Sức mạnh của Illias Ratzel là hàng thật giá thật. Nhanh nhẹn đủ để bắt kịp tốc độ kiếm, sức mạnh phi thường chịu được kiếm áp, kỹ thuật ứng phó đường kiếm bất quy tắc. Ở phương diện nào thì cô ta cũng thuộc hàng nhất lưu, và tôi có thể khẳng định rằng cô ta siêu việt tất cả đối thủ mà tôi từng đánh bại trong quá khứ.
“Ừ, không tệ. Cô không tệ đâu. Nhưng mà nhé, thế này thì có gì vui hả? Cuộc chiến chỉ toàn phòng ngự đến chết thì có gì thoả mãn chứ?”
Cô ta rất giỏi khi có thể theo kịp chuyển động của tôi, nhưng đối phương chẳng hề chủ động chém một lần mà chỉ ngu ngốc chịu đựng những đường kiếm của tôi. Từ hơi thở và ánh mắt thì tốc độ hiện tại cũng không phải giới hạn, sẽ phù hợp hơn khi nói rằng cô ta chỉ đang triệt để phòng hộ.
Lý do là gì? Là vì cô ta muốn nhìn thấu chuyển động của tôi? Không hề. Vậy kiếm thuật của cô ta vốn dùng để phản kích? Không hề. Cuộc chiến này hoàn toàn khác biệt với cách làm trước giờ của cô ta. Thế thì lý do ấy rất đơn giản. Đó là vì kẻ thuộc hành tinh Yugura, người đang im lặng nhìn cuộc chiến này ngay bên cạnh.
(___ Hầy, ánh mắt thật khó chịu)
Ánh mắt hệt như muốn nhìn thấu tất cả mọi thứ trong tôi. Bản thân cũng có thể hiểu tại sao hắn là đồng loại với Lytial… Chỉ là cảm giác ấy lại không hoàn toàn giống hệt. Dĩ nhiên rồi, ánh mắt của Lytial là từ tài năng của con rơi, còn ánh mắt của gã đàn ông này là do mài luyện mà có. Cho dù hơn thua ra sao thì chúng vẫn có sự khác biệt.
Ngay từ đầu, Illias đã không nghĩ đến chuyện có thể đánh bại tôi trong cuộc chiến một chọi một. Vì vậy nên cô ta cũng không hề cố chấp đến chuyện quyết đấu. Nếu gã đàn ông ấy lý giải tôi và có thể nhìn thấu chuyển động bên này thì tôi có thể thừa nhận đó là sức mạnh của địch trong trận chiến này. Ngược lại, điều đó còn đáng mừng hơn nữa.
Dù gì thì tôi đã nắm rõ giới hạn của hiệp sĩ tên Illias này. Cho dù cô ta thể hiện kỹ thuật được trui rèn tốt đến mức nào, tôi vẫn có thể kết thúc mọi thứ chỉ trong một đòn. Nếu đây chỉ là cuộc đấu bình thường thì thắng thua đã được quyết định cũng không phải nói quá.
Song, nhất định gã đàn ông này cũng sẽ làm ra chuyện phản bội dự đoán của tôi. Khi nhìn vào đôi mắt ấy, sự kỳ vọng rằng hắn sẽ dồn ép bản thân cứ chực chờ sôi trào.
(Tôi kỳ vọng anh sẽ đưa ra một thứ đủ tuyệt để khiến tôi bất ngờ đấy?)
Tuy nhiên, cơ hội ấy chỉ có một lần. Đúng vậy, chỉ duy nhất một lần. Tôi cũng được Lytial dặn dò mà bảo vệ nơi này. Một khi đã được ông ta bảo cầm chân địch lâu nhất có thể thì tôi cũng không có quá nhiều thời gian để tận hưởng cuộc đối đầu này. Bản thân phải đuổi theo đám người tiến vào di tích và kết liễu chúng. Lytial thì không nói, nhưng không có gì đảm bảo Ceraes hay Larheit tuyệt đối sẽ không thua đối phương.
Vì vậy, tôi không có ý định lơ là công kích với Illias. Để gã đàn ông này có thể sớm hoàn thành thủ đoạn của mình, tôi phải cho hắn xem chuyển động, để hắn đọc tính cách, thói quen và suy nghĩ của mình kỹ càng nhất có thể.
(Đừng để tôi vỡ mộng nhé? Chỉ chém bỏ một tên tép riu thì thật sự rất nhàm chán đấy)
-------------------------------------------------------------------
“Ekdoic, không phải chúng ta tới tầng giữa rồi sao?”
