“Trông anh không phải đang muốn từ bỏ trận đấu này đâu nhỉ? Được thôi, nếu anh đã đặt cược toàn bộ vào trận đấu này thì tôi cũng không có gì để nói.”
Tử Ma Vương cầm lên quân cờ được quyết định cho cuộc chiến. Thoạt nhìn thì có vẻ quân cờ nào cũng giống nhau, nhưng tôi có thể thấy vài chỗ màu đen trên các bộ phận của từng quân cờ.
Hiện tại, màu sắc trên chiếc sừng của quân cờ cô ấy cầm trong tay đang biến đổi.
Và rồi Tử Ma Vương ném quân cờ đó ra quảng trường.
“Phafilmzecsho, tới lượt của ngươi đấy?”
Tại quảng trường bỗng xuất hiện một chiếc bóng.
Và nó cầm lấy quân cờ được ném đến, hiện ra một Đại Ác Ma mặc trên mình bộ vest đuôi tôm.
“Tiêu Giác – Phafilmzecsho, đã có mặt.”
Mặc dù cũng mang hình thái con người, nhưng điểm đáng chú ý nhất chính là cặp sừng mọc trên đầu giống như sừng của mấy con dê núi khổng lồ.
Song, kích thước của nó to lại như một cánh tay, đen đúa và đầy hung tợn.
“Tôi sẽ nói trước một điều để anh có thể biết rõ khi muốn đầu hàng. Trong trận đấu lần này, tôi đã giải trừ toàn bộ hạn chế của [Mặt nạ quân cờ] cho tất cả Đại Ác Ma đó? Hơn nữa, tôi còn chỉnh sửa thêm cho Duvleori, cả vài kẻ khác cũng được hưởng một ít đấy?”
“Vậy sao? Cảm ơn cô.”
Tức là từ bây giờ, chúng tôi có khả năng phải chiến đấu với những kẻ sở hữu năng lực mạnh hơn các Đại Ác Ma trước kia.
Theo nội dung cô ấy nói thì một số còn được nâng cao tính năng. Cho dù vẫn kém hơn Sir Ragdo thì những người khác cũng sẽ phải khổ chiến với chúng.
Mix thì đang xắn tay áo lên, có vẻ như công tác chuẩn bị đã hoàn tất rồi.
“Mix, cô đã nghe thông tin về kẻ đó rồi nhỉ?”
“Dĩ nhiên, Ekdo-dono đã kể cho tôi rồi!”
“Trong trận đấu này, chúng ta không cần thiết phải toàn thắng. Đối phương sở hữu tổng cộng tám quân cờ, chỉ cần khiến cô ta tiêu hao năm cái thì quân của Tử Ma Vương sẽ xuất hiện trên bàn cờ. Đến lúc đó thì chúng ta sẽ có khả năng thắng lợi mà không cần chiến đấu.”
“Là vậy sao, thế người bằng hữu muốn tôi làm gì?”
“Tôi không bắt cô phải chiến thắng. Cho dù bại trận thì cũng hãy xoay sở để bản thân cô có thể tiếp tục phát huy sức mạnh của mình.”
Muốn đi đến thắng lợi thì cần phải có năm trận thắng, đấy chính là điều kiện tối thiểu.
Nghĩa là chúng tôi không phải không thể tránh mấy cuộc chiến với những Duvleori cùng cấp bậc với Sir Ragdo hay mấy Đại Ác Ma được điều chỉnh một ít kia.
Nếu chúng nằm trong phạm vi cường hoá của “Mặt nạ quân cờ” thì tôi vẫn có thể nhìn ra cơ hội chiến thắng.
“Ưm, tôi hiểu chuyện đó, nhưng đấy không phải lời nên nói với người chuẩn bị chiến đấu đâu.”
“Cô mà có mệnh hệ gì thì tôi không thể nhìn mặt Marito, với lại cả [tôi] cũng khó chịu lắm.”
“Tôi cũng thấy thấy vui với những lời ấy, chỉ là vẫn nên___”
Tôi dùng hai tay đập mạnh lên vai của Mix.
“Hãy chiến thắng vì tôi đi! Lên nào!”
“Đ… đã rõ!”
Mix đi về phía trung tâm quảng trường.
Tôi rời khỏi bàn và đến bên cạnh Ekdoic.
“Hình như Đại Ác Ma đó có thể bắn ra ma pháp Lôi Kích từ sừng với tốc độ rất nhanh nhỉ?”
“Ừ, hắn là một pháp sư sở hữu đòn đánh hệ lôi nhiều tầng và có thể biến khu vực xung quanh thành vùng đất khô cằn chỉ trong nháy mắt. Nhưng cái cách bố trí quân cờ lúc nãy là trò gì đấy?”
“Cứ nhìn là hiểu thôi.”
“Vậy sao.”
Về khoản dễ dàng chấp nhận thì đúng là Ekdoic thoải mái hơn nhiều so với Illias.
Trong lúc tôi nghĩ vậy thì Illias đang nhìn đăm đăm về phía này. Giờ mà lại gần thì có khi bị cô ấy cắn luôn ấy chứ.
“Đúng rồi, để tôi giao anh cái này.”
Và thứ Ekdoic đưa tôi chính là một chiếc mắt kính… Mắt kính?
“Cái gì đây?”
“Chính là cái thứ mà lần trước anh đã đẩy cho tôi tại cái sở nghiên cứu ma pháp đấy. Tôi đã hoàn thành lần điều chỉnh cuối cùng rồi.”
“À, là lần đó sao.”
Nó là một thứ giống như artifact mà chúng tôi đã phát triển trong một phần thuộc công tác nghiên cứu.
Về tên gọi thì chắc sẽ là “Mắt kính siêu nhân”. Đúng như cái tên, nếu mang mắt kính trong trạng thái đã được rót ma lực vào thì năng lực nhận thức chuyển động sẽ nhảy vọt.
Nhờ vào cường hoá ma lực nên năng lực nhận thức chuyển động của đám người Turize rất mạnh. Do đó, chúng tôi đã thử nghiệm nhiều lần để xem có thể tái hiện được năng lực ấy không.
Phương diện nguyên lý thì không vấn đề, nhưng về điều chỉnh chi tiết thì người không có kinh nghiệm chiến đấu như Nora hay Luco sẽ khó mà thực hiện. Vì vậy, chúng tôi đã đẩy sang người có sở trường về điều khiển ma lực như Ekdoic.
“Tôi thử được không?”
“Được.”
Ekdoic vung sợi xích có độ dài bằng cánh tay như vẽ thành vòng tròn.
Sau khi xác nhận mắt mình không thể theo kịch chuyển động của sợi xích, tôi nhắm mắt lại, đeo kính lên rồi mở mắt.
Ngay lúc này, tôi đã có thể nhìn rõ chuyển động của sợi xích. Càng tập trung thì tôi càng có cảm giác chuyển động của sợi xích dần chậm lại, mãi đến khi tôi có thể nhìn thấy hình dạng của sợi xích một cách rõ ràng.
Giờ thì tôi có thể nắm___ A, không được rồi. Chỉ có thị lực là được gia tốc, chứ cơ thể hầu như chẳng chuyển động được.
Ngay cả miệng cũng không thể cử động như bình thường. Sau khi nhắm mắt thì chuyển động của cơ thể trở lại như ban đầu, tôi cứ giữ thế và tháo kính ra.
“Tuyệt thì tuyệt đấy, nhưng chẳng thể sử dụng trong thực chiến được.”
“Hẳn rồi.”
“Nhưng ít ra thì kể cả người thường cũng có thể nhìn rõ trận chiến của mấy anh đấy.”
Đến cấp độ này thì tôi chẳng thể nhìn ra có chuyện gì đang diễn ra, như thế thì việc ra hiệu đầu hàng cũng sẽ bị chậm trễ.
___Nhưng tôi cũng không muốn xảy ra chuyện mà mình phải cảm tạ rằng chiếc kính này được hoàn thành kịp thời.
“Cả hai bên vào vị trí.”
Ở chính giữa hai người đang đứng đối diện cách nhau 10m là Duvleori, kẻ sẽ ra hiệu bắt đầu.
Hai tay của Mix đang cầm dao, đối diện là Phafilmzecsho thì chỉ đút hai tay vào túi.
Mặc dù trông như đang dửng dưng, nhưng nếu chỉ bắn sét từ chiếc sừng trên đầu thì đúng là không cần tay thật.
Tôi một lần nữa đeo lên Mắt kính siêu nhân. Trước khi bắt đầu thì tôi cố phân tán tinh thần, đến khi nào họ bắt đầu hành động thì mới tập trung trở lại.
“Trận đấu___bắt đầu!”
Ngay sau hiệu lệnh bắt đầu, Mix lập tức ném một con dao, đồng thời lại vòng tay ra sau lấy ra một con dao khác.
Thanh đoản kiếm được ném ra lao thẳng đến đầu của Phafilmzecsho. Vào lúc tôi nhìn thấy chiếc sừng đen của Phafilmzecsho đột nhiên nhấp nháy thì con dao đã bị bật ra và rơi xuống.
