Tôi đến chỗ của Randosle, người đứng đầu thương hội Holsteal. Khí hậu ở Trine nóng hơn so với các quốc gia khác, nhưng bên trong thương quán này thì lại khá mát mẻ.
“Ôi chao, là Lytial-sama sao.”
“Randosle đấy à. Người đứng đầu thương hội như ông cũng đâu cần phải ra mặt đón tiếp như vậy.”
“Tuy bận rộn, nhưng tôi vẫn có ơn được Lytial-sama giúp đỡ hồi còn trẻ mà.”
Randosle là một trong những thương nhân tôi từng ưu ái hồi còn làm mạo hiểm giả. Vì có thể phân biệt người có tài năng nên tôi chỉ định bán một chút nhân tình, nhưng việc được trợ giúp một căn cứ như thế này lại khiến tôi cảm nhận được sự trọng yếu của nhân quả.
“Có gì khác lạ không?”
“Quân Trine vừa mới tiến hành thị sát nơi này. Tôi nghĩ rằng vì có nhiều giao dịch với Leytis nên chúng tôi bị điều tra về quan hệ với bên đó.”
Trong hoạt động của chúng tôi, tổ chức thích hợp nhất để lợi dụng mà không cho họ biết đến mọi chuyện chính là đảng phái tôn thờ tự nhiên, Leytis. Tuy sức ảnh hưởng của nó kém xa Yugura giáo, nhưng nó lại vô cùng có ích để tìm kiếm những người không hợp với lời dạy của Yugura giáo.
Mối liên hệ giữa chúng tôi và Leytis đã bị bại lộ trong lần ở Quama, thánh địa tại Trine của Leytis đã bị quân đội điều tra triệt để. Tuy nhiên, thánh địa vốn chỉ là căn cứ hoạt động của tôn giáo, họ không thể nào tìm ra chứng cứ liên quan đến chúng tôi.
“Chỉ như thế thì chắc không sao rồi. Các ông cũng chỉ là người hợp tác không hề biết đến sự tình. Hãy cứ thành thật đáp ứng điều tra từ Trine.”
“Tôi hiểu ngài muốn giảm thiểu số người biết chuyện vì không muốn làm phiền, nhưng ngài có thể trông cậy nhiều hơn vào tôi mà.”
“Chỉ cần ông có thể hợp tác mà không biết gì đã là đủ rồi. Nhân mạch như thế là điều vô cùng quý trọng. Solide có khoẻ không?”
Khi nhắc đến tên Solide thì trạng thái Randosle có đôi chút thay đổi. Trong phạm vi hoạt động tại Trine, chúng tôi đã giao vị trí phụ trách cho Solide. Nhìn phản ứng này thì có lẽ hai bên không có mối quan hệ thân thiết cho lắm.
“Khoẻ thì cậu ta đúng là khoẻ thật… nhưng về cơ bản thì cậu ta chẳng hành động gì cả nên tôi cũng không biết phải báo cáo tình huống gần đây như thế nào.”
“Hẳn rồi. Dù sao thì tôi sẽ nói chuyện với cậu ta, ông cứ tự nhiên như mọi khi đi.”
Solide đang ở tại căn phòng chiêu đãi khách nhân phía trong cùng thương quán. Trong lúc tôi tiến đến thì bầu không khí ngọt ngào dần bao phủ xung quanh.
“Mùi hương khói sao? Chỉ một chút thì không xấu… nhưng cả nhà thổ cũng không đốt nhiều đến mức này.”
Ngay khi mở cửa căn phòng, mùi hương nồng hơn một bậc liền ập đến khiến mũi tôi bị tê dại. Bên trong phòng tràn ngập khói hương, và tôi tìm thấy Solide đang ngồi dựa lưng trên chiếc ghế được đặt tại trung tâm.
“___ Lytial sao. Có chuyện gì đấy? Lâu lắm rồi ông mới lại ló mặt nhỉ.”
Solide mặc trang phục rộng thùng thình không phù hợp với vóc dáng bản thân, sau mái tóc dài cứ như chưa được cắt hơn 10 năm là đôi mắt lờ đờ đang nhìn chằm chằm tôi. Khi ở trong mùi hương này thời gian dài thì rất nhiều cơ quan sẽ bị tê liệt. Thậm chí tôi cảm thấy cậu ta còn chẳng thể suy nghĩ rõ ràng cơ.
“Tôi nghĩ đôi lúc mình cũng phải lộ mặt ấy mà.”
“Trông không giống thế chút nào… À, đã xảy ra chuyện ư?”
