Sau những chấn động đến từ góc tối của lịch sử thì lại có thêm chấn động khác ập đến.
Tôi phải tiếp nhận mấy thứ đó bao lần nữa đây, chứng đau vai lại sắp tới nữa rồi đấy.
“Ma Vương… nhắm vào Garne? Không phải các Ma Vương là đồng minh ư?”
“Ta không phủ nhận từng người đều là những kẻ cùng chí hướng vì đã đồng ý để Yugura biến mình thành Ma Vương và sống cuộc đời thứ hai. Thế nhưng bọn ta cũng chẳng kết bè kết đảng gì cả. Mấy cái đó mệt lắm, cả tinh thần lẫn thể xác.”
Kim Ma Vương tạo ra một quả cầu lấp lánh màu vàng rực trên lòng bàn tay.
Theo kinh nghiệm đã qua thì tôi có thể hiểu được khối ma lực là gì. Tuy trông cô ta không có vẻ dùng thủ pháp nào đó, nhưng thứ này lại đang sở hữu màu sắc rõ ràng.
“Đây là ma lực dùng để sinh ra Ma Giới, về đặc tính thì chúng khác nhau tuỳ từng Ma Vương. Giống như việc ma lực của Ma Giới là độc tố với con người thì ma lực của bọn ta cũng sẽ gây ảnh hưởng xấu đến nhau. Không thể tồn tại nhiều Ma Vương trên cùng một lãnh thổ.”
“Tức là các cô không thích việc tiếp xúc vật lý lẫn nhau nhỉ. Vậy về mặt tinh thần thì sao?”
“Đơn giản là tính cách bọn ta quá khác nhau. Hắc thì căm hận thế giới, Phi thì mong muốn chiến tranh, Bích thì muốn cô độc an tĩnh, Tử thì muốn thống trị tuyệt đối, còn Thương thì… ta không rõ lắm.”
“Còn cô thì sao?”
“Thứ ta mong muốn… là một nơi chốn để về. Ta muốn tạo nên một nơi càng tốt hơn nữa.”
Cho dù chỉ là thế giới giả tưởng, nhưng Kim Ma Vương đã rất tức giận khi tôi biến Garne do một tay cô ta gầy dựng trở nên thảm thiết như vậy.
Tuy có thể phân định rạch ròi thật giả, nhưng dù sao đó vẫn là nơi cô ấy lao tâm khổ tứ xây dựng.
Có thể xem cô ta không hề nói dối.
“Tôi muốn biết cô căn cứ vào đâu mà cho rằng có Ma Vương khác đang nhắm vào đây. Nghe cách cô nói thì có lẽ cô còn chẳng rõ Ma Vương nào đang nhúng tay nhỉ?”
“Ừm, nguồn cơn thì ta đã dự đoán được việc có rất nhiều ma vật đang tập kết tại Ma Giới Garne. Dường như chúng được một ý chí nào đó tập trung lại chứ không phải tranh đấu. Kẻ có thể làm điều đó hoặc là Ma Tộc hoặc là Ma Vương mà thôi.”
“Ma Giới Garne là nơi Phi Ma Vương tạo ra phải không? Vậy thì___”
“Ban đầu ta cũng nghĩ thế, nhưng mà chẳng hề có bằng chứng xác thực nào. Như ta vừa nói lúc nãy, đặc trưng của ma vật sinh ra tại Ma Giới sẽ thay đổi tuỳ theo Ma Vương. Thế nhưng đám tập trung tại Ma Giới Garne lại không có ma vật hệ thú nào cả.”
Kim Ma Vương nói vậy rồi cho những hình ảnh nổi lên giữa không gian.
Thứ được chiếu lên chính là những hình thù kỳ dị được gọi là ma vật.
Vô số những thứ có hình thù quái dị không giống người cũng chẳng giống động vật đang kết thành đàn.
Cũng tồn tại những ma vật gần giống hình người nhưng rất khó diễn tả. Chẳng hạn như có ma vật sở hữu móng vuốt của loài giáp xác, lại còn có ma vật mang vô số bộ phận giống như xúc tu.
Cả số lượng và chủng loài cũng vô cùng nhiều. Một lũ trông như có thể xuất hiện cả sinh vật biển sâu hay từ trong thần thoại nữa.
