I'm The Only Multilingual Master a Russian Transfer Girl Student Who Can't Speak Japanese Can Rely On

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Phần 2: Cuộc sống thay đổi - Chương 40: Buổi họp mặt

trans: Spikie

edit: Spikie

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~

*Shiori POV*

Vậy mà cũng thất bại cho được!

Tận những năm người lao ra đánh một người! Thậm chí còn cho chúng nó cả đồ nghề hành sự nữa! Đã thế còn sử dụng cả Christina để ép thằng nhõi đó nữa cơ mà!

Vậy mà thằng nhóc đó bón hành cho cả lũ hết.

Mình cũng đã bảo Sawai là lột đồ con nhỏ Christina đó ra rồi quay video lại để khiến cho con nhỏ đó không dám hó hé về chuyện này nữa.

Mình đã nghĩ rằng mọi chuyện sẽ diễn ra một cách êm đẹp, thế mà...

Chẳng lẽ kế hoạch đó của mình bị lộ sao...?

Không, dù có bị lộ đi chăng nữa thì cũng sẽ không ảnh hưởng tới mình.

Chị mày đã khích tướng Sasaki và đồng bọn đấy, có biết không hả?

Cơ mà cơ bản cũng là vì bản thân mấy thằng đó quá thảm hại mà thôi, nên cũng không trách thể được.

Từ giờ trở đi sẽ là một khoảng thời gian quan trọng đây. Mình sẽ cần phải hành động một cách cẩn trọng hơn mới được.

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~

Thứ Bảy, năm ngày sau chuyến đi thực địa.

Tôi đã đưa chiếc máy ghi âm cho giáo viên, và thế là cả sáu tên gây rối đã bị đình chỉ học cũng như bị quản thúc.

Tất cả mọi thứ hầu như là đều đã được nhà trường giải quyết ổn thỏa hết cả.

Có ít nhất hai lí do để nhà trường không làm rùm beng vụ này lên.

Đầu tiên thì là vì nạn nhân của vụ việc gần như hoàn toàn lành lặn. Nếu như tôi hoặc Cheena bị thương nặng hơn, thì đám gây rối bọn họ có thể sẽ bị đuổi học và được gửi đến trại giáo dưỡng.

Còn lí do còn lại thì đó là để che giấu cho việc tôi đã ra tay quá trớn với bọn họ.

Tôi có nghe nói rằng cũng có những điều luật khá khắt khe được áp dụng cho người học võ có những động thái tự vệ quá mức nữa cơ.

Nếu như cả sáu người họ bị đuổi học hoặc bị gửi vào trại giáo dưỡng, thì tôi cũng sẽ gặp rắc rối vì đã làm quá mọi thứ lên, tệ nhất thì tôi cũng sẽ bị đuổi học nốt.

Tôi còn nghe nói rằng Tachibana-sensei đã phải rất cố gắng để có thể xử lý chuyện này êm thấm. Thật sự cảm ơn cô nhiều lắm luôn.

Và mặc dù tôi cũng không chắc chắn lắm, nhưng tôi có thể suy ra được thêm một vài chuyện khác nữa.

À thì, hãy cùng nói về chuyện đó vào lần sau nhé... Cơ mà câu chuyện tiếp theo sau đó diễn biến như thế nào?

Cuối cùng, tôi đã không nhận lấy đoạn phim mà Soji đã quay lại. Nếu như tôi phát cho mọi người cùng xem, thì đúng là có thể khiến cho mọi người dấy lên mối nghi ngờ về Shiori đấy, nhưng đó không phải là những gì mà tôi mong muốn.

Tôi không thể để Shiori phát hiện ra con bài tẩy này của mình được.

Hiện tại thì tôi đang ở nhà của Soji cùng với Cheena.

Soji không sống một mình, nhưng có vẻ như hôm nay nhà cậu ta không có ai ở nhà cả.

Chờ cho Akimoto đến rồi chúng tôi sẽ có một cuộc họp bàn quan trọng với nhau.

Cho đến lúc đó thì, cả ba chúng tôi giết thời gian bằng cách chơi game ở trong phòng của Soji.

"Ê nè Iori, đừng có ném chuối ra giữa đường như thế chứ. Không được lãng phí thức ăn đâu đấy."