“Thật tốt khi cậu vẫn nhạy bén như mọi khi. Ừ thì trước tiên tôi phải kể lại mọi chuyện đã.”
Tôi kể mọi chuyện từ trước đến giờ cho Solide. Cậu ta chỉ nhắm mắt và tiếp tục nghe trong tư thế như đang ngủ say.
“Lytial, ông đã cất công đi từ Serend tới đây. Vậy có nghĩa kẻ thuộc hành tinh Yugura đó cũng sẽ làm được phải không?”
“Tuy hắn vẫn còn trẻ, nhưng cậu cứ xem như là đang đối đầu với tôi đi. Dù vậy, nếu tôi và cậu hợp tác thì____”
“Tôi sẽ làm một mình. Ông chỉ cần cung cấp thông tin tối thiểu là được.”
Quả nhiên là vậy. Solide hoàn toàn không có tính hợp tác. Đây không phải vì cậu ta tự ngạo, mà chỉ đơn giản là cậu ta rất ghét hợp tác với người khác. Tuy không kháng cự trước việc sai sử kẻ dưới, nhưng cậu ta hầu như sẽ không bao giờ bắt tay với người cùng cấp bậc. Tôi lấy ra cuộn giấy da cừu đã chuẩn bị trước.
“Tôi cũng nghĩ cậu sẽ nói như vậy nên đã chuẩn bị sẵn thông tin cần thiết trong này rồi.”
“Ừm ừm, Lytial đúng là hiểu chuyện mà. Tên nào tên nấy cũng om sòm gì mà hợp tác sẽ hiệu quả hơn rồi ý thức với đồng đội gì đấy. Điều quan trọng là có thể hành động một cách sung sướng hay không, và làm thế nào để khiến mọi chuyện vận hành một cách vui vẻ.”
“Nhưng tôi cũng là người được Nekthaal giao trách nhiệm bảo hộ bên này. Tôi sẽ lưu lại đây một thời gian, nếu cảm thấy cậu không thể chịu được thì tôi sẽ can thiệp. Mong cậu có thể chịu đựng điều đó.”
“Tôi không được tin tưởng nhỉ.”
“Đây là cái giá phải trả cho việc cậu chưa từng làm chuyện để người khác tin tưởng. Dù vậy, xin cậu hãy nhớ trong đầu một điều rằng cậu có thể tự do hành động là vì có người đánh giá cao năng lực của cậu.”
Ngoài mặt thì tôi sẽ giao toàn bộ cho Solide, còn bản thân thì hoàn toàn lui về sau và chuẩn bị cho hành động của kẻ thuộc hành tinh Yugura. Nếu Solide bị hạ thì cũng không ngại gì. Trong lúc đó, tôi chỉ cần bình tĩnh xúc tiến những gì đã chuẩn bị nhằm nắm giữ chiến thắng là được.
“Nếu không thể hiện sức mạnh vào lúc cần thiết thì giá trị sẽ giảm xuống. Tuy nhiên, việc nhận ra thời điểm ấy phải đến từ chính người nắm giữ năng lực. Mấy chuyện phối hợp vào thời điểm người khác mong muốn thì tôi xin kiếu. Cơ mà nếu cái tên thuộc hành tinh Yugura? thật sự nguy hại như lời Lytial nói thì… tận hưởng cũng không tệ lắm.”
Solide không hề tỏ ra hứng thú với thứ mình không cảm thấy thú vị, cho dù đó là mục đích của Nekthaal đi nữa. Tuy nhiên, một khi đã quyết định thì khả năng hành động của cậu ta lại không như người thường.
“Yêu cầu của tôi chỉ có một. Randosle là nhân tài quý trọng không tiếc hợp tác dù chẳng biết chuyện gì. Cậu hãy cật lực tránh làm phiền tới ông ấy.”
“Cật lực chứ gì. Rồi rồi.”
Tuy không thể kỳ vọng vào tác dụng của lời nhắc nhở này, nhưng có lẽ nó cũng có thể hạn chế ít nhiều hành động của người đàn ông này. Song, trong trường hợp xấu nhất, tôi cũng cần phải chuẩn bị biện pháp để giúp Randosle chạy trốn sang Serend.
-------------------------------------------------------------------
[Tôi] kiểm tra hàng hoá được chuẩn bị. Cái nào cũng là hàng hiếm khó tìm tại các khu chợ. Thương đúng là làm việc rất tốt.
“Thế này có được không?”
“Vô cùng tốt. Thế này thì chúng ta sẽ chẳng có mấy đối tượng cạnh tranh, hơn nữa còn dễ được Holsteal để mắt đến.”
