Imouto sae Ireba Ii.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1326

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

Tập 07 - Chương 09: Đối Thủ

Một buổi tối nọ, nhiều ngày sau bữa tiệc xuất viện của Nayuta, Chihiro đã phát hiện ra một vật thể lạ xuất hiện trên sàn phòng khách tại căn hộ của Itsuki trong lúc đến đây dọn dẹp như thường lệ. Thứ đó là một cỗ máy có dạng đĩa, cao khoảng 5cm và bề ngang khoảng 30cm.

“Anh Itsuki, đây là thứ gì vậy anh?”

Itsuki xoay chiếc ghế tựa chỗ bàn làm việc của mình về phía Chihiro. “À, robot hút bụi đấy. Anh thắng nó hồi chơi xổ số ở sự kiện trao giải.”

Thực sự đã có một trò xổ số được tổ chức tại lễ trao giải Cuộc Thi Tác Giả Mới của GF Bunko hồi đầu tháng Mười Một, và tại đó, Itsuki đã giành được con robot hút bụi phiên bản mới nhất này. Nó vẫn còn rất mới, đúng ra mà nói thì lúc diễn ra sự kiện, mẫu robot này vẫn chưa được bày bán trên thị trường. Đến tận hôm nay họ mới có thể hoàn tất khâu chuẩn bị và gửi nó đến cho Itsuki.

Chihiro cẩn thận soi xét chiếc máy. “Hmm… Vậy ra đây là robot hút bụi…”

Chihiro rất thích thú những món đồ gia dụng, nhưng cậu luôn cho rằng bản thân có thể tự dọn dẹp một cách ngon lành, nên trước giờ cậu chưa từng quá ham thích với những món công nghệ cao thế này.

“Ừm, chắc là cũng sạc xong rồi đấy. Thử tý luôn không?”

Itsuki đứng dậy, gương mặt có chút phấn khích, và bật công tắc. Đáp lại cậu là âm thanh từ giọng nói của một người phụ nữ dễ thương, “Bắt đầu dọn dẹp” – không phải kiểu giọng nói chị google mà là ngữ điệu của một người bình thường.

“Whoa, nó nói được kìa!”

“Ừm, nghe hay nhỉ,” Itsuki nói, mỉm cười trước sự bất ngờ của Chihiro.

Con robot rời khỏi vị trí sạc của mình là bắt đầu lê lết trên sàn, phát ra âm lượng êm dịu hơn chiếc máy hút bụi Chihiro hay dùng.

“…Nhưng mà còn gì để nó dọn dẹp đâu chứ?” Chihiro hỏi. Sàn nhà thường xuyên được cậu chăm sóc kỹ càng, không có vết bẩn nào quá rõ ràng có thể sót lại cả, nên rất khó để đánh giá được khả năng của cậu lính mới này.

“Kiểm tra thử xem sao,” Itsuki nói, chà xát cục tẩy lên bàn vài lần và hất vụn tẩy xuống sàn. “Hình như nó có thể đáp lại lệnh bằng giọng nói nữa hay sao ấy… Đến đây!”

“Rõ,” robot hút bụi nói, tiến thẳng về phía Itsuki.

“Whoa, nó nghe được anh nói gì kìa.”

Sau khi tiếp cận vị trí có vụn tẩy, robot bắt đầu xoay xoay một lúc – và theo quan sát của cả hai, tất cả những vụn tẩy đều đã bị hút vào trong.

“Wow… Nó đúng là một cái máy hút bụi nhỉ.”

“Yep. Cũng dễ thương đấy chứ? Như kiểu nó bắt được con mồi của mình ấy.”

Itsuki mỉm cười, thích thú trước sự mới lạ, sau đó lại tạo ra thêm nhiều vụn tẩy hơn nữa để con robot làm sạch. Nó đã thực sự hút tất cả vụn vào trong ngay tức khắc.

“Ha ha! Háu ăn đấy.”

“Vâng…”

Chihiro khẽ gật gù. Itsuki hành xử như thể cậu đang cho một con thú nhỏ ăn.

