Isekai Kenja No Tensei Musou ~ Geimu No Chishiki De Isekai Saikyou ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 105

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 11

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5087

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 68

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 68

Tập 01 - Chương 13: Bằng cách nào đó thì tôi giàu rồi

“Chẳng phải chúng được đánh giá là rank E bởi vì chúng tập trung thành một đàn với số lượng lớn đúng không?”

“Đúng là chúng tập chung thành đàn nhưng không không đến mức mà cậu có thể hạ đến cả hàng trăm con chỉ trong 1 ngày! Cậu đã giết được bao nhiêu đàn?”

“…Chỉ một thôi.”

Mặc dù tôi không nghĩ rằng liệu tôi có thể gọi lũ chúng nó đến từ khắp khu rừng tập trung lại chỉ là ‘một’ đàn thôi không đâu.

Cô tiếp tân mang một vẻ mặt đánh đố lên khuôn mặt mình.

“Một đàn với 276 con… Chờ một chút… Hãy cho tôi xem phần [mũi giáo] cậu thu được từ chúng nào!”

“Được thôi.” Tôi nói, đưa cho cô ấy đống [mũi giáo của Spear Mouse].’’

“Cái này… thuộc về Army Spear Mouse.” Cô ấy liền hét to lên ngay khi mà cô ấy thấy đống [mũi giáo] đó.

“Vậy đó là một loại quái vật khác à?”

“Khác hoàn toàn đó! Một con [Spear Mouse] bình thường thì chỉ là rank E thôi, nhưng mà một con [Army Spear Mouse] thì lại đạt rank C đấy.’’

Oh, rank C cơ à. Thảo nào mà bọn chúng lại mạnh đến thế. Giờ nghĩ lại mới thấy, tôi thấy mình đã đi xa hơn nơi mà cô ấy bảo tôi phải đến. Chắc hẳn là tôi đã rẽ nhầm đường ở chỗ nào đó rồi.

…Vậy điều đó có nghĩa là…

“Tôi đã thất bại nhiệm vụ này rồi à?’’

“Cậu lo về một điều lạ thật đấy. Đối đầu với cả một bầy [Army Spear Mouse] một mình là như cầm chắc cái chết vậy.’’

Thật vậy sao…?

Ngay cả với một [Kẻ học việc] như tôi thì việc triệt hạ bọn chúng cũng không quá khó, vậy sao một [kiếm sĩ] lại không thể dễ dàng làm được điều đó.?

Rồi nghĩ tới [Self Cure]. Đó là một Skill mà mọi người trong thế giới này không hề sử dụng đến. Nếu không có cái đó, thì việc tiêu diệt được cả một bầy [Army Spear Mouse] là một điều cực kì khó khăn.

“Well, tôi vẫn còn sống để mà quay trở lại đây nên không cần phải bận tâm về điều gì nữa cả. Vậy liệu tôi có thể đổi sang nhiệm vụ về [Army Spear Mouse] không?”

“Không được đâu.’’

Thật là một thảm họa…Ước mơ của mình…đã bị hủy hoại rồi. Thế mà tôi cứ nghĩ rằng mình sẽ nhận được đến hơn 1,100,000 gils chứ!

Thế thì được thôi, tôi vẫn còn có 6400,000 gils từ nhiệm vụ thảo phạt [Lesser Wolf]. Hôm nay thu được thế này cũng được rồi.

Khi mà tôi lo nghĩ những điều đó, cô tiếp tân nói:

“Nhưng mà giá của [mũi giáo của Army Spear Mouse] cao hơn nhiều so với cả phần thưởng của nhiệm vụ trước và [mũi giáo] của loài bình thường cộng lại cơ.’’

“Thật cơ à?’’

“Đằng nào đi chăng nữa thì nó vẫn là một nhiệm vụ rank C mà. Một [ngọn giáo] của chung sẽ đáng giá 20,000 gils.’’

“20,000 gils cho một cái [mũi giáo]. Nó gần giống như khoản tiền mà tôi thu được với nhiệm vụ [Lesser Wolf]. Giá của chúng khá thấp so với một con quái vật rank C, nhưng khi mà tính đến khả năng giết được bọn chúng nhiều đến cỡ nào, thì cái giá lại thật khủng khiếp. Một con [Army Spear Mouse] cũng dễ hạ hơn con [Lesser Wolf] nữa.

…Hmm? Chờ đã, thế có nghĩa là…

“Tối có tới 276 cái [mũi giáo], nên tôi sẽ có tới 5,520,000 gils?”

“Well, chúng vẫn có giới hạn mà chúng tôi có thể mua…’’ Cô ấy nói trước khia xem xét vài giấy tờ.

Một lúc sau, cô ấy ngẩng lên.

