“Tôi cảm thấy việc ‘đọc những cuốn tiểu thuyết được viết ra’ giống như một hành động chống lại sự thật rằng chúng ta chỉ có thể sống một lần trong đời.”
Những câu từ bất hủ này đến từ nhà văn Kaoru Kitamura, nhưng trong lĩnh vực này – nơi những cuốn tiểu thuyết cho phép người đọc tận hưởng một cuộc sống khác bên ngoài cuộc sống của chính họ - không gì có thể sánh bằng series Phong Cảnh của Nayuta Kani.
Bối cảnh dựa trên Nhật Bản hiện đại, và tuy có chút khác lạ nhưng những thứ bên trong câu chuyện không có gì là xa vời cả, chúng thực tế còn diễn ra theo hướng khá gần gũi. Các nhân vật không phải là một trong những anh hùng giải cứu thế giới vẫn thường được thấy trong light novels; mà hầu hết bọn họ đều mang trong mình những khiếm khuyết.
Tuy nhiên, người đọc bằng cách nào đó lại có thể cảm thấy như bản thân bị cuốn vào trong câu chuyện, phản chiếu bản thân mình vào trong những nhân vật, tưởng chừng như có một sức mạnh phép thuật nào đó đã khiến họ lạc vào bên trong cuốn tiểu thuyết ấy.
Và những câu chuyện đầy cảm xúc đó của cô được những người hâm mộ gọi chung bằng một cụm từ độc đáo là “Ngôn ngữ Kani”, và trong khi một chi tiết nào đó được xem như là phần trọng yếu của câu chuyện, thay vì được lột tả bằng những từ ngữ đắc giá, nó lại được cô thể hiện bằng một chuỗi những từ ngữ giản đơn, thuần khiết.
Tất cả những yếu tố đó đã tạo nên một cuốn tiểu thuyết, từ cách những nhân vật được tạo hình, được đặt vào bối cảnh của riêng mình cho đến những hành động và biểu cảm, mọi thứ kết hợp hài hòa với nhau tạo nên một sự cân bằng tinh tế, chứa đựng một nguồn năng lượng mạnh mẽ để thách thức những nhà phê bình.
Dù cho có người muốn đạo một phần series Phong Cảnh và cố gắng viết lại thành câu chuyện của chính mình, họ cũng không bao giờ thể nhân bản được phép màu nằm trong cốt lõi câu chuyện.
Có thể cũng vì lẽ đó mà series này vẫn chưa được chuyển thể thành anime, manga hay live action, ngoại trừ mô hình của nhân vật vẫn được bày bán.
Công bằng mà nói, việc đọc series Phong Cảnh cũng giống như việc được sống một cuộc đời thứ hai – một trải nghiệm chỉ có khi đọc tác phẩm của Nayuta Kani.
- Viết bởi Ikeda –
--------------------------------------------------
“Cái này không được.”
Tổng biên tập ném bản in của Ikeda trở lại bàn làm việc.
Đây là văn vòng chính của Leonardo, một tạp chí nguyệt san, và Ikeda – vẫn chỉ là lính mới trong bộ phận nhân viên, vào làm việc chỉ mới hơn một năm – đang quản lý mảng đánh giá tiểu thuyết.
“… Không ư?” Ikeda chán nản hỏi, nhìn lên người quản lý của mình.
“Ý tôi là, tôi nghĩ tôi hiểu được cậu đang muốn nói gì.”
“Vâng?”
“… Nhưng tất cả những điều này đều được viết dưới góc nhìn của cậu. Những gì cậu đang nói là ‘Ồ, cuốn tiểu thuyết này là phép màu. Nó thật sự tuyệt vời.’ Và cậu chỉ đang đoán lý do tại sao nó vẫn chưa được chuyển thể thành những phiên bản khác đúng không? Nên là, tôi biết cậu đang muốn nói gì,” vị tổng biên tập lặp lại, “nhưng hãy làm lại đi. Cậu cần phải thật sự đọc Phong Cảnh để hiểu quan điểm của chính mình ở đây. Kỳ này chúng ta phải giới thiệu sách đến mọi người. Điều gì đã làm cho cuốn sách này hay đến vậy? Điểm hấp dẫn là gì? Hãy viết làm sao mà mọi người có thể hiểu được những điều đó… Tuy nhiên, tôi biết những điều này đôi lúc không thật sự dễ dàng.”
“Vâng,” Ikeda nói, cúi đầu khi quay về bàn làm việc. Sau đó cậu lại quay đầu sang tổng biên tập.
“… Nhân tiện, sếp có nghĩ họ đã cố gắng chuyển thể Phong Cảnh không?”
