“Giờ thì tôi sẽ đi chỉ điểm cho họ một chút.”
Bỏ lại Tử Ma Vương đang á khẩu sau khi nhìn thứ tự quân cờ, tôi đi về phía đồng bọn và gọi Lacra cùng Ulffe ra.
Lacra thì bình thường, còn Ulffe lại đang hăng hái bừng bừng.
Nhưng về trận đấu này thì có vài điểm tôi khá lo lắng, đặc biệt là Ulffe.
Tôi biết chuyện em ấy đã trở nên mạnh hơn sau khi được Gradna rèn giũa, nhưng về trình độ thì tôi không biết rõ lắm.
Xét theo một mặt nào đó thì em ấy còn bí ẩn hơn cả kẻ địch nữa.
Trước kia thì Ulffe phải khổ chiến với ám bộ Methys, trong lần chiến đấu với Parshro thì phải dựa vào kế sách để tung đòn trí mạng.
Còn đối thủ hiện tại thì sao? “Chân phải” còn có thể xem như tương đương với Parshro.
Nhưng “tai” thì chắc chắn sẽ cùng cấp bậc với Ramuzgresca.
Chỉ xét về sức phòng ngự thuần tuý thì hẳn hắn còn mạnh cả Ekdoic, tôi thật không muốn để em ấy miễn cưỡng.
“Ulffe, Lacra, tạm thời thì tôi sẽ nói kế hoạch, hay đúng hơn là mục tiêu cho hai người. Trước hết thì hãy ưu tiên việc hoàn thành mục tiêu.”
“Vâng ạ!”
“Sau khi hoàn thành thì việc còn lại sẽ tuỳ thuộc vào hai người. Nếu cảm thấy khó nhằn thì hãy ra hiệu, đằng này sẽ lập tức đầu hàng.”
“Không sao cả, Ulffe sẽ chiến thắng!”
“Anh đánh giá cao tinh thần đó, nhưng anh không muốn phải chờ đến khi em hấp hối thì mới đầu hàng đâu.”
“À này, Thượng Thư-sama? Không lẽ anh không có gì để nói với tôi sao?”
“Không có, xét về thực lực và tính cách thì tôi tin tưởng cô nhất trong chuyện không miễn cưỡng. Nhờ cô thực hiện mục tiêu và trông chừng Ulffe nhé.”
“Sao tôi lại có cảm giác vừa vui vừa buồn thế này nhỉ.”
Tôi giải thích mục tiêu và hành động đầu tiên nên thực hiện. Sau khi đồng ý, hai người đi về phía trung tâm quảng trường.
Hiện ở đó đã có hai Đại Ác Ma đứng cạnh nhau.
Oanh Hữu Cước – Zashpenfosse, cùng với đó là Đại Ác Ma được xưng tụng là mạnh nhất ngày xưa, Thông Nhĩ – Baragwelyn.
Trong các Đại Ác Ma hiện tại, Baragwelyn là Ác ma thượng cấp duy nhất tồn tại từ thời đại Yugura.
Nói cách khác, hắn chính là Đại Ác Ma cổ xưa nhất.
Sức mạnh của Ác ma tỉ lệ thuận với tổng lượng ma lực chúng sở hữu. Nếu đã là Đại Ác Ma sống lâu nhất thì không cần phải nói nhiều, thiên phú của hắn phải thuộc vào hàng tốt nhất.
Mặc dù ngôi vị mạnh nhất đã bị Duvleori đoạt đi vì khác biệt trong lòng trung thành, nhưng sức mạnh ấy vẫn không hề suy chuyển.
Ngược lại với Zashpenfosse đã lộ ra bộ dạng Đại Ác Ma, Baragwelyn vẫn duy trì hình dạng con người, vận trang phục quản gia một cách nghiêm chỉnh và đứng thơ thẩn.
Đôi tai nhọn hướng về phía sau. Tuy sở hữu hình dáng con người, nhưng nét mặt của hắn vẫn trông giống như một Ác ma.
Và thực tế, hắn đang toả ra hào quang của cường giả một cách rất rõ ràng.
“Là hai con đàn bà sao? Ta còn muốn so tài với di sản của Begragud, kẻ đã đánh bại Ramuzgresca cơ. Nhưng với tình hình đó thì khó có thể rồi.”
“Có vẻ là vậy thật, tôi nghĩ người đó sẽ không thể cử động trong vài ngày đâu.”
“Âu cũng là vận mệnh sắp đặt. Nhưng thế thì ta vẫn có thể chiến đấu với kẻ đã mai táng Begragud, cũng không phải tệ lắm.”
