa những đứa trẻ và mối tình đầu của chúng ở thế giới này và thế giới trước của tôi. Đối với tôi thì mọi thứ xảy ra xung quanh mình thật là phiền phức. Nhanh chân lên và ngừng khóc đi để tôi có thể hoàn thành cái việc này coi, tôi muốn về nhà.

Và rồi, ngay lúc đó, tôi nghe được âm thanh của tiếng vó ngựa từ xa. Khi tôi quay đầu mình lại thì tôi thấy một kị sĩ đang ngồi trên ngựa, anh ta lao qua cánh cổng mà không hề ngừng lại.

“Một người đưa tin!” (Thường dân A)

Khá nhiều người đã chú ý tới anh ta, sau đó người kị sĩ hô lớn.

“Vương quốc Bolbardie đã thất thủ! Nó đã bị tàn phá bởi lực lượng của quỷ vương Vesparda! Mức độ báo động của quốc gia sẽ được nâng lên! Xin đừng rời khỏi đây trong khoảng thời gian này.” (Kị sĩ)

Không ngờ là việc này lại xảy ra, sau khi nghe được báo cáo về sự thất thủ của một quốc gia khác, biểu cảm trên mặt những người dân vô tư này đã thay đổi.

“Bolbardie sao? Đó là quốc gia nằm ở biên giới phía Tây của chúng ta!” (Thường dân B)

“Vesparda, là cái tên Giao Long trong quốc gia của thất đại quỷ vương sao? Có tin đồn là chúng mang theo những chiến binh quỷ rất mạnh đến đó, nhưng chuyện gì đã xảy ra đối với những người ở Bolbardie? Đừng nói là chúng giết sạch họ rồi nhé?” (Thường dân C)

“Đợi một chút đã, nếu vậy kế tiếp chúng sẽ nhắm vào đất nước này sao…..?” (Thường dân D)

“Sẽ, sẽ ổn thôi mà đúng không? Bolbardie dù sao cũng cách khá xa đất nước của chúng ta mà.” (Thường dân E)

Forna đã từng nói trước đây, đó là chiến tranh. Cùng với chiến tranh thì còn có từ ‘ma thuật’ và ‘thế giới khác’ nữa. Tôi đã bị cuốn vào những thứ khá điên rồ.

“Vương quốc Bolbardie đã bị hủy diệt rồi sao? Thật không thể tin được.” (Forna)

“Này Forna. Đất nước này rồi cũng sẽ có chiến tranh phải không?” (Velt)

“C-chuyện đó….Anh đừng lo. Nhờ sức mạnh của quốc gia này cùng với sự hiện diện của những người anh hùng trên lục địa loài người, loài quỷ và bán nhân sẽ không dễ dàng hành động được đâu.” (Forna)

Bàn tay của chúng tôi lắc lư khi vẫn nắm chặt vào nhau. Chúng tôi chỉ là trẻ con. Nhưng bản thân tôi vẫn hiểu được nỗi sợ này của mọi người.

“Sẽ ổn thôi mà. Nếu tới lúc đó thì em sẽ bảo vệ anh, Velt.” (Forna)

Mặc dù Forna còn chưa hết bàng hoàng nhưng cô ta vẫn hứa sẽ bảo vệ tôi. Tôi chỉ có thể ngưỡng mộ cái hình bóng thanh lịch này mà thôi. Thay vào đó thì tôi thật là thảm hại.

“Như thế thật không tốt, tại sao cô lại là một cô bé dũng cảm và nghĩ như thế chứ.” (Velt)

“Ý anh là sao?” (Forna)

“Cho dù cô có bảo vệ tôi đi nữa, thì tôi sẽ thấy phiền nếu cô chết vì tôi đấy.” (Velt)

Chúng tôi chắc cũng giống nhau, nhưng tôi có cảm giác rằng trận chiến giữa những chủng tộc này chẳng liên quan gì đến mình. Tuy nhiên, khi mà tôi có lại kí ức của Asakura Ryuuma thì ít nhất tôi cũng hiểu được chừng này.

“Trong thế giới này, nếu người con gái tôi yêu chết ngay trước mặt tôi thì điều đó còn đau đớn hơn cả cái chết nữa.” (Velt)

Cho tới bây giờ thì tôi vẫn còn nhớ như in cái hình ảnh Kamino thương tích đầy mình đó. Tôi sẽ không để chuyện như thế xảy ra lần nữa. Cái gì thế này? Tại sao con nhóc này lại nhìn tôi say đắm như vậy?

“*Ufufufufufu*” (Forna)

“Huh?” (Velt)

“*Fufuun*, Velt!” (Forna)

“Gì nữa- đừng có bám vào tôi như vậy.” (Velt)

“Velt, em hứa là em sẽ không chết đâu. Cho dù là gì đi nữa, quỷ, bán nhân, em cũng sẽ không thua chúng.” (Forna)

“Uhh, có lẽ là cô vừa hiểu sai vài chuyện nhỉ?” (Velt)

“Velt thật là đàn ông quá đi, thật đáng yêu.” (Forna)

Tôi không bận tâm mấy thứ mà cô vừa nói đâu, nhưng nếu như tôi cố giải thích rõ ràng thì cô chắc chắn sẽ lại khóc, nên cô có thể ngừng lại được không?