“Ông Kara, ông có thấy gì không?”
“Ưm… phải cố lắm mới được.”
“Cứ như thuộc tầng thứ khác ấy nhờ.”
“Đúng rồi đó…”
Hiện tại, Illias và Ulffe đang tiến hành đấu tập ở khu huấn luyện của hiệp sĩ nằm trong khuôn viên lâu đài Turize.
Illias đã học được cách cường hoá ma lực đúng đắn từ Sir Ragdo, Ulffe đã học kỹ thuật cận chiến đỉnh cao nhất thế giới từ Gradna.
Cả hai đều đang ở trong trạng thái gần đạt đến đỉnh cao nhân loại mà cả Ma Vương cũng công nhận, và mắt tôi chẳng thể nào đuổi kịp trận chiến của họ.
Thậm chí tôi còn đang trang bị mắt kính siêu nhân sở hữu khả năng tăng cường thị lực quan sát chuyển động hơn cả các hiệp sĩ ở đây cơ.
Chiếc kính đã được cải tiến rồi mà vẫn còn như thế. Nếu là trước kia thì chắc họ phải ngừng động tác mới có thể lọt vào tầm nhìn được.
Dường như cả hai đã kết thúc trận đấu nên đang lon ton quay về.
Hai người đều không có vết thương nào và trông vẫn còn rất sung sức.
“Shishou, trận đấu đã xong rồi! Ulffe cũng đã mạnh hơn nhiều đó!”
Về chuyện trưởng thành của Ulffe thì do chẳng có ai để so sánh nên tôi cũng không thể nói được gì.
Nhưng dạo này thì có vẻ em ấy đã tiến bộ trong việc học tập ngôn ngữ nên cách nói năng đã trở nên trôi chảy hơn.
Mặc dù phát âm “Shishou” nghe có hơi bị kéo dài, nhưng đã gọi quen rồi thì cũng đành chịu thôi.
Có lẽ cũng nên công nhận cái này là một cá tính của em ấy vậy.
“Có thể đấu tập với Illias đã mạnh hơn thì anh cũng không biết phải khen như thế nào nữa.”
“Thiệt tình, tưởng tượng còn thêm vài năm nữa thì tôi cũng không thể lơ là được rồi.”
“Nói kiểu thế thì không lẽ Illias hiện tại mạnh hơn à?”
“Vâng, Illias rất là mạnh luôn!”
“Phân tích kỹ lưỡng thì cô thấy thế nào, Illias?”
“Để xem nào, hiện tại thì tôi mạnh hơn. Nếu chỉ xét lượng ma lực sở hữu thì Ulffe hoàn toàn áp đảo, nhưng giới hạn ma lực có thể điều khiển trong một lần của Ulffe lại rất thấp.”
Tôi nghiêng đầu tỏ vẻ chẳng hiểu gì cả.
“Nên nói thế nào đây… Nếu cho rằng Ulffe sở hữu 100 ma lực thì tôi chỉ cỡ 50. Nhưng ma lực Ulffe có thể sử dụng trong một lần cùng lắm chỉ cỡ 5, còn tôi thì có thể sử dụng ước chừng 20.”
Hồi tưởng lại trận đấu giữa Illias và Ulffe thì có lẽ số lượng của một ma lực đấy vô cùng khổng lồ… nói chung vấn đề vẫn là tiêu chuẩn của họ quá cao.
“Đương nhiên là chỉ vì có thể thao túng nhiều ma lực trong một lần cũng không có nghĩa tôi sẽ lãng phí chúng. Bởi vì ma lực dùng cho Cường Hoá Ma Lực vẫn có giới hạn. Xét đến những yếu tố khác thì còn có khác biệt về kinh nghiệm nữa. Cho dù sức mạnh cơ bản có cao bao nhiêu thì cũng không dễ dàng khoả lấp được khác biệt về kinh nghiệm.”
Theo như Illias từng nói thì năng lực thân thể của cô ấy đã vượt qua Sir Ragdo.
Dù thế, Illias vẫn khó mà chiến thắng được ông ấy.
Tuy cô ấy đã thể hiện cách biệt áp đảo trong kỹ thuật ở trận chiến với Duvleori, nhưng Sir Ragdo còn ở trình độ xa hơn nữa.
Song, khác biệt trong năng lực thân thể cũng không phải thứ để đùa.
Kiểu như nếu Duvleori chiến đấu với Sir Ragdo thì anh ta còn có thể khoả lắp khác biệt kinh nghiệm bằng năng lực thân thể.