“Tôi thấy mọi người thường xuyên nhắc đến Đại Ác Ma tên Begragud đó chứ bản thân lại chẳng có cảm giác gì cả.”
“Với kẻ sở hữu thực lực có thể thuấn sát Forkdurecla thì đành chịu thôi, nhưng Begragud là một trong các Đại Ác Ma mà ta để mắt đến đấy.”
“Vậy sao? Tôi không có hứng thú lắm nên anh không nói cũng chẳng sao đâu.”
Đối với Lacra đang lạnh nhạt trả lời, Baragwelyn chẳng hề lộ vẻ nao núng mà chỉ nở nụ cười.
Zashpenfosse vẫn giữ trầm mặc, không biết là do hắn kiệm lời hay là vì hắn sợ hãi Baragwelyn nên không muốn xen vào.
Ulffe cũng không có hứng thú đối thoại với kẻ địch mà chỉ im lặng nhìn chằm chằm Baragwelyn.
“Vậy sao? Thế thì để ta nói đến chuyện ngươi cảm thấy hứng thú. Gã đàn ông đầu lĩnh của các ngươi cũng biết dùng đầu óc đấy nhỉ? Có vẻ hắn đã điều tra ta khá kỹ càng.”
Hắn vừa nói vậy vừa hướng ánh mắt về phía tôi, có vẻ hắn là kiểu người không hề khinh thường mà xem trọng đằng này.
Thú thật thì tôi không muốn đối đầu với mấy kẻ như vậy, bởi vì khó mà lợi dụng sơ hở của chúng lắm.
“Tai của ta thính hơn các Ác ma khác khá nhiều, thế nên ta đã được nghe cuộc đối thoại của các ngươi. [Ngay khi bắt đầu, hãy dùng toàn lực nhắm vào Baragwelyn], có vẻ như các ngươi định giải quyết trận chiến trong thời gian ngắn đấy nhỉ.”
“Nghe trộm người khác trò chuyện cơ à, thật là một Ác ma xấu tính.”
“Không cần phải trách mắng như vậy, tai của ta cũng chỉ nghe tốt thôi chứ không mang năng lực đặc biệt như các Đại Ác Ma khác. Nếu không lộ ra một chút thế này thì danh tiếng Thông Nhĩ của ta sẽ bị tổn hại mất.”
Đúng thế, tuy Baragwelyn sở hữu danh hiệu Thông Nhĩ, nhưng nó cơ bản chỉ là sở hữu thính giác rất tốt mà thôi.
Lý do Baragwelyn được tán dương là kẻ mạnh nhất chính là vì sức mạnh thuần tuý của hắn.
Và con quái vật sở hữu sức mạnh thuần tuý ấy lại tiếp tục được cường hoá bởi Tử Ma Vương.
“Cũng không chỉ như thế. Tên đàn ông đó vừa nói thế vừa đưa ra chỉ thị khác bằng cách viết chữ, nội dung là [Câu thời gian đến mức tối đa] có đúng không?”
Tôi dời mắt xuống mảnh giấy trên tay, nội dung giống hệt như câu chữ tôi viết ở góc mảnh giấy.
Thật sự là cái thính lực quái gì đây.
“Tuyệt thật đấy, anh còn có thể biết cả chữ viết của con người nữa à.”
“Nếu chỉ thống trị Ác ma thì mấy tri thức này cũng không cần thiết, nhưng một khi đã sống lâu dài thì chút lòng cảnh giác với con người cũng sẽ nhen nhóm. Các ngươi sẽ cố thu thập nhiều thông tin nhất có thể, nếu có khả năng thì sẽ xử lý ta sau, bằng không thì cứ né tránh là được. Mặc dù hiện ta vẫn không rõ nguyên lý, nhưng với kẻ nắm giữ năng lực đọc được cách bố trí quân cờ của chủ nhân thì hẳn là có thể rồi.”
“Tôi chỉ làm theo những gì mình được bảo thôi.”
“Không thành vấn đề. Những trò tiểu xảo đã bị lộ ra, từ giờ thì chúng ta cứ vui vẻ tận hưởng thôi nào.”
“Thế thì hãy chuẩn bị bắt đầu.”
Duvleori xuất hiện ngay chính giữa và thúc giục họ chuẩn bị.
Cả hai bên đều vào tư thế chiến đấu, bầu không khí tạo cảm giác đầy khô khốc.
