Rebecca tròn mắt ngạc nhiên.
"Hả?"
Ôi chao, lẽ nào cô ta không hiểu lời ta vừa nói sao? Sao lại ngơ ngác ra thế kia chứ?
"Cứu thế chủ ư?"
"Đúng vậy. May quá, cuối cùng cũng hiểu rồi."
"Ý người là sao?"
"À thì,... ta muốn cô lắng nghe tiếng lòng của dân làng này rồi kể lại cho ta."
"Chỉ có vậy thôi sao?"
"Làm gì có chuyện đó. Trước mắt thì cứ làm vậy đi đã."
Xem ra Rebecca vẫn chưa hiểu rõ ý đồ của ta. Thôi kệ, cô ta thông minh mà, rồi cũng sẽ hiểu ra thôi.
Dù sao thì, ta cũng muốn rời khỏi đây ngay bây giờ...
Ma pháp dịch chuyển... ta chưa từng dùng lên người, không biết có ổn không nhỉ? Hơn nữa lại là dịch chuyển bốn người kể cả ta, liệu có thể thực hiện ngay lập tức không đây? Liệu ta có tự dịch chuyển bản thân được không nữa chứ...
Nhưng mà, hình như không còn cách nào khác để rời khỏi đây. Dù có đến được nhà ông Will, nhưng nếu những người ở đây ùa đến nhà ông ấy... Căn nhà tồi tàn như vậy, chỉ trong chớp mắt là bị phá hủy thôi.
...À, giải trừ ma pháp bức tường này, sau khi dịch chuyển thì lập tức dựng lại bức tường quanh nhà ông Will là được.
Thật may mắn vì đã đạt được ma pháp dịch chuyển cấp 80. Hơn nữa, đặc quyền của người đạt cấp 80 là có thể sử dụng song trọng ma pháp. Quả là lợi đủ đường!
"Alicia, giờ chúng ta làm gì đây?"
"Ôi chao, Jill, đừng lo lắng đến thế. Cứ giao phó cho ta đi."
Cách nói vừa rồi của ta đúng là chuẩn ác nữ! "Cứ giao phó cho ta đi" nghe rất giống ác nữ. Tuyệt vời...
Ta say sưa với chính lời mình vừa nói ra. Đây là cách nói ta học được từ cuốn tiểu sử của một mụ phù thủy ác nữ nổi tiếng đó. Có vẻ khá hữu dụng đây.
"Jill, ông Will, Rebecca, có thể sẽ hơi khó chịu một chút, nhưng hãy cố chịu đựng nhé."
*Chạch!* Ta búng tay. Cùng lúc bức tường biến mất, ta dịch chuyển bốn người bao gồm cả ta đến nhà ông Will. ...Được rồi! Đây đúng là nhà ông Will mà. Ta đúng là thiên tài mà!
"Tuyệt quá..."
"Nhà của ta!"
"Ồ, thật đáng kinh ngạc."
Cả ba người đều ngơ ngác nhìn xung quanh.
Vẻ mặt kinh ngạc đó... thật là tuyệt vời!
Có thể khen ta thêm chút nữa cũng được mà.
"Bọn chúng đi đâu rồi?"
"Không phải nhà của Will sao?"
"Đi thôi!!"
Tiếng la hét của dân làng nghèo vang lên.
Ôi chao, ta quên mất.
*Chạch!*
Ta búng tay một lần nữa, dựng một bức tường quanh nhà ông Will.
Như vậy, không cần lo ngôi nhà này bị phá hủy nữa rồi.
"Alicia rốt cuộc là từ đâu... ực!"
Ta chưa để Rebecca nói hết câu đã đấm thêm một cú vào bụng cô ấy.
Giờ ta cần nói chuyện quan trọng với Jill, nên hãy ngủ một giấc đi nhé. Nếu cô nghe thấy thì sẽ phiền lắm.
Dù có bị nói là tàn nhẫn, thì ta là ác nữ mà, đành chịu thôi.
Ta đỡ Rebecca đang ngã về phía trước, đặt cô ấy lên giường của ông Will.
...Mà khoan, hình như ta có thể dùng ma pháp gây ngủ cho người khác mà.
Lẽ ra nên dùng ma pháp đó thay vì đánh cho cô ấy ngất đi thì hơn...
Giờ mới nhớ ra thì cũng muộn rồi.
Xin lỗi nhé, Rebecca.