Imouto sae Ireba Ii.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

27 177

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

285 7504

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 33

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 264

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 191

Tập 12 - Chương 06: Haruto và Miyako

Thế là nhiệm vụ vĩ đại nhất trong cuộc đời Miyako Shirakawa đã bắt đầu, cho dù cô vẫn hoàn toàn không biết phải làm gì. Cô chỉ biết bản thân cần thư giãn một chút, nên đã mua một lon trà sữa từ máy bán hàng tự động đặt ở cuối hành lang. Cô uống một ngụm, dựa lưng vào tường và thở ra một hơi dài thườn thượt.

“Chào em, Miyako.” Giọng của Haruto Fuwa truyền đến từ bên cạnh.

“A, chào anh. Hôm nay lại họp biên tập hả anh?”

“Ừm, anh mới họp xong.”

GF Bunko đang trong quá trình hoàn tất tập cuối của Vô Giới Hiệp Sĩ, song song với đó là dự án mới của Haruto, nhưng cả cậu và biên tập viên Kawabe đều tràn đầy nhiệt huyết, vì vậy Haruto đã trở thành khách quen ở văn phòng dạo gần đây.

“…Mà trông em hơi mệt đấy.”

Miyako nhếch mép. “Vâng, em vừa mới nhận…một phi vụ căng cực…”

“Căng cực?” Haruto bối rối hỏi.

Miyako suy nghĩ một lát. “…Anh Fuwa này, em có thể thảo luận với anh một chút không?”

“Hử? Đ-được chứ!” cậu đáp, giọng hơi cao lên.

****

Sau khi cả hai đã yên vị trong một căn phòng họp nhỏ bỏ trống, Miyako kể cho Haruto nghe về thông báo nghỉ việc của Nayuta và yêu cầu khẩn cấp từ tổng biên tập rằng cô hãy làm gì đó. Haruto hiểu cơ bản tình thế lúc này – Itsuki và Nayuta chia tay, và Itsuki trở thành thầy tu/cỗ máy viết tiểu thuyết, còn Nayuta hầu như luôn nhốt mình trong phòng – nhưng tin tức nghỉ việc vẫn khiến Haruto trầm tư.

“…Nhưng mà, ừm, Itsuki đúng là một trăm phần trăm động lực viết lách của Nayu, nên…anh nghĩ chuyện này đúng là có thể xảy ra…” Haruto khịt mũi. “Nên nếu muốn con bé đổi ý, anh nghĩ em sẽ phải đưa Nayu và Itsuki quay lại với nhau.”

“Em cũng nghĩ vậy,” Miyako trả lời, có chút do dự. “Nhưng giờ chuyện giữa hai người họ đã tệ lắm rồi… Kiểu như, em không nhìn thấy cách nào để hai người bên nhau lần nữa ấy.”

“Ahhhh, cũng đúng…” Haruto nhớ lại ấn tượng Itsuki đã cho cậu thấy, rồi nhăn mặt. “Xét tới mức độ tốt đẹp trong mối quan hệ trước đây, một khi nó đã sụp đổ, thì rất khó để vun đắp lại, đúng không?”

“Em thấy đúng đấy.” Miyako gật đầu. “Chưa kể…”

“Chưa kể…?”

Cô nhíu mày thất vọng. “…Nghĩ đến chuyện hàn gắn mối quan hệ chỉ để Nayu có thể tiếp tục viết… Em không biết phải cảm thấy thế nào nữa.”

Haruto trông có vẻ gì đó hụt hẫng. “Hả? Ý em là…” Cậu hơi hoảng loạn nói tiếp. “Em định nhân cơ hội này để…kiểu như, cuỗm lấy Itsuki?!”

“Hả?!”

Giờ đến lượt Miyako khó hiểu. “Cái gì chứ?!” cô thốt lên. “Không có đâu! Em không còn nghĩ về Itsuki theo cách đó nữa đâu!”

“À… Okay…”

“Ugh,” cô lẩm bẩm, bất ngờ trước sự nhẹ nhõm của Haruto khi nghe cô khẳng định. “Nhưng mà em đang nói gì ấy hả… Thì anh biết đấy, yêu nhau là vấn đề cực kỳ riêng tư. Dù hai người đó có đến với nhau hay chia tay đi nữa, thì đó vẫn là chuyện xảy ra giữa hai con tim – và kết quả có ra sao cũng là do hai người lựa chọn, đúng không? Can thiệp vào chỉ vì lợi ích của công ty…điều đó thật dơ bẩn, hay có thể nói là cực kỳ vô lễ với hai người họ… Em không nghĩ biên tập viên có quyền làm những chuyện như vậy.”