Tôi đeo mắt kính siêu nhân lên, bên này cũng hoàn thành việc chuẩn bị xem trận đấu.
Bên cạnh là Mix đang chờ đợi để có thể xen vào bất cứ lúc nào.
Sau khi xác nhận hai bên chuẩn bị, Duvleori ra hiệu bắt đầu.
“Trận đấu___ bắt đầu!”
Người ngay lập tức hành động là Ulffe, em ấy vận dụng năng lực Giải Phóng Ma Lực mà lao đến.
Mục tiêu chính là______ Zashpenfosse, đúng như [tôi] đã chỉ thị.
“____Cái gì?”
Hai Đại Ác Ma lộ vẻ mặt kinh ngạc và cố gắng ứng phó, nhưng tất cả đã quá muộn.
Lacra đã giăng kết giới giữa bọn chúng. Cho dù muốn phá nát để can dự thì vẫn tồn tại một chút thời gian chênh lệch.
Tôi lại nhìn xuống mảnh giấy da cừu, đúng là bản thân đã viết “Câu thời gian đến mức tối đa” khi đối thoại với hai người Lacra.
Nhưng tôi cũng đã tính đến khả năng kẻ mang danh hiệu Thông Nhĩ như Baragwelyn sẽ không để lọt cả tiếng động đó.
Vì vậy, tôi vừa đưa mảnh giấy đã viết sẵn dòng chữ “Nhanh chóng hạ gục chân phải” vừa diễn trò.
Tốc độ lao đến của Ulffe còn nhanh hơn rất nhiều so với tưởng tượng, hẳn là cũng không hề thua kém Baragwelyn.
Thế này thì chúng tôi sẽ đoạt được tiên cơ. Chỉ cần Zashpenfosse phòng ngự hoặc né tránh thì Lacra sẽ tiếp tục truy kích.
Nếu có thể nhanh chóng đánh bại một người thì cuộc chiến sẽ chuyển thành hai đánh một, thế thì chúng tôi sẽ càng nắm được nhiều thông tin____
“Có vẻ như các ngươi đã bày trò rồi. Rất tốt, nhưng vẫn không đủ.”
Tôi tập trung vào mắt kính đến cực hạn, tôi đã có thể nhìn thấy bóng dáng lao đến của Ulffe.
Dù thế, tôi vẫn không nhìn thấy chuyển động của Baragwelyn. Hắn đã xuất hiện trước mặt Zashpenfosse sau khi phá vỡ kết giới của Lacra.
-------------------------------------------------------------------
Ban, người đàn ông thương nhân Turize và cũng là người điều hành thương hội to lớn tại khu vực dành cho tầng lớp nhà giàu sinh sống, đang khám bệnh cho người bạn cũ.
Quyền Thánh Gradna, người anh hùng đã để lại tên tuổi trong lịch sử sau khi tiêu diệt rất nhiều ma vật loại Unique.
Song, hiện tại thì ông ta chỉ là một lão già nát rượu đang nằm dài ra vì bị đau hông.
“Ban~, đưa rượu~”
“Này nhé… Bị thương thì nằm im chút được không?”
Khác với giọng điệu ôn hoà thường thấy, Ban khó chịu than thở trước sự thảm hại của Gradna.
Vị Quyền Thánh đang để nửa thân trần nằm trên giường với rất nhiều miếng cao dán ở lưng. Thật đúng là một bộ dạng đầy ngán ngẩm.
“Lắm lời quá, ta không uống thì không làm được gì đâu.”
“Để mình bị thương lúc huấn luyện cho đệ tử mới mà thái độ thật đấy.”
Nhưng từ ngày xưa, Ban cũng biết rằng cứ cho ông ta uống rượu rồi nằm ngủ là cách tốt nhất. Thế nên Ban đưa rượu đã chuẩn bị sẵn cho Gradna.
“Ngon lành, thế này thì hết đau ngay.”
“Cậu ấy hiện tại đang trong tình huống vất vả lắm. Cả Quyền Thánh như ông cũng phải nên giúp đỡ cậu ta một chút chứ.”
“___Chả cần ta đâu. Có nhóc Ul là đủ rồi.”
“Trông có vẻ ông đánh giá cao con bé đấy.”
Là người từng dạy Ulffe cách giải phóng ma lực thuở ban đầu, Ban cũng rất kỳ vọng vào sự trưởng thành của cô bé.
Cho dù so sánh với hình ảnh quá khứ - ký ức trong “Tiêu Chí Anh Hùng” do anh hùng Yugura để lại tại Quama – thì tài năng của cô bé cũng vô cùng nổi trội.
Tất cả đều biết rõ tài năng hiếm có của cô bé. Chính vì thế, mọi người đều cho rằng chuyện được Quyền Thánh chỉ dạy cũng là điều hiển nhiên.
“…..”
Gradna nốc một ngụm rượu rồi ợ ra một hơi dài.
Ban vừa lộ vẻ mặt khó chịu vừa lấy bình rượu tiếp theo.
“Ta đã từng làm những chuyện có thể để lại danh tiếng trong lịch sử. Việc ta có thể làm vậy chính là vì bản thân có tài năng hơn kẻ khác.”
“Ừ thì đúng rồi.”
“Dĩ nhiên là cả nỗ lực nữa. Ta đã thành công khai phá toàn bộ, không để thừa thãi chút tài năng nào của mình.”
“Tôi biết.”
“___Nhưng mà… đến tuổi này thì ta mới biết được một điều. Thật ra ta chẳng có tài năng gì cả. Bản thân chỉ có thể để lại danh tiếng trong lịch sử, chứ đi so sánh với con quái vật đã trở thành truyền thuyết như Yugura thì ta cũng chỉ là phàm phu tục tử mà thôi…”
“Rốt cuộc ông định nói___”
“Nhóc Ul… đã vượt qua ta từ lâu rồi, kể cả thời kỳ toàn thịnh của ta ấy.”
-------------------------------------------------------------------
Tôi không thể lý giải được chuyện gì vừa xảy ra.
Điều tôi có thể xác nhận chính là Baragwelyn đã ngăn cản đường tập kích của Ulffe.
Song, cảnh tượng tôi nhìn thấy tiếp theo đã khiến luồng suy nghĩ của tôi trở nên hỗn loạn.
“…Ngươi vừa làm gì?”
Baragwelyn lộ vẻ mặt kinh ngạc, vị trí của gã vẫn không hề thay đổi.
Vị trí của Lacra cũng thế, cô ấy cũng chỉ đang há hốc mồm kinh ngạc.
Điều khác biệt ở đây chính là vị trí của Ulffe, cùng với đó là Zashpenfosse.
Zashpenfosse hiện đã chết đi, đầu của hắn bị xé ra khỏi thân thể.
Trong tay của Ulffe đang cầm chiếc đầu đó.
“Vì vướng víu nên Ulffe đã vòng qua.”
Ulffe vứt đi chiếc đầu của Zashpenfosse cứ như một món đồ vô dụng.
Đồng thời, thân thể của Zashpenfosse cũng đổ ập xuống mặt đất.
“Ta có thể nhìn thấy, điều ta đang hỏi chính là khả năng gia tốc dị thường của ngươi.”
“Như thế này.”
Ulffe phóng ra một chút ma lực từ gauntlet, đến khoảnh khắc tiếp theo thì ma lực lại bộc phát.
Cánh tay của Ulffe liền biến mất khỏi tầm mắt trong một chốc.
“Giải phóng ma lực làm lực đẩy, nhưng nếu đột ngột phá tan số ma lực đó thì sẽ càng gia tốc nhiều hơn sao… Hoá ra là thế, một kỹ năng rất thú vị. Ta có thể hỏi tên của ngươi chứ?”
“Là Ulffe.”
“Ulffe sao… Ta sẽ nhớ cái tên đấy.”
___Giờ thì cố bình tĩnh phân tích tình huống nào.
Điều tôi có thể nhận thức rõ ràng chính là Ulffe đã xử lý Zashpenfosse chỉ trong khoảnh khắc.
Bất cứ ai cũng kinh ngạc với điều đó.
Không, chỉ có Illias là tỏ vẻ vui mừng.
Tôi từng suy nghĩ về thành quả huấn luyện của Gradna, nhưng thế này thì còn hơn cả tôi tưởng tượng nữa. Thật không có gì để nói.
Tôi tạm thời tháo mắt kính xuống.
“Mix, cô có thể nhìn thấy động tác vừa nãy không?”
“Không hề… Đó là… Ulffe-chan… nhỉ?”
“Ờ, bất ngờ thật đó.”
“Khoan khoan, đây không phải chuyện bất ngờ thôi đâu…”
Ồ? Lacra đang nhìn về phía bên này và mấp máy môi.
Mix cũng nhận ra điều đó và dịch lại cho tôi bằng thuật đọc môi.
“Thượng, Thư, sama, thế, này, thì, phải, làm, sao, đây… cô ấy nói thế đó.”
