I'm Really Not the Demon God's Lackey

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

32 116

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

21 76

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

286 7408

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

64 356

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

4 17

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

12 48

Web Novel - Chap 1 Chào mừng

Lin Jie vẫn mở cánh cửa gỗ cũ kĩ của tiệm sách như thường lệ.

Một tiếng chuông khẽ vang lên từ chiếc chuông bằng đồng. Từ phía trên những dòng nước nhỏ chảy tí tách xuống khung cửa. Để lại dấu vết trên ô cửa thông gió phủ đầy bụi bẩn.

Bầu trời thì u ám. Bên ngoài, cơn mưa nặng hạt vẫn đang trút xuống xối xả, hơi nước bốc lên lẫn với cơn mưa tạo thành một màn sương mờ đục, che khuất cả tầm nhìn.

Nước mưa đã đọng lại thành từng vũng ở trước cửa tiệm.

"Cơn mưa to thật đấy...", Lin Jie nhíu mày nhận xét.

Anh ta có chút bực bội khi chiếc áo sơ mi và quần tây của mình bị thấm nước.

"Trận mưa lớn đã trút xuống từ đêm qua và dự kiến nó vẫn sẽ tiếp diễn trong một tuần tới. Trung tâm khí tượng đã phát ra cảnh báo màu vàng, và không ngoài khả năng mức độ có thể tăng thành đỏ...".

Âm thanh của chiếc Tivi từ cửa hàng bên cạnh nhanh chóng bị tiếng của cơn mưa lấn át đi.

Với thời tiết ảm đạm như thế này, thật khó để kỳ vọng sẽ có một vị khách nào đó đến tiệm sách.

"Haizzz...".

Từ phía sau cánh cửa, Lin Jie lấy ra một chiếc khung chóng hình tam giác và một tấm ván gỗ, rồi ghép lại thành một bậc thềm đặt ở trước lối vào, khi chắc rằng mọi chuyện đã đâu vào đấy, anh lấy tay lật tấm biển treo ở trước cửa ghi "Đã mở cửa".

Với thời tiết như này, thì có lẽ sẽ chẳng có vị khách nào sẽ ghé thăm tiệm sách, hôm nay lại là một ngày yên ắng nữa rồi.

'Thay vì đi mở cửa tiệm sách ế ẩm như vậy, thà lên giường làm một giấc còn hơn', có lẽ phần lớn mọi người đều sẽ suy nghĩ như vây.

"Nhưng nếu như ai đó bị mắc mưa khi không có ô và cần một nơi để trú mưa thì sao?".

Lin Jie lấy một ra một quyển sách từ kệ thuê sách rồi từ từ tiến về quầy. Trên đường, anh tiện tay bật một chiếc đèn toả ra ánh sáng vàng dịu. Sau đó, anh pha hai tách trà nóng, rồi mới thong thả ngồi xuống sau quầy.

Anh lật cuốn sách đến trang đang đọc dở từ lần trước, đẩy tách trà qua bên kia quầy, như thể đang mời một vị khách quen.

Một cuốn sách và một tách trà nóng hổi.

Đó là thứ cần thiết để sưởi ấm cho thể xác lẫn tâm hồn của một kẻ lạc lối.

Anh nhấp một ngụm từ tách trà của mình, rồi khẽ mỉm cười.

Quả thật, anh chính là kiểu người lãng mạn và tốt bụng như vậy, dẫu chỉ là một người đàn ông bình thường, nhưng trong mắt các vị khách, anh lại là một người chân thành, đáng tin cậy, và là một cố vấn cuộc sống chuyên nghiệp chuyên phục vụ món "súp gà".(Ẩn dụ cho câu chữa lành tâm hồn).

"Cuộc sống thì phải luôn trần đầy sự mong đợi, đúng chứ?".

~~

"Răng rắc!!".

Chỉ với cái vặn tay, Ji Zhixiu đã bẻ gãy cổ tên xấu số bị cô ấy tóm lấy. Tuy nhiên, trận chiến vẫn chưa kết thúc, cô nhanh chóng xoay người, rút ra thanh trường đao sáng loáng chém đứt cổ một tên khác đang lao đến từ phía sau.

"Gurk..."

Cái đầu của người đàn ông từ từ rơi xuống đất, đôi mắt vẫn còn mở to.

Ji Zhixiu hất hai cái xác trên người sang một bên, rồi lặng lẽ bước ra khỏi con hẻm tối.