"Cái game này nó là như thế mà! Ông là người ném mai rùa kia kìa! Ông sớm muộn gì cũng sẽ bị mấy tổ chức kêu gọi quyền động vật úp sọt cho coi!"

"Yori! Tớ sắp thắng tới nơi rồi nè!"

"Cheena chơi khá quá vậy?"

Chúng tôi đang cùng nhau chơi một tựa game đua xe một cách vui vẻ.

Dù sao thì tôi chơi game cũng không giỏi lắm, nên tôi đơn giản chỉ là được rủ chơi cùng cho đủ tay thôi.

Đương khi chúng tôi còn đang chơi game với nhau một cách vui vẻ thì, cánh cửa phòng chợt mở tung ra.

Có vẻ như Akimoto đã đến rồi. Khuôn mặt tươi vui của cậu ấy thò ra từ chỗ cửa ra vào.

Cậu ấy vào đây mà không cần xin phép gì luôn sao?

"Dà hú Soji-kun, tớ tới rồi nè."

"Oh, Akimoto, xin lỗi."

Cô nàng gọi cậu ta bằng tên thường luôn kìa?!

Vào nhà mà không thèm xin phép cộng với việc gọi tên trống không - chắc kèo là hai người này phải cực kì thân thiết với nhau đây!

Tôi cũng nghĩ rằng ở đây còn có một con người như thế nữa cơ... cơ mà chắc đó chỉ là do tôi tưởng tượng thôi.

"Dà hú Iori và Cheena-chan!"

"Mấy người các cậu trông vui vẻ gớm nhỉ."

Và, theo sau Akimoto, Miyamoto và Hosoi cũng bước vào phòng.

Hửm? Tôi nghĩ Akimoto là người đã mời hai người bọn họ đến đây, vì tôi chẳng hề được nghe nói gì về việc hai người này cũng sẽ đến cả...

"Tớ đã nhờ Yuki mời họ đến đấy."

Trong khi tôi còn đang cảm thấy thắc mắc, Cheena đã nói cho tôi biết.

"Tại sao cậu lại làm thế?"

"Cả hai người bọn họ đều là bạn của Yori mà, tớ nghĩ rằng bọn họ cũng nên được biết về điều đó."

Bạn à... đúng rồi, là bạn bè. Cũng đúng, nói cho bọn họ biết chuyện này cũng không phải là một ý tưởng tồi.

"Được rồi, ngồi xuống đi nào, mọi người."

"Tớ sẽ đi pha trà."

Soji chuẩn bị đệm trong khi Akimoto đi chuẩn bị trà cho mọi người.

Chuyện này...

À thì, cũng được thôi.

Sau khi ngồi tán dóc một chút, cả sáu người chúng tôi đều đã yên vị quanh chiếc bàn và bắt đầu vào việc chính.

Mọi người đều tập trung chú ý về phía tôi, và rồi, tôi từ tốn cất lời.

"Chuyện này hoàn toàn là vấn đề liên quan đến gia đình của tớ mà thôi... Việc trả thù Shiori và mẹ tớ chỉ đơn thuần là cảm xúc cá nhân của tớ cả."

Mọi người lắng nghe những lời tôi nói một cách nghiêm túc.

"Tớ muốn nói cho các cậu biết những điều này, là vì các cậu... là bạn của tớ. Và sau khi các cậu nghe xong những gì mà tớ sẽ nói cho các cậu tới đây, nếu như... các cậu muốn giúp tớ một tay, thì tớ sẽ rất vui và cảm kích các cậu."

Rồi tôi đưa mắt nhìn mọi người kể cả Soji.

Trong bầu không khí đầy căng thẳng, tôi đưa ra một lời tuyên bố.

"Tớ sẽ làm cho mẹ tớ mất đi quyền được nuôi con."

Khi nghe những lời đó, Akimoto và Cheena không thể giấu nổi sự ngạc nhiên.

Miyamoto và Hosoi thì hiện lên khuôn mặt của mình là một dấu chấm hỏi to đùng.

Ngay đến cả Soji cũng không hề biết đến chuyện này nốt.

"Cậu nói là tước bỏ quyền nuôi con, tức là cắt đứt mối quan hệ giữa mẹ con các cậu luôn á?"

