Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Arc 6: Kịch chiến - Chương 30: Sau đó là xưng tên

Tôi di chuyển trên trời với tốc độ cực hạn nhằm đến kịp lúc cứu Thương đang rơi vào đường cùng. Tuy nhiên, khoảng cách giữa tôi, người vừa lưu lại ngôi làng, và Thương đang bảo hộ người dân di tản là khá xa. Là người từng chiến đấu với Thương, tôi hiểu rõ sức mạnh cá nhân của cô ấy. Kể cả đối đầu với Unique thông thường, cô ấy cũng sẽ lâm vào khổ chiến. Huống chi hiện tại, cô ấy đang phải đối đầu với tinh nhuệ của Phi Ma Vương, hơn nữa còn là kẻ tiếp nhận năng lực “Đấu Tranh” siêu việt. Thế nên cơ hội thắng của cô ấy là rất thấp. Hẳn là Dar’agestia cũng không thể bảo hộ cô ấy quá lâu.

“Phải nhanh hơn nữa____!”

Đột nhiên, tôi cảm nhận được tiếng gầm thét khổng lồ rung động không khí cùng với sự chuyển động ma lực cường đại. Đây không phải là địch, nó là của ma vật do Thương thống trị. Tại chiến trường xa xôi, một thứ mà tôi thậm chí có thể nhìn thấy bằng mắt thường bỗng xuất hiện. Bóng dáng đó đích thị là Dar’agestia, và nó còn khổng lồ hơn xa lúc chúng tôi mới bắt được.

“Không lẽ cô ấy đã thành công thực hiện chuyện từng nói vào lúc ấy ư…?”

Trong các Unique bắt được thì ma vật có năng lực chiến đấu cao nhất là Dar’agestia. Thương đã thử biến Dar’agestia ấy thành cá thể mạnh mẽ như Duvleori. Tuy nhiên, ngược lại với một Duvleori sống trong năm tháng dài lâu và tự mình sở hữu ma lực khổng lồ, Dar’agestia chỉ vừa mới tiến hoá thành Unique không được bao lâu. Chỉ mình nó thì sẽ không thể tiếp nhận đầy đủ ma lực của Thương. Kết quả sau khi chúng tôi bàn bạc chính là đưa tro cốt của các Skeleton đến địa điểm Dar’agestia nghỉ ngơi, biến ma lực trong không khí trở nên phong phú để bổ trợ sự trưởng thành của nó. Tuy phải tốn công dùng ma pháp lên tro cốt của các Skeleton – những ma vật sẽ trở về cát bụi khi chết đi, và vận chuyển chúng đến mục tiêu, nhưng điều ấy lại có thể tránh việc chiến đấu quá nhiều và giúp nó trưởng thành. Cho dù phải tiêu tốn thời gian khá dài, nhưng thời gian dành cho chúng tôi là vĩnh cửu. Thế nên chúng tôi nghĩ rằng cứ xem như là kế hoạch dài hạn là được, song___

“Vậy không thể truyền hết ma lực trong thời gian ngắn từ bên ngoài vào nó ư?”

Vì lời của huynh đệ mà chúng tôi đã tìm kiếm phương pháp mới. Thương đã nói rằng theo lý thuyết, năng lực “Diệt Vong” hẳn là có khả năng thu thập ma lực từ xung quanh và trao cho đối tượng, gần với ứng dụng của thuật Tử Linh. Song, lần này lại nảy ra vấn đề về cách thức cung cấp ma lực cho Dar’agestia. Ma vật muốn trưởng thành thì cần phải thu thập ma lực của ma vật sinh ra tại cùng Ma Giới. Tuy đã thử sử dụng tro cốt của Skeleton, nhưng mức độ trưởng thành của Dar’agestia lại khá là ít ỏi. Theo tính toán của Thương, lượng ma lực cần thiết cho Dar’agestia phải tiêu tốn hơn một nửa số Skeleton mà Thương hiện đang nắm giữ. Và sau khi thảo luận với Thương cùng huynh đệ, chúng tôi quyết định sẽ sử dụng toàn quân Skeleton trong trận chiến với Phi Ma Vương và gia tăng tàn cốt của chúng.

“Dar’agestia đã tiến hoá là điều chắc chắn. Nhưng thế thì quân lính xung quanh Thương sẽ…!”

