Imouto sae Ireba Ii.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 10

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 24

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1956

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2275

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Tập 11 - Chương 08: Ui và Miyako

Trong lúc Itsuki và Kaizu nói chuyện với nhau, Miyako cũng có mặt tại bữa tiệc và đang đi loanh quanh trong sảnh. Từ sớm cô đã phải bận rộn giúp đỡ công việc tại quầy đón khách cũng như hướng dẫn những người thắng giải, nhưng không giống các biên tập viên khác, cô không phụ trách nhà văn nào để dẫn đi chào hỏi những người khác cả, cho nên lúc này cô khá rảnh rỗi. Với tư cách là thành viên ban tổ chức, cô không thể chỉ chăm chăm vào ăn uống – ý nghĩ đã lóe lên trong lúc cô rầu rĩ nhìn mớ thức ăn và đồ tráng miệng được xếp dọc dãy bàn trung tâm.

“Lâu rồi không gặp, Shirakawa.”

“Vâng, xin chào…”

Miyako quay người đáp lại lời chào – sau đó rơi vào bối rối. Chủ nhân của giọng nói đó là một cô gái trong bộ váy dài tay rộng rãi, mang kính gọng dày, và chỉ trang điểm nhẹ trên khuôn mặt bình thường.

Ai đây…?

Không có quá nhiều bạn bè là nhà văn, nên Miyako không nghĩ bản thân đã quên mặt ai đó, nhưng…

Trong lúc suy ngẫm về danh tính người này, mắt cô rơi vào bảng tên đính trên ngực áo cô gái.

“Hể?! Ch-chị Aioi?”

Bảng tên ghi dòng chữ “Ui Aioi,” nhưng cô gái này nhìn chẳng giống gì so với ký ức Miyako có về cô. Tuy nhiên, bộ ngực đầy đặn tràn ra cả chiếc váy rộng thùng thình lại là dấu hiệu xác nhận.

“Hee hee! Em ngạc nhiên vì điều gì thế?”

Miyako thoáng hoảng loạn trước lời trêu chọc của Ui. “Um… Em chỉ nghĩ, ừm…chị trông hơi khác so với những gì em nhớ, cho nên…”

“Ahh, chỉ là trước đây chị đã cố gắng rất nhiều với vẻ ngoài của mình thôi. Giờ thì chị cũng có hơi xấu hổ về chuyện đó.”

Ui có chút đỏ mặt. Lúc trước, Ui đã trưng ra một vẻ ngoài gợi cảm bằng cách làm nổi bật bộ ngực của mình và đầu tư rất nhiều thời gian vào việc trang điểm. Đó rõ ràng là nỗ lực để lọt vào mắt xanh của người cô thích, Haruto Fuwa. Miyako tự hỏi liệu đã có chuyện gì xảy ra giữa hai người họ.

“Ra vậy…”

“Ừm.”

“…”

“… Em không định hỏi đã xảy ra chuyện gì à?”

Miyako không biết phải mở lời từ đầu. Có lẽ biểu hiện của cô đã khiến Ui có chút khó chịu.

“…Chị muốn nói về chuyện đó ạ?”

“Thì, không nhất thiết phải là em, Shirakawa…nhưng đồng thời chị cũng muốn để em biết. Chỉ mình em thôi. Chuyện phức tạp vậy đấy.”

“…Giờ thì chị nên kể cho em biết luôn đi. Nếu không thì chuyện này sẽ luẩn quẩn trong đầu em cả đêm mất.”

“Được rồi,” Ui nói. “Haruto đã từ chối chị.”

Đó là câu trả lời mà Miyako đã dự đoán trước. Cô mơ hồ gật đầu.

 “À, nhưng mà chị không cần sự cảm thông hay chia buồn nào đâu nha,” Ui mỉm cười nói. “Thực ra thì việc bị từ chối như vậy càng khiến chị có thêm động lực tập trung vào việc viết lách của mình.”

Miyako có thể nhận ra lời tuyên bố đó không chỉ đơn giản là sự mạnh mẽ đơn thuần.

“Chị đang xây dựng một series mới đúng không, Aioi? Anh Kataji có bảo là chị đã đưa ra rất nhiều ý tưởng mới.”

Cô đã nghe được vài tin tức về Ui thông qua Kataji, biên tập viên phụ trách cô. Lúc này cô đã viết xong Tập 4 cho series debut của mình, đồng thời tích cực suy nghĩ về các đề xuất cho tác phẩm mới.

“Đúng vậy! Tuy vẫn chưa đạt được ý tưởng hoản hảo, những bọn chị vẫn đang suy nghĩ về nó,” Ui mỉm cười. “Mà năm nay em đã là sinh viên năm cuối rồi đúng không, Shirakawa? Em định làm gì sau khi tốt nghiệp?”

“Vâng, em đã nhận được lời mời từ một nhà xuất bản.”

“Ooh! Vậy em sẽ trở thành biên tập viên của GF Bunko à?”

“Ah, không, không phải Nhà xuất bản Gift ạ. Thật ra em đang định gia nhập một công ty tên là Branch Hill.”

Câu trả lời khiến Ui bất ngờ. “Vậy à? Sao em không chọn Gift?”

“A, chỉ là…” Miyako khựng lại một chốc, ngượng ngùng cười. “Em nghĩ bản thân em muốn tự mở ra một con đường bằng chính khả năng của mình. Nhưng dù chuyển sang công ty khác, mọi người ở GF Bunko vẫn rất tốt với em. Mọi người đang để em thực tập những công việc biên tập trước khi nhảy việc – như tham gia họp này, biên chỉnh các loại định dạng, mấy kiểu việc như thế.”

“…Nghe vui thật nhỉ.” Ui nhìn Miyako và mỉm cười.

“Vâng ạ. Mọi chuyện rất vui.”

“Haruto sắp có một trận chiến khó khăn rồi đây nhỉ,” Ui lẩm bẩm.

“Mà này?” Cô lại mỉm cười trước vẻ cạn lời của Miyako. “Nếu GF Bunko cho chị ra rìa, thì hãy để Branch Hill thu nhận chị nhé, được chứ?”

Miyako không nghĩ trò đùa này buồn cười cho lắm.