Hai người họ cứ thế quan sát thiết bị này làm việc thêm một lúc. Nó khá chậm, có xu hướng thay đổi hướng chuyển động một cách ngẫu nhiên mỗi khi va phải tường hoặc là giường, làm cho việc di chuyển hay bị lặp lại lối cũ. Dường như không có gì quá tiến triển trong việc dọn dẹp.

“…Anh này,” Chihiro với vẻ bứt rứt hỏi, “có phải để em làm sẽ nhanh hơn không?”

Itsuki gật đầu. “Ừm, anh cũng thấy vậy. Trọng trách hôm nay giao lại cho em đấy. Bắt đầu sạc!”

“Rõ,” con robot hút bụi đáp, sau đó lại lê về vị trí sạc – với một thông báo “Bắt đầu sạc”, chiếc máy dừng lại.

“Cái này xem ra cũng vui đấy chứ, nhưng về khoản dọn dẹp thì con người chắc chắn phải tốt hơn máy móc, anh có nghĩ vậy không?” Chihiro nói với một nụ cười đắc thắng.

****

Ba ngày sau, Chihiro trở lại căn hộ của Itsuki. Hiện Itsuki đang đi hẹn hò với Nayuta và sẽ ăn tối ở ngoài, nên nhiệm vụ của Chihiro hôm nay chỉ có dọn dẹp và nấu ăn cho vài ngày tới, sau đó về nhà.

…Hẹn hò sẽ như thế nào nhỉ?

Chihiro chưa từng có cho mình một người như vậy, nên cô chỉ hiểu ý nghĩa mặt chữ của từ “hẹn hò”. Có thể nó giống như lần Itsuki dẫn cô đến thủy cung chăng? Và nghĩ lại mới nhớ, Itsuki đã hứa sẽ dẫn cô đi đâu đó chơi, nhưng vì có bao nhiêu chuyện ập tới, nào là anime Toàn Thư Về Em Gái Tôi, phát hành song song hai tựa sách và vân vân mà Itsuki đã bận tối mặt tối mũi, nên việc quên mất là khó tránh khỏi.

…Chắc anh ấy hoàn toàn quên vụ lời hứa rồi.

Không phải có nơi nào đó mà Itsuki và Chihiro phải đi cùng nhau, nhưng việc này vẫn khiến cô có chút u sầu. Việc Itsuki hẹn hò với Nayuta đồng thời mang ý nghĩa rằng, nếu có thời gian để hẹn hò, Nayuta sẽ là ưu tiên số một của cậu. Có lẽ bây giờ Itsuki sẽ không bao giờ thực hiện lời hứa đó nữa.

Và như thế, Chihiro đặt túi thực phẩm vừa mua vào tủ lạnh với dáng vẻ có phần thất vọng. Khi trở ra phòng khách để bắt đầu dọn dẹp, cô trông thấy chiếc robot hút bụi đang tích cực chạy khắp phòng.

“Nhưng mị mới là người dọn dẹp mà.” Cô thở dài với chính mình trong lúc nhìn chiếc máy chạy lăn xăn. Sau đó:

“Hể?”

Chihiro nhận ra con robot đang hoạt động hoàn toàn khác so với ba ngày trước. Nó đang di chuyển tốt hơn rất nhiều. Vào lần đầu sử dụng, những chuyển động của chiếc máy không hề tuân theo một quy luật hay lý do nào cả; chỉ đơn giản là chạy qua chạy lại, đụng phải thứ gì đó rồi lại rẽ sang một hướng kỳ quặc nào khác. Nhưng rõ ràng là bây giờ nó đang bao phủ toàn bộ ngóc ngách trên sàn, mỗi khi đến gần một bức tường, cánh tay mở rộng sẽ được đưa ra để quét sạch phần bụi trong góc. Thậm chí là khi gần chạm phải chân giường, nó cũng không còn đâm sầm vào đó nữa, mà chỉ khéo léo lách qua.

“Nó đã trở nên thông minh hơn á…!”

Thiết bị này giờ đây đã nắm được cấu trúc của căn phòng, cũng như cách di chuyển hiệu quả nhất có thể.