Việc Dar’agestia tiến hoá tức là Thương tại đấy vẫn bình an vô sự, và quân Skeleton xung quanh sẽ rơi vào trạng thái tuyệt diệt. Nếu đã lớn mạnh đến như vậy thì hẳn là cô ấy sẽ không thua kém đối thủ, chỉ là tôi vẫn cần phải nhanh hơn. Số địch trên đường khá là ít. Tuy cũng có lý do bản thân thành công ngăn trở tại làng, nhưng có lẽ nên xem như cô ấy đang giao chiến với chủ lực của quân địch.

Dar’agestia gào lên và tấn công xuống mặt đất. Dư chấn truyền đến cả bản thân đang bay trên không trung. Ma vật có kích thước lớn như vậy đã vượt qua cả phạm trù Unique và mạnh đến mức này sao. Thế này thì chỉ cần liên kết tốt là đủ để thoát____

“A, Ekdoic! Anh chậm quá đấy!? Nhanh qua đây nào! Bên này!”

Tôi nghe thấy tiếng thét từ xa. Tôi đã bay với tốc độ cực hạn rồi mà… Rốt cuộc thì tôi cũng đến nơi có thể nhìn thấy Thương và lập tức dự định tiến vào trạng thái chiến đấu. Tuy nhiên, kẻ địch xung quanh gần như là hấp hối hoặc chết. Một kích của Dar’agestia vừa nãy lại cường đại đến mức này ư? Thế này thì… không biết cả bản thân có thể thắng nó không nữa… Tôi chạy về phía Thương đang thét bảo tôi đến nhanh. Trong hai tay cô ấy đang ôm lấy một người, đó chính là mẹ của tôi.

“Đây là chuyện gì…?”

“Natla-san đã cứu tôi. Cô ấy đã sử dụng Manh Nhãn giống như anh đấy.”

“Cái gì cơ!?”

Tôi nghe Thương kể lại quá trình. Huynh đệ từng nói về năng lực mà tôi đã kế thừa từ Begragud, nếu người em gái có chung huyết thống như Lacra có thể sử dụng thì không chừng mẹ của chúng tôi cũng sẽ bị ảnh hưởng… Nhưng tình trạng của bà ấy rất lạ. Về máu chảy ra từ mắt thì đơn giản là do cường hoá ma lực ở vùng quanh nhãn cầu vẫn còn yếu, nhưng có vẻ chuyện không chỉ như vậy.

“Có vẻ như cô ấy đang bị ma lực của Ác ma xâm thực. Tôi đã hút ra được một ít, nhưng nếu hút nhiều hơn nữa thì ma lực của Natla-san sẽ có khả năng bị cạn kiệt.”

“Ra vậy. Khác với người có trình độ ma pháp như tôi và Lacra, nếu người bình thường sử dụng thì sẽ gây ra tác dụng phụ như vậy sao…”

“Cái gì mà anh lại đi bình tĩnh phân tích hả! Bộ không có cách nào trị liệu sao!?”

“Nói thẳng ra thì tôi không thể làm gì. Về việc điều khiển hoàn toàn ma lực của Ác ma thì chúng ta cần có sự hỗ trợ từ Tử Ma Vương. Nhưng với tình trạng này thì bà ấy chắc chắn sẽ không giữ được lâu.”

“Anh đừng có nói thẳng như vậy chứ!? Cô ấy là mẹ anh đó!? Anh đang nói sẽ bỏ cuộc ư!?”

“Tôi cũng không có dự định từ bỏ, cách trị liệu của Thương đã phát huy đầy đủ tác dụng. Nếu tiếp tục thêm một chút thì chắc hẳn sẽ có thể duy trì mạng sống bà ấy cho đến khi được đưa tới Garne.”

“Tôi đã bảo là nếu tiếp tục thì ma lực của Natla-san sẽ cạn kiệt___”

“Không đủ thì cứ bổ sung là được. Tôi từng nghe huynh đệ nói rằng tại thế giới bên ấy, có một phương pháp trị liệu được gọi là truyền máu, tức là để người khác truyền lại lượng máu đã mất. Với biện pháp này, chỉ cần truyền đủ ma lực thì chúng ta sẽ có thể thoải mái hút ma lực Ác ma ra ngoài.”

Huynh đệ không thể tiếp nhận ân huệ của ma pháp Hồi Phục. Chính vì vậy, anh ta đã giải thích rất nhiều tri thức y học cho những người ở xung quanh để đề phòng lúc mình bị thương. Đó là trí tuệ của thế giới với nền văn minh tiên tiến, nơi sở hữu những kỹ thuật mà nơi này vẫn chưa thể thực hiện. Nhờ huynh đệ mà tôi mới có thể nghĩ ra kế hoạch giải khai cục diện này.

“Vậy… vậy thì chúng ta hãy___”

“Chờ đã, cô truyền ma lực của Ma Vương làm cái quái gì chứ. Thế thì sẽ tệ hơn cả Ác ma nữa đấy.”

“A, suýt nữa thì!? Vậy… vậy thì anh làm đi!”

“Tôi cũng là Ma Tộc mà. Bình tĩnh đi, Thương. Phía trước đang có người dân di tản phải không?”

“À… ờ…”

“Thế thì hẳn là cũng có thánh hiệp sĩ đang bảo hộ bọn họ. Thánh hiệp sĩ sẽ có không ít ma lực, hơn nữa, cùng là người sống tại vùng đất Methys thì cũng khó mà xảy ra chuyện cự tuyệt. Để tôi đưa mẹ đi với tốc độ của mình.”

Tôi nhận lấy mẹ từ Thương và kiểm tra phía dân làng bằng ma pháp Viễn Vọng. Có vài người mang trang bị giống như thánh hiệp sĩ. Với số lượng này thì chắc sẽ đủ để trị liệu.

“Vậy… vậy tôi phải làm gì đây?”

“Trong trường hợp ưu tiên trị liệu thì sẽ làm chậm trễ việc di tản của người dân. Tuy cuộc chiến quanh đây đã được định đoạt, nhưng cô hãy tiêu diệt sạch sẽ bọn chúng đi. Bên phía ngôi làng hẳn vẫn còn quân địch sót lại. Đừng quên hội hợp với Lacra, Girista và Harkdoc. Với Dar’agestia này thì chắc không cần lo lắng đâu.”

“Graooo!”

“Nó phát ra tiếng làm nũng khác hẳn so với tôi đấy. Mà kệ đi. Giờ thì đi nào, Dar’agestia!”

Dar’agestia tiến về phía ngôi làng cùng tiếng gầm thét. Tuy chuyển động có chút từ tốn, nhưng do cơ thể khổng lồ nên tốc độ cũng khá nhanh. Có lẽ tôi nên liên lạc trước để bọn Harkdoc không bị nó giẫm bẹp trên đường. Tôi vừa thông báo tình hình hiện tại thông qua sợi xích vừa hướng về phía người dân. Ngay lập tức, người làng và thánh hiệp sĩ biết mẹ tôi liền chạy đến.

“Na… Natla-san!? Ôi, tại vì cô một mình chạy đi như vậy…”

“Anh có thể tập hợp các thánh hiệp sĩ giúp tôi không? Hiện tại, bà ấy đang trong trạng thái nguy hiểm vì bị ma lực Ác ma xâm thực. Tôi cần các vị hỗ trợ điều trị để lấy nó ra.”

“Trị liệu tức là… làm ở ngay đây ư!?”

“Nếu là kẻ địch đuổi đến gần thì chúng đã bị giày xéo bởi con Skeleton Dragon xa xa kia. Nếu không có chuyện tình cực kỳ ngoài ý muốn thì sẽ không có ma vật đến đây. Giả như có lọt lưới đi nữa, số lượng có thể vượt qua đợt tấn công mãnh liệt của nó cũng sẽ rất giới hạn. Như vậy thì tôi dùng một tay cũng có thể chiến đấu với chúng.”

Tình trạng của mẹ dĩ nhiên là rất nguy hiểm, nhưng nếu có thể xử trí tại đây thì sẽ không thành vấn đề. Tôi cần phải trả lại ơn bà ấy đã cứu Thương.

“…Không được. Chúng tôi không thể ngăn việc di tản.”

“Tại sao? Chúng ta đang có ma vật sở hữu sức mạnh như vậy làm đồng minh đấy. Các người lại lo lắng___”

“Tại sao lại dừng di chuyển vậy! Nhanh lên! Nhanh chạy đi! Không thì chúng ta sẽ chết mất!”

“Không chịu đâu! Tôi không muốn ở gần đám quái vật đó đâu! Hãy nhanh chạy tới Thánh địa đi!”

“Đúng rồi đó! Không phải ma vật bảo vệ chúng ta đã chết hết rồi sao!”

Đây là… Nhìn vào biểu cảm của người dân, tôi nhận ra họ đều đang đánh mất sự bình tĩnh. Tôi sơ suất rồi, đây đều là những kẻ nghiệp dư chưa từng được huấn luyện chứ đừng nói đến kinh nghiệm chiến đấu. Nếu mấy người như vậy bị đe doạ bởi ma vật được cường hoá bởi năng lực “Đấu Tranh” thì gánh nặng tinh thần sẽ không hề ít. Cho dù là để đả thông tình huống bất lợi, nhưng Thương cũng đã ra lệnh cho cả các Skeleton bảo vệ người dân tự sát. Chỉ với sự hộ vệ của các thánh hiệp sĩ còn lại thì việc bất an là điều dĩ nhiên. Nếu miễn cưỡng giữ lại các thánh hiệp sĩ thì người dân sẽ tự tiện chạy đi và không thể tập trung lại.

“Người phụ nữ này cần phải liên tục truyền ma lực của người bình thường. Nếu như không trị liệu tại đây thì e rằng sẽ không thể cứu được. Các người định vứt bỏ bà ấy ư?”

“Đối với chúng tôi, tính mạng của con dân Methys rất quan trọng. Tuy nhiên, nếu người dân ở đây bị hoảng loạn thì số người lưu lạc sẽ tăng lên đáng kể. Trong tình trạng không có vật tư đầy đủ, những người rời khỏi đoàn thể này sẽ không thể bảo đảm tính mạng…”

Phải làm sao đây? Thuyết phục người dân? Không, tôi không biết cách nói chuyện để thuyết phục bọn họ. Hay là ép buộc… Nhưng thế thì sẽ tạo ra rạn nứt trí mạng trong quan hệ giữa Thương với con người. Song, liệu thể lực của mẹ có thể duy trì đến chỗ di tản hay không thì… Hẳn là không rồi. Hay là cứ đánh cược để bản thân tự chữa trị? Nhưng ma lực của Ma Giới là độc tố với con người. Cho dù có chung máu mủ đi nữa, khả năng mẹ sống sót qua ma lực của Ma Tộc là gần như…. Mình phải làm sao___

“Tôi! Tôi sẽ lưu lại giúp anh!”

Một người thánh hiệp sĩ giơ tay như cắt đứt phiền muộn của tôi. Khuôn mặt trong mũ trụ vẫn còn trẻ, có cảm giác như đây là một hiệp sĩ vẫn chưa quen với thực chiến. Xét tuổi của các thánh hiệp sĩ khác thì chắc đây là người trẻ tuổi nhất.

“Nhưng Melia…”

“Nếu những người có phong thái như các tiền bối rời khỏi thì có lẽ người dân sẽ trở nên bất an, nhưng tôi chỉ là một tân binh! Tôi cho rằng chỉ một tân binh ở lại thì các tiền bối cũng không phải chịu gánh nặng gì!”

“…Là vậy đấy. Một mình người này thì có được không?”

“Nếu được thì tôi muốn vài người… Hãy cho tôi kiểm tra lượng ma lực một chút.”

Tôi đo lượng ma lực của thánh hiệp sĩ tên Melia. Tuy vừa mới trở thành thánh hiệp sĩ không lâu, nhưng lượng ma lực cũng khá đầy đủ. Hẳn là người này đã luyện tập đàng hoàng. Vậy thì chắc sẽ suýt soát đủ để truyền máu.

“A ưm. Tôi có đủ tiêu chuẩn không?”

“Có thể miễn cưỡng, nhưng chúng tôi sẽ cần rất nhiều ma lực. Nếu chỉ có một mình thì sẽ chịu gánh nặng không nhỏ đấy.”

“Không thành vấn đề! Vai trò của thánh hiệp sĩ là trở thành thanh kiếm thủ hộ người dân! Tôi sẽ không khó chịu trước việc bị hao mòn vì điều đó!”

“Tôi hiểu rồi, vậy thì hãy nhanh chóng chuẩn bị. Các thánh hiệp sĩ khác xin hãy tiếp tục di tản người dân.”

Sau khi theo dõi dân làng rời đi, tôi liền dời mắt trở lại nơi này. Bản thân sử dụng ma pháp đất, tạo ra hai chiếc giường đơn giản rồi đặt mẹ nằm lên một cái. Kế đó, tôi bảo Melia nằm lên phía còn lại. Melia nghe theo chỉ thị của tôi rồi nhanh chóng cởi bỏ trang bị trên người. Sau khi gỡ mũ trụ, mái tóc dài màu tím thẫm đặc trưng ở khu vực Methys liền xoã ra trên hai vai.