Giữa Illias và Sir Ragdo, việc người nào mạnh hơn còn tuỳ vào đối tượng chiến đấu với họ.
“Một thế giới thật khó hiểu.”
“Phản ứng của anh cũng lạnh nhạt thật đấy.”
“Vốn dĩ từ góc nhìn của tôi thì sức mạnh của hai người đã đi quá xa rồi. Giờ có đi xa hơn từ địa điểm không thể trông thấy thì tôi chẳng cảm nhận được gì đâu.”
“Hoá ra là vậy.”
“Ulffe sẽ cố gắng nhiều hơn để trở thành hộ vệ số một của Shishou!”
“Ồ, chuyện đó thì không thể bỏ ngoài tai được rồi.”
Ekdoic không biết chui ra từ đâu bỗng xen vào.
“A, Ekdoic-san.”
“Ulffe, chuyện anh cảm thấy vui mừng trước sự tiến bộ của em không phải là dối trá. Nhưng nếu mục đích giống nhau thì anh đây không thể nương tay được rồi.”
“Vâng! Hãy cùng nhau cố gắng nào!”
“Ừ, đúng thế.”
Bộ đôi này rất nghiêm túc nên mối quan hệ của họ vô cùng thân thiết. Cả việc Ekdoic trông chừng Ulffe đôi chút lúc đầu cũng có quan hệ rất lớn.
“Cậu nhóc nổi tiếng thật đấy. Cả Illias số một hiện giờ cũng không thể lơ là rồi.”
“Là một hiệp sĩ, tôi cũng không có ý định thua cuộc. Nếu nhờ vậy mà mọi người có thể cùng nhau phát triển thì thật không thể tốt hơn.”
Illias cảm thấy vui vẻ trước tinh thần của Ulffe và Ekdoic.
Mà tôi nghĩ nội tâm cô ấy cũng đang phức tạp vì dạo này Ekdoic được làm việc hơi nhiều.
“Dù sao thì người hộ vệ số một hiện tại vẫn là ông Kara thôi.”
Ngay khi tôi nói vậy, cả ba người bỗng dưng khựng lại.
“Cậu nhóc này, thật sự là cậu ghét ta lắm đúng không?”
“Làm sao mà có chuyện đó cơ chứ.”
“Lời vừa rồi của cậu đã gia tăng địch ý hướng về ta rồi đó.”
Nhắc mới để ý, dù Illias và Ekdoic còn kiềm chế, nhưng Ulffe thì lại thể hiện vô cùng rõ ràng.
Cảm giác như là một con mèo đang xù lông lên vậy.
“Huynh đệ, tôi còn định thỉnh giáo về thực lực của Karagyugjesta, nhưng lý do ông ta đứng đầu là gì vậy? Dù là kỹ thuật hay thực lực thì tôi nghĩ bản thân một ngày nào đó sẽ vượt trội hơn.”
“Đúng đó, đặc kỹ của ta cùng lắm chỉ có ném không chút sai lệch thôi mà?”
“Nhưng độ chính xác đó thật sự khỏi bàn cãi mà… Cũng vừa đúng dịp, để mọi người cảm nhận thực tế thì vẫn tốt hơn. Ekdoic, phụ tôi một tay.”
Việc gọi ông Kara là số một cũng không phải vì để khích bác bọn Ulffe, mà tôi thật sự đánh giá rằng ông ấy vô cùng ưu tú trong vai trò hộ vệ.
Có lẽ nhân cơ hội này để chỉ cho bọn Illias đang hăng hái làm hộ vệ biết chỗ mình còn thiếu cũng tốt.
Sau một thoáng chuẩn bị, tôi cho cả bốn người mang một thứ và dàn hàng ngang.
“Cái này hơi nhão đấy… hình như bên trong là nước nhỉ?”
“Ờ, tôi đã nhờ Ekdoic cho nước vào đó.”
Ngoài việc nghiên cứu ma pháp cùng với Nora, còn có một thứ tôi nhúng tay một chút chính là nghiên cứu về nguyên liệu mới.
Ở Trái Đất thì họ trộn nhiều kim loại vào sắt để tạo ra hợp kim.
Tại thế giới mà việc đó trở nên dễ dàng hơn nhờ gia công nhiệt độ bằng ma pháp, tôi đã thử nghiệm xem có thể đưa ra thành quả gì không.
Tiện đây thì bong bóng này chính là thứ được sinh ra trong quá trình đó.
Sau khi phát hiện được chủng loại cây tiết ra nhựa cao su trong mấy cái cây gần làng Hắc Lang, tôi đã thử sử dụng nó và tạo ra sản phẩm này.
