Isekai Ryouridou

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 03 - Chương 5.4

Ai Fa—

Mái tóc dài vàng óng của cô buông dài xuống tận eo.

Trên đầu là một tấm khăn voan lấp lánh như đá quý, với những bông hoa và quả được gắn trên mái tóc.

Những đồ trang sức làm từ các loại quả và kim loại treo đầy trên cổ, cánh tay, mắt cá chân, và một mảnh vải mỏng màu tím đung đưa trên vòng eo của cô.

Cô đang mang trên mình trang phục dạ hội cũng giống những người con gái khác.

Mặc dù vậy—Ai Fa lại quyến rũ và xinh đẹp hơn bất kì ai. Ít nhất thì đó là hình ảnh cô ấy phản chiếu trong mắt tôi.

Điểm khác biệt duy nhất của cô với những người con gái khác, đó là thanh kiếm trong tay cô (chưa tuốt vỏ), và biểu cảm nghiêm nghị của một thợ săn.

- Ai Fa… lâu rồi chưa được gặp cô…?

Diga Tsun giữ cậu em của mình lại, và quay về phía Ai Fa.

- Sao vậy, cô ăn mặc như một người phụ nữ… Cuối cùng cô cũng chịu kết hôn sao…?

Đôi mắt u ám của Diga Tsun có một tia không hài lòng. Và một nụ cười ti tiện hiện lên trên gương mặt của gã.

Đừng có—nhìn Ai Fa bằng đôi mắt bẩn thỉu đó!

Thằng khốn này không chỉ sỉ nhục công việc của tôi, giờ hắn còn định động đến người quan trọng của tôi sao?

Thế nhưng hoàn toàn trái ngược với tôi, Ai Fa vẫn bình tĩnh như thường ngày với đối mặt với những ánh mắt căm hờn kia.

- Hmmp. Chỉ là sẽ khiến các vị khách thấy không vui khi một người phụ nữ chưa chồng lại không mặc đồ dạ tiệc. Sau khi nghe được lời khuyên này, tôi đã làm theo. Con cả nhà Tsun, sau khi tôi ném anh xuống con sông lạnh lẽo đó hai năm trước, anh nên biết rất rõ là tôi không cần một người chồng.

- Sao cô…!

- Không cần nói nữa, cất kiếm của mấy người đi! Lao vào một bữa tiệc không được mời, phá hỏng sự yên bình, lại còn có ý đồ gây hại. Những hành động đó là thứ mà thành viên nhà tù trưởng nên làm sao? Mấy người đến từ nhà đứng đầu, nên hãy hành động như một chuẩn mực cho Forest’s Edge đi!

Diga Tsun và Doddo Tsun trừng mắt nhìn Ai Fa với sự kích động.

Cục thịt tròn đứng bên cạnh bọn họ, nhưng ánh nhìn của gã thì lại hướng đi nơi khác. Sau đó hắn lên tiếng với một giọng chán nản kì lạ.

- Nè, có thứ gì thơm quá…Mida đói…

Giọng của hắn không đều cứ như một đứa trẻ.

Thường thì, cơ thể càng to thì giọng sẽ càng trầm. Nhưng hắn ta quá béo đến mức dây thanh quản bị nghẹn luôn rồi sao?

Sự tồn tại của gã, chính là minh chứng cho sự sa đọa của nhà Tsun đã đến mức nào rồi.

- Câm mồm! Đồ trẻ ranh lắm chuyện!

Thằng út khó chịu im lặng sau khi bị anh lớn quạt cho một trận.

Đây có thể là một cơ hội tốt, vậy nên tôi thử thăm dò ý kiến của ba người họ.

- Vì các người đã khăng khăng nói là đến để tặng quà, vậy thì cất kiếm đi và xử lý con kiba. Nếu các người nhận được sự cho phép của nhà Lutim, tôi sẽ chuẩn bị đồ ăn—

“Ai cho phép điều đó!?” –người trả lời không phải đến từ nhà Tsun.

Một người đàn ông sát khí đằng đằng xuất hiện phía sau lưng tôi.

Đó là Dan Lutim và Donda Wu.

Dan Lutim vẫn đang cầm một rảnh sườn lớn trên tay, và những mạch máu đã nổi hằn lên trên cái đầu trọc của ông ta.

Donda Wu thì đang cầm một bình rượu hoa quả trên tay, gương mặt hoang dã của ông ta đang nở một nụ cười mờ nhạt.

Và cả hai người bọn họ đều đang có một ánh mắt bùng cháy dữ dội.

Hai người trưởng tộc đang khát máu hơn bất kì ai.

- Mấy thằng nhóc… chúng mày dám mạo phạm đám cưới con trai ta sao!?

Không tính đến Donda Wu, đây là lần đầu tiên tôi thấy ông chú nhà Lutim tức giận như vậy.