“Dĩ nhiên rồi. Không có mấy kẻ hiếu kỳ đi thu thập khoáng thạch hay thực vật tại Ma Giới đâu.”
Thương phẩm mà chúng [tôi] buôn bán chính là sản vật từ Ma Giới. Đối với Trine, vật đến từ Quama bên cạnh không phải đồ hiếm. Song, vật từ Ma Giới tiếp giáp Quama lại không thể dễ dàng đạt được. Bởi vì những người đặt chân đến Ma Giới thường là phe vũ lực như mạo hiểm giả, hiệp sĩ hay giáo sĩ mà thôi.
“Nhưng huynh đệ này, nếu bán vật phẩm từ Ma Giới thì chẳng phải sẽ nổi bật quá ư? Hơn nữa cũng sẽ dễ bị Lytial nhận ra nữa…”
“Đó là trong trường hợp chỉ có chúng ta bán. Trên giấy tờ, toàn bộ thương phẩm này đều là do Jestaff thu thập, và chúng được nhập sang đây thông qua Quama. Hiện tại cũng đang là lúc mấy sản phẩm kiểu này được bày bán tại khu chợ Quama. Những thương nhân có năng lực khá sẽ lập tức chớp lấy cơ hội kinh doanh này.”
Và sau một khoảng thời gian nữa, vật phẩm từ Ma Giới cũng sẽ được chuyển tới quốc gia láng giềng Trine. Nhưng thực tế thì mấy vật phẩm này là do ma vật thuộc hạ của Thương thu nhặt. Việc nắm quyền điều khiển số lượng và giá cả đều thuộc về bên này.
“Đúng là chỉ có Jestaff-dono nắm giữ quyền khai phá Ma Giới Quama. Khá là khó để kẻ khác vượt qua trong chuyện này, vốn lưu động của Jestaff-dono cũng sẽ đồng thời được gia tăng nữa.”
“Là vậy đấy. Cho dù muốn lén lút thu thập thì bọn họ cũng buộc phải thuê mạo hiểm giả rồi chuẩn bị kết giới nhằm bảo vệ thợ mỏ các thứ nữa.”
Nhờ Thương đáp ứng hoà giải với Quama nên Ma Giới Quama đang trở thành vùng đất an toàn hơn so với những nơi khác. Tuy nhiên, chuyện tồn tại ma vật vẫn không thay đổi, và ma lực của Ma Giới đối với con người lại là độc tố. Muốn chuẩn bị con đường cung ứng an toàn thì sẽ tiêu tốn chi phí không hề nhỏ. Ngược lại, bên này chỉ cần Thương ra lệnh cho ma vật là xong.
“Vậy chúng ta sẽ đóng vai thương nhân thuận lợi đạt được thương phẩm từ Jestaff đang khai phá Ma Giới Quama nhỉ.”
“Mục đích chính là có thể bán giá rẻ hơn so với thị trường. Nếu có thời gian thì [tôi] còn muốn nhập cả sản phẩm từ Ma Giới Methys nữa… nhưng mấy chuyện này vẫn cần phải thương thảo với Giáo Hoàng Eupalo. Chuyện đó cứ để lần tới đi.”
Về Ma Giới Garne thì chỉ cần được Kim đồng ý là chúng [tôi] sẽ có thể tự do hành động, nhưng bên này lại không thể hạn chế hành động của ma vật tại Ma Giới Garne. Nếu không thể tìm ra vật phẩm đủ quý hiếm thì sẽ chẳng lấy lãi được.
“Nhưng Thượng Thư-sama này, khoáng thạch thì không nói, nhưng tác dụng của mấy cái như thảo dược thì chẳng phải vẫn chưa được nhiều người biết đến sao?”
“À, đúng là cũng chỉ có mấy kẻ thích sưu tầm mới thu thập những thứ do mạo hiểm giả tiện đường nhặt về trong lúc thảo trừ ma vật. Mấy thứ này cần phải kiểm định và thí nghiệm thêm nữa.”
“Thế thì nghe có vẻ sẽ tốn không ít thời gian đó…”
“[Tôi] đã nhờ Nora kiểm tra trước một số bên Turize, phần còn lại thì [tôi] đã đưa ra yêu cầu rồi.”
“Yêu cầu?”
“Là sư phụ của Nora, Đại Hiền Giả Balastos. Có vẻ cô ta đang sống tại khu rừng nằm gần biên giới Quama và Trine. [Tôi] dự định đến gặp đối phương để thương lượng.”