Cứ tuỳ tiện chọn mấy cái như Gelatin hay Alum trong thuốc đông đặc. Thật tốt khi tôi đã hỏi kỹ thành phần hồi còn đi tham quan công xưởng sản xuất bong bóng ở Trái Đất.
“Thế thì phải làm sao đây?”
“Sau khi ra hiệu lệnh, tất cả hãy mang theo bong bóng này chạy đến chỗ chiếc hộp gỗ. Chỉ cần đưa cho tôi chiếc bong bóng có tình trạng giống hệt bong bóng trong đấy là được. Đây sẽ là hơn thua bằng thứ tự chạm đích.”
Tôi nói vậy rồi chỉ về hộp gỗ cách 200m ở phía trước.
Bên trong cũng đang chứa quả bong bóng chứa nước lắc lư chuyển động.
“Tôi không hiểu cái [tình trạng giống hệt] lắm, bộ nhìn vào là biết sao?”
“Ờ, tôi đã làm cho nó rất dễ hiểu. Mà đã vậy thì phải đặt ra phần thưởng vậy. Bọn Illias thì tuỳ tiện là được, dù sao mấy người cũng không có ham muốn gì lớn lắm. Tôi sẽ đãi mọi người ở mức ví tiền không khóc thét. Về phần ông Kara thì tôi sẽ bảo Gozz chia sẻ rượu mà anh ta tàng trữ nhé?”
“Ồ, thế thì có hứng đấy. Nhưng mà ta không nghĩ mình sẽ thắng đâu.”
“Không sao cả, chỉ cần tham gia thì tôi cũng sẽ chuẩn bị cơ hội uống cho ông. Giờ thì mọi người chuẩn bị xong chưa?”
Bọn Illias vào tư thế nghiêng về phía trước.
Thật tốt khi ai cũng đều hăng hái.
Tôi thì trước tiên tiến về chiếc hộp gỗ, sau đó la lớn ra hiệu bắt đầu.
“Vậy thì, hai, ba… bắt đầu!”
Người lao đến với tốc độ khủng khiếp ngay sau hiệu lệnh chính là Illias. Tuy chậm một chút, nhưng những người khác cũng có ý định gia tăng tốc độ muốn đuổi theo.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy tình huống của Illias ở trước mặt thì bọn họ dừng phắt lại.
Illias đang ngừng tại vị trí 10m phía trước hộp gỗ.
Thật sự rất ghê gớm khi cô ấy có thể di chuyển với khoảng cách đó chỉ trong chớp mắt.
Song, một khi đã lao ra với tốc độ khủng bố đó thì cũng không cần phải nhắc đến số phận của bong bóng mà cô ấy đang nắm trong găng tay bằng sắt.
Illias đã bị ướt đẫm trước mặt mọi người.
Vì đang mặc giáp nên cô ấy cũng không lộ vẻ quyến rũ như áo trong suốt gì mà chỉ trông rất thảm thương.
“Cái này…”
“Illias thất bại.”
“Hả!?”
“Bong bóng bên trong hộp gỗ đang có nước và dĩ nhiên là nó cũng không bị rách. Nếu cô có thể biến nó trở lại đẹp đẽ như ban đầu thì cứ việc tiếp tục.”
“Khốn… đồ ăn gian!”
“Ăn gian cái quái gì! Ngay lúc đưa tại điểm xuất phát thì cô cũng phải biết độ bền của nó rất là kém chứ!”
Trong lúc tôi đang mắng thì Ulffe và Ekdoic đã khéo léo chạy đến đây mà không gây gánh nặng cho bong bóng.
Họ đã cẩn thận hơn sau khi nhìn thấy thất bại của Illias.
Chỉ trong chớp mắt mà có thể nhịn xuống không lao ra và thay đổi hành động, tốc độ phản ứng của Ekdoic và Ulffe cũng rất tuyệt vời.
Ông Kara cũng đang cẩn thận đưa đến nên có hơi chậm.
Người đến trước là Ulffe, em ấy nhìn vào trong hộp gỗ.
“….?”
Ulffe lộ vẻ mặt quái lạ. Một phản ứng rất hay ho khi nhìn vào trạng thái của bong bóng trong hộp gỗ.
Trong lúc ấy, Ekdoic cũng đuổi kịp và nhìn vào trong.
“Cái này… đang có kim đâm vào ư?”
Đúng thế, chiếc bong bóng chứa nước lắc lư đang được cắm một cây kim châm.
Tiện thể thì bên trong hộp cũng có bốn cây khác đặt cạnh nhau.