Phía sau lưng cô, một đống xác chất cao với khoảng hơn 10 thi thể vặn vẹo nằm chồng chất lên nhau. Chúng dần dần bóc cháy, ngọn lửa lan ra thiêu rụi mọi thứ thành tro bụi.

Đây là tàn cuộc của một cuộc chiến đẫm máu trong con hẻm nhỏ giữa cơn mưa xối xả.

Máu đã thấm qua chiếc váy đen tuyệt đẹp của cô trong lúc chiến đấu, chúng nhỏ từng giọt xuống mặt đất. Từng giọt máu bốc lên mùi tanh nồng nặc, nhưng lập tức bị nước mưa cuốn trôi hết đi.

Nhiệt độ cô thể cô tăng nhanh một cách chóng mặt, máu và từng thớ cơ trong người cô bắt đầu co rút, quặn lại một cách dữ dội. Một cơn đau thấu xương lan rộng khắp người, bao hiệu cho những chiếc xương sườn bị gãy của cô.

Nhưng đây không phải vấn đề to tát gì đối với cô ấy.

Là một thợ săn mang trong mình thứ huyết dịch nhơ nhuốc bị tiêm vào từ thuở nhỏ. Cô chỉ mất khoảng 1 tiếng đồng hồ để hồi phục lại những vết thương như thế này.

"Thời gian, mình cần thêm thời gian".

Cô ấy nhìn về phía trước của mình.

Lờ mờ hiện ra sau màn sương mịt mù là một tiệm sách nhỏ với ánh sáng mập mờ hắt qua khung cửa kính. Qua khung cửa, cô có thể thấy những kệ sách được sắp xếp một cách gọn gàng thẳng tấp.

Ngoài tiệm sách ra thì mọi thứ xung quanh đó đều tối đen như mực.

Có rất nhiều cửa hàng ở quanh khu đó nhưng dưới cơn mưa xối xả như vậy chỉ có tiệm sách này còn hoạt động.

Tấm biển treo ở trước cửa ghi dòng chữ"Đã mở cửa", cùng với đó là một chiếc bậc thang tự chế đơn giản để tiện lên xuống. Cả hai thứ ấy trông thật lạc lõng so với khung cảnh xung quanh.

Điều trùng hợp hơn nữa là tiệm sách này nó lại nằm ngay đối diện với con hẻm mà cô vừa bước ra.

"Nó rốt cuộc là sự trùng hợp hay là một cái bẫy đây?".

Ji Zhixiu không có thứ xa xỉ như là thời gian để dừng lại suy nghĩ. Cô tin chắc rằng các thợ săn khác với khứu giác nhạy bén có thể lần ra dấu vết của cô nhanh chóng, kể cả dưới cơn mưa xối xả này. Như một bầy cá mập đánh hơi được mùi máu.

Cô cần nhanh chóng tìm một nơi nào đó có thể trốn và để hồi phục lại vết thương của mình.

Shing!

Thanh trường đao trong tay cô thu gọn lại vào cơ chế ẩn mình, trong chớp mắt nó ngay lập tức biến thành một cây gậy đen tuyền bằng kim loại, trông không khác gì cây gậy bình thường.

Cô lảo đảo tiến về phía về tiệm sách, rồi đẩy cửa bước vào.

Bên trong tiệm sách rất yên ắng, cô cùng với cây gậy của mình bước vào. Không lâu sau, cô cũng đã thấy chủ tiệm sách 

Đó là một chàng trai trẻ ngồi sau quầy, anh ta nhâm nhi tách trà trong khi đang đọc một cuốn sách. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi và quần tây đều màu đen.

Trái ngược với mái tóc đen có hơi rối của anh, làn da lại rất trắng trẻo, những ngón tay thon dài khẽ nâng chiếc tách trà, nhẹ nhàng lật từng trang sách.

Trên quầy còn có thêm một tách trà nữa, khói vẫn bóc lên nghi ngút, nhưng chiếc ghế cao ở đằng trước lại chẳng có ai ngồi.

Ji Zhixiu chợt có một linh cảm kì lạ rằng tách trà và chiếc ghế này là dành cô và chỉ chờ cô đến ngồi. Có cảm giác hơi rợn người, cô nhanh chóng quét mắt nhìn khắp hiệu sách.

Nó khá chật hẹp và có hơi tù túng.

Ngoài những kệ tủ đầy ắp sách ra, thì còn rất nhiều cuốn sách vươn vãi khắp sàn, một nửa cầu thang dẫn lên tầng hai thì bị chặn bởi kệ sách, còn cửa sở thì phủ đầy bụi bẩn, tạo nên một cảm giác rùng rợn khó tả.

