I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

278 1081

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

10 31

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

528 903

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

9 40

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

29 121

1 - 199 - Chương 19

Cuối cùng thì mình cũng đến được làng nghèo rồi. Vệ binh phía sau dinh thự lỏng lẻo quá, mình thoát ra dễ dàng mà chẳng ai hay biết. Cứ ngỡ sẽ đầy kịch tính, vậy mà thoát ra dễ dàng quá, khiến mình có chút hụt hẫng.

Mình đã đến trước bìa rừng. Rừng đêm sao mà âm u đáng sợ thế. Dù mình vốn không tin vào những thứ không có căn cứ khoa học, nhưng nhìn cảnh này cứ thấy ma quỷ sắp hiện ra thật, đáng sợ quá.

…Dùng từ "sợ" thế này là không xứng làm ác nữ. Ác nữ phải mạnh mẽ. Không thể vì cái rừng cỏn con này mà run rẩy. Mình siết chặt cơ thể đang run lên, rồi bước chân vào rừng.

Thật sự tối đen như mực. May mà mình đã mang theo đèn lồng. Thật tình, không có đường đi nên mình chẳng biết mình đang đi đúng hướng hay không nữa. Chắc phải tin vào trực giác thôi. Nhất định mình sẽ đến được đó.

Sao mấy cái cây này trông cứ như những con quái vật khổng lồ đáng sợ ấy nhỉ. Nhưng mình sẽ không chịu thua đâu. Mình phải đến làng nghèo mà. Mấy cái cây thì có làm gì mình được chứ. Chỉ là cây thôi.

Mình chạy xuyên qua rừng. Quả nhiên, nhờ chăm chỉ luyện kiếm và rèn luyện cơ bắp hàng ngày mà thể lực mình đã cải thiện đáng kể. Chẳng thấy hụt hơi chút nào. Mình cứ thế chạy mãi, chạy mãi theo một hướng không biết có đúng hay không. Cứ chạy mãi như thế thì cũng chẳng còn tâm trí đâu mà để ý đến sự rợn người của khu rừng nữa.

Sau khi chạy khoảng một tiếng, mình nhìn thấy sương mù. Sao chỗ đó lại bị sương mù bao phủ nhỉ? …Không lẽ, đó chính là bức tường? Mình đã đến nơi thật rồi sao!? Giỏi quá, mình ơi… Chẳng có ai khen ngợi nên mình tự khen mình vậy.

Điều quan trọng là, bức tường đó chỉ người có ma lực mới đi qua được. Mình tuy không dùng được ma pháp, nhưng mình có ma lực, vậy có đi qua được không nhỉ? Cứ thử đến gần xem sao.

Thật sự không nhìn thấy gì bên trong cả. Phía bên kia lớp sương mù chính là làng nghèo. Làng nghèo vào ban đêm trông có vẻ bất ổn thật… Thôi chết, chưa kiểm chứng mà đã vội vàng phán xét thì không hay rồi.

Cứ phải tự mình xác nhận mới được. Mình nghe rõ tiếng tim đập thình thịch. Mình hít thở sâu một hơi rồi tiến bước về phía làng nghèo.