“Xét cường độ thì… Không, nếu cứ làm nhanh thì chắc là được?”
Ekdoic bắt đầu suy ngẫm, nhưng Ulffe lại không do dự.
Em ấy nhanh chóng cầm chiếc kim lên rồi đâm vào bong bóng của mình____
“Oa.”
Và em ấy bị dội nước bởi chiếc bong bóng vỡ tan.
Mặc dù có thêm chút hấp dẫn so với Illias, nhưng là đồ đen nên không sao cả, ừm.
Dù vậy, cứ để thế thì không chừng lại cảm lạnh nên tôi ném khăn cho em ấy.
“Ulffe cũng thất bại.”
“Ư….”
“Quả nhiên là không được sao… Nó vận hành như thế nào vậy? Huynh đệ đâu thể sử dụng ma pháp…”
Khi Ekdoic còn đang suy nghĩ thì ông Kara đã đuổi tới.
“Phù, cuối cùng cũng kịp rồi. Thật nguy hiểm quá đi. Để xem nào… Hừm…”
Ông Kara cũng cảm thấy kỳ lạ khi nhìn vào chiếc bong bóng bị kim đâm vào.
Tuy nhiên, sau một lúc quan sát thì ông ấy đã gật đầu à một tiếng.
Rồi ông ấy cầm chiếc kim lên và đâm vào bong bóng của mình.
Bong bóng… không vỡ.
Người kinh ngạc với điều đó là Ekdoic.
“Cái gì!?”
“Xin lỗi nhé chàng trai. Nào cậu nhóc, thế này được chưa?”
“Ừ, ông Kara về nhất.”
“Rốt cuộc____ Cái này là!?”
Dù nhìn thế nào Ekdoic cũng cảm thấy kỳ quái với chiếc bong bóng trong hộp, nhưng đến khi nhìn vào chiếc bong bóng của ông Kara thì anh ta đã hiểu được.
“Bổ sung độ cứng bằng ma lực tại chỗ đâm vào ư… Nhưng mà thứ huynh đệ chuẩn bị…”
“Ekdoic, nhìn kỹ đi.”
“…Ca… cái trong chiếc hộp đã được dán một lớp vải mỏng trong suốt ư?”
Đây là nguyên liệu mới được làm ra cùng lúc đó, thứ được dùng để bôi keo lên giấy bóng kính, chính là lớp băng keo trong.
Phương pháp này chính là lợi dụng đặc tính của bong bóng cao su được dùng trong ảo thuật hoặc thí nghiệm vật lý dành cho con nít.
Trong quả bong bóng căng tràn thì sức căng sẽ luôn hoạt động.
Nếu mà mở ra một lỗ thì lực căng sẽ tập trung vào điểm đó và bong bóng lập tức phát nổ.
Tuy nhiên, nếu có thể bổ sung độ cứng tại điểm đó bằng mấy thứ như băng keo trong thì lực căng sẽ không hoạt động đối với chiếc lỗ bị đâm ra. Chính vì có sự hỗ trợ bởi băng keo nên lực căng mới bị phân tán và không khiến bong bóng phát nổ.
“Đương nhiên là cũng do tôi không chuẩn bị thứ để dán lên. Chỉ là dù cần chút nhanh trí, nhưng mọi người đều có thể làm được phải không?”
“Chuyện đó… cũng đúng.”
“Tiện thể thì bong bóng mà mọi người đưa đến đây là tượng trưng cho [tôi], đối tượng cần bảo hộ. Illias thì ngay từ đầu đã không biết kiềm chế sức mạnh nên bỏ qua.”
“Hự.”
“Ulffe thì không thèm đặt nghi vấn với sự việc trước mặt mà lập tức hành động và thất bại. Ngược lại, Ekdoic lại suy nghĩ quá nhiều dẫn đến bản thân bị ông Kara đuổi kịp.”
Tôi đã từng hợp tác vài lần với ông Kara.
Tuy cơ bản là Illias đều ở cạnh, nhưng sau khi truyền đạt kế hoạch thì ông Kara thường xuyên để ý và xác nhận nội dung hành động của tôi.
Không cần nhắc đến lý do, đó là vì ông ấy có sở trường về năng lực xác nhận, nắm vững và giải quyết các yếu tố bất ổn liên quan đến nội dung tác chiến.
Và tốc độ cũng miễn bàn.
“Nói chung là nhờ vào tuổi tác cả đó.”
“Ông tóm gọn câu chuyện bằng cái đó thì không tốt đâu, nhưng đúng là cũng có khác biệt về kinh nghiệm như Illias vừa nói lúc nãy. Mọi người đã hiểu được tâm lý muốn được an tâm hơn là chỉ mạnh thôi của người được bảo hộ chưa?”
