「Eh? Nhóc có chắc không? Hoo~Thế thì cho ta xem nhóc làm được gì đi. 」
Ngạc nhiên thay, Celine dễ dàng chấp nhận yêu cầu của tôi.
Cô ấy nhìn tôi với vẻ mặt đầy hứng thú.
「Cơ mà, trong trường hợp khẩn cấp, liệu cô sẽ bảo vệ cháu chứ? 」
「Đương nhiên rồi, nhóc cứ giao cho ta! 」
Celine ưỡn căng ngực, làm cặp đồi đó lắc lư.
Không biết cô ấy có chủ ý gì khi làm điều này không.
Dẫu sao thì, nếu tình hình chuyển biến xấu, Celine sẽ giúp tôi.
Đầu tiên, tôi làm mềm khoảng đất phía trước.
Vì tôi đang đánh cược cả mạng sống cho trận chiến này, tôi truyền mana thật cẩn thận để làm mềm đất một cách thật chuẩn xác.
Mặt đất trông cũng chẳng khác trước là bao, nhưng chắc bên trong thì đất đã đủ mềm rồi.
Kế đến, tôi giơ tay lên và nhào trộn mana để tạo ra một món “vũ khí”.
Tôi tạo nó đủ lớn để đảm bảo đòn đánh không trượt mục tiêu, đồng thời cũng tạo nó đủ dày để nó có thể kết liễu luôn kẻ thù.
Celine nhìn món “vũ khí” hoàn chỉnh đang lơ lửng trên không trung và để lộ bộ mặt khó tả, nhưng lúc này, tôi lơ cô ấy đi.
Khâu chuẩn bị đã hoàn tất.
Giờ chỉ việc lùa lũ goblin vào bẫy thôi.
Tôi nhặt một viên sỏi lên, và ném nó hướng về con goblin.
Viên sỏi tôi ném đã trượt mục tiêu, tuy vậy, con goblin đã chú ý tới tôi.
Gi? Gi gi gi-!?
Sau khi nhận ra tôi, con goblin lao thẳng về hướng tôi trong khi vung vẩy cây chùy gỗ.
Khoảng cách giữa tôi và nó bị rút ngắn trong nháy mắt, nhưng khi chỉ còn cách nhau 5m, con goblin lại bị lún đến tận đầu gối trong khoảng đất được tôi làm mềm.
Gyuge,!?
Tôi nhanh chóng làm cứng nền đất lại để con goblin không thể chạy thoát.
Và trong lúc con goblin còn đang vùng vẫy, tôi di chuyển món “vũ khí” đang lơ lửng bằng năng lượng mana và hướng thẳng nó đến kẻ địch.
Do chẳng có lấy một bóng cây xung quanh, ‘nó’ tiếp cận con goblin mà chẳng hề tạo ra tiếng động nào.
Đột nhiên, một bóng đen lớn bao phủ con goblin, và nó nhận ra có thứ gì đó rất bự trên đầu mình.
Nó bèn ngước lên, nhưng mọi chuyện đã quá trễ.
–Booomm!
Một viên đá kích thước 3x3 mét, dày khoảng 50 cm nghiền nát con goblin, khiến máu nó rỉ ra từ nền đất.
Nó khiến tôi muốn hét lên “Caesar–!”. Tuy vậy, chẳng có bong bóng máu nào nổi lên cả. (Trans Rởm: Chắc chắn không phải refence jojo battle tencendy)
Dù sao thì, chiến thuật “nếu mình không thể ném đá trúng nó, thì chỉ cần lùa nó đến và thả đá trúng nó là được” đã thành công tốt đẹp.
「Trông đòn vừa rồi thế nào ạ?」
Tôi quay lại nhìn Celine và tạo vẻ mặt tự mãn.
「Hmm. Nên nói thế nào nhỉ… Quả là một đòn mang đầy tính bạo lực…」
Celine thì thầm với vẻ mặt chết lặng.
