I’ll Take Nanase-san, Who Is Small And Adorable, Away From Her Cheating And Clueless Ex And Make Her Happy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

117 1057

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Đang ra)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

11 22

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

26 128

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

149 2322

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

122 1989

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

86 1253

Web Novel - Chương 28 - Chỉ cách nhau một cánh cửa nhà tắm

(Sao mọi chuyện lại thành ra thế này nhỉ?)

Vài giờ sau bữa tiệc thịt nướng thì cơn bão đã chuyển biến tệ ngoài tầm dự đoán.

Khu vực xung quanh đang có cảnh báo nghiêm trọng về mưa dông có gió lớn. Ngoài trời bây giờ đang mưa như trút nước kèm gió giật dữ dội đến mức chả nhìn thấy xe cộ.

Trong tình huống này thì Hiyori không còn lựa chọn nào khác ngoài ở lại nhà tôi đêm nay. Dù đã thử nghĩ đến phương án khác như gọi taxi hay báo cho bố mẹ cô đến đón nhưng đều không thể nên đây là lựa chọn duy nhất rồi.

Mẹ tôi muốn liên lạc với bố mẹ Hiyori nhưng lại không được. Dù đã là học sinh cao trung và cũng có thể tự ra quyết định cho bản thân nhưng vẫn còn một số hạn chế mà bọn tôi phải theo.

Dù muốn hay không thì Hiyori cũng đành phải ở lại đêm nay vì chẳng còn cách nào để về nhà.

Và giờ đây, tôi đang đứng trong phòng thay đồ với chiếc áo thun kèm quần ngắn cùng chiếc khăn tắm xếp gọn trên tay. Từ phía bên kia cánh cửa, tôi có thể nghe thấy tiếng vòi sen vọng ra. Cái bóng đang di chuyển phía bên kia cánh cửa khiến tôi không khỏi thấy căng thẳng nhưng cuối cùng tôi cũng có thể lên tiếng.

“Uh, Hiyori-san! T-Tớ mang khăn tắm cùng quần áo để thay cho cậu này!”

“Oh! Làm phiền cậu rồi, cảm ơn nhiều nha.”

“K-Không cần bận tâm đâu. Cơ mà đống này chỉ là đồ tớ hay mặc để vận động hồi sơ trung thôi nên có lẽ không vừa đâu, nhưng….”

“Không thành vấn đề đâu, có thứ mặc để không phải ngủ với bộ đồ dơ là tớ vui rồi, nó thực sự là vị cứu tinh đó!”

Đó là giọng Hiyori cất lên từ trong nhà tắm sau khi tiếng vòi sen đã dừng lại. Tôi thực sự đang cố giữ bình tĩnh hết mức khi mà duy nhất ngăn cách bản thân với một Hiyori đang hoàn toàn thỏa thân chỉ là một cách cửa nhà tắm.

Mọi thứ đang diễn ra quá nhanh nên não tôi không theo kịp được.

Đang định đặt quần áo để thay xuống đâu đó thì bỗng ánh mặt tôi va phải một thứ trên sàn của phòng thay đồ khiến tôi vô thức lùi lại.

“Cái….!? Uwaaa!?”

“Có chuyện gì vậy Yuusuke-kun!?”

“Xin lỗi! Xin lỗi!, Xin lỗi! Thành thật xin lỗi cậu!”

Hiyori hỏi thăm lo lắng vì tôi lỡ giật mình lùi lại đập vào tường và gây tiếng động lớn.

Lời xin lỗi của tôi không phải vì lỡ làm cô nàng giật mình mà là vì một lí do sâu xa hơn.

Nơi tôi định đặt quần áo xuống có một thứ đang nằm chiễm chệ tại đó. Chính là đồ lót mà Hiyori đã mặc lúc nãy giờ đã được cho vào trong lưới giặt.

Một mảnh vài màu vàng với những đường ren hình hoa, tôi hoàn toàn chết đứng khi nhìn vào nó. Mặc dù chỉ là vô tình nhìn thấy thôi nhưng cảm giác tội lỗi đang dần trào bao trùm lấy tôi. Và như thể cảm nhận được sự bất an của tôi nên Hiyori đã lên tiếng.

“Nghe giọng cậu lạ quá đó, Yuusuke-kun? Có chuyện gì à?”

