Isekai Kara Modotta Ore Wa Ginpatsu Miko ni Natte ita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Web Novel - Chương 44: Trở thành phụ nữ (Phần 3)

Sau khi được chỉ cách sử dụng băng, tôi thay bộ đồ thể dục của mình vào và rời khỏi phòng vệ sinh.

Chiếc băng đang nằm trong quần lót của tôi mang tới cho tôi một sự khó chịu không hề nhẹ ở phần dưới của tôi.

Theo lời hướng dẫn của Yuna, tôi phải thay thứ này mỗi hai giờ. Nhưng trong 3 ngày đầu tiên thì “nó” ra nhiều nhất nên có vẻ như tôi phải kiểm tra vào giờ nghỉ sau mỗi tiết.

...Chỉ việc nghe hết cái hướng dẫn thôi mà đủ làm tôi thấy mệt rồi.

Sau khi rời khỏi phòng vệ sinh, tôi được đưa đến phòng y tế của trường.

Yuna giải thích tình hình cho cô y tá đang ở đấy.

Yuna cũng nói thêm đây là lần đầu tiên của tôi, tôi cảm thấy lo lắng với ý nghĩ có đứa con gái nào mà bị lần đầu ở tuổi này cơ chứ, nhưng theo lời cô y tá thì việc này là bình thường với con gái ở tuổi của tôi.

Có thể bạn chưa biết, chiếc quần lót mà tôi đang mặc có vẻ như mượn từ chỗ này. Tất nhiên, tôi không phải trả lại nó nhưng phải mua lại cho trường một cái mới.

Tôi được dặn là nên nằm nghỉ. Một giấc ngủ ngắn là thích hợp nhất với thể trạng yếu ớt của tôi hiện giờ, nên tôi dễ dàng chấp nhận nó.

Khi tôi mới vừa đặt lưng xuống giường, cơn buồn ngủ liền ập đến mang theo một cảm giác thoải mái.

Yuna đắp chăn lên người tôi. Quang cảnh xung quanh tôi chỉ còn là một màu trắng.

[Hãy nghỉ ngơi đi nhé, em sẽ trở lại gặp anh sau giờ ăn nhé.]

Yuna nói trong khi cầm một túi vải. Bên trong đó là quần áo bẩn, có vẻ Yuna sẽ giặt chiếc váy rồi hong khô nó sau. Tôi cảm thấy cực kì tội lỗi vì đã làm phiền Yuna đến vậy.

[Nn...chúc ngủ ngon...Yuna, cảm ơn em…]

Trong khi cảm ơn em ấy, Yuna cười nói [rồi, rồi] trong khi xoa đầu tôi.

Dù rất muốn phản bác cái hành động đối xử như với trẻ con đó, nhưng hai mắt tôi đã không còn mở nữa và tôi đành phó mặc bản thân cho em ấy.

Cảm giác của ngón tay em ấy trên đầu thật thoải mái, tôi không biết rằng mình đã vô thức nở một nụ cười.

『Thật thoải mái quá đi...em cảm thấy thật thoải mái...』

Giọng nói của Alice bắt đầu nhỏ dần, tôi lặng lẽ chìm sâu vào giấc ngủ.

※ ※ ※

Vào buổi trưa, tôi rời khỏi phòng y tế cùng Yuna và hai người đến thăm Jun và Fumika, chúng tôi dừng lại bên nhà vệ sinh một chút trước khi đi tiếp

Trong khi ngồi bên trong đấy, tôi thay miếng băng đã dính đầy máu bằng một miếng mới và ném miếng cũ vào cái thùng rác ở góc phòng.

Miếng băng cũ đã thấm đầy máu và trở nên nặng trĩu, thế nên thay cái mới như thế này khiến tôi cảm thấy rất thoải mái.

[Mọi chuyện ổn chứ?]

[Vâng, có vẻ vậy....]

Tôi trả lời trong khi rửa tay với cục xà phòng.

Bụng tôi vẫn còn đau và khó chịu.

Tôi gần như ngất xỉu khi biết việc này sẽ diễn ra hằng tháng.

Sao mà tôi muốn đánh cái thằng tôi tối hôm qua nói cơ thể con gái là sướng nhất quá.

Mọi người đều đồng ý sẽ ăn ở ngoài sân.

Món mà Yuna mang cho tôi là bánh mì nhân hạt óc chó và ca cao nóng, vì nó rất ngon nên tôi có thể ăn hết mặc cho tình trạng hiện giờ của mình.

[Cậu nên để ý đến cơ thể mình hơn đi chứ. Caffein và đồ ăn vặt, cộng thêm mấy món lạnh nữa, cậu nên hạn chế ăn mấy món nhiều đường và chất béo đi.]