“Ừ, nếu tiến hành trận đấu này một lần nữa thì hẳn là tôi hoặc Ulffe sẽ thắng. Hơn nữa, nếu lặp đi lặp lại thì tỉ lệ thắng của Illias sẽ bắt đầu gia tăng. Tuy nhiên, huynh đệ lại đánh giá cao Karagyugjesta vì đưa đến kết quả tốt hơn vào lần đầu mà không cần lặp lại phải không?”
“Chính xác, dù sao tôi cũng chỉ có một cái mạng thôi.”
Nói chung thì thật tốt khi mọi người có thể hiểu rằng chuyện này không chỉ vì lý do tôi thích hiệp sĩ già.
Illias và Ulffe hong khô cơ thể ướt đẫm bằng ma pháp, Ekdoic thì chăm chú nghiên cứu nguyên liệu mới được làm ra.
Còn người vừa mới gom gọn mọi chuyện là ông Kara thì đang bước về bên này.
“Thiệt tình, cậu lấy thái độ dịu dàng một chút với người trong nhà không được sao.”
“Tôi nghĩ là mình khá là dễ dãi rồi đó.”
“Nếu thực tế làm hộ vệ thì ta chỉ có thể đối đầu với Ác Ma phục tùng Ma Vương thôi. Dù có kinh nghiệm từ tuổi tác, nhưng khác biệt thực lực thì không cần phải nói đâu nhỉ.”
“Nhưng ông Kara vẫn sở hữu những điểm mà bọn Illias không có đấy. Nếu bọn họ có thể tiếp thu được một chút thì chẳng phải sẽ tốt hơn sao?”
“Fafa, cậu nói cũng phải. Nhưng mà Ulffe cứ tăng độ cảnh giác làm ta khó chịu lắm…”
Cẩn thận nhìn lại thì Ulffe đang lườm ông Kara từ phía xa.
Khuôn mặt vô cùng tiếc hận, nhưng mà tôi cũng thích khuôn mặt đó của Ulffe lắm.
“Không phải bị cháu gái ghen tị cũng tốt sao.”
“Ta muốn được cháu gái mỉm cười với mình cơ…”
Thôi đành nhờ Gozz chia nhiều rượu tàng trữ hơn vậy.
Sau đấy, tôi dẫn Illias và Ulffe đến làng Hắc Lang.
Vốn tôi chỉ định dẫn Illias, nhưng Ulffe lại bảo rằng muốn đi theo nên tôi đồng ý cho em ấy đi cùng.
Tuy nhiên, Ulffe lại không định vào mà chỉ muốn dạo bước bên ngoài ngôi làng.
Từ khi được sinh ra và bắt đầu hiểu chuyện, Ulffe đã được nuôi dưỡng tại một nơi giống như bãi rác bên ngoài ngôi làng.
Không, không thể nói rằng em ấy được nuôi dưỡng.
Họ chỉ cung cấp lương thực tối thiểu để em ấy không chết đi mà thôi.
Ulffe đã sở hữu nhiều ma lực từ thuở bé. Chính vì vậy nên em ấy hầu như không mắc bệnh gì, nhưng đó vẫn là một cuộc đời khiến em ấy luôn đói khổ và đau lòng.
Chúng tôi chia tay Ulffe giữa đường. Khi bước đến ngôi làng thì khung cảnh vẫn giống như trước kia.
Kể cả bãi rác bên ngoài cổng ra vào ngôi làng mà Ulffe từng sống vẫn chưa bị loại bỏ.
Thậm chí là còn nhiều rác hơn nữa.
Chúng tôi bước vào bên trong, bắt chuyện với dân làng thì được họ vui vẻ tiếp đón rồi dẫn đến chỗ Obaba.
Việc cảm thấy có chút bực mình vì được vui vẻ chào đón khiến tôi cảm thấy bản thân thật vẫn còn quá trẻ con.
“Là cậu đó sao, lâu rồi cậu mới trực tiếp đến đây nhỉ.”
“Do Quốc Vương Turize bảo tôi rằng cần phải lộ diện nhiều hơn vào những lúc thương lượng ngoài buôn bán ấy mà.”
Mục đích lần này chính là chuyện di cư của những kỹ thuật viên Turize đến ngôi làng này.
Sau khi bắt đầu giao lưu với Turize, ngôi làng này đã trở nên sung túc hơn một ít.