“Uh…xin lỗi, Tớ… khi tớ định đặt quần áo để thay cho cậu xuống… thì tớ đã lỡ thấy…. à ờm… đồ lót của cậu..”

Cảm giác tội lỗi dâng trào khiến tôi không thể nói dối nên tôi đành thú tội. Cứ tưởng cô sẽ giận lắm ấy vậy mà cô lại cười vui vẻ trả lời.

“Hahahaha! Chỉ vì chuyện đó thôi hả? Có gì to tát đâu chứ, đừng lo lắng quá!”

“Sao tớ có thể không bận tâm được cơ chứ! Mà hơn hết, cậu vô tư quá rồi đó!”

Tôi cố phản bác khi cô cười lớn. Đương nhiên là tôi cũng sợ cô sẽ tức giận và ghét bỏ mình, nhưng sự vô tư của cô lại càng làm tôi thêm lo lắng. Rồi Hiyori lại tiếp tục nói với một giọng nhỏ hơn.

“Không sao đâu, không sao đâu. Thật ra tớ cố tình để nó ở đó đó.”

“Hả…!?”

Lời nói của cô nàng đâm thẳng vào tim tôi. Sao cô lại cố tình để nó ở đó chứ? Liêu có ý đồ gì không?

Nếu cô nàng chỉ định trêu tôi thì có vẻ cũng hơi quá rồi đó. Cơ mà nếu không phải là để trêu tôi thì liệu còn có thể là ý gì nhỉ? Khi tôi vật đang vật lộn với mớ suy nghĩ đó thì giọng Hiyori lại vang lên từ nhà tắm lần nữa.

“Pfft! Hahaha! Tớ đùa thôi mà! Marie-san bảo tớ cho nó vào túi giặt để riêng với đống đồ khác, nhưng chắc nó vô tình bình rơi xuống sàn ấy mà! Thấy cậu phản ứng vậy làm tớ hơi quá khích đó.”

“C-Chỉ là đùa thôi ư?”

Tôi chỉ biết thở dài khi nhận ra mình chỉ bị chơi khăm nhưng ít nhất không còn phải lo lắng nữa. Nhưng có vẻ Hiyori vẫn chưa thõa mãn thì phải.

“Xin lỗi nếu sự bất cẩn của tớ làm cậu bối rối như vây nha! Nhưng cũng có thể coi như một tình huống may mắn cho cậu chẳng phải sao?”

“Không, không, làm gì có chuyện đó cơ chứ? Tớ chỉ đơn là bị sốc thôi!”

“Hahaha, nghe đúng kiểu của Yuusuke-kun luôn, thông thường khi vô tình bắt gặp đồ lót của ‘loli ngực bự’ thì đáng lí ra phải săm soi thử tí chứ?”

Dù không biết cái lẽ thường cô nói có đúng không nhưng tôi vừa ở trong tình huống đó rồi và câu trả lời rõ ràng là không. Cảm giác xấu hổ cùng tội lỗi bao trùm nên chắc chắn tôi sẽ không bao giờ làm mấy chuyện kiểu đó.

“Cậu biết rõ tớ không thể mà nếu có thì cũng sẽ không làm thế mà phải chứ?”

“Tớ biết chứ! Đó chính xác là điểm tớ thích ở cậu đó Yuusuke-kun~”

Những lời đó của cô nàng làm tim tôi lại lần nữa lỡ nhịp. Cảm thấy như cuộc trò chuyện này sẽ rẽ vào mấy hướng kỳ lạ, với cả tôi sẽ bị mẹ khiển trách nếu cứ đứng ở đây mãi nên tôi nhanh chống đặt quần áo để Hiyori thay xuống và chấm dứt nó.

“Tớ để quần áo với khăn tắm ở đây nha, cậu cứ tiếp tục tận hưởng đi.”

“Fufuu~ Cảm ơn cậu. Tớ xin phép nhận tấm lòng đó và tận hưởng cảm giác thoải mái này thêm chút nữa.”

Tôi rời phòng thay đồ và để lại những lời nói ấy phía sau. Mấy trò đùa kiểu này thật sự quá sức với tôi mà, cơ mà cảm giác như Hiyori sẽ không đơn giản dừng lại ở đó…