Cứ gọi chúng là những tạo vật khó phân biệt chủng loại vậy.
“Tiện thể thì đây là những ma vật vốn có của Ma Giới Garne.”
Cô ta nói rồi đưa ra một hình ảnh khác.
Bên đó hiện lên những ma vật hệ thú nhân thường thấy trong thế giới kỳ ảo như Goblin, Orc và Ogre.
Khác với Á nhân như Ulffe, trong mắt ma vật nào cũng gây cảm giác hung tợn chỉ tuân theo bản năng mình.
Có lẽ chúng cũng thuộc chủng loại Á nhân, nhưng vì sinh ra ở Ma Giới nên bản chất của chúng bị biến đổi.
“Nếu không phải là Phi Ma Vương thì mấy kẻ khác như thế nào?”
“Ta đã chuẩn bị sẵn mấy kẻ khác luôn rồi này.”
Ma vật của Hắc Ma Vương gồm đám quái vật mang lưỡi hái khổng lồ giống như tử thần, hiệp sĩ không mặt và những con ngựa ô có nhiều chân. Một binh đoàn trông sẽ khiến mấy tên chuunibyou phải cầm chặt tay gào rú.
Do chính chủ muốn phục thù thế giới nên gọi đám này là hệ phục thù cũng được.
Nếu còn ở thời cấp hai thì chắc tôi sẽ bị đánh động mất.
Ma vật của Bích Ma Vương gồm Wyvern, Dragon, Đại xà, Thụ nhân khổng lồ. Con nào con nấy cũng đều là ma vật hệ quái thú, nổi bật với sự to lớn của mình.
Với tuổi tác hiện giờ thì đám này khiến tôi thấy hào hứng hơn.
Ngoài ra, phần lớn đám quái vật xuất hiện tại Turize đều là những ma vật xuất hiện trong bức ảnh này.
Ma vật của Thương Ma Vương thì chỉ toàn Skeleton hoặc Ghost. Đúng là đám quái thuộc hệ Undead được triệu hồi bởi thuật Tử Linh.
Nhưng tôi lại không thấy được bao nhiêu loại Undead dùng xác chết con người như hồi Docora, có vẻ như xác sống dạng con người không phải phát sinh tự nhiên.
À không, Skeleton thì sao nhỉ? Hay là chúng chỉ lấy hình tượng con người thôi?
Ma vật của Phi Ma Vương thì đã thấy vừa nãy nên bỏ qua, dù chúng mang đặc trưng của thế giới kỳ ảo nhất.
Ma vật của Tử Ma Vương là loại Ác ma trông giống hình người, nhưng đôi chỗ lại xuất hiện bộ phận của thú. Lacra thì chỉ trỏ bảo từng giết chủng loài này nọ.
“Đã hết rồi.”
“Kim Ma Vương với Vô Sắc không có đặc trưng về ma vật sao?”
“Ta vừa sáng tạo Ma Giới không lâu thì bị Yugura huỷ diệt nên nơi đó đã bị thanh tẩy trước khi chúng được sinh ra. Nếu nói về Ma Giới còn sót lại bây giờ thì chỉ có lâu đài Garne này thôi.”
“Ơ? Đây là Ma Giới sao?”
“Không nhất thiết phải có Ma Giới mới sống được, nhưng ta cần không gian tối thiểu để sử dụng sức mạnh của mình nữa. Do đó mà ta mới hạn chế người ra vào.”
Trong Ma Giới của mình thì Ma Vương sẽ có thể phát huy sức mạnh đến cực hạn.
Đối với Kim Ma Vương, chỉ có bên trong lâu đài này mới là Ma Giới của cô ta.
“Nhưng ma vật không được sinh ra nhỉ?”
“Sinh vật sinh ra trong Ma Giới sẽ trở thành ma vật. Như Bích thì biến cả cây cối và côn trùng thành ma vật, nhưng ta thì không ưa mấy cái đó lắm.”
Nếu xét đến việc chúng phản ánh cá tính mỗi người thì ma vật của Kim Ma Vương… Do cô ta vừa là hồ ly vừa mang hình tượng Nhật Bản nên chắc là mấy loại yêu quái Nhật Bản rồi.