Đôi mắt tròn của ông ta mở to đến mức sắp nhảy cả ra ngoài, cặp lông mày rậm thì nhướn cao. Những thớ cơ trên mặt cứng đờ, hàm răng trắng có thể thấy rõ trong cái miệng há rộng và động mạch chỗ thái dương của ông đang đang đập mạnh thấy rõ.

So với bây giờ thì sự tức giận mà ông ta dành cho tôi chỉ như một gã say rượu đi lộn chỗ. Ngay giờ đây, ông ta đang thực sự như một chúa quỷ trong những câu truyện của người ả rập.

Liệu mấy gã nhà Tsun co giữ được mặt lạnh sau khi nhìn thấy sự cuồng nộ của trưởng tộc nhà Lutim? Khi tôi chuyển ánh mắt về phía trước—

Diga Tsun cứng đờ người, mặt tái mét.

Doddo Tsun thì run rẩy nắm chặt lấy thanh kiếm.

Còn Mida Tsun—hắn ta chỉ đứng đó ngơ ngơ ngác ngác.

- Ai muốn nhận lời chúc từ mấy gã hèn mạt như chúng mày chứ! Thằng ngu nào lại đi đãi lũ hèn mạt chúng mày một bữa ăn ngon chứ!

Dan Lutim gầm lên, và cắn vào rảnh sườn nằm trên tay mình, sau đó ném miếng xương xuống đất.

Donda Wu bước một bước dài lên phía trước.

- Mấy thằng nhóc nhà Tsun… Chúng mày nghĩ lũ nhóc tụi bay xứng làm đối thủ của ta sao? Nếu tụi bay muốn chế nhạo nhà Wu và nhà Lutim thì hãy mang tộc trưởng và tất cả đám đàn ông đến đây!

Tiếng rống của ông ta vang lên ngang với tiếng sấm rền.

Và tôi có thế nghe thấy một tiếng hét nhỏ the thé của Diga Tsun.

- Nhìn xem con kiba này già thế nào rồi, nó vẫn còn thịt sao? Ai muốn nhận quà từ lũ nhóc chúng mày hả!

Dan Lutim bước thẳng tới và nắm lấy phần lông con kiba.

Và một giây sau đó, một chuyện không thể tin được đã xảy ra—

Dan Lutim nâng con kiba khổng lồ nặng gần một trăm kí qua đầu bằng hai tay.

Con kiba này chắc cũng nặng ngang ông ta, thật là một sức mạnh đáng kinh ngạc.

- Uwah. Uwahhh!!

Diga Tsun lùi lại.

Doddo Tsun trông có vẻ đã muốn bỏ chạy.

Ngay cả Mida Tsun cũng hét lên “Wahhh”.

- Cút ngay!

Dan Lutim ném cả con kiba đi.

- Uwahh!

Diga Tsun và đồng bọn ôm đầu bỏ chạy.

Thân thể đáng thương của con kiba lăn lộn trên mặt đất. Khi những cái giáo trên lưng gãy ra, nó lăn ra đến tận cổng.

Diga Tsun và đồng bọn đã hoàn toàn biến mất vào màn đêm.

- Đúng là một lũ ngu!

Những tiếng hò reo nhấn chìm tiếng rống của Dan Lutim.

Tiếng reo hò vang như sấm—cho thấy bọn họ căm ghét nhà Tsun đến mức nào, những gì họ nghĩ và cách họ kìm nén những cảm xúc của mình.

- Dan Lutim—xin lỗi vì đã làm bừa.

Tôi cởi bỏ tấm khăn ra và cúi đầu với Dan Lutim.

Gương mặt quỷ dữ của ông ta trở lại với nụ cười lịch thiệp.

- Ngài Asuta, cậu đang nói cái gì vậy!? Tôi đã gần như không thể di chuyển trong một thoáng vì quá điên tiết và không thể thở được! Cậu đã nói ra tất cả những gì tôi nghĩ trong đầu, và nó đã giúp tôi bình tĩnh lại.

Ông ta vừa nói—ngài Asuta sao?

Và khi tôi nhận ra thì Ai Fa đã đứng ngay bên cạnh rồi.

Cô ấy vẫn đang làm gương mặt lạnh như thường.

Nhưng bộ trang phục của cô thì hoàn toàn khác thường.

- Mấy thằng nhóc đó mò đến đây chỉ vì rượu lên não thôi. Nếu hành động của chúng mà có sự đồng thuận của trưởng tộc, chúng sẽ mang theo cả những người của nhà nhánh nữa.

Đôi mắt của Donda Wu vẫn còn tàn dư của sự tức giận, và ông ta nốc cạn bình rượu trong một hơi.

- Này! Đem trả con kiba đó về rừng đi! Lũ monta sẽ dọn sạch tội lỗi của lũ nhóc đó.

Một vài người đàn ông gật đầu, và chạy đến chỗ con kiba đáng thương.

Khi trông thấy như vậy, đôi lông mày của Dan Lutim rũ xuống.

- Ara, tội nghiệp con kiba. Nếu mày có đầu thai lại làm kiba lần nữa, tao nhất định sẽ ăn mày!