Tạm thời thì [tôi] cũng đã gửi thư trước, mặc dù đã nhận phản hồi như mong muốn, nhưng quả nhiên mấy chuyện này vẫn cần phải bàn chuyện trực tiếp. Dù sao thì bên này đã được Nora giúp đỡ rất nhiều nên xem như là để cảm ơn vậy.
“Đại Hiền Giả Balastos sao. Nghe bảo đó là người rất thông thạo về nghiên cứu ma pháp…”
“Ai muốn đi theo cũng được, nhưng nhớ rằng mục đích cuối cùng chỉ là giám định thương phẩm từ Ma Giới thôi.”
Những thứ đang xuất hiện ở các khu chợ lúc này đều là vật phẩm đơn giản trong đám do Nora nghiên cứu trước đó. Nếu có thể tìm ra vật phẩm có lãi khác thì có lẽ khu chợ sẽ phát triển hơn nữa.
“Tôi cũng có chút hứng thú… nhưng Ma Tộc đi theo có ổn không?”
“Nếu trông sẽ bị giải phẫu thì anh cứ chạy đi là được.”
“Giải phẫu…”
[Tôi] đã nghe Nora kể kha khá chuyện về Balastos. Quả nhiên là đầu óc của mấy nhân vật kiệt xuất thường hay bị hỏng hóc lắm. Thỉnh thoảng trong mấy lá thư phản hồi báo cáo của Nora cũng có mấy câu như “Hãy gửi mấy ma vật qua đây đi, ta muốn thí nghiệm vài thứ.” Nếu Ma Tộc xuất hiện thì hẳn cô ta sẽ vui mừng mà chọc ngoáy thôi.
“Nói vậy thì Ma Vương như tôi cũng hơi e ngại đấy. Ekdoic, anh muốn làm gì cũng được đó?”
“Vậy sao. Dù gì thì tôi cũng cần phải bảo hộ huynh đệ, bản thân sẽ cùng đi theo vậy.”
“Nếu là hộ vệ thì vẫn có tôi hay Harkdoc-dono mà.”
“Đúng rồi, tôi cũng muốn đi theo nữa! Cái cụm Đại Hiền Giả nghe ngầu lắm luôn! Tôi cũng muốn gặp mặt đối phương một lần cơ!”
“Không phải là tôi không tin tưởng hai người, nhưng nếu phải di chuyển cự ly xa thì có tôi vẫn tốt hơn.”
Nhân tiện, Harkdoc hiện đang tị nạn tại căn phòng bên cạnh. Vì Thương và Harkdoc thường không thể ở chung phòng nên trong trường hợp một bên đi vào phòng trước thì người còn lại phải đi sang phòng bên cạnh. Tuy Harkdoc bảo rằng cứ để bản thân luôn sang phòng khác, nhưng Thương lại đưa ra đề nghị này. Sự quan tâm ấy đã khiến Harkdoc cảm động rơi nước mắt, mà kệ đi.
“Nếu Harkdoc đi thì tôi sẽ ở nhà vậy… Nói kiểu này nghe có hơi kỳ cục nhỉ.”
“Không cần để ý đâu. Cả tôi cũng hiểu đây là do được quan tâm mà.”
“Nói chuyện qua cánh cửa nhìn cứ ảo ảo thế nào.”
Trong lúc đang lẩm bẩm như vậy thì Melia rụt rè đưa tay lên.
“À… à này, anh huynh đệ. Tôi có thể cùng đồng hành không?”
“Được mà. Cho dù tăng thêm vài người mà có Ekdoic và Kutou thì cũng không khó di chuyển đâu.”
“Cảm ơn anh!”
“… Quả nhiên là tôi… Thôi không có gì.”
Thực ra nếu di chuyển riêng biệt với Harkdoc thì Thương cũng có thể đi cùng đấy. Chỉ là rủ rê quá cũng không ổn lắm nên [tôi] sẽ không mở miệng. Và vì vậy, thành viên cùng đồng hành đến khu rừng Balastos sinh sống sẽ là Ekdoic, Harkdoc, Lacra và Melia.
Di chuyển bằng ngựa thì sẽ tốn không ít thời gian, nhưng nếu dùng Ekdoic và Kutou di chuyển trên trời thì khoảng thời gian ấy sẽ bị rút ngắn rất nhiều. Ekdoic thì mang theo Melia và Harkdoc, Kutou thì chở [tôi] và Lacra. Sau khi đến nơi thì cả bọn đặt chân xuống khu rừng.
“Hình như bản thân khu rừng đang sử dụng ma pháp đặc thù. Nếu không di chuyển theo trình tự thì sẽ không thể tìm đến nơi ở của Balastos nên chúng ta phải đi bộ từ lúc này. Mọi người cẩn thận đừng để lạc nhau.”