Một lần nữa quay lại bức ảnh của đám tạo vật.
Chúng không hề trùng khớp với đặc trưng của ma vật thuộc Ma Vương nào. Đúng là vậy thì khó mà xác định kẻ nào.
“Như vậy thì chỉ còn lại Vô Sắc thôi.”
“Ta chưa từng gặp Vô Sắc và kẻ đó cũng chưa từng đi ra ngoài. Đúng là trông rất khả nghi, nhưng ta lại nghĩ là do Ma Vương khác cố ý phá huỷ hình thái để tạo ra đám ma vật mới.”
“Các cô có thể làm chuyện đó ư?”
“Đây chỉ là điều tra đơn độc của ta___ Ma Giới được sinh ra từ ma lực gốc của Ma Vương, và vẫn có tiền lệ về chuyện ma vật biến hoá dựa trên việc lúc đó đang cao hứng hay trầm mặc. Nếu cố gắng luyện tập thì có thể….”
Ra là vậy, chẳng hạn như nếu phóng ra ma lực khi có cảm xúc giận dữ thì mấy con rồng lửa hung mãnh sẽ được sinh ra, còn nếu đang lạnh lùng tàn nhẫn thì sẽ xuất hiện rồng băng.
Nhưng để mà sinh ra ma vật dị dạng thế này thì cũng không hẳn là luyện tập…
“Tôi khá tò mò với trạng thái tinh thần lúc tạo ra môi trường sinh ra đám ma vật này đấy.”
“Ừm, ít nhất thì tính cách đó sẽ chẳng ra gì đâu.”
“Song, đây vốn là Ma Giới của Phi Ma Vương, cũng có khả năng đây là sản phẩm phụ khi sinh ra Ma Giới mới không chừng.”
“Ta chưa từng thử chuyện đó nên cũng không rõ. Trong quá khứ từng xảy ra vài lần tranh chấp giữa các Ma Vương, nhưng chưa hề có chuyện cướp đoạt lãnh địa bao giờ.”
“Có luôn à?”
“Ừm, cái tôi của cả Bích và Phi đều rất lớn. Kể cả Thương cùng Tử xen vào hoà giải cũng bị Bích đánh đến sống dở chết dở đấy.”
Sức mạnh của người mạnh thứ hai lại có thể đánh gần chết ba Ma Vương khác sao…
Một tên như vậy lại ở ngay trong Ma Giới tiếp giáp lãnh thổ Turize thì quả là nặng nề thật đấy.
“Cả Hắc và Bích cũng từng có xích mích, nhưng lúc ấy thì Yugura đã can ngăn bọn họ. Bằng không thì Bích sẽ chết trước khi bị Yugura tiêu diệt mất.”
Và Hắc Ma Vương lại áp đảo cả Bích Ma Vương đó, rồi Hắc Ma Vương lại bị Slime… thôi ngừng chuyện này ở đây đi.
“Kim Ma Vương có thể bắt liên lạc với Ma Vương khác phải không?”
“Không phải lúc nào cũng được. Chỉ khi đến đêm trăng tròn, ý thức của bọn ta mới bị gửi đến không gian mà Hắc đã tạo ra ngày xưa. Sau khi Yugura bảo thì Hắc đã tạo ra nơi để các Ma Vương giao lưu. Ở đó thì bọn ta sẽ đối thoại với nhau, chuyện về cậu là do ta nghe được từ Phi vào lúc ấy.”
Trăng tròn tức là vừa mới gần đây, gần một tháng nữa mới đến lần kế tiếp.
Cơ mà một đám Ma Vương đáng lẽ không can dự gì nhau lại họp mặt mỗi tháng một lần____ Cứ như điện thoại qua mạng vậy.
Nhìn kiểu cưỡng ép tụ tập như vậy thì tên Yugura đó xấu tính thật đấy.
“Cô không xác nhận với họ sao?”
“Ta từng mang chuyện này ra hồi hai tháng trước rồi, cả đám đều tỏ vẻ chả biết gì.”
Theo chuyện đã nghe thì do cứ mỗi một khoảng thời gian lại bị cưỡng ép tham gia nên cả bọn đành nhân dịp đó mà trao đổi thông tin.