“Đúng là không còn trông thấy bẫy nữa. Tôi sẽ gửi tín hiệu vậy.”
Sau khi thoát khỏi tầng trên đầy bẫy và tiến đến tầng giữa, tôi thông báo bằng sợi xích đã đưa sẵn cho các đội khác. Tuy rằng không có thời gian để truyền tin dài dòng trong căn cứ địch, nhưng nhờ cách này mà chúng tôi có thể truyền đạt thông tin cho các đội khác.
Từng đội đều sử dụng phương pháp giống nhau, đội của Ulffe đã đến tầng giữa, đội của Harkdoc thì vẫn chưa đến.
“Hộc… hộc…”
Tiu chỉ thực hiện hành động đơn giản là đi theo dấu vết của tôi, nhưng một khi tín đồ Leytis tấn công thì Lacra kiểu gì cũng sẽ hướng ý thức sang đó. Dường như Lacra bị những cái bẫy sở hữu công kích liên tục không xác định này khắc chế nhiều hơn tôi tưởng tượng, và cô ấy đang thở dốc vì mệt mỏi đến từ tinh thần. Mặc dù muốn cho Lacra nghỉ ngơi một chút, nhưng vì không biết giới hạn thời gian là bao nhiêu nên chúng tôi không có thời gian để chậm chân.
“Lacra, có lẽ sẽ không còn bẫy nữa. Cho dù có thì tôi cũng sẽ cảnh báo nên đừng căng thẳng mà tiếp tục đi.”
“Vâ… vâng… Hộc…”
Tôi mở rộng phạm vi của sợi xích và tiến vào con đường ở tầng giữa. Quả nhiên là không có dấu hiệu mai phục hay bẫy rập nào. Đã vậy thì kẻ chờ đợi phía trước sẽ không phải là Lytial.
Theo lời huynh đệ, Lytial sẽ sử dụng rất nhiều bẫy kể cả ở tầng giữa và hợp tác với Zdwari để đánh chặn. Ngược lại, nếu không phải thì đó sẽ là những kẻ chuẩn bị đón đánh bằng phương pháp của mình. Thế thì có thể xem lý do đội Harkdoc chậm trễ là vì đang ở con đường có Lytial chờ sẵn và không có thời gian liên lạc.
Sau khi lần theo hành lang một lúc thì chúng tôi đặt chân đến một nơi trông như không gian rộng lớn. Dù sự u ám tĩnh mịch khá giống với hang ổ của Begradgud mà tôi từng sinh sống thời niên thiếu, nhưng sự tĩnh lặng này còn mang lại cảm giác rợn người.
“Nơi này có vẻ là không gian được chuẩn bị để làm nghĩa địa hay lăng tẩm dưới lòng đất gì đó. Trước khi hoàn thành thì các Ma Vương đã bị Yugura tiêu diệt nên việc xây dựng không được thực hiện đến bước cuối cùng…”
“Rộng hơn tôi nghĩ đó, với lại ghê rợn quá đi…”
“Kìa giáo sĩ, giáo hội và nghĩa địa là chỗ làm việc của bọn cô mà.”
“Chuyên môn của tôi là diệt trừ ma vật cơ!”
Theo bản đồ trong ký ức, tuy cấu tạo nghĩa địa dưới lòng đất hơi phức tạp, nhưng phương hướng tiến tới lại rất dễ nhận biết và không cần lo lắng. Song, vì đây là tầng giữa nên chắc chắn kẻ địch sẽ tập kích ở đây. Hãy sử dụng ma pháp Truy Tìm phạm vi rộng mà xác nhận___
“Hai người hãy yên lặng. Xung quanh có rất nhiều người. Không, cái này là…”
Nơi này có rất nhiều phản ứng ma lực, phần lớn trong đó đang tiến về phía bên này. Lượng ma lực của từng cá thể không quá nhiều, nhưng số lượng thì lại rất dị thường. Và khác với những cuộc tập kích phân tán từ một đến ba người trước đó, số lượng kẻ địch ở nghĩa địa dưới lòng đất này lại có hơn năm trăm.
Tôi hướng ánh mắt sang phía ma lực có phản ứng gần nhất. Tại góc đường đang có kẻ nào đó. Chỉ là ma lực này lại giống với thứ tôi từng cảm nhận ở Ma Giới Quama___
“U… aa… aa…”
“Undead!?”