“…Cô là nữ sao.”

“Ơ, không lẽ là nữ thì có gì không tốt ư!?”

“Không… không có chuyện đó. Tại vì phụ nữ ở xung quanh tôi đều khoẻ hơn đám đàn ông nhiều.”

Người này có ấn tượng trông khá là nghiêm túc so với người phụ nữ ấy, nhưng bộ trang bị nhẹ dưới lớp giáp cùng màu tóc khiến quá khứ chợt lướt qua đầu. Tôi lắc nhẹ đầu xua đuổi tạp niệm. Tôi buộc xích vào tay của mẹ và Melia đang nằm song song rồi đặt tay lên phần mắt của mẹ. Thông qua sợi xích, tôi sử dụng ma pháp hấp thụ ma lực, từ từ hút ma lực của Melia ra rồi chuyển qua phía mẹ. Sau khi xác nhận ma lực bắt đầu ngưng tụ đầy đủ trong cơ thể của bà ấy, tôi dùng tay dần hút ma lực quanh mắt của mẹ về phía mình.

“Dùng ma pháp hút ma lực ở hai điểm và truyền ma pháp ở một điểm… Anh thật sự rất khéo léo nhỉ…”

“Nói rõ hơn thì tôi đang liên tục kiểm tra lượng ma lực của hai người, đồng thời cũng dẫn dụ ma lực Ác ma đang chảy trong cơ thể mẹ tôi về phía đôi mắt. Tiện thể thì cả ma pháp Phong Ấn áp chế sức mạnh tại vùng quanh mắt cũng đang được cấu trúc.”

“… Một… một người có thể làm nhiều chuyện như vậy ư?”

“Nếu chỉ đồng thời phát động mười hoặc hai mươi cái thì không thành vấn đề. Cơ thể cô cũng sắp sửa đạt giới hạn rồi, cô có sao không?”

“Vâ… vâng! Chỉ chừng này thì so với lúc sau khi huấn luyện… Ủa… sao mình không còn sức…”

Phản ứng xảy ra trong cơ thể sẽ phát sinh sự khác biệt giữa việc tự mình tiêu hao và bị bên ngoài đoạt đi. Bởi vì trong trường hợp sau, cơ thể sẽ phản ứng rất mạnh khi có công kích từ bên ngoài. Dù khá thuận lợi, nhưng quả nhiên chỉ một người thì cũng có giới hạn.

“Chừng này thì đã đạt giới hạn rồi. Nếu có thể xử trí ở mức độ này thì chắc sẽ suýt soát câu đủ thời gian để đưa bà ấy đến Garne và tiến hành trị liệu hoàn chỉnh.”

“Ch… chờ chút đã! Tôi vẫn còn chịu được! Nếu có thêm chút khả năng cứu được cô ấy thì xin anh hãy tiếp tục đi!”

“Tôi đã hút nhiều đến mức người bình thường có thể chết vì suy nhược. Con người có sự khác biệt giữa các cá thể, nếu tiếp tục nữa thì tính mạng của cô sẽ gặp nguy hiểm.”

“Không sao đâu! Tôi sẽ cố gắng chịu đựng!”

“Không, cố gắng hay không cũng không thể___”

“Tôi sẽ cố gắng! Chịu đựng!”

“…Được rồi.”

Tôi đã từng nhìn thấy nhiều con người sở hữu tinh thần quyết tử. Và quyết tâm của thánh hiệp sĩ này cũng không hề thua kém bọn họ. Thế thì tôi không cần phải do dự. Tôi tiếp tục trị liệu để mẹ có thể bình an vô sự đến Garne.

“A… Gru…”

“Cơ thể đã bắt đầu co giật nhằm báo hiệu nguy hiểm. Cô hãy nghiến răng đi. Nhắm chặt mắt lại cũng tốt hơn.”

“Kh… không sao… Thay vì nhắm mắt… nhìn người mình muốn cứu… sẽ giúp tôi… có thể cố gắng!”

Melia nghiêng đầu nhìn vào mẹ. Khi đến mức độ này thì cơ thể đã bắt đầu lý giải cái chết. Nếu bị nuốt chửng bởi cảm giác ấy và mất đi ý thức thì cô ấy sẽ lập tức bị suy nhược mà chết đi. Tôi hướng tầm nhìn sang phía mắt Melia mà tiếp tục trị liệu. Tôi dùng ma pháp làm ấm cơ thể cô ấy nhằm phân tán khí lạnh và nhẹ kích thích cảm giác đau để cô ấy không mất ý thức.

“Tuy hơi đau một chút, nhưng nó sẽ giúp cô tỉnh. Hãy tập trung vào nó.”

“Vâ… vâng… Xin hãy… làm mạnh… hơn…”

“…Tôi hiểu rồi.”

“___Híc!?”

Cơ thể Melia bật nảy vì cơn đau. Bộ phận cảm thụ cơn đau thường được bảo vệ bởi da và thịt. Nếu kích thích trực tiếp vào đó thì chuyện đau đơn là điều hiển nhiên. Cơn đau mà Melia đang nếm trải còn vượt xa tra tấn thông thường. Dù vậy, cô ấy vẫn cắn chặt răng mà chịu đựng. Cơ thể đáng lẽ đang cảm nhận cơn lạnh lại bắt đầu đổ nhiều mồ hôi, cơ thể liên tục co giật một cách thiếu tự nhiên. Dù vậy, quyết tâm chứa trong mắt cô ấy vẫn không hề lung lay.

“…Đã đủ rồi.”

Nhờ Melia nên ma lực Ác ma đang xâm thực cơ thể mẹ đã bị hút đi gần hết. Ở quanh mắt đã được bố trí ma pháp Phong Ấn nhằm kiềm chế sức mạnh nên nó sẽ không xâm thực thêm nữa. Ma lực còn lại trong cơ thể cũng đến gần trạng thái khoẻ mạnh, thế này thì có thể xem như mẹ đã không còn nguy hiểm đến tính mạng.

“Đã… đã xong rồi… sao?”

“Ừ. Mạng sống của bà ấy đã không còn nguy hiểm nữa. Giờ thì chúng tôi sẽ có thể tránh những cuộc trị liệu nguy hiểm và chọn biện pháp an toàn.”

“Thật… tốt… quá.”

Tình huống của Melia hiện còn nguy hiểm hơn cả mẹ. Song, với tình trạng này thì có lẽ cô ấy sẽ chỉ rơi vào trạng thái hôn mê khoảng vài ngày. Tuy nhiên, vì để đề phòng, tôi sẽ nhờ những người khác tại địa điểm di tản chia sẻ ma lực cho cô ấy.

“Cảm ơn cô, Melia. Tôi cảm thấy cô chính là một hiệp sĩ tuyệt vời khi có thể làm đến thế chỉ vì một người dân.”

“Xin cảm… ơn anh… Nhưng mà… không chỉ… như thế… Người này… chính là mẹ… của anh nhỉ…?”

“…Ừ, đúng vậy.”

“Anh đã… đặt mẹ… và người dân lên bàn cân… và định từ bỏ… cô ấy… Điều đó… rất tàn nhẫn… Một người đang chiến đấu… vì chúng tôi… thì làm sao lại… phải chịu ký ức… tàn khốc như thế chứ…”

Lý do Melia bướng bỉnh muốn tiếp tục chịu đau là vì tôi đã nói ra chuyện của mẹ ư? Cô ấy chứng kiến một người ngoài đang chiến đấu vì đất nước của mình, và người ấy đang muốn cứu một sinh mạng, vì thế nên mới không thể vứt bỏ mà một mình giơ tay. Hơn nữa, khi biết rằng đây chính là mẹ ruột của người ấy, Melia mới chấp nhận chịu đựng sự thống khổ vượt qua cả tra tấn.

“Tôi xin cảm tạ trước tấm lòng của cô. Kế tiếp, tôi sẽ đưa hai người đến nơi an toàn. Tuy có lẽ cô sẽ không thể tỉnh dậy trong vài ngày, nhưng tôi sẽ tìm người trông nom cẩn thận nên cô hãy an tâm nghỉ ngơi.”

“Vâng… Đúng rồi… tên của anh…”

“À, tôi vẫn chưa xưng tên nhỉ. Tên của tôi là Ekdoic, Ekdoic Salf.”

“Tôi tên là… Melia… Melia Penthes…”

=======================================

Các bạn có cảm thấy quen thuộc với cái tên này không?