“Có vẻ như chúng tôi có thể mua được hết chúng! Thật ra, chúng tôi còn có một sự thiếu hụt về [Mũi giáo của Army Spear Mouse] nữa cơ mà nên đây là môt tin đáng mừng!’’

Và cứ như vậy, tôi đã có đủ tiền để đi đến thủ đô. Nó quá dễ dàng, đến mức mà tôi còn cảm thấp tội cơ.

“Được rồi, tôi sẽ nhận chúng. Oh, và cả đống nanh [Lesser Wolf] nữa nhé.’’

“Có ngay đây!” Cô ấy nói khi cô ấy lấy đống nguyên liệu đấy và mang tiền ra cho tôi.

“Xin vui lòng kiểm tra phần thưởng của cậu’’ Cô ấy nói, đưa cho tôi một đống đồng vàng kèm theo đó là năm đồng trắng sáng bóng.

Đồng bạch kim… đây là lần đầu tiên mà tôi thấy nó.

“Nếu như tôi không nhầm thì một đồng bạch kim là 1,000,000 gils, đúng chứ?’’

“Đúng rồi đó. Cũng đã lâu rồi kể từ khi mà tôi phân phát đồng bạch kim cho một phần thưởng. Cho cậu một lời khuyên nhé: đừng có giở chúng ra nơi công cộng. Lũ trộm sẽ để mắt tới cậu đấy.”

“Ở đây liệu có trộm không vậy?’’

“Quanh đây có an ninh công cộng tốt nên không co nhiều bọn chung lắm, trừ khi chúng là những tên trộm lành nghề, tôi chắc rằng cậu có thể hạ gục được chúng. Mà cậu có thể giết chúng tại chỗ luôn đó.’’

Chờ đã, tôi có thể làm vậy ư ? Tôi thì lại không muốn đối đầu với bọn chúng một chút nào. Tôi sẽ đi đời nếu như mà bị mai phục. Nếu như chúng quen với cận chiến 1vs1, thì trận đó sẽ không dễ dàng như khi đánh với kiểm tra viên đâu

Khi mà suy ngẫm về điều đó, Teresa nói.

“Nói mới nhớ, Eld-san. Với phần thưởng đó, cậu có giờ có thể đi đến thủ đô hoàng gia được rồi đúng không?’’

“Đúng vậy. Tôi sẽ đi luôn trong ngày hôm nay đây. Cảm ơn vì mọi thứ.”

Các biện pháp của Teresa khá là nặng tay… không, xảo trá một tí thì đúng hơn nhiều. Nhưng nếu như không có cô ấy thì có lẽ bây giờ tôi đã không có được nhiều tiền như thế này để rồi có thể đi đến thủ đô trong một khoảng thời gian ngắn như thế này được.

“Thật đáng tiếc là cậu lại rời đi, Eld-san. Chúng tôi lâu lắm mới có được một mạo hiểm giả khỏe như thế này.’’

“Khi nào có dịp thì tôi sẽ quay trở lại.’’

Đây quả là một thị trấn thú vị, tôi đã rất vui khi ở đây. Anh chàng kiểm tra viên cũng là một người thú vị đó.

“Thế cậu định làm gì khi mà đi đến thủ đô hoàng gia vậy.’’

“Tôi có vài điều quan trọng cần phải làm. Đó là điều giúp tôi trở thành một mạo hiểm giả thực thụ.”

Thay đổi Class tại nhà thờ của thủ đô hoàng gia. Tôi vẫn không chắc liệu điều này có thể hay không. Nhưng tôi tin rằng hệ thống thay đổi Class có tồn tại.

Tôi có ít lí do để tin vào điều này, nhưng chẳng có ích gì khi lo nghĩ bây giờ cả. Tôi chỉ có thể tìm gia khi mà tôi đến đó thôi.

“Tạm biệt.” Tôi nói khi mà bắt đầu đi ra.

Nhưng mà Teresa lại ngăn tôi lại.

“Ah, Eld-san! Tôi còn có một điều cuối cùng muốn nói với cậu.”

“Là gì vậy?’’

“Tôi đã nói dối cậu về chuyện nhiệm vụ thảo phạt [Kick Rabbit]!”

…Oh, chuyện đó à. Tôi chắc chắn sẽ rất hạn cô ấy nếu như tôi bị thương, nhưng cuối cùng thì tôi lại có được tiền để mua thanh kiếm mới và cũng biết được vị thế của mình trên thế giới này. Nên tôi không có lí do gì để giận cô ấy cả.

“Không sao đâu. Tôi bỏ qua chuyện đó mà. Nhưng tôi khuyên cô không nên làm thế với người khác. Bởi cô có thể khiến họ gặp vấn đề lớn đấy.”

“Tôi sẽ không đâu.”

Với đôi lời tâm sự đó, tôi rời khỏi Guild. Đi nào, thủ đô hoàng gia đang chờ tôi.