Kim Ma Vương dựa theo số lượng Ma Vương xuất hiện tại đó mà phân biệt ai đã phục sinh hay chưa.
Nội dung trò chuyện có nhiều loại, nhưng vì chẳng có chủ đề nên hầu như không nói gì. Có lần đến tận khi kết thúc mà vẫn chẳng có ai mở lời.
“Ta thì nói chuyện về thế giới con người, Tử thì nói về chiến tranh giữa người và ma vật, Phi thì bảo tất cả nên cùng nhau trao đổi, Thương thì cứ nói tới chuyện gì là lại than thở, Bích thì toàn tức giận vì cả đám ồn ào làm phiền giấc ngủ của mình. Vô Sắc thì chưa từng nói lời nào từ trước đến giờ.”
Có vẻ tôi cũng nắm được kha khá tính cách của các Ma Vương khác rồi.
Hai Ma Vương có thể nói chuyện đàng hoàng lại vô cùng hiếu chiến. Có cảm giác như đây là những thành viên có sự thiếu sót trí mạng về mặt lương thiện vậy.
“Cho dù có mang ra nói thì cũng chẳng có thay đổi gì cả.”
“Không có khả năng Ma Tộc hành động sao?”
“Tuy Ma Tộc cũng có thể điều khiển ma vật, nhưng họ không thể tạo ra Ma Giới. Để sinh ra đám dị dạng đó thì cần phải tái xây dựng lại Ma Giới mới được. Mà nếu vậy thì họ buộc phải có sự giúp đỡ từ Ma Vương nào đó.”
Chuyện mà Kim Ma Vương có thể kể đã không còn mấy.
Có quá nhiều thứ ngoài chuyên môn của tôi, tài liệu để nắm bắt thân phận của Ma Vương đứng sau vẫn chưa đủ.
Nếu chỉ xem xét một cách đơn giản thì Vô Sắc là kẻ đáng nghi nhất. Vừa không rõ đặc tính ma vật vừa không hề giao lưu với người khác một tí nào.
Nhưng dù có mang chuyện này ra nói thì cũng không thể xác nhận khi kẻ đó vẫn im lặng.
“Cô có nhớ mình từng bị nhắm vào mạng sống hay bị Ma Vương nào đó ghét bỏ không?”
“Ừ thì ta đều bị cả bọn nhắm cả.”
“Hay để tôi cùng cô đi xin lỗi nhé?”
“Có phải lỗi của ta đâu! Là tại tên Yugura đó! Kể cả lúc bị triệu tập vào cuộc họp cũng vậy, các Ma Vương đều bị chế ngự bởi thứ tự. Đó là lời nguyền buộc phải tuân theo thứ hạng trong trường hợp cần ưu tiên. Tính theo trình tự được sinh ra thì ta chính là người thứ hai đấy.”
Thứ hạng sao… Tức là Kim Ma Vương đứng thứ hai… Khi đã không còn Hắc Ma Vương thì Kim Ma Vương chính là kẻ có thứ tự lớn nhất.
Tức là cô ta đang đứng đầu trong đám Ma Vương hiện giờ…
Là do cái này sao…
“Thứ hạng có sức ảnh hưởng bao nhiêu?”
“Trong khi trò chuyện thì về cơ bản, ta là người nắm giữ quyền chủ động, ngoài ra khi có những việc cần quyết định thứ tự thì ta cũng được ưu tiên nhất. Nếu chống lại thì lời nguyền sẽ hoạt động khiến chính chủ cảm thấy vô cùng khó chịu.”
Lời nguyền quái thật đấy. Nhưng xét đến việc có thể gây khó chịu đến cả kẻ thuộc cấp bậc Ma Vương thì nó thật sự rất mạnh.
Nghĩa là nếu chỉ trò chuyện thì họ đành phải nhường nhịn sao…
“Đương nhiên là nếu dùng sức mạnh thì có thể ngó lơ thứ hạng, nên nếu ta cố tình lợi dụng việc đó thì tương lai sẽ rất đáng sợ đó.”
Nói theo kiểu Yugura thì hẳn là một loại ràng buộc như “Phải ưu tiên chị gái đấy nhé!”