『Đòn đánh vừa rồi là sao thế? Cậu đúng là đồ vô nhân tính mà.』
Giọng Nicola vang vọng trong đầu tôi.
Có vẻ như cả hai người họ đều không tán thành trước lối đánh vừa rồi của tôi.
「Ra, ra là vậy…」
「Nè Mark, đừng bao giờ dùng nó lên em trai của Luck, nha?」
「Tất nhiên cháu sẽ chẳng bao giờ dùng nó lên con người đâu! Cô nghĩ cháu là loại người gì vậy!?」
「Hmm, cô cũng chẳng rõ nữa? Mufufu. Dù sao thì, Mark, đây là con quái đầu nhóc săn được, nên nhóc cần cắt tai phải nó làm bằng chứng cho cuộc thảo phạt này.」 (Trans: Anh chém thêm cái quỷ gì không biết :v)
「Ahh… Phải rồi. Mình còn phải cắt tai nó nữa…」
Bởi thứ cảm xúc thỏa mãn từ việc đánh bại con goblin, tôi đã hoàn toàn quên mất chuyện này.
Nhưng… tôi phải cắt tai con goblin, nhỉ… chuyện này có vẻ khó khăn rồi đây.
Tôi giải phóng mana ra khỏi tường đá và để nó trở về thành cát bụi.
Và sau khi tôi loại bỏ vài phần cát, cơ thể bị nghiền nát của con goblin xuất hiện. (Trans Rởm: Như Jotaro nếu bị Dio đánh bại tại 1 vũ trụ nào đó-)
Hầu hết cơ thể nó vẫn bị vùi trong cát, nhưng đến lúc này, cơ thể nó chắc chắn đã trở thành hình ảnh quái dị bậc nhất của ngày hôm nay. Tôi cảm thấy chút tội lỗi khi biết chính mình là nguyên nhân gây nên cái chết của goblin.
Sau khi tôi loại bỏ phần cát xung quanh phần đầu con goblin để tìm vị trí tai phải, Celine nói với tôi-
「Nhóc nên tấn công mà vẫn để tâm tới tai phải của quái vật. Hãy tấn công làm sao để bản thân có thể dễ dàng cắt phần đó ra. Chà, mà nhóc có thể bỏ qua điều đó nếu nhóc gặp tình huống nguy hiểm.」
Tôi hiểu rồi. Cô ấy nói đúng.
Tôi không thể xài phương pháp này được nữa.
Ngay từ đầu, việc tạo một bức tường đủ lớn để giết một con goblin đã là việc rất phiền phức.
Tôi nghĩ mình đã phí quá nhiều mana cho một đúng một con goblin.
Chà, trước đó tôi cũng muốn làm màu thôi, nhưng tôi không thực sự nghĩ phương pháp này có thể dùng thường xuyên được.
Sau khi mất một lúc để tìm vị trí của tai phải, tôi cuối cùng cũng thấy nó. Tôi cắt tai con goblin bằng con dao rồi rửa nó qua thủy ma pháp, trước khi đưa cho Celine.
Hmm. Có lẽ những người sợ mấy thứ quái dị sẽ chẳng thể nào mà làm được những chuyện như này.
Trước khi Celine cất cái tai vào trong túi da của mình, cô đột nhiên nhớ ra một chuyện.
「Oh, đúng rồi. Cũng có những mạo hiểm giả giữ bằng chứng thảo phạt đầu tiên như vật kỉ niệm. Nhóc có muốn nó không?」
「Cháu không cần thứ kinh tởm đó đâu!」
「Ahahahaha! Ta cũng có cảm giác nhóc sẽ nói thế. Tiện thể thì cũng gần tới lúc dùng bữa trưa rồi, chúng ta nên nghỉ ngơi sau khi tiến thêm chút nữa.」
Celine cất tai con goblin vào túi da của mình và bắt đầu bước đi.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage