Trans: Zard
-----------------
Sau đó, Souta phải làm việc cật lực để giải quyết căng thẳng từ đám đông bên dưới và buổi lễ trao giải bằng cách nào đó đã kết thúc tốt đẹp. Bởi thời gian tham quan trường sắp hết, mọi người đều bắt đầu rời đi.
Nhưng riêng với ban tổ chức chúng tôi, bọn tôi phải ở lại và dọn dẹp.
Trong khi đang dọn dẹp, có vài thành viên của hội thủ công và kịch đến và giúp chúng tôi. Thật tuyệt khi thấy những câu lạc bộ giúp đỡ lẫn nhau vào những lúc khó khăn thế này. Tôi thực sự biết ơn khi mà họ làm việc này mà không cần chút gì gọi là trả ơn cả.
...Hình như trong bọn họ có một người đã nhìn thấy chuyện đã xảy ra ở buổi lễ trao giải thì phải, họ cứ liếc nhìn tôi với Hisui miết không thôi, nhưng, cách tốt nhất là đừng nên để ý đến nó.
Hisui vẫn đang cặm cụi dọn dẹp căn phòng kể cả khi cảm nhận được ánh nhìn khác thường từ bọn họ. Khi cô ấy nhận ra tôi đang mải nhìn cô, cô nhìn ngược lại tôi và cười, tôi lập tức quay đi
Hisui bị làm sao vậy cơ chứ…?
Theo như những gì tôi nhớ từ hồi mấy năm trước, cô ấy có bao giờ hành xử như vậy đâu.
Hay, là do tôi chẳng qua là không biết mà thôi, chắc là cô ấy đã như vậy từ trước rồi. Khi nói về bạn thưở nhỏ của tôi thì không có gì là tôi không biết cả trừ khi là với Souta thôi.
Nhưng tôi vẫn thấy sai sai. Dù không chắc nhưng tôi bắt đầu nghĩ cô ấy làm việc này vì mục đích gì đó.
Tôi cứ mải mê nghĩ cho đến khi chúng tôi dọn dẹp xong và thậm chí là cả lúc về nhà, ăn tối và tắm rửa xong tôi vẫn không nghĩ ra được gì. Thế nên tối đó tôi mới hỏi ý kiến Alicia trước khi đi ngủ.
[Alicia này….em nghĩ tại sao Hisui lại như vậy?]
[Em nghĩ đây chỉ là hành động thể hiện tình cảm mà thôi....dù nó có thật hay không thì em cũng không chắc nữa.]
[Anh nghĩ vậy…]
[Nhưng mà nè, dù đây chỉ là cảm giác của em thôi, hình như cô ấy đang bực gì đó thì phải.]
[Chắc là vậy...thôi được rồi, anh đau đầu quá rồi, dừng tại đây thôi.]
Thật không hay khi tôi và Alicia đi nói xấu người khác chút nào.
[Anh sẽ nói chuyện với cô ấy trong buổi hẹn ngày mai sau...Thật sự, cái nụ hôn đó nguy hiểm thật…]
Nhớ về nụ hôn ban sáng, hai má tôi đỏ rực hết cả lên.
[Em….em cũng vậy, em cứ tưởng là sẽ hôn nhẹ nhàng lắm cơ.]
[Dù mới chỉ là trên má...nhưng như thế...cũng không tệ.]
Tôi lấy hai tay che má.
Tôi vẫn còn cảm nhận được hơi ấm của đôi môi và sức mềm của cái lưỡi đấy, hai má tôi bắt đầu đỏ rực cả lên.
[Không biết nếu đó là trên môi thì sao nhỉ…?]
Tôi sờ một ngón tay lên môi mình.
Không biết so với má, thì môi chạm môi có sướng không nhỉ.
Không biết nếu như cái lưỡi đấy của Hisui liếm vào cái nơi đang nóng rực hết cả lên của tôi thì sẽ ra sao nhỉ…
[Ah…]
Nhận ra sự thay đổi của cơ thể tôi, Alicia kêu lên.
[Em, em...em cắt đứt suy nghĩ mình đây.]
[À, ừ...cảm ơn em nhé.]
Xấu hổ quá đi.
Ngay cả lúc này, tôi vẫn còn lẫn lộn về sự xấu hổ của mình khi nghĩ về mấy chuyện tình dục.
Trừ mấy ngày nhạy cảm, tôi vẫn thường tự thưởng thức cơ thể mình gần như hằng đêm trước khi đi ngủ. Và việc đó Alicia cũng biết chứ, chúng tôi đã có vài cuộc nói chuyện nhỏ và tự hứa là sẽ không bao giờ nói về nó nữa.
[Chúc anh ngủ ngon...Ikuto-san.]
[Ừ, ngủ ngon nhé Alicia.]
Không hiểu sao, giọng nói của Alicia có vẻ cô đơn hơn bình thường nhỉ
Nhưng cơ thể tôi nóng quá đi mất, và trước khi tôi nhận ra, cái tay tôi đã đi thám hiểm từ lúc nào.