Đúng là nếu bị một Kim Ma Vương nhỏ yếu cướp đi ưu thế trong lúc phát ngôn và đứng trong vị thế được ưu ái thì cô ta giống như cái gai trong mắt vậy.
Đám Ma Vương sở hữu lòng tự tôn cao sẽ vô cùng khó chịu vì kể cả khi đối thoại cũng phải tuân theo thứ hạng.
Mặc dù có thể dùng vũ lực để xử lý vấn đề mình không mong muốn, nhưng từ khi quyết định đến lúc kết thúc mọi chuyện thì sẽ luôn bị khó chịu vì lời nguyền đó. Do đó, trong phần lớn mọi chuyện thì họ đành phải nhường nhịn Kim Ma Vương.
“Tiện thể thì các cô sẽ khó chịu như thế nào?”
“Ta không biết. Hồi còn Hắc thì ta rất sợ nên chẳng bao giờ chống lại cả. Nhưng đúng là trong lúc Ma Vương tranh đấu với nhau thì Ma Vương có thứ hạng thấp hơn lộ ra vẻ mặt rất khó chịu luôn.”
Nghĩa là không khéo thì ảnh hưởng đến cả việc chiến đấu sao… do vậy mà kẻ đó mới không muốn đứng ra xưng tên và xử lý Kim Ma Vương.
Nếu Kim Ma Vương cầu cứu mình mà từ chối và giúp đỡ Ma Vương khác thì sẽ bị gây khó chịu bởi thứ hạng.
Tức là trong trường hợp tấn công Kim Ma Vương giữa thanh thiên bạch nhật thì có nguy cơ bị Ma Vương khác hướng địch ý vào mình.
“Nếu một mình ta bị giết thì cũng chả ngại gì, chỉ là cứ chuẩn bị xâm lược một cách lộ liễu như thế thì ta cũng phải đau đầu rồi.”
“Cô có biết bọn chúng sẽ bắt đầu hành động vào lúc nào không?”
“Ta không biết. Kể cả trong thế giới giả tưởng của ta thì đội quân đó cũng chẳng có ý tứ hành động gì. Tại vì khuyết điểm của thế giới này chính là không thể sinh ra Ma Vương.”
“…Nhắc mới nhớ, Larheit bắt đầu tìm kiếm quyển sách từ khi nào vậy?”
“Khoảng hơn một năm trước, ngay sau khi tên Doco gì gì thuộc ám bộ Methys xuất hiện tại nơi của Phi.”
Cái tên Docora lại xuất hiện, người chết mà mãi không ngừng bị gọi hồn.
Cơ mà vậy thì chẳng phải sẽ có thể biết được nơi ở của Phi Ma Vương nếu hỏi chuyện Docora trong thế giới giả tưởng sao?
…Cứ lưu ý việc này đi, giờ thì cần phải tìm cách giải quyết vấn đề của Kim Ma Vương.
Từ trước thời điểm bắt đầu trận đấu trong thế giới giả tưởng, Larheit đã nhận mệnh lệnh tìm kiếm quyển sách bị trộm khỏi Methys từ Phi Ma Vương.
Nên kể cả trong thế giới của Illias, hắn vẫn xuất hiện với sứ mệnh còn sót lại đó.
Tuy nhiên, hắn không có hành động gì đặc biệt là vì Phi Ma Vương để mình báo cáo đã không được thế giới giả tưởng sinh ra… Mọi thứ trở nên mạch lạc rồi.
Hoặc cũng có khả năng [tôi] trong thế giới giả tưởng không để hắn làm ra chuyện gì.
Quần thể ma vật tại Ma Giới Garne hiện giờ cũng không có Ma Vương điều khiển trong thế giới giả tưởng. Nhưng ở thế giới thực thì cho dù bị xâm lược ngay hôm nay cũng chả lạ.
“Cô từng chiến đấu với ma vật trong thế giới đó chưa?”
“Rồi, ta đã đưa quân đội Garne sang và sức mạnh hầu như tương đương. Do khác biệt địa lợi nên ta đã thất bại, nhưng khi triệt để cố thủ thì cũng không có vẻ lập tức bị hạ gì cả.”
Ma vật vẫn tồn tại, chỉ cần để quân lính trong đó lao vào chiến đấu thì sẽ có thể điều tra khác biệt về chiến lực.
Kết quả là gần như tương đương. Và khác với mấy chiến trường hai bên sẽ rút lui khi chết đi vài chục phần trăm, đám ma vật ấy vẫn sẽ tấn công cho đến một con cuối cùng.
Nghĩ lại thì cho dù công hay thủ, thiệt hại gây ra bởi bọn chúng cũng sẽ vô cùng khổng lồ.
Tầng một… không, đến cả tầng ba cũng sẽ bị cuốn vào chiến trường.
Cầu viện hiệp sĩ đoàn Turize thì sao?
Không, chỉ việc Ma Vương xuất hiện sẽ không thể khiến họ cứ thế mà bỏ trống đất nước, còn quân lính có thể điều động để giúp đỡ cũng có giới hạn.
Tuy là trợ lực cường đại, nhưng vẫn quá yếu để giải quyết vấn đề.
“Cơ mà anh thật sự định hợp tác với Kim Ma Vương sao?”
Rồi Illias đặt câu hỏi.
Vụ đó thì… ừm.
“Nếu đã không phải địch nhân thì sao có thể vứt bỏ cô ta chứ.”
“Nfufu, mị lực của ta thật tội lỗi quá đi.”
A, Illias bắt đầu cáu rồi.
Không phải tôi không hiểu cảm xúc của cô, nhưng hãy bình tĩnh đi nhé, Illias.
“…Nếu bọn tôi thua thì cô định làm thế nào?”
“Chắc là sẽ đuổi hết mấy tên chẳng trông cậy được rồi tự mình xoay sở thôi. Khi cậu thắng trận đầu tiên thì ta còn định nhờ một mình cậu hợp tác thôi đó.”
Đúng là không thể nào đi cầu cạnh trợ giúp từ đối tượng vô năng được.
Tôi rất vui khi được công nhận, nhưng tình huống hiện tại quá khó khăn rồi.
Đám quái vật có chiến lực tương đương, nếu phải đón đầu thì sẽ không thể tránh được thiệt hại.
Hử? Chiến thuật thắng trận một cách áp đảo á? Làm quái gì có chứ.
Trong trường hợp Turize thì còn có thể trông chờ vào chiến lực khủng bố của các hiệp sĩ và lợi dụng địa hình được rừng rậm bao quanh. Nếu có khả năng đặt bẫy, du kích, v..v.. ở cự ly xa thì còn có khả năng thực hiện được, nhưng Garne chỉ toàn là đồng bằng.
Kiểu gì cũng không thể tránh được chiến tranh tổng lực.
Đương nhiên đây cũng không phải thế giới nhân vật chính bá đạo đến mức dùng ma pháp cực mạnh để quét sạch kẻ địch.
Với chiến lực của Illias thì chắc là xử lý được khoảng 100 con, nhưng quy mô lần này khác với quân đoàn Undead lần trước.
Đó không phải số lượng cô ấy có thể một mình làm thịt hết được, và nếu Illias bị nuốt chửng bởi đám ma vật đó thì sẽ chẳng còn mảnh giáp luôn.
Chỉ bảo vệ Kim Ma Vương thì có rất nhiều biện pháp, nhưng phải bảo vệ cả đất nước Garne thì không hề đơn giản chút nào.
Khi nghĩ đến đây thì cánh cửa căn phòng liền mở toang. Cùng lúc đó, những bức ảnh đang hiển thị cũng biến mất.
Người vừa xuất hiện là Ludfein-san, giờ mới nhớ ra là đã hơn bảy tiếng từ khi bắt đầu rồi.
Đây đã là thời điểm mặt trời lên cao. Mọi người thì còn ngủ được khoảng sáu tiếng, chứ tôi thì phải nói chuyện với cô ta suốt từ đêm khuya rồi.
Buồn ngủ quá đi.
“Thần tò mò nên mới thử đến xem… Nhưng thưa đức vua! Tại sao ngài lại bắt khách quý phải trò chuyện đến sáng vậy!?”
“Nfufu, do đang cao hứng nên mới nói lâu như vậy đó. Vậy thôi cứ giải tán một lần đi đã.”