Người đầu tiên cất tiếng nói sau đó là Miyamoto, người đang nghiêng đầu thắc mắc trong khi cố hết sức để rướn cái dáng người lùn tịt của mình cho cao thêm một chút.

"Về mặt pháp lý thì cũng không hẳn là cắt đứt mối quan hệ giữa mẹ và con, nhưng cũng kiểu kiểu thế."

"Không phải đấy cũng là một kiểu trả thù đối với Shiori đó chứ?"

"Không, thực sự thì không hẳn là như thế."

Tôi tiếp tục giải thích cho Miyamoto hiểu, giải đáp hàng tá câu hỏi mà cậu ấy đặt ra.

"Quyền nuôi con chẳng ảnh hưởng gì đến người con cả. Nó chỉ liên quan đến cha mẹ của chúng thôi. Nên nếu như cậu bị mất đi quyền nuôi tớ, thì cùng lúc đó cậu cũng sẽ mất luôn quyền nuôi nấng Shiori. Nếu như chuyện đó xảy ra, cậu sẽ không thể sống cùng với Shiori nữa, và chị ấy sẽ được một người khác bảo hộ cho mình. Hầu như mọi quyền mà một người làm cha mẹ có thể có đều sẽ bị tước đi mất."

"Nói cách khác," tôi tiếp lời, "nói cho dễ hiểu thì, Shiori và mẹ tớ cũng sẽ không còn là mẹ con nữa."

"Oh, hiểu rồi..."

"Oh, kính áp tròng của tớ rơi mất rồi," Miyamoto nói.

Cậu ấy rời khỏi căn phòng với một khuôn mặt đầy vẻ thỏa mãn.

Cậu ấy đi đâu thế nhỉ?

Chờ cho đến khi Miyamoto đeo lại kính áp tròng của mình và quay trở lại vào trong phòng, chúng tôi mới bắt đầu nói tiếp.

 "Nhưng mà việc tước đi quyền nuôi con có thực sự dễ như thế không vậy?"

"Dễ thì không dễ đâu, đặc biệt là khi chỉ có một trong hai đứa con đâm đơn kiện cha mẹ mình, những trường hợp như thế là hiếm gặp nhất luôn ấy."

Câu hỏi của Hosoi đặt ra khá có lý, nên tôi cũng cẩn thẩn mà trả lời cậu ấy.

"Chẳng có một ranh giới rõ ràng nào cả, và điều kiện để bị tước đi quyền làm cha mẹ cũng khá mơ hồ. Và đây cũng không phải là trường hợp sẽ được giải quyết tại tòa, chi tiết của những vụ việc như thế này trong quá khứ cũng không được đưa ra ngoài công chúng. Nên trước hết chúng ta phải hiểu thấu được chuyện này nhất có thể."

"Vậy nên cậu mới muốn chúng tớ giúp cậu?"

"Chính xác là như thế."

Tôi gật đầu đồng ý với Akimoto, người không hiểu sao lại hiểu nhanh đến ngạc nhiên.

"Hồi lúc chúng ta tham gia vào chuyến đi thực địa, tớ đã xác nhận rằng Shiori hoàn toàn biết được mẹ tớ đã đối xử với tớ như thế nào. Tớ cũng đã thu lại được những bản ghi âm chứng minh rằng mẹ tớ đã ngược đãi tớ khi còn ở nhà. Và để thêm phần chắc chắn, tớ muốn tất cả các cậu cũng giúp tớ đi thu thập lại những bằng chứng về việc Shiori đã vu khống những điều sai sự thật về tớ nữa."

Sau khi trình bày xong, tôi đưa mắt nhìn về phía mọi người ngoại trừ Soji.

"Làm ơn đấy, tớ cần sự giúp đỡ của các cậu."

Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Tôi chưa từng bao giờ nói những điều như thế này với bạn bè của mình trước đây.

Tôi tự hỏi rằng mọi người sẽ đáp lại cái yêu cầu ích kỉ của tôi như thế nào đây.

Tôi chờ đợi trong lo lắng, và Cheena là người đã cất giọng lên đầu tiên.

"Dù sao thì tớ cũng là người có liên quan mà, nên tại sao phải bận tâm chứ nhỉ? Nếu cậu muốn, tớ cũng sẽ dóng vai nạn nhân cùng với cậu luôn. Tớ sẽ không để mình ở ngoài cuộc đâu."

"Cảm ơn cậu... Cheena."

Tôi đã đoán được là kiểu gì Cheena cũng sẽ nói như thế thôi, cơ mà, tôi cũng cảm thấy có chút an lòng hơn khi được nghe cậu ấy nói như thế.

Tôi nhìn thẳng vào mắt của Cheena và khẽ gật đầu.

"Tớ cũng sẽ giúp cậu một tay. Tớ muốn chứng mình rằng Iori-kun mới là người đúng ở đây."

Người gọi tôi là Iori-kun mà không hề thấy do dự không ai khác ngoài Akimoto. Xì tốp lại đã nào, làm thế thì chẳng khác nào nói rằng tôi mới là kẻ ngây thơ ở đây cả.

"Nếu đó là ý mà cậu muốn nói, thì tớ cũng sẽ giúp cậu nữa. Được thấy cái kết của chuyện này quả thật là rất thú vị đó."

Là Hosoi. Cậu ấy cũng nói rằng cậu ấy muốn giúp tôi nữa. Tạ ơn trời đất.

"Tớ..."

"Cậu không thể từ chối được đâu."

Soji, người vốn đã là một phần của câu chuyện, cũng đã bị ép phải tham gia cùng. Sẽ có rất nhiều thứ đổ bể ngay từ khi mới bắt đầu nếu như cậu không tham gia ngay từ đầu đấy, ông bạn à.

Và cuối cùng, là Miyamoto. Cậu ấy nói một cách từ tốn khi thấy mọi người đều đang nhìn vào mình.

"Tớ..."

Miyamoto đang cảm thấy lo lắng.

Khuôn mặt của cậu ấy bừng đỏ đến kì lạ, trong khi hai bàn tay đặt trên bàn cứ mân mê vào nhau.

Và rồi, cậu ấy cất lời như thể bản thân mình đã quyết định được điều gì đó.

"Tớ cũng sẽ giúp đỡ cậu nữa! Bởi vì tớ thích cậu, Iori!"

""""""Ể?""""""

Hảảảảả?

Chuyện này... Chuyện này là sao?

"A... Akari?"

Tôi cũng không biết tại sao khuôn mặt của Cheena bỗng trở nên tái nhợt trong khi hỏi cậu ấy như thế. Cái aura đáng sợ gì thế này?

Tiện thể thì, Akesato Akari mới là tên thật của Miyamoto, nhưng giờ thì quan trọng gì chuyện đó nữa!

"Tớ không có nói là tớ muốn hẹn hò với Iori hay gì hết á! Chỉ là... thích kiểu bình thường thôi! Các cậu biết rồi đấy! Tớ chắc chắn cậu ấy đã có một cô người yêu rất hợp với mình rồi!"

Miyamoto hoảng loạn đưa tay vẫy vẫy phía trước mặt.

Thì ra là như vậy sao? Tôi hơi bị bất ngờ đấy. Ý tôi là, ai là người yêu của tôi kia chứ?

Đúng vậy, đó chẳng giống như là Miyamoto thích tôi hay gì cả.

Tôi uống một ngụm trà để có thể khiến cho con tim đang đập điên cuồng của tôi bình tĩnh trở lại.

Miyamoto, mặt khác, thì đang nhìn Cheena với khuôn mặt đỏ bừng đầy khó xử. Cậu ấy hẳn là đang rất khó chịu vì đã làm khiến cho người khác hiểu nhầm rồi.

Cheena trông cũng có vẻ nhẹ nhõm khi nghe thấy thế. Đúng, đúng, tôi cảm thấy thật là mừng, mừng vì hiểu lầm đã được xóa bỏ.

Dù sao thì, đây cũng là một bước tiến dài lên phía trước rồi, khi mà mọi người đều tỏ ý muốn được trợ giúp tôi một tay.

"Cảm ơn các cậu. Tớ rất mong chờ được làm việc cùng với các cậu đấy."

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~

*note: vẫn là một chương lú hết cả đầu, ai thấy sạn thì nhặt hộ tôi nhé.