Tôi mới là người muốn biết đây này.
“Manh Nhãn” chân chính của Ekdoic cũng thế, làm ơn đừng có nhảy ra mấy thông tin không ai biết dùm đi.
Nhưng sau hành động vừa rồi thì có vẻ năng lực của Ulffe còn tốt hơn tôi tưởng. Đây chính là cơ hội không thể nào tốt hơn để moi móc thêm thông tin về Baragwelyn.
“Mix, nói với họ rằng cứ giao Ulffe trận này, nhưng nếu cảm thấy thất thế dù chỉ một chút thì cứ lập tức đầu hàng. Bảo họ hãy tự đưa ra phán đoán, Lacra thì cứ cố gắng trông chừng em ấy.”
“Được… được rồi. Tôi sẽ truyền lời cho Lacra-dono. Người bằng hữu thì sao?”
“Bởi vì có thêm lựa chọn nên tôi phải điều chỉnh kế hoạch một chút.”
Mặc dù là sai lầm đáng mừng, nhưng đó vẫn là một sai sót.
Sẽ rất nguy hiểm nếu cứ lợi dụng sai sót trong một trận đấu nghiêm túc căng thẳng với Tử Ma Vương, tôi cần phải khắc phục điều này.
Tuy không rõ mắt kính siêu nhân còn có ích không, nhưng trước tiên cứ đeo lên và theo dõi Ulffe đã.
-------------------------------------------------------------------
Vào thời điểm anh hùng Yugura xuất hiện và hành quyết chủ nhân, kẻ có chút thông minh như ta đã vứt bỏ chủ nhân và chạy trốn.
Sau đó, ta đã trở thành Đại Ác Ma sớm hơn bất cứ Ác ma nào.
Bởi vì ta đã hành động nhanh hơn bất cứ ai nên mới có bản thân hiện tại.
Lần đầu tiên trở thành Đại Ác Ma, điều ta cảm nhận được chính là sự cô độc chứ không phải cảm giác ưu việt.
Vì không có bất cứ ai đáng để bản thân để mắt nên ta cảm thấy thật chán chường.
Một thời gian sau, một Đại Ác Ma mới đã được sinh ra, ta vẫn còn nhớ cảm giác yên lòng vào lúc ấy.
Cuối cùng cũng có kẻ đứng ngang hàng với bản thân, một kẻ mà ta có thể chiến đấu, trò chuyện và tranh luận về giá trị.
Mặc dù trong lòng nghĩ thế, nhưng tất cả Đại Ác Ma đều tỏ thái độ kính nhi viễn chi.
Kẻ có ý định tiếp cận ta chỉ duy nhất mỗi Begragud, nhưng gã đã diệt vong trước khi trưởng thành hoàn toàn.
Và vụ việc lần này đã xảy ra.
Vào thời điểm được chủ nhân ban nhiều sức mạnh hơn, thú thật thì ta đã thở ra một hơi não nề.
Cuộc sống tại Ma Giới đã vô cùng chán chường, vậy ta phải làm sao với sức mạnh lớn hơn nữa chứ?
Thế nhưng kẻ tận trung như Duvleori đã vượt qua ta, điều đó thật đáng vui mừng.
Ta đã định thách thức và chiến đấu với kẻ đã đạt đến độ cao như bản thân sau khi xong chuyện.
Vì mục đích đó, ta thậm chí còn tính đến chuyện phản bội chủ nhân.
Song, đến thời điểm này thì lại có một bất ngờ đáng mừng rơi xuống.
Đó là Á nhân trước mặt, kẻ tên là Ulffe.
Ta từng nghe rằng đây là một kẻ chẳng đáng để quan tâm, nhưng đó chỉ toàn là dối trá.
Kẻ này có thể giết ta, nếu dốc toàn bộ sức mạnh thì kẻ chết chắc chắn sẽ là ta.
Mặc dù chỉ xảy ra trong một thoáng, nhưng cô ta đã phản ứng với chuyển động của ta, phớt lờ bản thân và hoàn thành nhiệm vụ.
Một sức mạnh không tưởng khiến con tim ta vô cùng rộn ràng.
Nào, đến đây, hãy khiến ta kích thích hơn nào!
“Tên ta là Thông Nhĩ – Baragwelyn, hãy cảm thấy tự hào nếu ngươi có thể đánh bại ta.”
“Ulffe tới đây.”
Cô ta lại một lần nữa lao đến, ma lực đang được giải phóng từ trang bị ở cả hai tay và hai chân.