Tôi không thể nhịn được mà phì cười. Dan Lutim nhìn tôi và nói.

- Ngài Asuta! Sau khi xả giận, tôi lại đói rồi! Món tiếp theo đã sẵn sàng chưa?

Khi ông ta đinh nắm lấy vai, tôi nhanh chóng giật lùi lại—

- Tay của ông! Làm ơn đi rửa tay đi! Ông vừa mới chạm vào lông một con kiba đấy! Đừng có dùng đôi tay ấy mà cầm sườn để ăn!

- Mấy miếng sườn đã hết rồi. Ngài Asuta, có còn chút nào nữa không?

Dan Lutim bĩu môi.

Mặt ông ta trông y hệt một đứa trẻ đang nổi giận.

- Nếu còn chút nào nữa, tôi sẽ nướng chúng. Nên làm ơn hãy rửa tay ông và đợi—Thôi tôi vẫn còn việc phải làm.

- Okay! Cảm ơn, ngài Asuta!

Tôi liếc nhìn sang Ai Fa.

Cô ấy gật đầu và nói.

- Tôi sẽ xử lý cái lò bị hỏng.

Tôi ngây người theo mái tóc dài vàng óng và cơ thể tuyệt đẹp của cô đang được bao bọc trong những lớp vải như tỏ như mờ. Mãi một lúc sau—tôi chạy thẳng về nhà bếp.

===================================================

Thời gian trôi qua và bữa tiệc cuối cùng cũng lên đến đỉnh điểm.

Cô dâu và chú rể từ đầu chỉ ngồi trên bục và quan sát bữa tiệc. Và giờ, hai người đang được trưởng lão nhà Lutim và nhà Min dẫn xuống phía dưới.

Các trưởng lão đưa họ đến phía cái lò nằm đối diện với bục gỗ.

Jiba Wu nắm lấy tay Vena Wu và đợi họ.

Cặp đôi quỳ xuống trước Jiba Wu, chú rể nắm lấy bờ vai phải trong khi cô dâu nắm lấy bờ vai trái, hai người cùng nhau cúi đầu.

Các loại thảo dược đang được đốt cháy trong bếp lò, bà Jiba dùng những ngón tay run rấy gỡ cái vương miện bằng cỏ xuống và hơ nó trước hơi ấm của ngọn lửa.

Sau đó bà đổi chỗ vương miện của hai người bọn họ.

Sau khi hai người từ từ ngẩng đầu dậy, bà Jiba lấy ra hai cái răng và sừng từ chiếc vòng của mình rồi trao cho họ.

- Ta gửi lời cầu chúc của mình đến với hai cháu… Đêm nay, Ema Min sẽ trở thành vợ của Kaslan Lutim nhà Lutim, và được ban cho cái tên Ema Min Lutim. Chuyện này sẽ càng thắt chặt tình thân của nhà Min và Lutim, và đưa Forest’s Edge đến với sức mạnh cùng thịnh vượng lớn hơn nữa…

- Khu rừng ban tặng Ema Min Lutim cho Kaslan Lutim.

- Khu rừng ban tặng Ema Min Lutim cho Kaslan Lutim.

Tất cả họ hàng của họ cùng hô vang lời chúc một lần nữa.

Những người phụ nữ từ nhà nhánh tộc Wu mang một cái nồi đi qua đám đông đang reo hò, và đặt lên cái lò đang đốt thảo dược.

Bên trong đó là bơ gơ vẫn chưa hoàn thành, và một miếng thịt nướng đặc biệt dành cho cặp đôi.

Những người phụ nữ nhanh chóng cho củi vào lò và làm ngọn lửa bùng lên dữ dội.

Sau đó, bà Jiba được đưa lùi lại phía sau.

Vena Wu bước lên phía trước.

Theo như tục lệ, người con gái lớn tuổi nhất trong số họ hàng sẽ đưa cho cô dâu một miếng thịt, đó là đại diện cho miếng thịt đầu tiên mà cô dâu ăn sau khi được ban cho cái tên mới.

Vena Wu đứng trước cái lò, và cầm lấy bình rượu nằm bên hông.

Bên trong bình chỉ chứa một lượng vừa đủ.

Vena Wu nhanh chóng đổ hết vào trong nồi.

Ngay sau đó, một ngọn lửa đỏ bùng lên, rồi biến mất không dấu vết.

Uwah… những người họ hàng đều hò reo.

Vena Wu lùi lại một bước và duyên dáng chỉ tay vào cái nồi.

Những người phụ nữ bỏ một nửa củi đi để điều chỉnh ngọn lửa.

Cô dâu và chú rể bước đến bên bếp lò, nhận lấy cái xiên từ người phụ nữ và tách miếng bơ gơ ra.

Tôi đứng một bên quan sát cô dâu đưa miếng thịt vào miệng, và như vậy công việc của tôi đã chính thức được hoàn thành.