Lần này là Fumika nói.

[Mình chưa từng nghĩ đến việc đó luôn đấy chứ. Mỗi khi buồn là mình cứ bánh ngọt và thứ gì đó ngon mà tiến tới thôi.]

Jun trả lời.

Yuna là loại người sẽ ăn bất kì món gì miễn là nó ngon rồi sau đó hứa và ăn một món gì đó thay thế.

Có vẻ như cái cách giảm cân này hơi bị khó với mỗi người.

[Lần đầu tiên của mình là hồi sơ trung, Và do có một tên con trai đã lấy chuyện đó ra đùa nên mình đã cho hắn một trận nhớ đời.]

Jun nói trong khi cười. Cả thời gian còn lại mọi người đều kể về lần đầu của họ như thế nào.

Không biết có phải là họ đang an ủi tôi không nhưng, tôi thực sự rất hạnh phúc.

Tôi quyết định sẽ nghỉ nguyên buổi chiều và đi ngủ ở phòng y tế.

Cả môn thể dục cũng vậy, bởi nếu mà tôi tham gia thì sẽ là trong bộ đồ thể dục, mà sau việc hôm nay thì tốt nhất là đừng ló mặt ra.

Tôi dành cả buổi chiều hôm đó để ngủ, sau buổi học Yuna đến đón tôi và cả hai chúng tôi cùng về nhà.

Trên đường đi, chúng tôi ghé qua bên chỗ giặt ủi để giặt cái váy và ghé qua cửa hàng quần áo để mua quần lót trả lại cho trường cùng vài chiếc quần lót vệ sinh cho tương lai sau này.

Bởi được làm từ vật liệu chống thấm, và nó còn có chỗ để đặt băng vệ sinh nữa. Vì đây là một thứ rất tiện lợi, tôi tìm mua một cái có thiết kế rất dễ thương, cảm giác thật vui quá đi.

Một con người bỗng bất ngờ xuất hiện khi chúng tôi vừa hoàn thành xong việc mua sắm và về nhà.

Cha của chúng tôi, Kisaragi Ikuo.

[Mừng về nhà, Alice, Yuna.]

[Con về rồi đây, papa.]

[Chào cha, con về rồi đây. Cha về lại Nhật rồi à?]

[À do có việc đột xuất nên ta phải về...Alice, chuyện gì xảy ra với đồng phục của con thế này?]

[Ah, umm…]

[Có đứa nào dám bắt nạt con sao!? Nếu thật vậy, con hãy nói cho bố biết đi. Ta đảm bảo sẽ khiến thằng đó hối hận suốt cuộc đời còn lại của mình, ta sẽ bắt cả gia đình nó quỳ xuống khóc xin lỗi, hãy nói cho người cha này biết có chuyện gì đi.]

Thể loại cha mẹ quái vật gì đây cơ chứ, đáng sợ quá đi…. (edit: Cha mẹ quái vật là một thuật ngữ ở Nhật chỉ những bậc phụ huynh bảo vệ con một cách thái quá)

Đừng nói điều đó với nụ cười chứ.

[Không có bắt nạt gì hết! Chỉ là con đến kì và váy bị bẩn mà thôi…]

Dù cho tôi rất xấu hổ khi nói điều đó, nhưng tôi tự nhủ chuyện này là bình thường và nói cho bố biết chuyện đã xảy ra. Dù sao tôi cũng là con trai ông mà.

[A, à...ra là vậy…]

Ngược lại, bố có vẻ rất bất ngờ trước việc này.

...Con hiểu mà.

[Bụng con hiện giờ vẫn còn đau lắm, nên con xin phép lên phòng nghỉ ngơi ạ.]

[Bố hiểu rồi...cố gắng lên nhé.]

Không biết ông ấy có nghiêm trọng hóa vấn đề lên khi nghe vậy không nữa?

Tôi nở một nụ cười nhẹ nhàng trước dáng vẻ bất thường của bố tôi rồi lên lầu trở về căn phòng của mình.

...Trước khi vào phòng, tôi thay miếng băng hiện giờ bằng một miếng ban nãy tôi vừa mua.

Có vẻ như có rất nhiều loại băng nhỉ.

...Làm con gái sao mà khổ quá đi.

------

Zard: Dạo này nhóm hơi bận nên mình sẽ cố rush tới tầm chap 50 và sẽ tạm delay không biết bao lâu, tầm 1-2 tháng gì đó thôi.

Edit: Bác delay thì tôi chạy, tôi chỉ nghỉ có vài tuần thôi mà :/

(Zard: Gái hóa rồi :VV)