Mặc dù nó gia tăng tốc độ của cô ta, nhưng đó vẫn chỉ là động tác dự trù mà thôi.
Chỉ khi nào đến khoảng cách thích hợp thì____ Ma lực của cô ta đã bộc phát và gia tốc lên rồi!
“Ở kia!”
Ngay khi cô ta muốn biến mất khỏi tầm mắt, ta đoán trước chuyển động và đấm sang ngang. Nắm đấm của bản thân đã chạm vào cô ta.
Nhưng lại quá nhẹ, ta cử động cổ và mắt để xác nhận tình hình.
Cùng lúc đó, ta nhận ra mình đã lơ lửng giữa không trung.
Đây là____ bằng phương pháp nào đó, cô ta đã triệt tiêu uy lực từ nắm đấm của ta, lợi dụng thế tấn công mà ném ta đi.
“Hay lắm!”
Chỉ bị ném lên không trung cũng chẳng có gì đáng ngại, ta chỉ cần tung cú đá nhanh hơn cô ta là được.
Vào lúc cú đá chuẩn bị trúng đích, cô ta lại biến mất khỏi tầm mắt.
Ở đâu? Nếu biến mất thì cô ta đang ở đâu đó ngoài tầm nhìn của ta.
Ta vận dụng cảm giác, đây rồi, cô ta đã vòng ra phía sau.
Nếu vòng ra phía sau khi ta ở trên không trung thì có nghĩa cô ta cũng đang ở trên không. Thế thì cả cô ta cũng sẽ không thể di chuyển một cách dễ dàng.
Bỏ mặc cú đá đã mất đi mục tiêu, ta kìm lại thân thể đang gào thét và cố vung tay phải về phía sau.
Thế này thì____lại không trúng.
Dựa theo thế vung tay, cơ thể ta xoay một vòng và tầm nhìn cũng hướng về sau. Thấy rồi, cô ta đúng là ở phía sau.
Nhưng khoảng cách lại không gần. Cô ta vẫn cách ta một khoảng chứ không phải ở ngay sau lưng.
Tức là cho dù đang lơ lửng, cô ta vẫn gia tốc thêm một lần giữa không trung.
Ánh mắt hai bên chạm nhau. Ta có thể chắc chắn rằng tiếp theo sẽ là đòn công kích gia tốc hướng thẳng đến bản thân.
Bởi vì cả cú đá và đấm đều trật mục tiêu nên ta không thể né tránh trong tư thế hiện tại.
Ta phòng ngự bằng cách dùng cánh tay còn lại làm khiên.
Nếu bắt được cô ta thì tốt. Nhưng cho dù không thể, ta vẫn có thể đánh nát một cánh tay của cô ta và lợi dụng sơ hở thì bản thân vẫn có thể vùng dậy.
Sau khi gia tốc lao đến thì cô ta sẽ không thể tiếp tục chuyển động một cách đơn giản. Với quán tính đấy thì cơ thể bản thân sẽ có thể tiếp đất.
Và khi đã không còn khoảng cách thì công kích của ta sẽ có thể chạm vào cô ta.
Đến đây nào, dùng nắm tay phải đang vung lên đó đánh vào ta đi!
Cô ta đã gia tốc, tốc độ ấy thật tuyệt vời. À, thế này thì tay trái của ta có lẽ sẽ bị gãy, nhưng đó vẫn là hy sinh cần thiết.
Khoan, cái này thì nhanh quá____
-------------------------------------------------------------------
Sau khi Ulffe lao đến thì dường như hai bên đã tranh chấp trong một chốc, nhưng mắt tôi lại chẳng thể theo kịp và chỉ có thể nhìn thấy kết quả.
Nắm tay phải của Ulffe đang cắm sâu vào trong lòng đất, mặt đất xung quanh xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Tôi không nhìn thấy đầu của Baragwelyn đâu. Chuyện này cũng không phải kiểu như đầu bị chôn vào đất hay gì cả.
Bởi vì bộ phận từ cổ trở lên của hắn đã nổ tan tành.
Vào thời điểm cuối, tôi có thể thấy hắn đang vươn cánh tay trái định chống cự, nhưng chưa kịp làm gì thì cả thân thể đã rơi xuống mặt đất.
Không hề xuất hiện cao trào gì vào thời khắc cuối cùng của Đại Ác Ma được tán dương mạnh nhất. Mọi thứ đã kết thúc vô cùng chóng vánh.
Oanh Hữu Cước: Chân phải rền vang Thông Nhĩ: Đôi tai thính