Trans: Zard
--------
[Tớ thích cậu Ikutari...Tớ đã thích cậu từ rất lâu rồi]
Không chỉ nhận ra tôi là Ikutari, Hisui thậm chí còn thổ lộ tình cảm của cô ấy.
Nói một cách đơn giản, một tình huống cực kì rắc rối vừa xảy ra.
Như thể đây là kết quả của việc bị dẫn vào cái bẫy của cuộc trò chuyện, tôi đã bị dồn vào đường cùng.
[L-làm sao cậu biết…?]
Tôi rụt rè hỏi.
[Tớ có mang trong người dòng máu của một chân vu nữ, thế nên tớ có khả năng nhìn thấy được linh hồn người khác. Khi tớ hỏi bố thì ông ấy nói rằng mẹ tớ cũng được thừa hưởng năng lực này.]
[Vậy nghĩa là cậu đã biết ngay từ đầu rồi sao…?]
[Đúng rồi đấy...Cậu biết không, ở buổi tang lễ của cậu, ngay khoảng khắc mà tớ định sẽ chôn sâu cảm xúc này cùng cậu, thì tớ đã rất sốc khi được gặp lại cậu đấy. Lần đầu tiên tớ nhìn thấy hai linh hồn trong cùng một cơ thể mà không phải là phụ nữ mang thai đấy, thậm chí một trong số đó còn là cậu nữa cơ Ikutari.]
Ra đó là lí do mà cô ấy bỏ chạy. Đi đến tang lễ của một người và lại gặp ngay người đó đang đứng sờ sờ trước mặt mình thì đúng là một trải nghiệm chẳng dễ chịu gì mấy nhỉ.
[Có lúc tớ nghĩ rằng mình đã bị hoa mắt và đó chỉ là một linh hồn gần giống cậu mà thôi. Nhưng ở buổi hẹn hôm nay tớ đã biết, đó thực sự là cậu. Cậu là người duy nhất mà tớ có thể nói chuyện tự nhiên đến thế này.]
Những hành động của Hisui hôm nay đúng là giống hệt như những lúc cô ấy ở bên tôi ngày xưa. Nghĩ lại thì, cô ấy hẳn đã biết tôi là Ikutari từ lâu rồi. Nếu tôi thực sự là người lạ, thì cô ấy đã phủ lên lên một lớp mặt nạ vô cảm như bình thường, lẽ ra tôi nên chú ý hơn mới phải chứ
『Anh nên làm gì đây…?』
Tôi cầu cứu Alicia
『Giờ anh có hỏi thì em cũng đâu biết phải làm thế nào đâu, mà em không nghĩ là chúng ta có thể giấu được nữa đâu. Chẳng phải đây là thời điểm tốt để thú nhận tất cả thay vì phải bịa ra một lời nói dối sao?』
『Em nói cũng phải...』
Đến nước này rồi thì tôi không thể chạy trốn được nữa, tôi không muốn xem nhẹ cảm xúc của Hisui khi cứ nói dối cô ấy.
[Cậu có thể nói cho tớ biết chuyện gì đã xảy ra được không? Thật sự, tớ có rất nhiều điều muốn biết đấy…]
[Tớ hiểu rồi, tớ sẽ kể cho cậu nghe mọi chuyện...Nếu cậu không tin tớ thì cũng không sao]
『Ikuto-san, cho em tham gia nữa được không?』
『Được thôi.』
Tôi kích hoạt ma thuật để tôi, Alicia và Hisui đều có thể nghe thấy.
『Xin chào…?』
[Eh...Ikutari?...Không phải, giọng này khác…?]
Hisui trở nên bối rối khi nghe thấy một giọng nói giống hệt tôi trong đầu.
『Mình là Alicia, một linh hồn khác đang sống chung trong cơ thể của Ikuto-san. Lúc này mình đang nói chuyện trực tiếp với cậu qua tâm trí đấy.』(Zard: Để xưng hô vậy cho dễ thương :VV)
[Nói bụng...đúng không?]
『Mình không nghĩ là nói bụng có thể nói chuyện trực tiếp qua tâm trí đâu』
[Liệu Ikutari có thể nói chuyện với mình giống vậy không?]
『Được chứ sao không, chỉ cần tớ là người điều khiển cuộc nói chuyện này. Sao cậu không thử nói trong đầu xem, tớ không muốn ai khác nghe được chúng ta nói chuyện đâu nên đây là cách thuận lợi nhất rồi.』
[Để mình thử…]
Hisui nhăn mặt rồi nhắm mắt lại.
『Xin chào…? Có ai nghe thấy tôi không? Mình làm đúng chưa nhỉ?』
『Được rồi, bọn mình đều nghe thấy cậu mà.』
『Thế thì tớ nên bắt đầu luôn nhỉ.』
『Em sẽ giúp anh.』
Sau đó, tôi và Alicia cùng giải thích toàn bộ chuyện đã thực sự xảy ra.
Từ lúc tôi được triệu hồi đến thế giới khác và được gặp Alicia, và một năm sau đó, tôi đã đánh bại được Quỷ Vương. Và làm cách nào mà tôi lại có thể trở về Nhật Bản trong cơ thể của Alicia và chuyện tôi quyết định sẽ trở thành Alice.
Chúng tôi thú nhận toàn bộ, không sót một thứ gì.
『Đúng là khó tin thật nhỉ...』
『Đến tớ cũng nghĩ vậy cơ mà, nhưng cậu có tin tớ không?』
『Tớ tin...Nhưng có vài chuyện tớ cần phải xác nhận, cho tớ nói chuyện với Alicia một chút được không?』
『Được thôi... ý em sao Alicia?』
『Không vấn đề gì ạ.』
『Vậy thì anh sẽ nghịch điện thoại trong lúc hai người nói chuyện với nhau vậy. Sẽ không hay khi em đang nói mà anh cứ nhìn chằm chằm phải chứ.』
『Cho mình xin lỗi nhé, Ikutari』
『Không sao đâu, ở nhà tớ cũng vậy suốt mà.』
Gia đình tôi sẽ nói chuyện với Alicia mỗi tuần vài lần.
Trong lúc đó, tôi sẽ ngồi chơi game, học bài, hoặc ngồi nghịch điện thoại để giết thời gian.
『Hai người nói chuyện vui vẻ nhé.』
Tôi chuyển hướng cuộc trò chuyện sao cho chỉ còn mỗi Alicia và Hisui có thể nghe thấy nhau. Như vậy, tôi sẽ không còn có thể nghe họ nói gì nữa.
Tôi di chuyển đến một cái bàn gần đó với Hisui và lấy điện thoại ra rồi tránh ánh mắt của cô ấy.
Nhưng thay vì chú ý đến cái điện thoại, tôi lại đang nghĩ về chuyện tương lai sau này.
※ ※ ※
『Xin lỗi vì đã để anh chờ. Bọn em nói xong hết cả rồi.』
Vài phút đã trôi qua trước khi tôi kịp nhận ra.
Giọng nói của Alicia đã kéo tôi về lại thực tại.
『Có vẻ như Hisui có chuyện cần nói với Ikuto-san đấy ạ.』
『Được thôi.』
Tôi cất điện thoại đi và quay mặt sang phía Hisui.
『Em đã nghe hết mọi chuyện rồi. Có vẻ sẽ không có cách nào để anh có thể trở về lại cơ thể cũ được nữa. Nhưng việc mà em muốn nói hoàn toàn liên quan đến nó đấy.』
Gương mặt của Hisui chứa đầy sự quyết tâm, tôi nghĩ khuôn mặt nghiêm túc đấy thực sự rất đẹp đấy.
『Tớ thích cậu, cậu sẽ trở thành bạn trai của tớ chứ?』
Đúng như tôi nghĩ, cảm xúc của Hisui vẫn không thay đổi mặc cho giới tính của tôi.
Dù vậy, tôi vẫn phải nghiêm túc trả lời cho cảm xúc ấy.
『Thật sự...tớ rất vui khi nghe cậu nói vậy...Nhưng tớ xin lỗi, tớ không thể.』
『Cậu có thể cho tớ biết vì sao được không? Đừng nói là do giới tính nhé, tớ không chấp nhận lí do đó đâu.』
Với sự điềm tĩnh, Hisui nhẹ nhàng đáp trả lời từ chối của tôi.
『Tớ không thích việc phải đi hẹn hò với đàn ông đâu...chỉ là...tớ đã có người mình thích rồi...』
Dù cho đã chuẩn bị bản thân từ trước, nhưng việc này vẫn thật xấu hổ sao sao đấy.
『Em biết không, anh đã từng ước rằng chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi trong suốt cuộc đời như thế này...và việc đó đã trở thành sự thật dù theo một cách khác.』
Cho dù không thể chạm vào nhau, nhưng mong muốn được ở bên nhau thế này vẫn không bao giờ thay đổi.
『Ikuto-san...』
『Xin lỗi cậu nhé Hisui, tớ đã trót yêu Alicia mất rồi....』
Những lời thốt ra chính là kết tinh từ những cảm xúc được ở bên nhau trong suốt thời gian ấy.
Không cần biết sau việc này cô ấy sẽ ghét tôi đến thế nào, tôi cũng phải cho Hisui biết điều này.