Khi nhận ra thì tôi đã chuyển sinh sang một thế giới khác.
Thế giới khác – thế giới ảo tưởng của thanh gươm và phép thuật. Những thứ quen thuộc trong RPG.
Tôi chỉ nhớ một cách rời rạc những việc ở thế giới trước. Bản thân là một học sinh cao trung ở Nhật Bản hiện đại nhưng phần kí ức thì lại khá mơ hồ.
Có lẽ cái chết là do tai nạn hoặc bệnh tật. Ý thức khi tỉnh dậy, tôi biết mình không còn là học sinh cao trung Nhật Bản nữa, mà là một người dân làng của một thế giới khác.
Tên là Abel. Trưởng nam trong một gia đình nông dân. Tuổi thì chừng nằm giữa độ thanh thiếu niên.
Thay vì tái sinh thành 『Dân làng số 1』thì nếu hoành tráng như là dũng giả hay ma pháp sư có phải tốt hơn không--------- .
Có lẽ nguyện vọng đó đã truyền đến được tai của Kami-sama. Một ngày nọ, tôi nhận ra bản thân có tài năng ma pháp siêu việt .
Làm được rồi! Thay vì trở thành Dân làng số 1, bây giờ tôi có thể sống như một ma pháp sư gian lận.
Tôi ngất ngây với suy nghĩ đó.
Số lượng pháp sư trong thế giới này cực kì thấp. Nếu một quốc gia nắm được trong tay hàng chục pháp sư mạnh mẽ, chỉ riêng việc đó thôi thì cũng đủ tai to mặt lớn với các nước khác rồi.
Nếu tôi trở thành một ma pháp sư hạng nhất, con đường dẫn đến sự thành đạt dĩ nhiên sẽ rộng mở. Không phải là một nông dân bình thường, mà với tư cách được nâng lên thành một trụ cột của đất nước.
Có điều, thật đáng tiếc là ở cái ngôi làng hẻo lánh vùng biên này, không có pháp sư nào cả, tôi chỉ có thể tự học.
Và rồi tức thì tôi nhận ra khuyết điểm chí mạng trong ma thuật của bản thân.
Uy lực quá mạnh.
Ma pháp công kích tôi phóng ra lần đầu đã xóa sổ một ngọn núi gần đó hoàn toàn.
... Ông chủ đất ơi, cho con xin lỗi nhé.
Sau chuyện đó, dân cư sống xung quanh náo loạn cả lên, kéo nguyên cả một quân đoàn đến để điều tra từ vương quốc. Lúc đó tôi đã phải giả ngu để không bị phát hiện. Kết cục thì, nó đã được kết luận như là một thảm họa ma pháp tự nhiên, có điều…
Nếu tôi phóng kiểu đó mà ở bên trong ngôi làng, chắc chắn nhiều người sẽ thiệt mạng.
Tôi đã quyết định che giấu sức mạnh ma pháp của bản thân.
Tôi chỉ lo lắng đôi chút về cái sức mạnh dễ dàng phá hủy ngôi làng ── Nếu chuyện đó được biết thì nó sẽ lan đi khắp nơi.
Hành động bất cẩn và tôi sẽ bị tẩy chay.
Nghiêm trọng hơn là tôi có thể bị đuổi khỏi làng.
Không những vậy, không chỉ bản thân tôi, mà những người đã nuôi dưỡng tôi là cha mẹ cũng gặp biết bao rắc rối.
Với lí do đó, tôi bắt đầu rèn luyện ma thuật trong khi giữ bí mật với xung quanh.
Rồi một vài năm trôi qua.
※ Sáng hôm đó, khi đang định ra ngoài phụ giúp việc đồng án thì tôi được mẹ gọi lại.
“Claire-chan sẽ trở về làng sau 7 năm đấy!”
“Claire? Ai vậy ạ? “
Tôi nghiêng đầu thắc mắc trước câu nói của mẹ.
“Con đang nói cái gì vậy? Con bé không phải bạn thời thơ ấu của con à? “
"Bạn thời thơ ấu…"
Tôi lục tìm trong ký ức.
Bản thân tôi thức tỉnh cách đây vài năm──Abel khi đó đã ở giữa tuổi thiếu niên rồi. Những chuyện đã xảy ra cho đến lúc đó, sau khi lục tìm thì tôi tự nhiên nắm bắt được.
Những chuyện ngày xưa, chỉ được nhớ lại một cách mờ nhạt.
Sau một hồi tìm kiếm trong kí ức của mình──
Tôi nhớ ra cái người được gọi là Claire, là cô bé hàng xóm hay chơi với tôi lúc nhỏ.
“A! À vâng, Claire. Đúng vậy, dĩ nhiên là con biết cô ấy rồi.”
“Mặc dù mới lúc nãy con vừa hỏi 'Ai?' à?”」
“Iya, mong quá đi!”
Tôi phớt lờ tsukkomi của mẹ.
“Claire-chan đã tốt nghiệp trường Hiệp sĩ ở vương đô và tham gia vào Hiệp sĩ đoàn đấy!”
Claire có tài năng kiếm thuật, cô ấy nhập học vào trường đào tạo Hiệp sĩ nhờ thư giới thiệu đặc biệt từ lớp dạy kiếm kĩ (dù gì thầy ấy ngày xưa đã từng phục vụ trong Hiệp sĩ đoàn của vương quốc). Và nghe đâu cô ấy đã tốt nghiệp ở top đầu.
