Trans: Zard
------------
[Fuu…]
Tôi đang nằm thư giãn trong bồn tắm.
Mọi suy nghĩ trong tôi như thể chậm lại, mọi căng thẳng mệt mỏi ban nãy cũng đều đã biến mất.
『Được tắm thật là sướng quá đi…』
Alicia cũng cảm thấy như vậy.
Giọng nói của cô ấy vang lên trong đầu tôi.
Sau chuyện ở phòng thay đồ, thì việc chà rửa cơ thể tôi cũng trở nên rất khó khắn.
Thứ nhất, mái tóc của tôi quá dài. Thế nên tôi không thể xoa xà bông lên đấy hết được và còn phải sử dụng một lượng lớn dầu gội (của bố, và của những người khác) nữa.
Tiếp đó, làn da của tôi lại quá nhạy cảm nên khi tôi mới lau người một chút thôi mà nó đã đỏ ửng lên rồi.
Và, mỗi lần tôi dùng tay để thoa xà bông thì Alicia lại phát ra những tiếng rên kì lạ.
Tất nhiên, vì chúng tôi chia sẻ cảm giác với nhau, thể nên Alicia sẽ cảm thấy như thể cô ấy bị sờ mó bởi ai đó vậy.
[Onii-chan, Alicia-san, hai người thấy nước thế nào ạ?]
Tôi nghe giọng của Yuna từ phòng thay đồ, chẳng lẽ em ấy đến chỉ để hỏi vậy thôi sao?
[Đã lắm.]
『Sướng lắm~~』
Trong khi tự hỏi làm thế nào mà tóc tôi lại có thể bồng bềnh như mấy con sứa, tôi trả lời Yuna.
[Thế thì tốt…vậy, em sẽ để quần áo thay ở đây nhé.]
[Anh hiểu rồi. Cảm ơn em—]
『Cảm ơn em nhé~~』
Nói xong, Yuna rời khỏi phòng thay đồ.
Em gái tôi tốt thật đấy, con bé đến đây chỉ để mang quần áo cho tôi thay, quả là một cô em gái tuyệt vời.
…
Nn…quần áo để thay?
『Em tự hỏi là loại áo quần gì đây ~ Em rất mong chờ đó~』
[Khốn nạn!? Mình bị lừa rồi.]
Tôi nhanh chóng đứng dậy và chạy sang phòng thay đồ.
Mái tóc ướt và nặng trĩu của tôi bám dính vào da tôi, nhưng tôi không quan tâm
『C, có chuyện gì vậy! Ai đó tấn công sao!?』
Yuna đã đi mất, và thay vào đấy là một bộ đồ xinh xắn được gấp gọn gàng.
[…Đã quá muộn rồi.]
Bộ quần áo mà tôi chuẩn bị đã bị Yuna cầm đi mất.
Tôi quấn khăn tắm quanh người mình rồi mở bộ đồ đấy ra xem thử nó là gì.
Ở phía trên đó là một chiếc váy màu hồng với những đường ren màu trắng ở hai bên tay áo, cổ và ngực.
『!?...D-dễ thương quá!』
Tiếp đó, tôi cầm lấy một thứ như quần đùi với màu vàng xanh. Thứ này dùng để mặc bên trong váy sao?
『Cái này cũng đáng yêu quá!』
Cuối cùng, là một chiếc quần lót sọc hồng trắng…Này!?
[Cái quái, đầu Yuna có vấn đề gì à?]
[Em sẽ nói cho anh biết tại sao. Em chỉ đơn thuần mang cho Alicia-san thứ gì đó để mang thôi, bộ onii-chan có ý kiến gì sao?]
Ngạc nhiên thay, em ấy trả lời ngay lập tức. Có vẻ như em ấy đang đứng trước cửa phòng thay đồ và đã nghe hết những gì tôi nói.
[Nhưng anh là Alicia!? Anh rất cảm kích về việc em mang đồ cho anh, nhưng quần lót thì không được, nó…]
[Không sao đâu, khi trước em mua nó nhưng lại mua sai kích thước, nó quá nhỏ…em cũng không hay mặc nó lắm.]
…Nghĩa là em vẫn mặc nó vài lần.
Một thằng anh trai đi mặc quần lót của em gái, mọi người sẽ nghĩ gì về tôi khi biết chuyện này!
[…Em không thể chỉ trả lại anh cái quần được sao?]
[Không! Em sẽ không cho anh mặc thứ đó đâu. Quần lót là thứ rất quan trọng đối với con gái! Alicia-san cũng nghĩ vậy đúng không?]