“Nó chỉ là máy hút bụi thôi mà…nhưng trông cứ như trong phim khoa học viễn tưởng ấy.”

Với một người như Chihiro, một người đã đảm đương hầu hết công việc chỉ với đôi bàn tay và không bao giờ chạm tới mấy món đồ công nghệ cao, đây là một cú sốc. Nếu robot hút bụi cứ tiếp tục học hỏi, nó cũng sẽ có thể đưa ra thành quả tương tự.

Trong lúc cô mãi quan sát, con robot vẫn tiến hành quá trình lùng sục mọi ngóc ngách trong căn nhà, dọn dẹp một cách thành thạo. Có vẻ như đã đạt đến chất lượng ngang với một người dùng chổi.

“…Nhưng dọn dẹp là công việc của mị…”

Có đám mây u ám nào đó đang bắt đầu tích tụ trong tâm trí Chihiro. Nếu Itsuki cứ ngày càng đi hẹn hò và ăn ngoài như thế này, cô sẽ không cần phải nấu ăn nhiều như hiện tại nữa. Và nếu con robot này đảm nhận toàn bộ trọng trách dọn dẹp của cô, điều đó có nghĩa là vai trò của Chihiro trong cuộc sống thường nhật của Itsuki sẽ còn giảm đi nhiều hơn nữa. Sự hiện diện của cô trong cuộc đời cậu sẽ bị cuốn phăng đi như hạt bụi trên sàn.

“Pin yếu. Vui lòng sạc.”

Chihiro nhận ra con robot đang bắt đầu lăn về vị trí sạc điện. Theo phản xạ, cô lập tức đi về phía nhà bếp.

“Lại đây!”

“Rõ.”

Cỗ máy ngoan ngoãn theo cô vào bếp.

“……”

Nó xoay vòng vòng như mọi khi, bắt đầu tìm kiêm thứ cần dọn dẹp, còn Chihiro chỉ lặng lẽ đóng cánh cửa dẫn từ phòng bếp ra phòng khách.

“Pin yếu. Vui lòng sạc.”

Con robot ra sức quay trở về vị trí sạc, nhưng cánh cửa đã chặn đứng nó.

“Ooh,” Chihiro nở một nụ cười, “dù có là mẫu mới nhất thì anh bạn đây cũng không thể mở cửa nhỉ?”

Con robot không phản hồi lại gì cả mà chỉ liên tiếp va bụp bụp vào cánh cửa hết lần này đến lần khác. “Pin yếu. Vui lòng sạc,” nó cứ lặp lại như vậy khoảng chừng mười phút hoặc hơn, trước khi hoàn toàn dừng lại, chìm vào im lặng.

“Hee hee…”

Đưa mắt xuống nhìn chiếc máy đã im lìm, Chihiro nở một nụ cười tà ác. Sau đó cô mới tỉnh lại.

“Mình đang làm cái gì vậy chứ…?”

Cô thở dài một hơi đầy ngán ngẩm với chính mình, nhặt lấy con robot hút bụi và đặt nó trở vào vị trí sạc. Đèn báo trên thân máy bật sáng trở lại, sau đó bắt đầu nhấp nháy.

“…Xin lỗi nhé,” Chihiro tỏ vẻ hối lỗi.

“Không sao đâu,” con robot đáp. Rõ ràng là ngoài các câu lệnh ra, nó có thể phản hồi lại cả những câu khác. Chihiro không biết tại sao nhà sản xuất lại nghĩ nó phù hợp với tính năng này nữa, nhưng cô đã cảm thấy tốt hơn sau những sự việc vừa xảy ra.

“Cảm ơn nhé.”

“Không có chi.”

Chihiro chăm chú nhìn vào chiếc robot vừa đột nhiên trở nên nhiều chuyện, sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên bảng điều khiển và vỗ nhẹ vào đó.

Ở đây không biết phải để Chihiro xưng hô sao, “tôi” thì hơi sai sai, người như Chihiro cũng sẽ không bao giờ xưng “tao” …nên vậy nhé :V Người ta vỗ về nhẹ nhàng chứ không phải vỗ bạch bạch như TV mất sóng đâu nha mấy ông :))))