“Xin ngài hãy làm vậy, thật là… Mọi người có muốn nghỉ ngơi ngay không? Hay là tôi cho người chuẩn bị bữa sáng trước nhé?”
Ludfein-san thở dài nói.
Trên lập trường ngoại giao thì đúng là vị vua này đã làm ra chuyện hài hước đấy.
“…Cũng phải, tôi muốn ăn rồi nghỉ một chút.”
“Tôi cũng vậy… A đúng rồi, tôi muốn uống rượu một chút trước khi ngủ.”
“Lacra, mới sáng đã uống rượu thì…”
“Đây là trước lúc ngủ nên không sao đâu.”
“…Buồn ngủ.”
“Người bằng hữu nghĩ sao?”
Nghỉ ngơi một chốc cũng được… Nhưng hiện tại là lúc mạch suy nghĩ của tôi đang hoạt động trơn tru.
Tôi muốn có thêm một chút thông tin trong lúc trạng thái còn tốt để điều chỉnh.
“Quốc Vương Garne, tôi có thể dùng bữa tại đây không?”
“Cậu muốn ăn cùng ta sao? Thông thường thì ta sẽ từ chối, nhưng với quan hệ của chúng ta thì được thôi.”
“…Hai người có vẻ thân thiết nhau thật nhỉ.”
Vị vua bình thường chỉ gặp mặt các quan đại thần lại dùng bữa với khách, đó chính là một khung cảnh hiếm có.
Thế nhưng đôi mắt của Ludfein-san cứ nhìn tôi chằm chằm rất đáng sợ. Cứ như đang lộ vẻ “A… ngài ấy có thêm bạn xấu rồi.”
“Nếu người bằng hữu nghĩ vậy thì tôi cũng sẽ ở đây.”
“…Vậy thì tôi chỉ còn cách ở lại rồi.”
“Sao vậy, nếu là hộ vệ thì đâu cần nữa phải không. Bây giờ hai chúng ta sẽ làm thân với nhau nên mọi người cứ về đi.”
“Ai cần về chứ!”
Hai người đồng thanh nói.
Lacra trung thực với dục vọng cùng Ulffe không thể chiến thắng cơn buồn ngủ quay về dinh thự. Sau đấy thì chúng tôi dùng bữa sáng được mang đến.
Do Mix thử độc nên bữa sáng bị giảm đi hết hai phần, nhưng đây là bữa ăn lúc sáng sớm nên tôi cũng không ngại.
“Giờ thì xong bữa rồi___”
“Cậu muốn ngủ chung không?”
“Kim Ma Vương, cô để tôi chém một lần nhé? Cô có thể tái sinh mà phải không?”
“Ta nghĩ đó không phải thái độ nhờ người đâu đó?”
Hai người phản ứng với từng trò nghịch ngợm của Kim Ma Vương. Đây có phải chuyện cần để tâm đến vậy đâu.
Hơn nữa, cô ta còn là loại người thèm thuồng cả mấy cô đấy.
Tuy tính cách nghịch ngợm, nhưng Kim Ma Vương rất thích con người.
Quá khứ từng là hai phe đối nghịch, nhưng hiện tại thì hai bên đã bắt tay và tạo ra một thế giới đầy hy vọng đối với cô ta.
Trong khi vẫn chưa gây ra thiệt hại thực sự thì cứ bỏ qua cái thú vui tạp nham của cô ta đi.
“Tôi cũng cần gối, nhưng lần này là để cô đưa tôi vào thế giới giả tưởng. Mệt mỏi trong cơ thể thì sẽ có thể hồi phục khi vào trong phải không. Nếu có thể được nằm ngang thì càng tốt.”
“Được thì được… Nhưng không phải cậu vẫn còn mệt mỏi tinh thần sao? Ngủ một lát rồi bắt đầu cũng được mà?”
“Tôi cũng muốn nói là vì bản thân muốn giải quyết bất an càng sớm càng tốt… nhưng hiện tại thì thật sự rất ổn. Tôi sẽ chỉ làm mọi thứ trong phạm vi mình có thể thôi.”
Và rồi tôi lại một lần nữa đi vào thế giới giả tưởng.
Ý chỉ hành động điển hình của các thanh niên chuunibyou: Nắm chặt tay ghì xuống như phong ấn đang bị giải khai.