Bởi vì bằng việc trao đổi vật phẩm quý hiếm với vật dụng thường ngày và lương thực, họ đã có thêm thời gian tích trữ lương thực dựa vào hoạt động thu thập cùng săn bắn.
Song, nếu chỉ như thế thì tiêu chuẩn sống của ngôi làng này sẽ không thể nào gia tăng. Chính vì thế, Turize đang có ý định cho kỹ thuật viên nông nghiệp thường trú tại ngôi làng để nâng cao trình độ văn minh.
Suy nghĩ của Marito chính là chỉ cần vấn đề lương thực của ngôi làng này được cải thiện, dân làng sẽ có thể rảnh tay đụng đến vật phẩm thoả mãn đời sống và trao đổi nhiều thứ cao cấp hơn nữa.
Mặc dù anh ta cũng có ý đồ muốn cải thiện sự lạc hậu của ngôi làng nằm trong lãnh thổ của mình, nhưng mà thôi không cần nói cho họ biết.
Tuy vẫn kèm theo điều kiện không được khai phá quá mức, nhưng Obaba cũng thoải mái chấp nhận đề xuất của bên này và sẽ chuẩn bị để có thể tiếp nhận bất cứ lúc nào.
“Vậy từ hôm nay, bọn ta sẽ chuẩn bị chỗ ở cho những người đó vậy.”
“Mọi người cũng không cần phải đối xử đặc biệt chỉ vì họ là kỹ thuật viên đâu, hãy cứ xem họ là đối tượng giao lưu bình đẳng. Nếu họ tỏ thái độ kiêu ngạo thì cứ mật báo với chúng tôi là được.”
“Dù sao thì đó cũng là người cung cấp trí tuệ cho chúng tôi, thực hiện lễ nghi tối thiểu vẫn là đương nhiên mà.”
“…Cũng phải.”
Tộc Hắc Lang có rất ít phiến diện đối với con người.
Dù khi xét đến thời đại Kim trước khi trở thành Ma Vương, tranh đấu giữa con người và Á nhân là chuyện diễn ra hằng ngày.
Hẳn là Hắc Ma Vương khiến họ phải chạy vào đến đây đã mang lại đe doạ vô cùng lớn với bộ tộc.
Tuy vậy, càng biết nhiều về sự bao dung của đám người tộc Hắc Lang càng khiến tôi tức giận hơn.
Chuyện đã kết thúc, bây giờ là vấn đề cá nhân.
“Tôi muốn hỏi chuyện về cha mẹ của Ulffe.”
“Ulffe?.... À, cậu đã ban tên cho thứ đó rồi sao.”
“Hiện tại tôi đang cho em ấy xưng là Ulffe.”
“…Vậy ư. Về cha mẹ kẻ đó thì chẳng phải nhân vật kiệt xuất gì cả, chỉ là những tộc nhân vô cùng bình thường mà thôi.”
Sức mạnh của Illias cũng có ảnh hưởng từ cha mẹ.
Illias được sinh ra bởi giáo sĩ từng đánh bại Đại Ác Ma cấp bậc Unique và cựu đoàn phó đội Ragdo mạnh nhất Turize.
Tuy nhiên, theo như những gì nghe được thì cha mẹ của Ulffe lại không hề có tài năng nào như vậy.
Tuổi tác của Ulffe thì em ấy chỉ nhớ mang máng, theo bản thân suy đoán thì em ấy có lẽ vào khoảng 15 tuổi… Tôi nên chuẩn bị thêm một ngày sinh cho em ấy mới được.
“Mộ của cha mẹ Ulffe thì sao?”
“Chúng nó đang được mai táng tại cùng nghĩa trang của bộ tộc. Nếu là cậu thì chắc chắn sẽ nhận ra ngay thôi.”
“…Chỉ vì sinh ra đứa trẻ bị nguyền rủa mà cả mộ người chết cũng bị phân biệt đối xử ư?”
“Nhờ chuyện của cậu mà ý thức của dân làng đã thay đổi rồi. Hiện tại ngôi mộ của chúng cũng được chăm sóc.”
“Vậy sao… Xin lỗi vì đã nhạy cảm.”
Nghĩa là với ngôi mộ bị bỏ hoang gần 15 năm, cho dù dạo gần đây được chăm sóc thì vẫn có thể phân biệt ư.
"Tiện thể thì ta có chuyện cầu xin cậu.”
“Chuyện gì?”
“Cậu có thể trả kẻ đó về lại làng được không?”
Người đầu tiên phản ứng với lời ấy chính là Illias.
“Ông lại dám____”
“Illias, ngồi xuống.”