Nguồn sáng duy nhất trong cái hiệu sách tối tăm, ẩm thấp này là chiếc đèn bàn được đặt trên quầy, ánh sáng mờ nhạt ấy hắt lên gương mặt chàng trai ngồi sau quầy, tạo cho anh một vẻ bí hiểm khó đoán.

Trên quầy thậm chí còn có cả một chiếc khăn...

Tách...Tách!

Cả ngưởi cô ướt sũng từ đầu đên chân nước nhiễu đầy ra sàn. Mái tóc ướt mêm dính bết vào cổ, còn chiếc váy xẻ ngực để lộ ra làn da căng mịn cùng với tâm hồn to tròn của cô.

"Chào mừng".

Lin Jie ngẩng đầu lên, ánh sáng vàng dịu nhẹ phản chiếu trong đôi đồng tử đen láy của anh.

Với một nụ cười, anh đẩy tách trà nóng hổi về phía của Ji Zhixiu.

"Có vẻ như sự đợi chờ của tôi không phải là công cóc rồi, cơn mưa xối xả này đã mang đến một vị khách xinh đẹp vào tiệm sách nhỏ bé này của tôi".

Khen ngợi ngoại hình của khách hàng cũng là một dịch vụ tốt 

Nói thì nói vậy thôi, người đang đứng trước mặt Lin Jie đây thực sự là một mỹ nhân. Dù toàn thân ướt sũng, nhưng những đường nét tinh xảo như được chạm khắc tỉ mỉ và làn da trắng mịn màng của cô vẫn lờ mờ lộ rõ dưới ánh sáng mập mờ trong cửa tiệm.

Anh ấy cảm thấy như sự chờ đợi của mình đã được đền đáp xứng đáng.

'Vị khách này đây có lẽ đang cần tâm sự. Biết đâu hôm nay mình sẽ kết thêm được bạn mới...Có khi là trở thành khách quen luôn thì sao'.

Chắc chắn đây không phải là suy nghĩ của một tên tư bẩn, mà là tấm lòng chân thành và thiện chí!

Ji Zhixiu liếc nhìn tách trà trước khi đôi mắt cô co lại.

"Đã chờ lâu"--điều này có nghĩa là chàng trai trẻ đằng kia đã biết rằng cô sẽ đến và ngồi chờ đợi cô sao?

Hay là còn những động cơ nào khác mà anh ta đang che giấu?

Bất kể là chuyện gì đi nữa, thì tiệm sách vẫn toả ra một thứ gì đó rất kỳ bí. Sự trùng hợp cùng với vẻ mặt điềm tĩnh của chàng trai kia rõ ràng cho thấy chuyện này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

'là tháp bí lễ sao? Hay là giáo hội sự thật? Là người được "Walpurgis" bổ nhiệm sao?'

Ji Zhixiu trở nên cảnh giác hơn bao giờ hết. Ngón tay cô lặng lẽ di chuyển về phía nút kích hoạt cơ chế bên trong cây gậy. Chỉ cần tên kia có bất kì hành động đáng ngờ nào, cây gậy sẽ lập tức biến thành lưỡi đao, đâm xuyên qua hộp sọ của anh ta.

"Anh nói rằng...anh đang chờ đợi tôi sao?".

Lin Jie đáp lại với một nụ cười đầy thiện cảm.

"Dĩ nhiên rồi, tôi tin rằng duyên số là một thứ gì đó rất kì diệu, nó đưa hai con người xa lạ đến với nhau theo cách mà chẳng ai ngờ tới".

Anh ra hiệu chỉ về phía chiếc khăn trên quầy và tiếp tục nói:

"Cô cứ tự nhiên dùng chiếc khăn đấy để lau khô người đi nhé. Đừng lo lắng, nó còn mới tinh đấy. À mà, cô có muốn dùng lò sưởi không?".

Ji Zhixiu do dự nhặt chiếc khăn lên và lắc đầu.

"Thôi, tôi không cần đâu".

Nhìn kỹ vị khách trước mặt một lần nữa, anh để ý rằng đôi mắt cô ấy đang nhíu chặt. Dựa vào kinh nghiệm trước đây của mình, anh đoán rằng có lẽ cô đang gặp chuyện gì đó khó khăn trong cuộc sống. Vì thế, anh hằng giọng lại rồi nhẹ nhàng hỏi:

"Dường như...có vẻ cô đang gặp một chút rắc rối nhỉ?".