Tôi đã tập trung khá nhiều mà hầu như chẳng nhìn thấy tia sét nào cả, đúng là cho dù có cường hoá thị lực thì cũng không thể nhìn thấy tốc độ ánh sáng được.
“Đòn tấn công quá chậm khiến ta muốn ngáp đây này.”
“Hừm, thế cái này thì sao nào!”
Lần này thì cô ấy ném ra hai con dao, thời điểm thì có một chút khác biệt.
Phafilmzecsho vẫn không thay đổi sắc mặt, tiếp tục dùng lôi kích đánh bật đi hai con dao.
Nhưng ngay lúc tôi nhận thức được điều đấy thì trong tầm mắt lại xuất hiện con dao thứ ba nhắm đến hắn.
Hẳn là cô ấy đã ném nó ra vào lúc con dao thứ nhất bị đánh bật đi.
Vi ánh sáng từ tia sét nên ai cũng bỏ sót khoảnh khắc ấy, thật là một kỹ thuật vô cùng công phu.
“Làm chuyện thừa thãi___!?”
Tôi nhìn thấy chiếc sừng loé lên một chốc, nhưng Phafilmzecsho lại lập tức đưa tay lên chặn lại đòn tấn công.
Con dao cắm vào cánh tay, một chút máu bị rỉ ra.
Phafilmzecsho bỏ cánh tay vừa phòng ngự xuống, tôi có thể nhìn thấy dáng vẻ giận dữ của hắn.
Tại sao hắn lại không sử dụng ma pháp Lôi Kích chứ?
“Ái chà, cuối cùng cũng biết phép tắc lấy tay ra rồi sao?”
“___Phong Ma Thạch ư?”
“Đúng như ngươi đã thấy.”
Phafilmzecsho lộ vẻ khó chịu, rút con dao dính máu tươi đang cắm trên cánh tay và ném đi.
Dường như do trên lưỡi dao có răng cưa nên một ít thịt cũng bị tước theo.
Tôi nhìn theo con dao, đúng là thay vì viên đá quý dùng làm trang sức thì nó đang được khảm Phong Ma Thạch.
Với kích cỡ đó thì hẳn là sẽ có khả năng xoá bỏ ma pháp trong phạm vi 2m.
Từng giọt máu tí tách rơi xuống từ cánh tay.
“Trông đau đấy nhỉ?”
“Trò trẻ con.”
“Thế thì để ta tăng thêm số lượng cho nhé!”
Hai tay Mix cầm lên ba con dao ở mỗi tay, tổng cộng là sáu cái và ném đi.
Rốt cuộc là cô mang mấy con dao vậy?
Phafilmzecsho một lần nữa định dùng lôi kích nhưng rồi lại chuyển sang né tránh, chắc là con dao đầu tiên đã gắn Phong Ma Thạch rồi.
Do được cường hoá bởi mặt nạ nên hắn có thể nhìn thấu hoàn toàn chuyển động của chúng và tránh đi.
Ngay sau khi né hết toàn bộ thì lại có thêm một con dao lao đến khá nhanh.
Đây là đòn tấn công nhắm vào khoản khắc khó mà hành động khi hắn đang trong tư thế vừa né tránh.
“Nhảm nhí.”
Dù không thể tránh né, nhưng Phafilmzecsho vẫn dùng một tay nắm lấy con dao vừa lao đến.
“Không đâu, có rất nhiều ma pháp trong đó đó.”
Và con dao hắn đang nắm bỗng phát nổ.
A, ám bộ Methys cũng từng dùng trò đấy.
Nếu đánh bật đi bằng lôi kích cũng được, nhưng sau ấn tượng từ con dao khảm Phong Ma Thạch thì lựa chọn dùng sét bắn hạ đã bị mất đi.
Két quả là hắn lỡ nắm lấy con dao không nên nắm.
“Ta đã bảo là trò trẻ con, chỉ với ma pháp thế này mà ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại ta sao?”
Phafilmzecsho xuất hiện từ trong làn khói mà không có vết thương nào. À đâu, do vụ nổ nên quần áo nửa trên đã bị thổi bay rồi.
Nhưng mà nó cũng đang dần hồi phục.
Có thể xem như “Mặt nạ quân cờ” có thể cường hoá mọi chỉ số, bao gồm cả sức bền cũng được gia tăng.
“Nhưng mà con dao đó đã cắm vào rồi nhỉ? Nếu trở lại hình thái Đại Ác Ma thì không phải ngươi cũng có thể ngăn cản mấy con dao của ta sao?”
“Ta ghét cái bộ dạng không thể phân biệt với Ác ma bình thường. Đã thế này thì ta vẫn muốn duy trì bộ dạng này hơn.”
“Ái chà chà, ta cũng thích cái bộ dạng này hơn đó.”
“Hơn nữa, phần lớn sức mạnh được ban cho cũng dồn cả vào đây rồi.”
Phafilmzecsho nhảy về phía sau, chiếc sừng đen toả ra ánh sáng chói mắt.
Tôi có thể nhìn thấy rõ ràng khu vực xung quanh hắn đang bị nhiễm điện bởi lượng điện khổng lồ.
Nếu thứ này mà được phóng ra___Trong khi tôi nghĩ vậy và nhìn sang Mix thì cô ấy vẫn bình tĩnh không tỏ vẻ gì.
“Nào, thiêu rụi đi.”
Từng đợt sấm sét lấp đầy tầm mắt được phóng ra từ hai chiếc sừng.
Thế nhưng những tia sét ấy tiêu tán trước khi chạm đến Mix.
“Không thể nào!?”
“Thật thất lễ, xung quanh ta đã được rải đầy Phong Ma Thạch với khoảng cách nhất định rồi. Thế nên là một ma pháp phạm vi rộng có thể bao phủ toàn bộ đường chạy đó sẽ không chạm đến ta đâu.”
Nghe cô ấy nói thì tôi mới nhận ra những mảnh vụn Phong Ma Thạch được rải trên mặt đất.
Vậy là cô ấy đã nhân vụ nổ lúc nãy để rải chúng ra sao? Lúc nào cô ấy cũng sẽ chuẩn bị gì đó nhỉ.
Ngay khoảnh khắc tôi nghĩ thế thì một con dao cắm xuống vai Phafilmzecsho.
Hình như cô ấy cũng đã ném một con dao lên cao cùng lúc hắn ta sử dụng đòn vừa rồi.
Vì bị ngộ nhận bởi những con dao được ném thẳng từ đầu đến giờ nên hắn đã lơ là cảnh giác đối với con dao rơi xuống từ trên đầu.
Nhược điểm của các Đại Ác Ma chính là do sở hữu cơ năng mạnh mẽ nên thường không cảm nhận được nguy hiểm.
Sự kiêu ngạo về việc mình trở thành cường giả đã tước đi khả năng tập trung đối với đòn tấn công của kẻ địch.
Hơn hết là chúng không có khuyết điểm trí mạng về kỹ năng đối đầu. Những kẻ luôn hành xử như một cường giả tuyệt đối sẽ không bao giờ chú tâm đến mấy trò tiểu xảo này.
“Ngươi…”
“Ngươi có thể đừng tức giận như vậy không? Với mạo hiểm giả thì việc đối phó ma pháp cũng là điều đương nhiên thôi mà?”
Ma pháp có giá trị rất lớn trong giới mạo hiểm giả, kẻ nắm giữ ma pháp cũng có rất nhiều.
Nhưng không hề có mạo hiểm giả nào chỉ chuyên về ma pháp, bởi vì vẫn còn sự tồn tại của Phong Ma Thạch.
Với ma vật thì họ có thể dùng ma pháp không cần câu nệ, chỉ là nếu vẫn tồn tại khả năng phải đối đầu với đồng nghiệp hay trộm cướp thì họ không thể tự tin quá mức được.
Vì thế, các mạo hiểm giả cũng đồng thời thông thạo trong việc đối phó những kẻ sử dụng ma pháp.
“Ngươi cho rằng chỉ như thế mà có thể đối phó ta sao!?”
“À đúng rồi, vì không muốn bị người bằng hữu hiểu lầm nên tôi phải bổ sung trước. Lúc nãy bảo thích là tôi đang nói với cơ thể bị cắm dao của hắn đó nha?”
Mix vừa nói vừa lùi về phía sau vài bước rồi phóng một con dao thẳng lên phía trên.
“Ngươi nói gì___”
Phafilmzecsho bỗng dưng phun máu.
Không biết từ khi nào mà toàn thân hắn ta đã có rất nhiều con dao cắm vào.
Mix tóm lấy con dao vừa phóng lên mà không có chuyện gì xảy ra.
“Cảm ơn ngươi đã giãn khoảng cách ra nhé, nhờ thế mà ta mới có thể sử dụng con dao đấy. Trong thứ đó tồn tại một ma pháp có thể tạo ra ma lực sở hữu tính chất đặc biệt, đó chính là khả năng hút những khoáng thạch cụ thể trong một phạm vi nhất định. Mũi nhọn trong phần lớn những con dao của ta đều sử dụng khoáng thạch đấy.”
Những con dao đang cắm trên người Phafilmzecsho đều là mấy cái mà cô ấy phóng ra từ đầu đến giờ.
Và cái cắm lên vai vào lúc cuối cùng đã tạo nên lực hút cực mạnh và khiến những con dao ấy một lần nữa lao đến.
Nó gần giống như nam châm, nhưng có lực hút mạnh hơn và phạm vi cũng có giới hạn.
Nếu chỉ là ma lực mang đặc tính của lực hút thì nó vẫn có tác dụng với những con dao khảm Phong Ma Thạch.
Mặc dù vào khoảnh khắc đâm tới thì ma pháp sẽ bị giải trừ và ma lực mất đi lực hút, nhưng tốc độ phát sinh do lực hút lại không biến mất.
Kết quả là toàn bộ các con dao đều cắm vào kẻ địch.
Có lẽ với năng lực cơ thể vốn có thì hắn sẽ né được, nhưng do ảnh hưởng từ con dao vừa cắm lên cơ thể nên ánh mắt của hắn liền hướng theo con dao được ném thẳng lên.
Khoảng cách hiện tại giữa Mix và hắn ta chắc hẳn là phạm vi tác dụng của chúng rồi, nghĩa là cô ấy còn lợi dụng cả khoảng cách mà hắn lùi về sau để bắn ra ma pháp Lôi Kích.
Thậm chí có thể việc hắn lùi về sau cũng đã nằm trong tính toán của cô ấy.
Trình độ tâm lý chiến của cô ấy cao đến mức dị thường. Đây chính là trí tuệ của người đã từng suýt tranh giành vương vị với hiền vương Marito sao.
“Đừng… khiến ta… nói nhiều! Chỉ vết thương này___ Khục… hặc… a… aaaa!?”
Phafilmzecsho đột nhiên hét toáng lên và bắt đầu gào rú đau đớn.
Toàn thân hắn đang run rẩy, đây không phải thương tổn đến từ con dao.
“Toàn bộ những lưỡi dao đều là hàng đặc chế mang tính chất riêng biệt đấy, cả con dao khảm Phong Ma Thạch cũng bôi các chất độc khác nhau nữa. Chất độc ban đầu có vẻ không tạo tác dụng gì, nhưng độc ở thanh thứ mấy đó đã có hiệu quả rồi nhỉ?”
Cô ấy nói vậy rồi dùng ma pháp lên con dao đang cầm trong tay. Lưỡi dao toả ra áng sáng trắng xoá.
Không Ác ma nào lại không biết nó tượng trưng cho cái gì. Đấy chính là ánh sáng của ma pháp Thanh Tẩy được dùng để chống Ác ma, thứ mà các giáo sĩ Methys vô cùng yêu thích.
“Đúng như ngươi đã thấy, đây chính là con dao mang ma lực Thanh Tẩy, nếu bị thứ này cắm vào thì cả ngươi cũng sẽ nhận phải tổn thương rất lớn nhỉ?”
“Grừ… hừ… hự…”
Phafilmzecsho cắn chặt răng đối mặt với Mix, hắn hẳn đã nhận ra độ nguy hiểm của con dao này.
Mix bắt đầu động tác ném, Phafilmzecsho cũng lộ ra cảnh giác cực độ.
Hắn không thể sử dụng ma pháp Lôi Kích vì đang bị con dao khảm Phong Ma Thạch cắm vào người.
Nếu vậy thì toàn lực tránh né___ Không được, một khi hành động đã bị phong ấn vì chất độc thì hắn sẽ không thể tuỳ ý di chuyển.
Tệ nhất thì hắn cũng có thể dùng cánh tay để phòng ngự là đủ.
Và Mix ném con dao đi. Cùng một lúc, phần đầu của Phafilmzecsho cũng bay về phía sau.
“____?”
Phafilmzecsho ngã ra mặt đất mà không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Và đến đây thì trận chiến kết thúc.
Trên đầu của hắn đang cắm sâu một con dao, thứ mà có lẽ Mix vừa ném ra.
“Lời nói cuối cùng, ngươi không có thời gian để ngáp với tốc độ con dao mà ta nghiêm túc ném ra đâu.”
Lấy bóng chày làm ví dụ thì những cú ném từ đầu đến giờ đều là kiểu bóng chậm để thay đổi quỹ đạo, cuối cùng lại là một cú ném thẳng với tốc độ tối đa.
Dù đã tập trung nhìn nhưng tôi chẳng hề nhìn thấy bất cứ cái gì cả.
Tiêu Giác: Chiếc sừng thiêu đốt