『Em cũng nghĩ nó rất quan trọng đấy Ikuto-san…có chuyện gì không ổn sao?』
[…được rồi, anh đầu hàng, anh sẽ mặc nó.]
Hai đánh một, làm sao mà tôi có thể thắng được cơ chứ.
[Nếu anh không biết cách mặc, thì đừng ngại gọi em nhé.]
[Anh không cần!]
…Em thích hủy hoại phẩm giá của anh trai mình lắm sao?
Không còn cách nào khác, tôi lau mình bằng khăn tắm (riêng tóc thì phải tốn rất nhiều thời gian), rồi bắt đầu mặc quần áo của em gái tôi vào.
『Chất liệu làm nên chiếc quần lót này thật tuyệt vời.』
Đúng như Alicia nói, chiếc quần lót này thoải mái hơn chiếc quần lót dây kia rất nhiều…nhưng có chết tôi cũng không nói đâu.
『Bộ quần áo này cũng đáng yêu quá đi…!』
Lơ đi Alicia đang hào hứng, tôi lặng lẽ mặc đống đồ còn lại vào.
Sau khi thay xong, tôi nhìn vào gương.
Ở trong gương là tôi, người đã hoàn toàn trở thành một cô gái trẻ.
Thật sự, tôi nghĩ thứ này khá hợp với tôi đấy chứ. Nếu Alicia mà mang thứ này, tôi hẳn đã phải lòng cô ấy rồi.
…Mà, nếu mặc thế này thì tôi sẽ ít bị nổi bật hơn ban nãy. Thế cũng tốt.
Sau khi ngắm mình trong gương xong, tôi mở cửa phòng thay đồ ra. Ở đó là cô em gái của tôi với một chiếc điện thoại trên tay.
[Wa…! Đừng có chụp hình anh mà không xin phép chứ!]
[Nó rất đẹp phải không? Rất hợp với anh đáy. Em mua những bộ quần áo này vì nó rất đáng yêu, nhưng mà nó lại không vừa với em. Em định mang cho em họ, nhưng mừng là em đã không làm vậy]
[…Em sẽ không đăng nó lên mạng đúng chứ?]
[Em~ không~ biết~ đâu…nhưng mà hình ảnh của onii-chan hẳn cũng đã lan truyền khắp nơi rồi. ý em là, một cô gái ngoại quốc bí ẩn với bộ cosplay đột nhiên xuất hiện bên trong thành phố, em vừa đọc nó trên tweet nên cũng không rõ chi tiết cho lắm.]
Thật đấy à.
Có vẻ như trên đường về nhà, tôi đã bị chụp lén khá nhiều rồi nhỉ.
Nhưng dù vậy, việc nó đã lan truyền trên mạng là quá sức tưởng tượng của tôi rồi.
Mà, miễn là nó không ảnh hưởng gì đến cuộc sống hiện giờ của tôi thì không sao. Cứ xem như đó chỉ là một bức ảnh mà thôi. Đừng nên chú ý đến nó.
[…Mà này, onii-chan?]
Yuna nở một nụ cười xảo quyệt, tôi có cảm giác xấu về việc này.
[Anh cảm tháy thế nào khi mặc quần lót của em?]
[…]
Cô em gái này, đang hỏi cái quái gì thế!?
Bộ em nghĩ anh biến thái đến mức sẽ cảm thấy vui vì được mặc quần lót của em gái mình sao.
Tôi muốn phản bác lại—nhưng ánh mắt của em gái tôi trông rất đáng sợ.
[--Onii-chan này, nếu như em LỠ nói với ai đó về “chuyện này”, thì chắc chắn tin đồn về ciệc onii-chan cảm thấy vui vì được mặc quần lót của em gái mình sẽ lan ra khắp thế giới đấy. Thế…anh hiểu ý em đúng chứ, onii-channnn~~]
…Con người này, đã tính hết rồi sao.
Em sẵn sàng sử dụng điểm yếu hiện giờ của anh trai mình như thế sao.
Ngay từ đầu, tôi đã rơi vào bẫy của con bé rồi rồi, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài im lặng mà gật đầu lia lịa.
------------
Zard: Vì sắp tới mình sẽ đi làm thêm nên tiến độ bộ này sẽ chậm lại, mong các bác thông cảm cho. (Vô năm là mệt nhất, hết phải tốn tiền đi mua sách vở gì đó cho con em rồi còn phải kiếm thêm tiền cho mấy thứ linh tinh nữa :<)