Thời gian ba ngày chuẩn bị đã bắt đầu. Forkdurecla chắc đang thực hiện việc quan sát để xem nên hoán đổi với ai rồi.
Tôi giải thích sẵn tình hình với mấy người như Illias hay Sir Ragdo. Tuy hẳn là không đánh trả, nhưng chắc chắn họ sẽ không cảm thấy thoải mái rồi.
Ban ngày thì do vẫn còn cuộc hẹn phải gặp mặt với Tử Ma Vương nên tôi đến chỗ của Ban-san, chỉ là___
“Tại sao cô lại ở chỗ này vậy nhỉ?”
“Ta ở đâu là quyền tự do của ta chứ sao?”
Ngoài hộ vệ Ekdoic và Duvleori thì còn thêm một kẻ đồng hành nữa là Kim Ma Vương.
Tình trạng giữa hai người vô cùng hiểm ác. Một bên là thủ phạm dự định tấn công đối phương, một bên vì để phòng ngự nên đã đe doạ và khiến kẻ tốn thời gian dài chuẩn bị phải đem quân của mình làm thức ăn cho ma vật.
“Hiện tại là thời gian của riêng tôi và anh ấy đấy? Một con hồ ly không liên quan có thể lui ra chỗ khác được không nhỉ?”
“Đúng là chuyện không hề liên quan đến ta, tức là ta cũng chẳng cần phải quan tâm.”
“Cô muốn chết đến vậy sao?”
“Ồ, cô định giết người không liên quan à? Vậy là cô đang muốn từ bỏ cuộc đấu này rồi.”
“Rồi rồi dừng tại đây. Chỉ gặp mặt thì tôi còn im lặng chứ cãi nhau thì phải xen vào thôi. Với lại cô có thể chết liền nên chuẩn bị tinh thần đi.”
“Tại sao anh lại dẫn thứ này theo vậy?”
“Tôi không dẫn cô ta theo. Là do cô ta ở lỳ trong nhà người ta xong chạy theo thôi.”
“Ta đã được chủ nhà và chủ phòng cho phép rồi đó.”
Ulffe thì không nói gì, nhưng chuyện Illias cho phép thì tôi vô cùng bất ngờ. Sức hút của chiếc đuôi thật đáng sợ.
“Nhà của anh ấy… Không thể nào… Cô thật là một con thú hèn hạ nhỉ?”
“Không chỉ có ta đâu, vốn đã có ba người phụ nữ sống dưới cùng mái nhà với tên này rồi.”
“Một người là chủ nhà, một người cần bảo hộ. Một người thì____giống như cô ta.”
“Nếu cần chỗ ngủ rộng rãi thì tôi có thể chuẩn bị ngay cho anh đó?”
“Nơi này vừa yên tĩnh, vừa có giường, lại có thể ngủ một mình. Chật một xíu cũng không sao đâu.”
“Vì sẵn dịp nên là ta sẽ trông chừng xem cô có gian lận gì trong trận đấu này không đấy, Tử.”
“Cô nghĩ tôi sẽ làm trò đó sao? Cô nghĩ tôi sẽ dùng phương pháp như thể để đạt được anh ấy ư?”
“Ai biết được. Nếu làm thế nào cũng không thể thắng, không thể đạt được thì một kẻ có trái tim yếu đuối sẽ dần bị ma xui quỷ khiến đó nha? Mà trận đấu lần này là thế nào đấy?”
Tại sao Kim Ma Vương lại muốn cãi nhau đến thế nhỉ? Cơ mà một Ma Vương hợp tác trong vai trò giám sát cũng là chuyện rất tốt.
Tôi giải thích nội dung trận đấu lần này cho Kim Ma Vương.
“Hừm hừm, ra là như vậy. Trước mắt thì là công bình, mà xét ra thì bên cậu sẽ có lợi thế hơn rồi.”
