I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

278 1081

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

10 31

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

528 903

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

9 40

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

29 121

1 - 199 - Chương 159

Tôi đi đến đâu, học sinh tự khắc mở lối đến đó. Họ cứ thế dẫn đường cho tôi đến đích, cứ như thể hiện tại tôi là một nữ hoàng vậy. Không một ai nói năng gì, chỉ có vô vàn ánh mắt cứ thế đổ dồn vào tôi. Dần dà rồi cũng quen với việc được chú ý. Cứ nghĩ mọi người đang dõi theo mình là tôi lại ưỡn ngực, thẳng lưng.

“Ồ!”

Vừa đến nơi, câu đầu tiên tôi buột miệng thốt ra chính là thế.

…Đây là tóc ư?

Mái tóc màu tím nhạt vương vãi trên sàn lập tức lọt vào mắt tôi. Màu đẹp thật. Tím thế này hiếm thấy ghê.

“Cuối cùng thì chính chủ cũng đã đến rồi đây.”

Giọng nói hơi cao, lại có vẻ căng thẳng ấy nghe quen quen. Tôi quay sang nhìn chủ nhân của giọng nói đó. …Không phải là Jane sao? Lâu quá rồi không gặp. Cái mũi tôi đánh gãy đã lành lặn hoàn toàn rồi này. Chắc là do trị liệu ma pháp nhỉ? Vẻ của một học sinh ưu tú vẫn còn đó chứ.

“Trông cô khỏe mạnh ghê, Jane.”

Tôi vừa nói, Jane liền nhăn mặt.

“Cô cũng biết tên tôi à. Bị cô gọi tên đúng là khó chịu hết sức.”

Xem ra tôi bị ghét lắm đây. Phải rồi, ai bảo tôi lại nhắm thẳng vào mặt cô ta mà đấm một phát bay luôn cơ chứ.

“Cái dáng vẻ của cô sau khi bị tôi đấm trông cứ như một con ếch bị giẫm bẹp vậy đó.”

Tôi vừa nói vừa chế giễu.

Dám dùng từ “khó chịu” với một ác nữ như tôi, Jane cô cũng gan đấy. Tôi cứ có cảm giác cuộc chiến giữa chúng ta vẫn chưa kết thúc. Đây là muốn phục thù đây mà.

“Em nghĩ cô không phải chiến đấu với cô ta đâu.”

Jill khẽ nói nhỏ với tôi.

…Không phải ư? Tôi trố mắt nhìn Jill.

“Chắc là cô bé kia mới là vấn đề đó?”

Nói rồi, Jill chỉ tay về phía sau Jane. Tôi dõi mắt theo ngón tay của Jill. Một nữ sinh với mái tóc bị cắt tan nát đang ngồi bệt dưới đất.

À, ra cô bé này là chủ nhân của mái tóc tím nhạt đó.

“Tình cảnh có vẻ thảm hại ghê.”

“Hình như bị cắt tóc thì phải.”

“Tại sao nhỉ…”

Dù có vắt óc suy nghĩ đến mấy, tôi cũng không hiểu tại sao cô bé lại bị cắt tóc. Jill cũng có vẻ không hiểu.

“Để tôi nói cho cô biết. Cô bé này, nghe nói rất ngưỡng mộ cô đó. Mái tóc dài của cô bé cũng là vì ngưỡng mộ mái tóc đen bóng, đẹp… đáng sợ của cô mà nuôi dài ra đó.”

Jane đột nhiên nhìn chằm chằm vào tôi và bắt đầu nói. Cô ta giải thích cặn kẽ ghê, đến cả chất tóc của tôi cũng không bỏ qua.

“Thế thì sao?”

Tôi vừa nói, cô ta liền phá lên cười.

…Đáng sợ thật. Cứ như một tên sát nhân điên loạn vậy.

“Ngưỡng mộ cô thì sẽ làm loạn kỷ luật chứ sao! Cho nên tôi đã dùng cái kéo này mà cắt phăng nó đi. Cô bé đã khóc thét lên đó! Đáng đời, ai bảo lại đi ngưỡng mộ cái thứ như cô!”

Vừa gào xong, Jane liền trừng mắt nhìn nữ sinh tóc tím nhạt đang ngồi bệt dưới sàn.

…Xem ra Jane sau một thời gian không gặp đã biến thành một người cực kỳ nguy hiểm rồi. Vẻ của một học sinh ưu tú đã biến đi đâu mất rồi. Hay là tại tôi đã đánh cô ta nhỉ…

“Vậy, cô muốn tôi đến đây làm gì?”

“Vì cô mà cô bé ấy ra nông nỗi thảm hại này đó? Cô không cảm thấy gì sao?”

Jane hơi cứng người lại khi trả lời câu hỏi của tôi.

“Không.”

Tôi vừa dứt lời, không khí trong nhà ăn lập tức thay đổi. …À, tôi biết cái bầu không khí này mà. Không khí lên án tôi. Jane mở to mắt, há miệng.

“Đồ tồi.”

“…Thật thất lễ. Vốn dĩ tôi không quen biết cô bé đó, với lại tôi cũng chẳng có hứng thú với kẻ yếu.”

“Tất cả là do cô mà cô bé ấy mới ra nông nỗi đó chứ?”

“Đó không phải lỗi của tôi. Là lỗi của cô đó, Jane.”

“Là do cô đã khiến tôi phải hành động như vậy!”

Jane có vẻ hơi hoảng, lớn tiếng gào lên.

…Xem ra việc bị tôi đánh đã gây ra cú sốc lớn cho cô ta. Nhưng, tôi sẽ không vì chuyện đó mà bận tâm đâu.

“Đúng vậy, chính cô là người đã cắt mái tóc quý giá của tôi.”

À, một giọng nói thật hay. Tôi vừa nghĩ thế vừa nhìn về phía nữ sinh tóc tím nhạt đang đứng sau lưng Jane. Cô bé đã đứng dậy, trừng mắt nhìn Jane. Ánh mắt của cô bé thật có uy lực. Mái tóc tuy rối bời nhưng dáng đứng lại toát lên vẻ cao quý.

“Cô bé đó thật sự ngưỡng mộ Alicia đó.”

“Vậy sao?”

“Cái cách đứng, hay cái cách trừng mắt như muốn xuyên thủng người khác ấy. Với lại, việc cô bé dám cãi lại Jane ở đó cũng là vì muốn được Alicia công nhận đó.”

Jill nhìn cô bé và thản nhiên nói. Tôi nhìn chằm chằm vào mái tóc tím nhạt vương vãi trên sàn.

…Lại xuất hiện thêm một cô bé đáng gờm nữa rồi.