63
Tôi đã tới trước cửa phòng của cha.
Không hiểu sao, cái cảm giác này cứ báo hiệu điều chẳng lành.
Tôi khẽ gõ cửa phòng cha rồi bước vào.
…Chẳng biết từ lúc nào, tôi đã quen với những tình huống thế này đến mức chẳng còn bất ngờ nữa.
Như thường lệ, tôi cúi chào Quốc vương.
「Alicia, đã lâu rồi không gặp con.」
「Vâng, đã ba năm rồi ạ.」
「Con đã trưởng thành hơn rất nhiều.」
Quốc vương khẽ mỉm cười khi nói vậy.
Thật ra, ba năm trôi qua mà không trưởng thành hơn mới là vấn đề ấy chứ… Dù trong game thì Alicia đúng là vẫn như vậy thật.
Mà khoan đã, cả năm vị Đại Quý tộc đều tề tựu ở đây, không biết có chuyện gì cần đến tôi đây?
Mỗi lần rơi vào tình huống này, tôi lại cố nghĩ xem lý do là gì, nhưng lần nào cũng bị nói những điều ngoài sức tưởng tượng.
Thôi, chẳng nghĩ lý do làm gì nữa.
Dù có nói gì đi nữa, tôi cũng sẽ không bất ngờ đâu!
「Alicia, tuy là một việc chưa từng có tiền lệ, nhưng con có muốn đi học tại Học viện Ma pháp khi mới mười ba tuổi không?」
Ngài Joanne nói với tôi như vậy.
Hả?
Thật ra, ban đầu ta cứ nghĩ họ sẽ hỏi về cấp độ ma pháp của mình, nhưng hóa ra lại chẳng phải chút nào.
Vậy là ta có thể gặp Liz sớm hơn tận hai năm ư? Đương nhiên là phải đi rồi!
“Con sẽ đi ạ. Xin người hãy cho phép con đi.”
“Vậy sao?”
Nghe lời ta nói, Cha lộ vẻ bối rối.
À mà, sao mọi người lại cau mày đến thế nhỉ?
Chắc là ta nên khiêm tốn một chút chăng?
Nhưng ác nữ thì làm gì có chuyện khiêm tốn. Nếu có cơ hội, nhất định phải nắm lấy!
“Alicia, giờ con đã luyện thành thạo ma pháp đến cấp độ nào rồi?”
Ồ, câu hỏi này đúng là điều ta vừa nghĩ tới mà.
Ta nở một nụ cười rạng rỡ. Ác nữ thì phải nói với vẻ tự mãn mới đúng điệu chứ.
“Dạ, cấp độ 80 ạ.”
…Sao mọi người không thể tỏ vẻ kinh ngạc hơn một chút được ư?
Và làm ơn đừng cau chặt mày hơn lúc nãy nữa được không?
Phản ứng này khác hẳn với điều ta mong đợi.
Ta cảm nhận được đôi chút sự ngạc nhiên, nhưng điều ta muốn là được khen ngợi cơ.
Ta cứ tưởng Cha sẽ vui mừng lắm chứ, nhưng cái vẻ mặt ấy là sao đây…?
“80…”
Ngài Neville thì thầm, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu.
Ta muốn ngài ấy phải hét toáng lên vì kinh ngạc cơ!
“Cùng cấp độ với Thánh nữ.”
…Thánh nữ ư? Ai vậy nhỉ?
Thánh nữ thì thường là nữ chính trong hầu hết các trò chơi Otome mà?
Vậy thì, chẳng lẽ là Liz sao?
Ta và Liz lại cùng cấp độ ư!?
Hay quá! Vậy là giờ ta ngang hàng với cô ta rồi!
Ta cố gắng không để lộ cảm xúc ra ngoài, nhưng trong lòng thì mừng thầm khôn xiết.
“Alicia, con có thể nghe lời thỉnh cầu của chúng ta không?”
“Thỉnh cầu ạ?”
Cha lườm ngài Joan. Sao người lại tức giận thế nhỉ?
“Đương nhiên con có thể từ chối.”
“Con hiểu rồi ạ.”
Nếu ta từ chối lời thỉnh cầu của Ngũ Đại Quý Tộc, ta có cảm giác mình sẽ bị trục xuất khỏi đất nước hoặc bị xử tử mất.
“Chúng ta muốn con làm người giám sát cho Cather Liz.”
Quốc vương lên tiếng.
Ta không thể hiểu nổi lời Quốc vương vừa nói.
Khoan đã, ý người là sao vậy ạ?