“Ara, chuyện đó thì sao nhỉ? Khả năng biến thân của Forkdurecla không dễ bị khám phá như vậy đâu? Tuy có khuyết điểm là không thể gia tăng giới hạn ma lực, nhưng tôi biết rõ chuyện anh ấy không thể cảm nhận thứ đó đâu?”
“Không chỉ thế, cả người có năng lực cơ bản yếu nhất như ta cũng có thể giết chết cậu ta. Không ngờ Tử lại thèm muốn một gã đàn ông như cọng cỏ non này đấy.”
“Ara, ví anh ấy như cỏ non thì cô cũng chẳng hiểu gì về anh ấy nhỉ, Kim?”
“Không hề, ta đã dùng sức mạnh của Yugura và thất bại trước người này. Người nhìn thấu đáp án từ đám ma vật có sở thích gớm ghiếc như cô cũng là kẻ này đấy.”
“Ara, quả nhiên là thế nhỉ? Tôi cũng nghĩ là kẻ có đầu óc như cô thì không thể nào làm vậy đó?”
“Cảm ơn vì đã khen tôi, nhưng mà làm ơn đừng có phát sinh cãi nhau vì cái đấy.”
Rốt cuộc thì cứ nói đến chuyện gì là cả hai lập tức cãi nhau, còn tôi thì phải can gián nhiều lần. Sau đó thì Tử Ma Vương sớm rời đi với thái độ khó chịu.
Còn Kim Ma Vương chẳng hiểu sao lại tỏ vẻ tự hào chiến thắng, rốt cuộc là cô làm cái quái gì vậy?
“Mà cậu hẳn sẽ không thách đấu chỉ vì để thua Tử đâu nhỉ? Kể cả trong trận đấu có lợi vẫn tiềm ẩn một cây kim độc, đó chính là Tử đấy. Nhớ đừng có sơ suất đó?”
“Sao đấy? Cô lo lắng cho tôi à?”
“Dĩ nhiên rồi? Cậu không thuộc về ta mà biến thành người của Tử thì mặt mũi ta để đâu chứ.”
“Cũng đúng, mà tôi không có ý định thua đâu.”
“Quyết tâm hay đó. Giờ thì giới thiệu khu phố này cho ta đi. Cứ như hẹn hò bí mật ấy.”
“Này nhé… cô ở đây thời gian dài thì công việc ở Garne sẽ thế nào?”
“Chuyện đó không cần phải lo. Nhìn này, ta đang dùng nó nè.”
Kim Ma Vương nói vậy rồi biến ra một thứ trong lòng bàn tay nhỏ nhắn.
Đó là vật có chức năng hỗ trợ và định vị, được dùng cho thế giới giả tưởng để mô phỏng, thứ thuộc năng lực Thống Trị của Kim Ma Vương.
“Giờ thì làm thế này.”
Từ trong lòng bàn tay cô ta xuất hiện một Kim Ma Vương nhỏ xíu lộn một vòng đáp xuống, nhưng đến khi chạm đất thì nó biến thành một Kim Ma Vương có kích cỡ không khác gì bản thể.
Cô ta tạo một bản sao to bằng mình luôn cơ.
Vậy là cô ta đã đặt phân thân của mình ở lâu đài Garne để thế thân rồi.
“Ta đã đưa chỉ thị cho bên kia để lúc nào cũng giữ liên lạc. Ta có thể vừa du lịch vừa cai trị đất nước đó?”
Hẳn phải khen rằng đúng là Ma Vương được đặc hoá cho việc thống trị. Đây là ma pháp mà trông Marito sẽ rất thèm muốn.
Tôi thử chạm vào đuôi… cảm giác có hơi khác?
Chắc cũmg do phản ứng của bản sao khá mờ nhạt.
“Nếu cậu cảm thấy xấu hổ khi thổ lộ dục vọng với ta thì ta có tể cho cậu mượn một bản lúc tối đó. Nhưng nếu được thì bản thể ta đây mới là tốt nhất nè.”