“Anh hiểu,” Haruto nói, khẽ gật đầu trong lúc suy ngẫm thật kỹ những lời của Miyako. “Đúng vậy, điều đó thật khó chịu. Đặc biệt là đối với Itsuki. Về cơ bản thì việc này đang nói rằng cậu ấy chỉ là thứ công cụ để giữ Nayu tiếp tục viết lách.”

“Chính xác.”

“…Nhưng đúng như tổng biên tập đã nói, nếu Nayu nghỉ việc vào lúc này, nó sẽ đẩy toàn thể nhà xuất bản vào hàng tá rắc rối. Và không chỉ Nhà xuất bản Gift, mà còn những công ty liên quan đến chiến dịch truyền thông, các nhà sách, độc giả… Thậm chí là những nhà văn làm cùng mảng như anh nữa. Đây thật sự là một mối bận tâm đấy.”

“Em biết rõ chuyện này chứ… Nến nếu có phép thuật Enchantix của Winx, em sẽ hô biến cho Nayu bắt đầu lại sự nghiệp viết lách của mình mà không có Itsuki.”

“Nhưng bằng cách nào chứ?”

“Em chịu. Đó là lý do em muốn bàn bạc với anh đấy…”

“À.” Có một khoảng lặng nhỏ trước khi Haruto tiếp tục. “Vậy sao em không thử thuyết phục con bé xem…hay chỉ đơn giản là hỏi han thôi ấy?”

“Hể?”

Tông giọng điềm nhiên trong lời đề nghị khiến Miyako thoáng đơ người.

“Thì vấn đề của Nayu tương đối khác với Itsuki mà. Không phải là con bé không thể viết; mà là con bé không muốn viết.”

“Ah…”

Miyako đã không nhận ra điều đó. Trong suy nghĩ của cô, Nayuta nghỉ việc là vì gặp cùng vấn đề với lần sa sút của Itsuki – nhưng không giống Itsuki, người không thể viết dù đã cố gắng rất nhiều, quyết định ngừng mọi hoạt động là hoàn toàn thuộc về bản thân Nayuta. Nếu đã vậy, thay vì cố gắng chơi game với Nayuta, tốt hơn hết là nên thành thật và thử thuyết phục cô ấy thu hồi lại thông báo nghỉ việc. Cách tiếp cận này nghe có vẻ hợp lý hơn nhiều.

“Chắc là em suy nghĩ quá sâu xa rồi, Fuwa.”

“Ừm,” Haruto khẽ cười đáp lại.

“Được rồi, em sẽ lập tức thử thuyết phục Nayu! Cảm ơn anh về lời khuyên nhé, Fuwa.”

“Hì, có gì đâu chứ.” Fuwa bật cười khi thấy Miyako khẩn trương đứng dậy. “À mà nhân đây, anh muốn xác nhận chút…”

“Vâng?”

Haruto cố gắng tỏ ra bình thường khi đưa ra câu hỏi của mình.

“Lúc nãy em có nói rằng không còn nghĩ về Itsuki theo cách đó nữa…nhưng như vậy có đồng nghĩa với em không còn tình cảm với cậu ấy nữa không?”

“…!”

Miyako thoáng đông cứng, chẳng biết phải trả lời sao. Sau đó cô mỉm cười.

“Đúng vậy. Không còn tình cảm gì nữa.”

“Ah.”

Một nụ cười nhẹ nhõm xuất hiện trên gương mặt Haruto.

“Vì lúc này, anh vẫn còn yêu em.”

“Có-có đột ngột quá không vậy!”

Haruto đáp lại phản ứng bối rối của cô bằng một nụ cười mang phần nghiêm túc hơn. “Thì tại em đang quá bận rộn với công việc và sự nghiệp tương lai của mình… Thỉnh thoảng anh cũng phải làm gì đó cho ra hồn chứ, nếu không em sẽ hoàn toàn quên mất anh thì sao.”

“E-em không có quên anh đâu mà… Nhưng mà, vâng, em nghĩ đầu óc em bây giờ có quá nhiều việc rồi…”

Giọng Miyako lúng túng kéo dài. Hoàn toàn bỏ qua cảm xúc cô dành cho Itsuki, hay thậm chí là cho Haruto, không phải một ý kiến hay. Cô biết điều đó, nhưng thay vì đối diện với chúng, cô chỉ ném mình vào bộn bề công việc nhưng đầy thú vị ở đây, cũng như con đường sau khi tốt nghiệp. Nhận ra điều đó khiến cô lần nữa nhận ra rằng chuyện tình cảm chẳng có gì tốt đẹp với cô cả.