“Haaahh…”
Haruto Fuwa, quay trở về nhà sau khi từ chối Chihiro, rửa mặt trong phòng tắm và thở dài.
Cậu hoàn toàn không ngờ Chihiro lại thích cậu theo kiểu đó. Đối với cậu, Chihiro là em gái của cậu bạn đồng nghiệp – một người bạn nhỏ tuổi, hoàn toàn không phải đối tượng yêu đương. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng một người trạc tuổi em gái cậu – người kém cậu tới bảy tuối – có thể sinh ra cảm xúc ấy với cậu.
“Ahhh…”
Lại một tiếng thở dài nữa thoát ra.
Haruto biết tình yêu không được đáp lại khổ sở như thế nào, và trái tim cậu quặn đau khi phải khiến người khác chịu đựng cảm giác ấy. Việc từ chối cảm xúc của Ui vài tháng trước đã khiến cậu cảm thấy tội lỗi suốt một đêm sau đó. Cậu chắc chắn rằng lựa chọn của mình sẽ mang lại lợi ích cho Ui Aioi dưới tư cách một nhà văn, và phản ứng tích cực của cô đã thuyết phục cậu rằng cô đã hiểu…nhưng vẫn vậy.
Thất tình, và làm cho ai đó thất tình, cả hai thứ đều mang lại rất nhiều tổn thương. Cậu không muốn trải qua cảm giác này, hay khiến bất cứ ai khác phải trải qua, nhưng thế giới này luôn tràn ngập tình yêu, những tình yêu không bao giờ kết trái.
“…Tại sao con người ta lại không thể lựa chọn người họ yêu chứ…?”
Cậu bẩm lẩm với bản thân trong lúc nhìn khuôn mặt thờ thẫn của mình trong gương. Sau đó:
“Eo ôi…”
Cậu nghe thấy tiếng làu bàu của ai đó như thể vừa giẫm phải phân. Nhanh chóng quay người lại, cậu thấy nhỏ em gái đang nhìn đểu mình, khuôn mặt nhăn nhó như thể vừa phát hiện ra một con sâu bướm quái dị đầy màu sắc.
“Geh…!”
Cậu đã thốt ra điều đáng xấu hổ nhất với chính mình trong gương, và người đứng dầu danh sách cậu không muốn cho nghe nhất đã nghe thấy toàn bộ. Hai má Haruto đỏ bừng vì xấu hổ trong khi nhỏ em gái bắt đầu càm ràm.
“Ugh! Vừa rồi anh kinh tởm thật sự luôn đấy, anh hai à! Anh lúc nào cũng kinh tởm cả, nhưng cái đó còn kinh tởm hơn gấp mười tỷ lần đấy!”
“Ư…”
Mọi khi cậu sẽ phản bác lại ngay lập tức, nhưng ngay cả cậu cũng phải công nhận những lời vừa rồi khá bệnh hoạn. Cậu chẳng biết phải nói sao cả.
“Rồi sao? Có chuyện gì xảy ra à? Lý do nào khiến anh phải soi mình trong gương rồi thở ra mấy thứ tâm trạng như thể đang ở trong một bộ shoujo manga vậy hả? Anh thậm chí còn có thể trở nên kinh tởm hơn được nữa không? Anh ăn phải Trái Ác Quỷ Kinh-Tởm-Kinh-Tởm hay gì à? Thật là quá sức kinh tởm mà! Anh có thể giành cup Thiên Hạ Vô Địch về Kinh Tởm luôn đấy! Cả nước Mỹ đang phải rùng mình trước sự kinh tởm của anh kìa!”
“I-im đi! Chuyện, ừm, thật ra…em-em đấy! Cái đó! Em hiểu mà đúng không! Pfft! Cái đồ ngu ngốc to mồm!”
Đống ức chế trong người đã bùng phát và dẫn tới một chuỗi từ ngữ vô nghĩa. Cậu quyết định xộc thẳng về phía cửa phòng tắm, khuôn mặt vẫn còn đỏ dữ dội.
“Ah! Này! Chờ cái coi, cái đồ anh hai óc chó này! …Đúng là tên ngốc.”
Sau khi cậu rời đi, nhỏ lạnh lùng liếc nhìn chiếc gương.
“…‘Tại sao con người ta lại không thể lựa chọn người họ yêu chứ?’” cô bĩu môi. “Đó là thứ khiến em phải suy nghĩ nhiều nhất đấy, đồ ngốc.”
----------------
Còn chương sau, đoạn Chihiro thất tình nữa, ngồi trans mà cười vl :)))