Kẻ vừa lộ dạng từ góc đường là Undead mà Thương từng sai sử. Thế nhưng, nó không có trang bị gì giống như lúc công phá tường thành Quama mà chỉ mang cảm giác mục rữa của một người bình thường.
“Chán thật đấy. Dùng Undead để cầm chân người sở hữu năng lực Diệt Vong như tôi? Nghe thật ngớ ngẩn quá đi. Ekdoic, nhanh xông qua đây thôi.”
“Chờ đã, Thương. Đừng sơ sẩy tiếp cận chúng.”
Undead là thứ được tạo ra từ thuật Tử Linh. Khác với sinh vật vốn là ma vật bẩm sinh ở Ma Giới, chúng là những con quái vật dị chất được tạo ra từ linh hồn con người.
“Tôi biết chứ. Không cần tiếp cận thì tôi cũng chỉ cần phát ma lực rồi giải trừ thuật Tử Linh là___!?”
“Nguy hiểm!”
Đó là khoảnh khắc Thương tác động vào Undead trước mặt. Cơ thể của Undead bỗng phình lên một cách vặn vẹo và nổ tung xác thịt cùng xương. Nhờ kết giới của Lacra vừa tiến ra trước mặt che chắn cho Thương nên chúng tôi đã được bảo vệ khỏi vụ nổ.
“Có vẻ như chúng đã được điều chỉnh để lập tức tự bạo ngay khi bị tác động bởi thứ gì đó.”
“Vậy sao… Đối phương cũng chuẩn bị đối sách vẹn toàn đối với tôi nhỉ… Larheit! Ngươi ngon lành lắm nhỉ! Cút ra đây xem!”
Trong đám người hợp tác với Nekthaal, kẻ có vẻ sẽ dùng thuật Tử Linh mà chúng tôi nghĩ đến chỉ có một mình Larheit, con rơi sở hữu tài năng can thiệp vào linh hồn.
Nhưng những kẻ đáp lại lời quát nạt của Thương chỉ toàn là Undead, chúng tôi không hề nhìn thấy bóng dáng của Larheit đâu. Vốn dĩ thực lực của Larheit cũng không phải quá cao, nhất định hắn sẽ không thách thức chính diện với đối thủ như tôi hay Lacra.
“Có vẻ cô bị bơ rồi.”
“Giỏi lắm! Ekdoic, đi giày xéo hết đám tép riu này đi! Một đám Undead chẳng được cường hoá gì thì có uy hiếp được gì đâu!”
“Bình tĩnh đi. Chúng ta vừa mới biết chúng sẽ tự bạo khi bị ma lực tác động. Vậy thì cũng có khả năng hắn có thể chủ động khiến chúng tự bạo.”
Ngược lại, có lẽ đây mới chính là mục tiêu của Larheit. Cho vô số Undead tiếp cận từ xung quanh, khi xác nhận đến gần chúng tôi thì sẽ tác động và khiến chúng tự bạo. Undead chịu tác dụng của thuật Tử Linh sẽ lập tức tái sinh khi bị phá hoại theo cách thông thường. Công kích từ ma pháp Thanh Tẩy có thể vô hiệu hoá bản thân thuật Tử Linh… nhưng trong trường hợp chúng lập tức tự bạo thì liệu có thể không?
Tôi phóng một sợi xích ra, dùng mũi xích kèm ma pháp Thanh Tẩy đâm xuyên đầu của một Undead khác. Tuy có thể trông thấy phản ứng đặc hữu của ma pháp Thanh Tẩy, nhưng Undead ấy đã lập tức tự bạo. Xác chết bị nổ tan lại bắt đầu dần tái sinh.
“Ưm… Cái này… có thể hạ được không vậy?”
“Nếu bao bọc bằng kết giới lớn thì không chừng có thể ngăn hắn kích nổ. Tuy nhiên, muốn vô hiệu hoá toàn bộ số lượng này thì ma lực của chúng ta sẽ không đủ.”
“Thiệt tình, cách tấn công bẩn thỉu quá nhỉ! Phải làm sao đây hả, Ekdoic!?”
“Có lẽ chúng ta nên hạn chế phương pháp tác động kiểu ma pháp Thanh Tẩy. Hãy tấn công tầm xa, vừa tước đi khả năng di chuyển của chúng vừa tiến tới vậy.”
May mắn là chúng tôi được cấu thành bởi các thành viên thông thạo về tấn công tầm xa. Chỉ cần giữ cự ly thì cho dù chúng tự bạo, chúng tôi cũng không phải lo lắng việc chịu sát thương nhờ kết giới của Lacra.