Sương mù ngập tràn khu rừng, chỉ cần cách nhau một chút là sẽ lập tức lạc mất. Do Ekdoic quấn xích quanh tay cả bọn nên không thành vấn đề, nhưng nếu [tôi] đến một mình thì chắc chắn bị lạc rồi.
“Có vẻ như nơi này được sử dụng ma pháp gây nhiễu loạn cảm giác về phương hướng. Thứ này đáng để tham khảo đấy.”
“Tiếp theo là… cái cây kia rồi.”
Muốn tiến bước trong khu rừng của Balastos thì cần phải tuân theo ám hiệu được khắc trên thân cây. Dường như ám hiệu sẽ thay đổi định kỳ, và phương pháp giải mã cũng liên tục thay đổi theo đơn vị nửa năm đến một năm. Các đệ tử của Balastos đều học chu kỳ thay đổi ám hiệu nên có thể không gặp vấn đề. Song, những vị khách được mời thì sẽ học trình tự một lần duy nhất trong bức thư nhận được từ trước.
“Anh huynh đệ, trong trường hợp bức thư bị trộm đi thì chẳng phải tặc nhân sẽ có thể xâm nhập hay sao?”
“Bản thân bức thư đúng là vật bình thường. Chỉ là dường như trên đường vẫn đang có giám thị, nếu như đối phương là tặc nhân thì ám hiệu sẽ thay đổi giữa chừng. Tức là những kẻ không mời sẽ bị lạc lối.”
“Đ… đáng sợ thật nhỉ…”
“Chuyện đó hình như là thật đó người anh em. Từ nãy đến giờ có thứ giống như ma pháp Truy Tìm quét qua mấy lần đó?”
Nói sao nhỉ, tuy khá là bảo mật, nhưng trông có vẻ thỉnh thoảng sẽ xuất hiện tai nạn. Chẳng hạn như Harkdoc đọc sai bức thư rồi gặp nạn cũng không lạ.
Sau khi bước đi khoảng hai tiếng, vào lúc [tôi] còn định nghỉ một lát thì chợt nhận ra màn sương xung quanh trở nên thoáng đãng. Và phía trong cùng khu rừng hiện lên một dinh thự.
“Có vẻ chúng ta đã đến nơi rồi.”
“Rốt cuộc chúng ta sẽ có thể gặp được Đại Hiền Giả rồi nhỉ, Thượng Thư-sama!”
“… Nhưng trước đó… Đây là trò nghịch ngợm gì đây?”
“Nghịch ngợm? Có chuyện gì sao?”
Lacra ở trước mặt nghiêng đầu thắc mắc. Mấy người khác có vẻ không nhận ra, nhưng cái này rõ ràng rất lạ.
“Do Harkdoc không cảm nhận được địch ý nên [tôi] mới nghĩ đây chắc là trò gì đấy của Balastos. Cô là ai? Làm ơn trả lại Lacra hàng thật dùm.”
Bọn Ekdoic phản ứng với lời của [tôi] và bao vây nhân vật mang bộ dạng của Lacra. Người đó không lộ vẻ bối rối mà chỉ vui vẻ mỉm cười.
“Đ… đây là chuyện gì vậy người anh em!? Lacra không phải Lacra là sao…”
“Cả Harkdoc cũng không nhận ra thì có nghĩa cả ma lực cũng được bắt chước một cách hoàn hảo sao. Tuyệt thật đấy.”
“___ Tại sao cậu lại nhận ra nhỉ?”
“Tuy hình dạng tương đồng, nhưng cách đi đứng và hô hấp lại khác nhau. Ngoài ra, cảm giác về khoảng cách đối với [tôi] lại có chút sai lệch. Cô tạo cảm giác cứ như đang đánh giá bình phẩm vậy.”
“… Cách phán đoán có hơi khiến tôi sợ đó. Bản thân đã thuận lợi hoán đổi cả chuyện sợi xích mà còn bị lộ bằng cách như vậy thì đành chịu.”
Khi nhân vật mang hình dạng của Lacra búng tay thì bộ dạng lập tức thay đổi. Đó là một người phụ nữ mang dáng vẻ hệt như pháp sư trong mấy thế giới kỳ ảo. Cơ mà [tôi] lại cảm thấy kích cỡ trang phục có hơi nhỏ.
“… Không lẽ cô là Balastos ư?”
“Đúng đấy, tôi là Đại Hiền Giả Balastos. Đệ tử đáng yêu của tôi đã được cậu chăm sóc rất nhiều nhỉ, anh chàng thuộc hành tinh Yugura?”