“Nhưng____”
“[Tôi] biết điều cô muốn nói. Cho nên là ngồi xuống đi, người đang mang chuyện này ra là [tôi].”
“…. Xin lỗi.”
Sau khi khuyên giải Illias, [tôi] nhẹ thở dài rồi quay sang Obaba.
“Trước tiên, [tôi] muốn nghe kiến giải của bên ông.”
“…Đúng như cậu từng nói, kẻ ấy đã trưởng thành mà không để thừa thãi tài năng trời ban. Theo báo cáo từ những người xem xét tình huống, kẻ ấy đã được dạy dỗ và trở nên rắn rỏi, hoàn toàn không còn trông thấy bóng dáng ngày xưa nữa. Bọn ta thừa nhận sai lầm của chính mình. Bọn ta muốn đón nhận kẻ ấy như một người đồng tộc. Kẻ ấy nhất định sẽ có thể trở thành anh hùng của ngôi làng bọn ta.”
Illias đang lộ vẻ mặt rất muốn nói gì đó, nghĩ đến hoàn cảnh của Ulffe thì [tôi] cũng không phải không hiểu cảm giác của cô ấy.
“Cho nên mới bảo [tôi] trả Ulffe về sao…. [Tôi] cũng không có ý định cưỡng cầu Ulffe làm gì. Đúng là Ulffe xuất thân từ ngôi làng này, việc thương lượng với Ulffe cũng tuỳ ý các ông, cả [tôi] cũng không có quyền lợi cản trở điều ấy.”
“Thế thì cậu có thể nói giúp___”
“Việc nói giúp hay không cũng là tự do của [tôi]. Bản thân đã quyết định rằng sẽ dạy cho Ulffe nhiều điều, đã dành tặng năng lực để Ulffe có thể tự mình quyết định và sinh tồn. Nếu như các ông thật sự muốn Ulffe lưu lại nơi này thì cứ tự mình đi thuyết phục em ấy.”
“Ý cậu là không định hỗ trợ bọn ta.”
“Nếu bản thân nghĩ rằng điều đó tốt nhất cho Ulffe thì [tôi] cũng sẽ trợ giúp đôi chút. Chỉ là một khi ông đã nói đến chuyện này thì [tôi] nhận ra khả năng đó rất thấp.”
Có lẽ không cần phải nói thêm nữa rồi. Cứ tiếp tục thì đừng nói là khuyên giải Illias, cả [tôi] cũng sẽ trở nên kích động mất.
Illias cũng đứng dậy và hướng đến cửa ra.
“Cậu này, bọn ta đã tự phản tỉnh lại mình, đã nói rằng sẽ chấp nhận kẻ ấy. Vậy thì cậu có thể nói cho bọn ta biết còn gì không đủ nữa không?”
“Em ấy không phải thứ đó, đứa trẻ nguyền rủa hay kẻ ấy gì cả. Em ấy là Ulffe. Một khi ông đã mong muốn sức mạnh của Ulffe chứ không phải chính em ấy thì [tôi] đã chẳng thể nổi lên ý định hỗ trợ rồi.”
Sau khi ra khỏi nhà của Obaba thì Illias thở ra một hơi dài.
Cả sức mạnh tụ tập trên vai cũng đồng thời rút đi.
“Cô chịu đựng tốt lắm. Thật là giỏi quá đi.”
“Đừng làm như tôi là con nít. Với cả nhìn vào mắt anh thì tôi cũng không còn khí lực để tức giận rồi.”
“Hở, bộ nó đổi rồi ư?”
“Obaba cũng có chút sợ đó.”
Bản thân không hề có ý định như vậy, chắc là [tôi] đã trở nên kích động rồi.
Vô thức lộ ánh mắt muốn gây sự là điều không tốt chút nào, mình có phải là con nít đâu mà.
“Nhưng mà tôi còn tưởng người như anh sẽ lên tiếng trách mắng đối phương một trận đấy…”
“Hình như cô hiểu nhầm [tôi] là kẻ hay khiêu khích người khác rồi. Vì đã cứu Ulffe khỏi hoàn cảnh tồi tệ nên [tôi] mới thực hiện trách nhiệm chăm sóc em ấy, nhưng [tôi] không có ý định trói buộc cuộc đời của Ulffe. Tôi sẽ giao phó cuộc đời của Ulffe cho chính em ấy.”
“Tôi thì có cảm giác Ulffe sẽ nghĩ rằng chỉ cần là vì anh là mọi chuyện đều tốt cả.”
“…Cũng phải.”
Đối với Ulffe, [tôi] là nhân vật có ơn đã cứu em ấy khỏi cuộc đời cô độc.
Chính vì vậy nên em ấy mới thành thật nghe lời, luôn nỗ lực để có thể giúp đỡ [tôi].
Song, đó là do Ulffe vẫn chưa lý giải được sự rộng lớn của thế giới này.
Khi biết nhiều hơn về thế giới này, khi tìm ra được những điều mới mẻ mình muốn làm, em ấy nhất định sẽ càng trở nên ham muốn đối với chúng.
Có lẽ em ấy sẽ nỗ lực trả ơn cho đến lúc ấy. Vì vậy, chỉ cần có thể giúp Ulffe tích luỹ kinh nghiệm có ích trong thời gian đó thì [tôi] mãn nguyện rồi.
Nếu mà em ấy vẫn không tìm ra mục tiêu mới… thì đến lúc ấy lại tính tiếp.
“Nếu Ulffe cảm thấy ở bên [tôi] sẽ hạnh phúc thì [tôi] cũng không miễn cưỡng phủ nhận đâu. [Tôi] sẽ vừa để em ấy học hỏi con đường khác vừa thư thả thôi.”
“Tâm nguyện ban đầu không phải là thứ có thể dễ dàng che lấp. Chỉ cần không tốn công thừa thãi thì tốt thôi.”
“Cô nói gì đấy, đời người toàn là thừa thãi cả đó? Cho nên là chẳng sao cả. Đúng là nỗ lực bỗng trở nên thừa thãi sẽ không tốt chút nào, nhưng điều cần thiết trong đời người chỉ có một phần rất nhỏ mà thôi. Chẳng hạn như Illias luôn muốn trở thành hiệp sĩ vĩ đại, dù việc ăn cơm uống rượu ngon, tám nhảm với bạn bè thân thương là không cần thiết, nhưng cô có nghĩ rằng những điều ấy là xấu không?”
“Chuyện đó thì… anh nói cũng đúng.”
“Đối với Ulffe, cho dù hiện tại có là thừa thãi đi nữa, việc chăm sóc để khi em ấy ngoảnh lại và cảm thấy những tháng ngày này không hề tệ chính là nhiệm vụ của người bảo hộ như [tôi]. Cả Illias cũng phải giúp nữa đấy?”
“Chỉ chừng ấy thì tôi rất vui lòng.”
Chúng tôi vừa nói chuyện vừa hướng đến cổng ra vào thì bỗng dưng một tiếng nổ vang vọng khắp ngôi làng… à không, là cả khu rừng.
Tôi lập tức xác định được nguồn phát ra âm thanh, đó là bãi rác bên ngoài cổng làng.
Người đang ở đó là Ulffe.
Nhìn qua thì tôi cũng hiểu chuyện gì xảy ra, bãi rác tại đó đã bị thổi bay hoàn toàn không chút dấu tích.
Không cần phải hỏi, chỉ cần nhìn phản ứng của dân làng xung quanh thì tôi biết rằng ai đã làm chuyện này.
“A, Shishou! Shishou đã xong việc chưa?”
“Ừ, em có vẻ cũng xong việc rồi nhỉ.”
“Vâng! Tại vì dọn dẹp là việc rất quan trọng!”
Dù là ngôi làng chỉ toàn ký ức đau khổ, nhưng Ulffe vẫn lộ nụ cười không chút bận lòng. Có vẻ bên trong Ulffe cũng đã hạ quyết tâm rồi.
Mặc dù cách làm có hơi thô bạo… Mà cũng là rác thôi nên kệ đi.
Tôi vừa xoa đầu Ulffe vừa nhìn sang Illias.
Có vẻ Illias cũng đang nghĩ giống như tôi.
“Ulffe, anh vừa hỏi về địa điểm đặt mộ của cha mẹ em____”
“Ulffe đã ghé qua rồi, không sao cả đâu!”
“Vậy sao, thế thì khỏi ghé nữa… Mình cùng về thôi nào.”
“Vâng!”
Ít nhất thì đối với Ulffe, đây không phải nơi mà em ấy nên trở về.
Cho đến ngày Ulffe có thể tự mình bảo vệ nơi mình mong muốn, tôi cần phải trông chừng em ấy thật tốt mới được.
“Này, Ulffe, làng mạc thì kệ đi, nhưng em có thể dịu dàng một chút với ông Kara không?”
“Ulffe sẽ hướng tới tương lai mà xem xét!”
“Ừm, có vẻ không được rồi.”
Ông Kara, tôi nghĩ mối quan hệ kiểu này cũng không tệ đâu. Ừm.