“Cô bạn thời thơ ấu của mình tuyệt thật đấy nhỉ?”
…… Mặc dù tới tận khi nãy tôi vẫn còn quên sự tồn tại của cô ấy.
“Con bé ngày càng xinh đẹp. Xem ra con đã có động lực cho cuộc gặp mặt rồi đấy, Abel. “
“Vậy ra Claire là một thiếu nữ xinh đẹp à (bishoujo) à?”
Tôi lại lục lọi ký ức thêm lần nữa.
Thoáng qua là một khuôn mặt đáng yêu của một cô bé có mái tóc đỏ đang há miệng ngạc nhiên. Ooh, thế thì đích thực dễ thương rồi!
Lần cuối cùng Abel và Claire gặp nhau là 7 năm trước. Nói cách khác, đó là chuyện trước khi tôi thức tỉnh ý thức của mình ở thế giới này.
Thực tế thì đối với tôi đây sẽ là lần đầu tiên đối diện với Claire.
Người bạn thời thơ ấu hơn tôi một tuổi. Bảy năm, không biết khi trưởng thành cô ấy đã xinh đẹp đến độ nào rồi ──
“Chỉ mới tưởng tưởng thôi mà đã hào hứng cả người rồi!”
“Ora? Kiểu nói chuyện gì thế kia? Có phải là giọng của Abel không thế? “
Một giọng nói ngờ vực từ phía sau.
Giật mình, tôi ngoảnh đầu lại.
Đứng đó là một cô gái xinh đẹp với dáng người cao.
Được cột kiểu đuôi ngựa, mái tóc đỏ thắm như dòng suối đang uốn lượn trong gió. Đôi mắt xanh dài lúc nào cũng ánh lên vẻ chính trực ấy, đang nhìn tôi một cách chăm chú.
Có lẽ nào, cô gái này là──
“Lâu rồi không gặp, Abel”
Cô ấy …─ Claire nói với khuôn mặt vui vẻ.
Còn về phía mình thì tôi chỉ biết câm nín.
Vẻ đẹp sẽ làm những idol đang trên đỉnh cao cũng phải vắt chân mà chạy, một mĩ thiếu nữ ngoài sức tưởng tượng.
Cổ họng tôi làm một tiếng nuốt.
Thật sự là tôi không quen nói chuyện với con gái.
Cuộc sống thường ngày của tôi hầu như toàn là phụ giúp việc đồng án cho gia đình, vì vậy đối phương để trò chuyện chỉ có vài người trong nhà với mấy con vật nuôi mà thôi.
“Lâ, lâu rồi, không gặp”
Không ổn, đơ khớp cả người rồi.
“Ara ara, vì đã lâu không gặp nên cậu giờ thấy lo lắng à? Chẳng phải ngày xưa cứ một hai [Claire-oneechan! Claire-oneechan] sao?”
“Mou. Không cần phải lo lắng như vậy đâu~”
Claire cười khúc khích.
Nhìn nụ cười vô lo ấy, sự căng thẳng trong tôi cũng vơi đi một chút.
“Cậu vẫn không khác trước là mấy nhỉ?”
“Thật sự, thằng bé đúng là chẳng thay đổi chút nào.”
Claire nhìn nụ cười của mẹ tôi, hỏi
“Vậy, đến giờ mà cậu ta vẫn còn đi lật váy con gái à?”
"Vẫn…?!"
Tôi lỡ miệng tsukkomi lại.
“Bảy năm trước thì có vậy ... nhưng sau đó nó đã giác ngộ rồi.”
Bảy năm trước cậu vẫn còn làm à?! //ý câu này là hỏi Abel của 7 năm trước
“Abel trưởng thành thật rồi!”
“Này, đừng có mà lấy việc giở váy làm tiêu chuẩn trưởng thành chứ...”
Không ngờ cậu lại là một đứa trẻ tinh nghịch như thế, Abel nguyên gốc à.
Tôi sẽ khám phá những ký ức đó rồi xác nhận sau. Chỉ là để coi cậu có làm hành vi trêu chọc gì khác không ...
“Vậy là Claire-chan sẽ ở lại trong làng một thời gian nhỉ?”
“Dạ vâng, con được phép ở lại khoảng ba ngày. Khi kỳ nghỉ của kết thúc, con còn phải trở về thủ đô để chuẩn bị gia nhập hiệp sĩ đoàn với làm nhiều thứ nữa── “
“Ara, maa. Bận rộn thật ấy nhỉ. Chà, con cứ thong thả trong ba ngày tới đi. Tối nay nghe nói trưởng làng sẽ mở tiệc chào mừng con đấy.”
「Tiệc ...à?」
Bữa tiệc đó---lúc ấy tôi vẫn chưa biết được nó là khởi đầu của tất cả mọi thứ. Khởi đầu của câu chuyện cứu thế giới của một người chuyển sinh trở thành một ma pháp sư gian lận là tôi. Chính xác hơn là câu chuyện kể về cuộc hành trình lần lượt tán đổ các bishoujo, làm những chuyện ero và rồi tạo ra một harem khủng. Đúng vậy──