(Sabbath: ngày chúa nghỉ, ngày thứ 8, cuối tuần)
Sáng hôm sau, Yuuto thức dậy trễ hơn thường lệ.
Bởi vì Spica đã nói [Xin để thân thể anh nghỉ ngơi ngày mai! Hứa với em đi!] và làm cậu hứa.
Ngay cả khi vết thương đã khép bởi ma thuật phục hồi của Spica, thì điều trị vẫn chưa đủ hoàn thiện.
(Spica….cứ lo vớ vẩn.)
Tuy nó không đến mức khó chịu như là một chướng ngại trong chiến đấu, cậu cũng không muốn xem nhẹ sự ân cần của Spica.
Bởi vì thế, Yuuto quyết định nghỉ ngơi, và đi quanh thành phố thay vì nhận nhiệm vụ diệt trừ.
--o0o0o--
Đã đủ 48 tiếng kể từ khi vật phẩm nhận được từ dinh thự Orc được mang đi đấu giá.
Yuuto ghé thăm cửa hàng ủy quyền hội để nhận thanh toán.
Thấy Yuuto, Adolph gọi to với giọng niềm nở.
“Ô. Đã lâu rồi nhỉ. Tôi đang đợi cậu đây.”
“Tôi đang thắc mắc xem liệu tôi có nhận được tiền mà tôi đặt đấu giá chưa?”
“Ô phải! Cậu khá may đó. Không có nhiều vật giá trị cho lần đấu giá này, nên có vài đặt cược dành cho chúng.”
Adolph để một đồng tiền vàng lên bàn.
“Với [Tẩu dài kobold], giá thắng cược là 10,000 rea. Ừm….nó là giá thị trường. Bởi vì có vài người giàu say mê thói quen đó, nên giá là ổn định.”
“….Ồ. Cảm ơn.”
Cậu không nghĩ cái tẩu dài lại cho cậu 10,000 rea.
Yuuto vô tình trở nên hứng thú.
“Kế đến là [Kiếm orc huyền thoại]….nó là một trang bị hiếm khi được bán trên thị trường. Tôi đã sợ những gì đã xảy ra…. Cuối cùng, nó được bán với 700,000 rea.”
“700,000 rea!”
Yuuto kêu lên ngạc nhiên khi 70 đồng vàng được chất lên bàn.
Nhưng mà, phản ứng cậu là lẽ tự nhiên.
Chỉ 1 vật có cái giá đó đã tương đương 7 triệu yen khi chuyển đổi.
Cậu đã coi thường huyền thoại orc. (med: chết méng, phi shop mất đồ cam rồi <(“) )
“Cậu có rất nhiều tiền chỉ trong một lần. Trong khi là cơ hội tốt để kiếm vài món đồ ngon, thì tôi đề nghị cậu nên mua một nô lệ.”
“Một….nô lệ á?”
“À vâng. Mạo hiểm giả có thu nhập tốt sẽ thêm nô lệ vào nhóm họ, cậu biết đấy? Nhiệm vụ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nếu có nô lệ trong nhóm. Sẽ không có bất kì tranh luận nào liên quan tới việc chia đồ rớt.”
“….Tôi hiểu rồi.”
Cậu quyết định không bảo Adolph là cậu đã có một nô lệ là Spica.
Sẽ bất tự nhiên cho một người mới vừa bắt đầu là mạo hiểm giả có hai ngày liền đã có một nô lệ.
Cậu cần giải thích tình hình cho Spica, người đang chờ ở nhà trọ.
“Tôi có thể đề cử một cửa hàng phê chuẩn của hội nếu cậu muốn mua một nô lệ. Buôn bán nô lệ có lẽ mờ ám, nhưng cửa hiệu có thể tin được.”
“….?! Cửa hàng được phê chuẩn của hội!?”
“A, là vậy đó. Nhu cầu về nô lệ thì cao trong các mạo hiểm giả mà.”
“….”
Yuuto kinh ngạc bởi loại cách biệt văn hóa này với Nhật Bản.
Thật sự là một cơ quan công quyền ghi nhận buôn bán nô lệ là không tưởng nổi ở Nhật Bản.
Nhưng ở thế giới này, nó vẫn có thể.
(Vậy thì….có thể nào hợp pháp gầy dựng một dàn harem toàn nô lệ với đầy các em gái xinh tươi nếu mà mình có tiền!?)
Túi tiền hiện thời của cậu là 18,550 rea.
Nhưng bởi vì tiền bán đấu giá, ngân quĩ hiện thời của Yuuto đã tăng lên 728,550 rea.
Với lượng tiền đó, Yuuto sẽ có xác xuất mua được một nô lệ tài năng như Spica.
Điều đó không phải có nghĩa cậu không hài lòng với Spica.
Sự thật, cậu thấy rằng Spica khá đáng yêu.
Nhưng, cùng lúc đó, có một vấn đề khác.
Với một người triệu hồi từ thế giới khác, xây dựng một harem là giấc mơ lớn nhất.
(….Không đúng. Ngay từ đầu, mình không có tội gì. Bằng cách tăng số lượng đội viên, chúng mình có thể an toàn thực hiện nhiệm vụ. Đây là….vì lợi ích của Spica.)
Yuuto tự mình tạo một cái cớ.
(Đích nhắm của mình….là tạo một harem nô lệ có 100 em xinh xắn.)
Cậu vội vàng hăng hái tới chỗ buôn bán nô lệ được giới thiệu bởi Adolph.