“Được đấy, tôi nhân đây cũng muốn một lần giật hết lông đuôi ra đó. Để tối nay đếm thử xem có bao nhiêu cọng.”
“Dừng… dừng lại đi!?”
Rốt cuộc thì phân thân đã biến thành gối ôm cho Lacra.
Khuôn mặt phơi phới vào sáng hôm sau của Lacra đã biểu lộ độ sung sướng khi ôm nó.
Và đã đến ba ngày sau, ngày diễn ra trận đấu. Rốt cuộc thì do Kim Ma Vương cản trở nên những cuộc trò chuyện với Tử Ma Vương chẳng tiến triển được mấy.
Thời gian là gần giữa trưa, chúng tôi lại một lần nữa mượn mảnh đất bên ngoài tường thành để tiến hành.
Lần trước là một khu nấu nướng hoa lệ được chuẩn bị, nhưng lần này thì chỉ có độc một chiếc ghế.
Người góp mặt lần này chỉ có Kim Ma Vương, hộ vệ hai bên và Forkdurecla.
“Từ bây giờ tôi sẽ che mắt anh nhé? Đợi đến khi đúng giờ thì tôi sẽ tháo ra cho?”
“Nghĩa là Forkdurecla lúc đó đã hoán đổi với một người quen của tôi à?”
“Tôi đã lệnh cho hắn phải lưu lại chỗ người kia thường ở cho đến khi anh đến đó? Trận đấu sẽ diễn ra cho đến lúc mặt trời lặn, phương pháp di chuyển thì tôi cho phép anh nhờ người khác đấy?”
“Thế thì tốt quá, chỉ di chuyển quanh nơi này thôi đã tốn hơi nhiều công sức rồi.”
Và rồi tôi ngồi xuống ghế và bịt mắt lại.
Rồi không hiểu sao lại đột nhiên có ai đó ngồi lên đùi tôi.
“Kim Ma Vương, cô làm gì đấy?”
“Gì cơ, cậu nhận ra ta liền sao? Quả nhiên là sức mạnh tình yêu.”
“Đuôi.”
“Nfufu, là ta trông chừng đó. Trong trận đấu này, Forkdurecla mà biến thành cậu thì chẳng phải sẽ kết thúc luôn sao?”
“___Chuyện đó thì tôi không nghĩ sẽ có đâu.”
Đúng vậy, trong trận đấu này, phương pháp tất thắng của Forkdurecla chính là hoán đổi với đằng này.
Hắn ta sẽ có thể chạy vòng quanh thành đô và báo với mọi người rằng mình đã thua cuộc.
Song, thế thì trận đấu sẽ không thể thành lập và đó chính là gian lận.
“Không có chuyện đó đâu? Cho nên cô nhanh biến khỏi đùi anh ấy đi nhé?”
“Đây chính là chỗ ngồi đặc biệt của ta. Cho tới giữa trưa thì chán lắm nên ta sẽ cho cậu vinh dự được xoa tai và đuôi của ta đó, nfufu.”
“…Ừ rồi.”
Cơ mà vì đang bịt mắt nên khó mà sờ được. Tai cô ta ở đâu ấy nhỉ…
“Awa!? Mắt… mắt ta!?”
“A, xin lỗi.”
Dường như ngay khi tôi túm lấy thì lại trúng vào chỗ gần tròng mắt cô ta.
Chiếc đuôi cứ đập thùm thụp vào mặt tôi như trả đũa, mềm quá đi.
“Anh cứ tiếp tục moi ra cũng được đó? Nhưng mà làm sao anh lại có thể xuyên thấu kết giới của Kim vậy?”
“…Bằng cách nào đó.”
Sau một lúc lâu thì bịt mắt của tôi được cởi ra, người làm giúp tôi chính là Kim Ma Vương.
Cơ mà một bên mắt của cô ta lại đỏ hoe, thôi kệ đi.
“Xong rồi đó.”
Tôi nhìn xung quanh. Ngoài Forkdurecla đã biến mất thì chẳng có gì thay đổi.
Tôi nghĩ đến khả năng hắn hoán đổi với Ekdoic, nhưng nếu thế thì vấn đề sẽ là chính chủ đã biến đi đâu.
“Bản thân người được hoán đổi sẽ như thế nào vậy?”
“Đương nhiên là bình an rồi? Chỉ là phải để kẻ đó cách xa một chút để không lọt vào tầm mắt của anh trong thời gian diễn ra trận đấu đó?”
…Được rồi, giờ thì tôi nên hành động thế nào đây.
Tạm thời thì thử cái đã.
“Ekdo, tham vọng của anh là gì?”
“Nâng cao địa vị của Lacra Salf.”
“Anh nghĩ thế nào về Lacra?”
“Là thí luyện lớn nhất mà thế giới đã dành cho tôi.”
“Là hàng thật rồi.”
“Nghe tệ thật đó.”
“Kim Ma Vương, nếu cô là hàng thật thì nhất định sẽ vui mừng khi bị bứt lông tai. Để tôi bứt xem nào.”
“Làm gì có chuyện đó chứ!?”
“Là hàng thật rồi.”
“Ai cũng sẽ nghĩ thế thôi!”
“Cô có trông thấy Forkdurecla biến mất như thế nào không?”
“Cũng không có gì đặc biệt, hắn chỉ hoà tan vào chiếc bóng của mình, sau đó thì cả chiếc bóng chui vào trong mặt đất. Cứ xem như hắn đã ở trong thành là được.”
“Nào, trận đấu đã bắt đầu rồi đó? Anh không vội sao?”
…Cũng không hẳn là bẫy đâu nhỉ.
“E rằng chiếc bẫy mà Forkdurecla định gài chính là sao chép ký ức. Theo thông tin Đại Ác Ma mà tôi nghe từ Ekdo thì trong bọn chúng tồn tại một kẻ mang biệt danh Mê Phúc có thể đọc được ký ức. Bằng cách cho kẻ đó lén hợp tác, hắn sẽ có thể hành động như hàng thật bằng những ký ức trong quá khứ và các hành vi vốn có. Cuối cùng thi tôi sẽ không thể phán đoán mà vào ngõ cụt.”
“Đúng là nếu dùng phương pháp đấy thì sẽ có thể nguỵ trang một cách chính xác hơn, nhưng nếu thế thì không phải sẽ không có cách để vạch trần sao?”
“Thì tôi đã bảo hắn mới chỉ định làm vậy thôi. Cứ xem như Tử Ma Vương đã cấm hắn dùng phương pháp đấy.”
“___Ừ, đúng rồi đó? Quả nhiên là anh nhỉ? Forkdurecla từng đề xuất phương án đấy, nhưng thế thì sẽ không công bằng nên tôi đã cấm hắn dùng rồi?”
“Thật ra thì cũng không cần cấm làm gì, dù sao khả năng biến thân của Forkdurecla có một khuyết điểm trí mạng.”
“Ara, thật sao? Kể cả tôi thì năng lực biến thân của Forkdurecla cũng xem như là hoàn hảo đó?”
“Không, đó mới chính là khuyết điểm đấy, Forkdurecla.”
Tôi nói thế rồi nhìn chằm chằm Forkdurecla đã biến thành Tử Ma Vương.
“___Anh đang nói gì vậy?”
“Anh chính là Forkdurecla và đã biến thành Tử Ma Vương phải không?”
“Gì cơ, nhưng mà Forkdurecla đâu có đưa lưng ra ở đây đâu?”
“Đúng như Kim nói đó?”
“Đương nhiên là họ đã hoán đổi ngay từ ban đầu rồi. Từ trước khi chúng ta gặp mặt, Forkdurecla đã biến thành Tử Ma Vương, Forkdurecla ở đây từ nãy đến giờ có lẽ là thế thân hay phân thân gì đó. Rồi đó, tôi đã sử dụng quyền trả lời rồi, cho nên là nhanh đưa ra phán quyết đi, Forkdurecla.”
“Tôi đã bảo___”
“Ừ thôi tôi hiểu rồi. Cứ hành động theo như suy nghĩ của Tử Ma Vương vậy. Đi thôi nào, Ekdo.”
“Anh định đi đâu?”
“Đi đến chỗ trả lời nhanh nhất.”
Tôi ngắt chuyện rồi di chuyển, nơi tôi đi đến chính là dinh thự là Tử Ma Vương đang ở.
Căn nhà trống đã được Torte-san… à không, được Tử Ma Vương thuê và dùng làm căn cứ.
Khi đi vào thì Tử Ma Vương bước ra đón chúng tôi.
“Không chỉ đọc được kế hoạch mà còn cả suy nghĩ của tôi nữa, quả nhiên là anh nhỉ?”
“[Biến thành hình dáng của bản thân, khiến anh ta phải đến chỗ mình ở để chứng minh]. Cho nên cô mới ra lệnh cho Forkdurecla không được chấp nhận nhỉ.”
“…Tại sao ngươi lại biết được… Năng lực của ta rõ ràng là đã biến đổi hoàn toàn thành chủ nhân mà!”
Forkdurecla giải trừ biến thân và quay lại bộ dạng Ác ma.
“Đơn giản thôi, bởi vì cảm xúc trong lời nói của anh không hề ăn khớp.”
“Cảm xúc… ư?”
“Tôi rất giỏi trong việc nắm giữ khoảng cách với người khác. Cảm xúc trong lời nói hướng đến tôi và Kim Ma Vương của anh quá nhạt nhoà. Đúng là rất khó để anh mang hảo ý khi nói chuyện với một con người, cả chuyện hướng địch ý đến một Ma Vương khác cũng không ổn tí nào.”
Cảm giác khác lạ ban đầu chính là lời của Tử Ma Vương đối với tôi, cảm giác khá là khô khan.
Tiếp theo là lời nói với Kim Ma Vương, mặc dù có chút gai góc nhưng lại chẳng có bao nhiêu địch ý.
Từ những điểm này mà tôi đã suy đoán ra toàn bộ.
“Ngoài ra còn cả cảm giác tín nhiệm đối với Forkdurecla cùng với câu trả lời có chút bực tức khi tôi nhắc đến khuyết điểm. Tôi chưa từng cảm thấy Tử Ma Vương bực tức với tôi một lần nào.”
“Không thể nào… Ngươi lại có thể nhìn thấu năng lực của ta từ những thứ không thể nhìn thấy… Làm sao lại có chuyện đó___”
“Nhắc mới nhớ, huynh đệ từng nhìn ra việc Larheit đã hoán đổi thân xác ngay lần đầu gặp mặt nhỉ.”
Chính là nó. Ngay cả gã chiếm đoạt cơ thể của người lần đầu gặp mặt mà tôi còn nhận ra, thế thì sao mà tôi lại không biết đến đối tượng mà bản thân đã biết được một ít.
“Forkdurecla, khuyết điểm của anh chính là không thể biến hoá cả bên trong. Nếu không thể hoàn toàn hoá thành Tử Ma Vương thì sẽ không thể lừa được [tôi] đâu.”
“Đừng… đừng có đùa! Nếu là thế thì chẳng phải sẽ thay đổi cả bản ngã sao!?”
“Không hề, nếu nắm được điểm mấu chốt thì có thể quay lại được đấy.”
“___! Ánh mắt đó… ánh mắt đó là sao…!?”
“Hửm, mắt mình đổi rồi sao? Đúng là nó vẫn sẽ xuất hiện trong vô thức. Giữ bí mật chuyện này với bọn Illias nhé.”
Không tốt không tốt. Vì lỡ nhìn thấy một màn diễn kịch quá tệ hại nên lập trường của [tôi] bắt đầu lung lay rồi. Bình tĩnh thôi nào.
Mê Phúc: Chiếc bụng lạc lối