Tôi phát động những sợi xích và tấn công các Undead trước mặt. Thông thường thì chúng sẽ là công kích tẩm độc và nguyền rủa, nhưng lần này thì tôi chỉ dùng chấn động vật lý mà phá huỷ Undead.
“Quả nhiên là chỉ dùng chấn động vật lý thì chúng sẽ không tự bạo. Lacra hãy chuẩn bị cho các vụ nổ bất ngờ. Tôi và Thương sẽ vừa đánh bay Undead___”
“___! Hãy dừng tấn công lại, Ekdoic-nii-san!”
Tôi vô thức ngừng sợi xích lại vì Lacra đột nhiên lớn tiếng. Ánh mắt của Lacra đang hướng về phía quần thể Undead, rốt cuộc là…!?
“Ra là vậy sao… Tên rác rưởi đó…”
Vì chuyển động khá giống với Undead nên tôi không kịp nhận ra, nhưng giữa đám Undead đang tồn tại những cá thể mang xác thịt vẫn chưa thối rữa. Làn da cũng rất đẹp… Không, nên nói rằng họ mang làn da có màu sắc. Rõ ràng đang có con người còn sống lẫn trong ấy.
Nếu đây là tín đồ của Leytis thì chúng tôi không cần phải nương tay. Thế nhưng, bộ dạng của những con người đó lại là dân làng bình thường. Đó không phải là thuật Tử Linh, mà là một loại khiển rối bằng chi phối tinh thần.
“Có vẻ hắn đã trộn lẫn dân làng bắt được từ đâu đó.”
Tại sao các Undead xung quanh không tấn công họ? Undead đáng lẽ sẽ không phân biệt mà công kích người sống. Lúc nãy tôi không nhận ra khác biệt bằng ma pháp Truy Tìm, vậy là ngoài ma pháp chi phối tinh thần, hắn còn sử dụng ma pháp khiến họ được nhận thức như tử thi ư?
Sức mạnh của Undead khá mạnh, muốn đánh bay chúng thì chúng tôi cần uy lực tương xứng. Tuy nhiên, trong trường hợp dùng công kích ấy lên người sống chỉ bị điều khiển thì có khả năng người đó sẽ chết đi. Nếu vậy thì xác chết ấy sẽ cứ thế mà chịu ảnh hưởng bởi thuật Tử Linh và hoá thành Undead…
Tôi hướng mắt về phía hai người, ai cũng đều lộ vẻ mặt phức tạp. Nếu là kẻ địch thì chúng tôi có thể sẵn sàng tước đoạt mạng sống đối phương dù đó là nhân loại, nhưng ở trước mặt lại chỉ là những con người vô tội bị liên luỵ mà thôi.
“Ái chà chà, bầu không khí của ngài có vẻ thay đổi nhiều đấy nhỉ, Thương Ma Vương-sama.”
Một con người trong đám Undead ấy bỗng điều chỉnh tư thế như vừa mới tỉnh lại và nhìn thẳng về phía bọn tôi.
“Còn ngươi thay đổi cơ thể mà thái độ ngạo mạn ấy vẫn không đổi nhỉ, Larheit.”
“Nhưng tôi vẫn còn khiêm tốn lắm đó? Tôi chẳng có sức mạnh như Arkryal hay mắt quan sát như Lytial. Vì vậy, chính diện chiến đấu với các vị là chuyện không thể nào…”
“Ta đang bảo thái độ lợi dụng người khác cứ như điều hiển nhiên là ngạo mạn đấy.”
“Kẻ thuộc hành tinh Yugura không phải cũng lấy tiền đề là lợi dụng người khác sao? Tôi nghĩ chúng tôi không khác gì nhau đâu?”
Tôi đã định tức giận chỉ trích hắn, nhưng bản thân lập tức lấy lại bình tĩnh vì sự phẫn nộ bộc phát ở ngay bên cạnh. Mặc dù không quá áp bức, chỉ là tôi không ngờ Lacra cũng có thể tức giận như thế này.
“Thượng Thư-sama khác với anh!”
“Hẳn là khác rồi. Cả hai chúng tôi cũng sẽ không cảm thấy vui vẻ gì nếu bị cho rằng giống nhau. Tuy nhiên, đối tượng bản thân cần phải câu thời gian lại là những kẻ mà ngày xưa mình từng lợi dụng sao… Nhân quả thật kỳ diệu nhỉ.”