“Tôi chưa bao giờ nghe thứ gì được bật đèn xanh cả. Họ ắt hẳn đã phải nhận được rất nhiều lời đề nghị.”
“Vâng, quả nhiên là như vậy nhỉ.”
“… Mặc dù tôi đồng ý với cậu: Nó có thứ mà bạn không thể sao chép vào trong những thứ khác. Có lẽ cậu đã thật sự cảm nhận được gì đó.”
****
Một khoảng thời gia khá lâu về trước, ngay sau khi cuốn sách thứ hai trong series Phong Cảnh được xuất bản, Nayuta Kani đã được biên tập viên của mình, Yamagata, thông báo rằng có vài lời đề nghị cho chiến dịch “kết hợp truyền thông” đã bắt đầu được tung ra.
Phiên bản truyện tranh, series TV anime, phim anime đầu tay, kịch sân khấu, chuyển thể live action và cả bản điện ảnh – đa dạng hình thức truyền thông khác nhau.
Và đây cũng không phải những cơ hội dễ dàng có được, trong số những lời đề nghị, có cả những studio anime đã trở thành thương hiệu, đứng sau hàng loạt những bộ anime đình đám hay những đạo diễn tài ba với không bao biết bao nhiều giải thưởng lớn nằm trong tay.
“Tôi nghĩ chúng ta thật sự nên xem xét ít nhất là vài lời mời truyền thông trong số này,” Yamagata đề nghị.
“Mmm. Nếu em đồng ý thì em sẽ trở nên bận rộn hơn đúng không?” Nayuta trả lời, nhìn vẫn xa cách như mọi khi.
“Ừm… Sẽ có vài bảng phân cảnh và kịch bản để xem trước. Em cũng có thể nhận được nhiều yêu cầu phỏng vấn hơn.”
“Vậy là đủ rồi, cảm ơn.”
“Whoa, đừng vội vậy chứ! Đây là cơ hội để em quảng bá nhiều hơn về các tác phẩm của mình đấy.”
Nayuta dần đỏ mặt trước một Yamagata đang tỏ ra bối rối.
“Nhưng nếu em bận rộn hơn nữa… em sẽ không còn nhiều thời gian để ở bên Itsuki, đúng không?”
Yamagata đã giành phần lớn thời gian còn lại để thuyết phục Nayuta bằng nhiều cách khác nhau, nhưng cô vẫn không hề lay chuyển.
Cậu có thể nói rằng cậu càng cố gắng thử nhiều biện pháp, càng khiến Nayuta thêm phần kiên quyết, và việc tạo ra căng thẳng không cần thiết giữa cô và nhà xuất bản sẽ chẳng mang lại gì ngoài tổn hại dành cho đôi bên.
Thêm vào đó, chính Yamagata cũng tin rằng sự hấp dẫn của series Phong Cảnh không dễ dàng gì có thể được chuyển thể sang phiên bản khác.
Tuy không phải nhưng từ chối cơ hội này thật sự là phí phạm, Yamagata nghĩ bụng khi cậu nhìn Nayuta rời khỏi văn phòng và hướng đến căn hộ của Itsuki.
Đây là một cơ hội để nâng cao hơn nữa công nhận của độc giả đối với cả bộ truyện lẫn bản thân Nayuta, và cô đã thẳng thắn từ chối chỉ vì nó có thể ảnh hưởng đến quỹ thời gian cô dùng để theo đuổi chàng trai của mình ư? Đặc biệt là một chàng trai như Itsuki Hashima? Làm sao mà cái thể loại tiểu thuyết của cái tên cuồng em gái chết tiết đó lại có thể tồn tại chứ?... Và, tất nhiên, chúng phải tồn tại, bằng không Nayuta sẽ không bao giờ trở thành một tiểu thuyết gia.
Aaa, tại sao trời cao lại ban tài năng văn chương đỉnh cao như vậy cho một thiếu nữ cực kỳ hứng tình vậy hả?
Có điều gì đó tồn tại trên thế giới này như để đảm bảo Yamagata không bao giờ đạt được thứ anh ta muốn.
Nếu mình có tài năng giống như Nayuta, Yamagata (một cựu nhà văn) tự nhủ với bản thân, mình có thể sẽ tạo nên một cuộc cách mạng trong giới văn học.
Sau đó cậu nhận ra, Thật hoàn hảo để đọc một cuốn tiểu thuyết của Nayuta Kani vào những lúc thế này. Bạn muốn hướng tới những con người giống bản thân bạn, lạc lối khi đối mặt với những vấn đề khó khăn và nặng nề, và sống trong cuộc sống của họ một thời gian. Điều đó sẽ khiến bạn có cái nhìn tươi mới hơn về cuộc sống.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage