「Chuyện như vậy thật sự xảy ra ở Lavar đúng vào ngày Liz chào đời sao?」
Henry tròn mắt ngạc nhiên.
「Không biết có phải thật không nữa. Alicia chỉ nghe loáng thoáng đâu đó thôi. Ta cũng chưa từng nghe qua thông tin kiểu này. Thế nên, ta cứ nghĩ có lẽ cô ấy chỉ muốn nói Liz là một sự tồn tại xui xẻo mà thôi...」
Alicia đâu phải người hay nói dối ba xàm kiểu đó.
Có lẽ vì Thánh nữ ra đời mà các quốc gia khác phải chịu thiệt hại nặng nề sao. Liz đúng là một sự tồn tại phiền phức mà.
Đáng nói hơn cả là việc cô ấy vô thức làm điều đó, mới thật sự rắc rối.
「Để ta điều tra thử xem.」
Henry đáp lời ngay tắp lự.
Ơ, khoan đã nào. Mục đích ban đầu của chúng ta là bắt cóc Alan cơ mà!?
Mà thôi, không hiểu sao tự nhiên mình lại thành phe ủng hộ bắt cóc nữa.
「Ta cũng sẽ điều tra.」
Nghe Alan nói vậy, cả ta và Henry đều đơ người ra.
「Sự thật là gì, ta cần phải biết.」
Chẳng lẽ, tẩy não đã được hóa giải rồi sao!? Dễ dàng vậy ư?
Phải chăng việc hóa giải tẩy não cho Ngũ Đại Quý Tộc sở hữu ma lực mạnh mẽ thì dễ dàng hơn?
「...Ta muốn chứng minh rằng Liz đúng, mà không có bất cứ điều gì sai cả.」
Hoàn toàn chưa được hóa giải!
Đúng là không chọn nhầm người để thí nghiệm trên cơ thể sống mà. Ma lực của Liz quả nhiên vẫn rất mạnh.
Thế nhưng, cảm xúc của Alan dành cho Alicia dường như đã dịu đi đôi chút thì phải.
Henry liếc nhìn ta, ánh mắt như muốn nói: 「Thôi rồi, chịu thôi!」
Không hiểu sao nữa. Đáng lẽ phải nghiêm túc hơn mới phải, nhưng cứ ở bên Henry là ta lại không thể giữ được sự điềm tĩnh.
『Làm nhanh lên!』
Ta há miệng thật lớn, khẩu hình nói với hắn.
「Được rồi! Alan, cùng ta tìm kiếm thông tin nào!」
Nói đoạn, ta ôm chặt lấy Alan. Cùng lúc đó, ta cảm nhận được sức lực trong cơ thể Alan dần tan biến. Hai tay hắn buông thõng.
...Chết rồi sao? Chưa kịp thí nghiệm đã giết người ta rồi à?
Henry đỡ lấy Alan, vòng hai tay hắn qua cổ mình rồi cõng lên lưng.
Hắn chầm chậm tiến về phía ta. Trông chẳng khác nào một tên sát nhân đang cõng xác chết cả.
「À ừm, cậu ta còn sống chứ?」
「Đương nhiên rồi. Ta chỉ tiêm một liều thuốc ngủ cực mạnh thôi.」
Henry đáp lời ngay.
Ngẫm lại thì, Alan đang ngủ say sưa trên lưng Henry, tiếng ngáy khò khè nghe thật dễ chịu.
「May quá. ...Ơ? May thật à?」
Đây rõ ràng là thủ đoạn của bọn bắt cóc mà.
「Bắt được Alan an toàn rồi thì còn gì bằng nữa.」
An toàn ư...? Người trong gia đình này có vẻ định nghĩa từ ngữ hơi khác thường thì phải.
「Không phải chúng ta định nói chuyện thời tiết à?」
「À, đúng rồi nhỉ. Alan, hôm nay thời tiết thế nào? Đẹp tuyệt vời đúng không!」
「Trời âm u muốn chết.」
Ta lẩm bẩm trong khi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Dù là thuốc ngủ mạnh đến mấy, ta nghĩ cũng không nên nói chuyện với một người đang ngủ say sưa như thế đâu.
Ta vừa nghĩ vậy, vừa bước đi bên cạnh Henry.