“Ta không phải đến chỉ để trả đũa những gì người đã làm. Tạo nên kẻ địch thì không cần phải lôi mấy thứ nhân quả hay định mệnh gì đâu.”
Tôi đã nhắm đến tính mạng huynh đệ trên lập trường được thuê, còn Lacra và Thương chỉ là bên bị Larheit liên luỵ. Hẳn là nội tâm của họ cũng suy nghĩ rất nhiều. Larheit vừa cười như ngán ngẩm vừa tiến đến gần Undead bên cạnh.
“Ekdoic, không phải anh có thể bỏ qua đám con tin ở đây mà đi xuống tầng dưới sao? Tôi cũng không quản nếu anh tiến tới kiểm tra xem đó có phải đường cùng hay không đâu.”
“Ta sẽ không lao vào cạm bẫy đã quá hiển nhiên. Dù sao thì ta cũng không định để ngươi chạy thoát.”
“Thật đáng tiếc. Nếu chỉ là giáo sĩ hay Ma Vương ngu ngơ thì đã khoẻ hơn rồi.”
Tuy chỉ là trò khiêu khích rẻ tiền, nhưng điều đó cũng đủ để khiến Thương khó chịu. Huynh đệ bảo rằng phải ưu tiên vô hiệu hoá đối với Lytial, nhưng với Larheit thì cần phải ưu tiên bắt giữ. Cho dù giết chết thân xác thì hắn vẫn có thể di chuyển sang cơ thể khác. Nếu đã là đối tượng có thể tự do thay đổi hình thái thì bỏ mặc sẽ không phải là đối sách vẹn toàn.
“Larheit, ngươi cũng biết dùng thuật Tử Linh nhỉ.”
“Tôi cũng đâu thể chỉ để tâm đến linh hồn của mình. Trong lúc mài giũa tài năng của mình thì tôi chỉ tự nhiên đạt được thôi. Mặc dù bản thân đã hạn chế sử dụng vì để che giấu danh tính nữa.”
Đối với các ma pháp được gọi là Cấm Kị, Yugura giáo vẫn luôn giám sát nghiêm ngặt trên khắp thế giới. Lý do Larheit không sử dụng thuật Tử Linh chỉ là vì không muốn nổi bật ư? Không, xét đến tính cách của gã đàn ông này thì phải còn một lý do khác… Không lẽ____
“Thuật sĩ Tử Linh từng huỷ diệt Spyne là ngươi ư, Larheit.”
“Ồ, không ngờ lại xuất hiện một cái tên thật hoài niệm.”
Spyne đã bị huỷ diệt bởi một thuật sĩ Tử Linh khoảng hai mươi năm trước. Đó là một tiểu quốc tồn tại ở gần biên giới Methys và Serend. Thuật sĩ Tử Linh ấy được đồn rằng đã bị Đại Giám Mục Yugura là Maya đánh bại… Nhưng với kẻ có thể dịch chuyển linh hồn sang kẻ khác sau khi chết thì Larheit sẽ có thể tẩu thoát.
“Hạn chế dùng thuật Tử Linh là vì không muốn để đối phương phát giác ngươi đang sống trong Yugura giáo sao.”
“Cho dù không phải con rơi thì thế gian vẫn nhất định có quái vật. Tôi đã chịu không ít đau khổ vì hai người Philia và Maya của Yugura giáo đấy.”
Philia là tên của mẹ Illias, người từng lập nhóm với Maya và đánh bại cả Đại Ác Ma. Kể cả khi là con rơi thì Larheit vẫn nằm trong lãnh vực con người. Nếu đối mặt với hai người được xem là mạnh nhất trong các giáo sĩ đương thời thì dĩ nhiên là hắn cần phải luôn che giấu danh tính của mình.
“Ekdoic, nếu không đối phó hắn thì muốn tiến tới sẽ nguy hiểm lắm đấy.”
“Tôi cũng đồng ý kiến.”
Nếu ai đó cầm chân hắn giống như Arkryal trên mặt đất thì những người còn lại sẽ có thể tiến vào trong trước. Tuy nhiên, tôi không muốn dùng thủ đoạn không vẹn toàn đối với kẻ địch này. Trên hết là với Nekthaal có thể đang chờ sẵn phía trước, tôi muốn tránh thách thức đối phương trong trạng thái thiếu sót dù chỉ một người.
Có lẽ Larheit vẫn còn con bài tẩy, nhưng bên này cũng giống như vậy. Kể cả khi bị hãm vào cạm bẫy của hắn, chúng tôi chỉ cần chính diện công phá là đủ.