Isekai Tensei Harem

Phần 1: Nữ hiệp sĩ là bạn thuở nhỏ - Chương 02 : Nữ hiệp sĩ là bạn thuở nhỏ ※

Đêm hôm đó, một bữa tiệc chào mừng nho nhỏ được tổ chức cho Claire. Nói là tiệc cho sang nhưng vì chỉ là một ngôi làng nhỏ nên cũng chả có nghi thức gì.

So với thường ngày thì các món ăn trông cầu kì, bắt mắt hơn, rau quả đều mới vừa được thu hoạch, và thịt thì tươi rói, những thứ kiểu vậy được dân làng đem lên chiêu đãi để thưởng thức chung với rượu.

Đó là một sự kiện rất khiêm tốn, nhưng nó tràn ngập cảm giác ấm áp từ phía dân làng.

“Claire sắp vào kị sĩ đoàn hoàng gia rồi nhỉ?”

“Claire là niềm tự hào của ngôi làng chúng ta!”

“Người đã đẹp lại còn mạnh mẽ nữa, cậu tuyệt thật đấy!”

“Chẳng bao lâu nữa cuộc xâm lược quy mô lớn của [Ma Đạo Hoàng Đế] (ArchEnemy) sẽ bắt đầu, vì thế mình phải bảo vệ được làng.”

Có vẻ như Claire đã trở thành một tồn tại dạng như thần tượng đối với đám thanh niên trong làng, tôi thấy được những ánh mắt cháy bỏng từ họ.

Nhân tiện, thì tôi đang làm thinh ăn một mình gần bức tường.

Tôi một mình xưa giờ rồi.

Claire đang trò chuyện khá là niềm nở với đám thanh niên làng, thì đột nhiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

“Mọi người, cho mình xin lỗi nhé. Mình muốn nói chuyện với Abel một chút.”

Đám thanh niên bắt đầu la ó.

“Mặc kệ thằng cu đó đi.”

“Đúng đấy, cậu nhóc yếu ớt đó. Không đáng để nói chuyện đâu, Claire.”

“Yếu ớt, thật! “

“Yếu nhớt! Yếu nhớt!”

Ồn thật đấy. Với lại tôi không hề yếu đâu nhé.

Tôi vặn lại trong tâm trí.

Claire từ chối đám thanh niên đó một cách lịch sự và tiếp cận lại chỗ tôi.

“Fuu, cuối cùng mình cũng đến được chỗ cậu”

Má có hơi ửng hồng.

Có lẽ cô ấy đã uống một chút rượu.

Tôi bị quyến rũ bởi vẻ ngoài nóng bỏng của cô gái xinh đẹp này rồi.

“Làm gì mà nhìn chằm chằm vào mặt người ta vậy?”

“Kh, không có gì...”

Cảm thấy xấu hổ nên tôi bèn nhìn sang hướng khác.

Mặc dù nói là đã hơi quen một chút, nhưng quả thật khi đối mặt 1 - 1 với Claire thì tôi vừa ngượng ngùng vừa hồi bộp .

Hơn nữa với vẻ ngoài quyến rũ bây giờ của cô ấy, làm mấy cảm giác đó nhân lên bội phần.

“Claire vẫn nổi tiếng như thường lệ nhỉ? “

“”Bạn đã có người yêu chưa?” này “Loại đàn ông bạn thích là gì?” này, mọi người toàn hỏi mấy câu như vậy ... Haa~~~”

Claire cười khổ với vẻ mặt thật sự không hứng thú.

“Cậu đã là người đẹp nhất làng này, lại còn là gương mặt sáng giá vừa mới gia nhập Hiệp sĩ đoàn Hoàng gia nữa thì phải thế thôi.”

“Mou, cậu có tâng bốc mình cũng không được gì đâu!”

“Làm gì có, mình thật sự nghĩ cậu trông rất là tuyệt.”

Hiệp sĩ đoàn Hoàng gia là đoàn hiệp sĩ được hoàng tộc trực tiếp điều khiển .

Chỉ có những hiệp sĩ tài năng nhất mới có thể gia nhập vì thế đây là hiệp sĩ đoàn mạnh nhất vương quốc.

Vì thế việc gia nhập của một thiếu nữ như Claire, nói thế nào chăng nữa cũng là một thành tích tuyệt vời.

“Không phải Abel cũng đã nỗ lực giúp đỡ gia đình còn gì? Dì đã khen cậu rất nhiều đấy! “

“Mẹ...”

“Cậu không định tới trường sao?”

Claire hỏi.

“À ừm. Vì phụ giúp gia đình cũng nhiều việc lắm.”

Sau khi kìm nén sự bối rối của bản thân, tôi trả lời.

“Hơn nữa trở thành một hiệp sĩ như Claire thì tớ chịu. Thể lực yếu mà.”

Thực tế thì đám thanh niên trai tráng trong làng xem tôi như một thằng ngốc.

Bởi không ai biết rằng tôi có năng lực ma pháp, nên với họ, tôi chỉ là một thằng nhóc tầm thường.

“Cậu không trở thành hiệp sĩ cũng được mà? Dù thể chất của cậu có không bằng người khác, thì nhất định sẽ có mặt tốt chỉ riêng Abel có.”

Dù vậy Claire vẫn không xem tôi là một thằng ngốc.

Cô ấy không xem thường, cũng không khinh miệt tôi.

“Bởi xưa giờ Abel vẫn luôn luôn nỗ lực mà.”

Người con gái trong kí ức của Abel vẫn hiền dịu và luôn quan tâm cậu.

"…… Cảm ơn."

Sau đó, trong khi nói mấy chuyện ngớ ngẩn với Claire, bữa tiệc đêm cũng đã dần muộn──

… Sau khi lấy lại ý thức, có một cô gái xinh đẹp với mái tóc đỏ cột đuôi ngựa, đang quỳ dưới chân tôi.

Eh, đây là──?

Tôi trở nên bối rối.

Rõ ràng là trong bữa tiệc, sau khi nói chuyện với Claire, do có uống một chút, nên ý thức tôi trở nên mập mờ và rồi──

Tôi có trở về nhà sau khi say không?

Dù có làm cách nào thì tôi vẫn không nhớ nổi.

Ngay từ đầu, thì đây không phải là phòng của tôi.

Nơi này là…?

Hơn nữa, cô gái đang quỳ dưới chân tôi là Claire.

Chuyện quái gì đang xảy ra?

“Mình cởi nó...được chứ?”

Claire hỏi với một vẻ mặt đầy căng thẳng.

Bàn tay run run đặt vào giữa đáy quần tôi.

Với cảm giác trông khá rụt rè, cô ấy đang kéo quần dài cùng với quần lót của tôi xuống.

Phía tôi thì vẫn đang ngây cả người ra.

Cô ấy nới lỏng sợi dây quần dài rồi nhìn chằm chằm trong khí từ từ hạ thấp chúng xuống.

Chuyện đó cứ như trải nghiệm của người khác vậy──

Thực sự, cảnh tượng này quá mức chân thực rồi.

Chiếc quần dài rơi xuống dưới chân tôi và phần dưới của tôi bị lộ ra trần truồng.

“Kyaa”

Claire lên giọng ngạc nhiên sau khi nhìn thấy dương vật của tôi.

Có thể đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy nó.

Đó là một phản ứng cực kì ngây thơ.

Mặc dù đây cũng là trải nghiệm đầu tiên cái thứ đó của tôi được nhìn thấy bởi con gái.

(Uwaa, cô ấy có thể nhìn nó rõ ràng…)

Cảm thấy hơi thở nóng ở phần đầu, cây gậy thịt của tôi đập rộn ràng.

“Đây là ... của một người đàn ông ... !?”

Phần đầu gần đến nỗi như sắp chạm vào môi của cô ấy vậy.

Tôi nhìn chằm chằm vào nơi đó.

Toàn bộ cơ thể của tôi như đang cháy bởi sự xấu hổ.

Mặt khác, đầu óc tôi tê liệt bởi cảm giác khoan khoái muốn phóng thích ra.

Cảm nhận được ánh mắt của Claire, máu trong dương vật của tôi tập trung lại trông cứ như đang sôi lên vậy.

“Tuyệt vời ... nó trở nên lớn thế này ...?”

Hơi thở ngọt ngào của cô ấy phả vào phần đầu.

Ngay lập tức cây gậy thịt của tôi dựng lên thẳng đứng.