I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kimi kara umareru.

(Đang ra)

Kimi kara umareru.

詠井 晴佳

Nữ chính chìm đắm trong tình yêu cuồng nhiệt!

11 3

Mayoi neko ni natsuka rete, itsunomanika kainushi ni natte ita

(Đang ra)

Mayoi neko ni natsuka rete, itsunomanika kainushi ni natte ita

涼暮皐

Đây là một câu chuyện đời thường về hai người, dù có thể tự mình sống tốt, vẫn đi tìm lý do để ở bên nhau.

8 1

Vào Đông Tái Hiện

(Đang ra)

Vào Đông Tái Hiện

Tuyết Lê Đôn Trà

Đây là một câu chuyện tuổi trẻ có chút ấm áp, có chút kinh dị, có chút lãng mạn, xảy ra trên một hòn đảo vào mùa đông, giữa một nhóm thiếu niên nam nữ.

14 1

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

(Đang ra)

Cục Cải Tạo và Giám Sát Ma Pháp thiếu nữ

Horohoro

Đó là số phận bi thảm của Ianna trong câu chuyện.

19 419

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

(Đang ra)

Ông chú phịch thủ dừng thời gian muốn nghỉ hưu

Absolute Hat - 절대삿갓

Ai đó làm ơn đưa tôi về trái đất giùm cái!

23 553

300 - 399 - Chương 314

314 – Mười hai tuổi – Jill

Để xóa bỏ niềm tin mù quáng mà Alan dành cho Liz và giúp cậu ấy có thể đưa ra những "phán đoán đúng đắn", chúng tôi đã cho cậu ấy uống thử vài loại thuốc, nhưng chẳng loại nào có tác dụng cả.

Chúng tôi cũng đã cởi trói cho Alan, để cậu ấy có thể sinh hoạt thoải mái mà không thiếu thốn bất cứ thứ gì. Giường êm nệm ấm, bữa ăn thịnh soạn, lại còn có sách để đọc giết thời gian. Nói chung là, cậu ấy có thể sống một cuộc đời an nhàn tự tại.

Khi Alan muốn có kiếm để luyện tập, Duke liền đưa cho cậu ấy ngay mà không hề do dự. Tôi hỏi Duke: "Không nguy hiểm sao?", Duke chỉ mỉm cười đầy tự tin.

À phải rồi, tôi suýt quên mất rằng Duke mạnh đến mức không ai sánh bằng.

Về phần Alan, ban đầu cậu ấy còn kháng cự, nhưng có lẽ đã quen rồi nên giờ đây, dù chúng tôi đưa thuốc thì cậu ấy cũng chẳng nói gì mà cứ thế uống thôi.

Vì đây không phải là loại thuốc gây hại cho cơ thể người nên dù có uống bao nhiêu, sức khỏe của Alan cũng không hề thay đổi.

…Phải chăng Alan đã yêu Liz quá sâu đậm đến mức không thể nào quay lại như xưa được nữa rồi?

Khi chúng tôi đang thảnh thơi ngồi trong phòng khách ở Vương cung thì bỗng dưng Mel bước vào, gương mặt cô bé rạng rỡ lạ thường.

Henry và Duke đều hướng ánh mắt về phía Mel.

"Lần này chúng ta thử cái này xem sao!"

Mel vừa nói vừa chìa tay ra, trên lòng bàn tay cô bé là một viên thuốc.

"Ôi chao!" – Tôi không kìm được mà thốt lên.

Từ lòng bàn tay cô bé tỏa ra một luồng khí màu tím kỳ dị, viên thuốc trông độc hại đến mức khiến người ta nghĩ rằng nếu uống vào sẽ chết ngay lập tức.

"Chắc chắn Alan sẽ không uống cái này đâu."

Gương mặt Henry cứng đờ lại. Nghe vậy, Mel hơi khó chịu, cô bé "chậc" một tiếng đáng yêu.

"Có lẽ, thuốc men không thể giải quyết được vấn đề này rồi."

"Tôi cũng lờ mờ nghĩ vậy."

Tôi tán thành lời của Duke.

"Ủa, vậy là việc nghiên cứu thuốc của tụi Mel thất bại rồi sao?"

"Phải rồi, chúng ta hãy nghĩ cách khác thôi."

Duke nói rồi, một khoảng lặng kéo dài. Mỗi người đều tự mình suy nghĩ các giải pháp trong đầu.

Cách nhanh nhất là nhờ Liz giải bùa mê, nhưng cô ấy lại sử dụng ma pháp một cách vô thức, và hơn hết, chắc chắn cô ấy sẽ phủ nhận việc mình đang dùng ma pháp mê hoặc.

…Không, có lẽ chúng ta nên đưa cô ấy đến đây một lần.

"Hay là chúng ta thử đưa Liz đến gặp Alan xem sao?"

Đề xuất của tôi khiến mọi người khựng lại trong giây lát, nhưng ngay sau đó, Mel mở miệng, gương mặt hơi tỏ vẻ không vui.

"Nhưng nếu việc chúng ta bắt cóc Alan bị lộ, cô ấy mà nổi trận lôi đình thì có khi lại khiến ma lực bạo phát nữa đó."

"Đúng là, Liz mà giận thật thì phiền phức lắm."

"Vậy thì, chúng ta hãy đổi mục tiêu."

Duke nói bằng giọng điềm tĩnh trước lời của Mel và Henry. Đôi mắt xanh của anh ấy hướng về phía chúng tôi.

"Ý anh là sao? Bỏ mặc Alan luôn à?"

Mel nghiêng đầu nhỏ.

"Không, Alan sẽ dùng đến sau. Nếu muốn tìm cách giải ma pháp bằng Liz, thì những người ở học viện sẽ dễ xử lý hơn."

"Vậy trong thời gian đó, Alan sẽ làm gì?"

Trước câu hỏi của tôi, Duke liếc nhìn Henry. Henry hiểu ý nên nhíu mày.

"Henry sẽ là người trông chừng cậu ta."

Có lẽ không thể cãi lời Duke, Henry miễn cưỡng lẩm bẩm: "Được rồi."

Nếu không phải là Vương tử thì đây đúng là phạm pháp. …Mà chúng ta cũng là đồng phạm cả.

Thôi thì, để ngăn chặn những gì Liz đang làm, chúng ta đành phải dùng đến một vài biện pháp mạnh tay vậy.