Isekai shihai no sukiruteika ~zero kara hajimeru dorei harem~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

4 16

Sau Khi Trọng Sinh, Thanh Mai Trúc Mã Mỗi Ngày Đều Cố Gắng Tán Đổ Ta

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

(Đang ra)

Trùng Sinh Rồi Mới Phát Hiện Mình Có Thanh Mai

Tào Man Quân | 曹瞒君

"Mai Phương, ba đứa mình, phải mãi mãi, mãi mãi luôn là bạn tốt nhé?""Ngoéo tay, treo móc, trăm năm không đổi!"

261 2215

Người lạ mặt báo thù ~NighT Revenger~

(Đang ra)

Người lạ mặt báo thù ~NighT Revenger~

Anh sẽ trả đủ lên họ, y hệt như cách chúng đã làm.

12 172

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

100 1074

WN - Tập 1 - Phần 26. Bắt đầu rèn luyện ma thuật

“Ừm, chủ nhân, đồ lót này, là sao…?”

“Là quà.”

“Tại sao là em? Loại hàng chất lượng cao như vậy….”

“Bởi vì nó moe.”

“…Moe?”

“À, còn quá sớm để Spica hiểu nó.”

Rõ là, thế giới này không có khái niệm [Moe].

Có vài loại đồ lớt gợi cảm được bán ở nhà buôn nô lệ, có lẽ chúng dùng cho nô lệ tình dục. Yuuto thuận tiện mua vài món đồ lót, và mang về cho Spica. Yuuto thiếu đồ lót cho bản thân, nhưng rồi cậu quyết định dùng quần sóc.

Cũng có đồ thỏ và hầu gái được bán ở đó….làm cậu phải nuốt nước mắt và chịu đựng. Yuuto đã đấu giá 710,000 rea cho Sylphia, nhưng những người đấu giá khác chắc sẽ xuất hiện. Đồ lót chưa thành vấn đề, nhưng tốt hơn là cậu không nên phung phí mạo hiểm.

--o0o0o--

“Tôi muốn rèn luyện ma thuật từ giờ.”

“Tập luyện…? Món quà tặng đồ lót chú nhân cho em…..thì có liên quan tới việc tập luyện ma thuật sao?”

“Tất nhiên rồi. Spica, đứng nghiêm đằng trước tôi.”

“N-như vầy?”

“A, Đúng, như vậy đó.”

Yuuto nói, và ngồi xuống giường.

“….Gió!”

Cậu niệm, và lập tức sau đó, váy Spica cuốn nhẹ lên bởi cơn gió.

“Hya~!?”

Spica ré lên ngọt ngào khi Yuuto thỏa thê nhìn món đồ lót viền ren xếp nếp mà cậu mua từ nhà nô lệ.

“Cô đang mặc quần lót để cảm dỗ đàn ông sao? Cô chỉ là nô lệ thôi. Spica thật dâm đãng!”

“Hau~…..N-nó là…vì chủ nhân đưa nó cho em…”

Spica, người yếu thế khi bị lăng mạ bằng lời, bị ngất ngây. Đã rõ khuynh hướng tình dục của Spica, Yuuto tiếp tục những lời khắc nghiệt.

“Gì cơ…? Dù cho cô là nô lệ, cô còn đang trả treo lại tôi hả!”

“K-không có à, đó thật vô lý!”

“Fuu~ Một nô lệ hư cần phải phạt. Hãy làm nó thế này đi! Gió!”

“Hyan~!”

Lần này, một cơn gió mạnh tốc váy Spica.

(Sau cùng, kết hợp giữa vớ-đầu-gối và nịt-tất-chân là tốt nhất…)

Dù Yuuto đang nghĩ về điều này, cậu cũng đang kiểm nghiệm vài thứ khác.

Sức mạnh [Gió] có thể biến chuyển khác nhau.

Sức mạnh tăng lên nếu lực gió tập trung vào một điểm, khi nó lạc lỏng thì sức mạnh sẽ lan ra. Bằng cách giảm phạm vi gió, cậu thậm chí có thể xé cả quần áo theo đường nối. Nếu cấp kĩ năng tăng lên, nó còn có xác xuất làm chết người.

Đó là quyết định đúng khi để Spica phối hợp. Rèn luyện ma thuật ắt là buồn tẻ, nhưng cậu có thể tập nhiều nếu kết quả là thấy được quần lót của mấy cô gái xinh xắn.

--o0o0o--

“…Dần dà, nó sẽ thành ra khó khăn hơn.”

10 phút sau khi Yuuto bắt đầu tập luyện ma thuật, cậu chạm đến giới hạn sớm hơn cậu tưởng. Yuuto, đã dùng cạn kiệt ma lực của cậu, ngã đổ trên giường, đủ để ngất.

“C-chủ nhân!? Anh không sao chứ!?”

“À, tôi ổn. Tôi chỉ mệt vì dùng ma thuật. Liệu cô có thể làm gì không?”

“Ừm, em nghĩ chủ nhân đơn giản là chưa quen dùng ma thuật thôi.”

“Vậy sao?”

“Phải. Lượng ma thuật có thể dùng mỗi ngày có thể tăng dần bằng cách dùng ma thuật hàng ngày. Nó cùng nguyên tắc khi tăng sức mạnh một người khi họ chạy mỗi ngày.”

“…Tôi hiểu rồi.”

Đó là lý thuyết đơn giản.

“Tôi nghĩ là tôi sẽ tiếp tục việc tốc váy hôm nay mỗi ngày từ bây giờ.”

“M-mỗi ngày ạ!?”

“Có vấn đề sao?”

“Không ạ. Nếu chủ nhân muốn, em sẽ chấp nhận mọi thứ, nhưng mà…”

(Sao chủ nhân… không động vào mình? Có thể nào…chủ nhân thích thú nó khi mình mặc quần lót hơn?)

Với suy nghĩ như vậy, Spica dòm chừng chủ nhân cô đi ngủ sớm.