Dù không có Cather Liz giúp đỡ, có lẽ Alicia cũng sẽ tự mình trở về thôi.
“Mel.”
“Tôi hiểu rồi, chủ nhân.”
Vừa dứt lời, Mel đã thoắt ẩn thoắt hiện. Lâu lắm rồi tôi mới lại nghe cô ấy gọi “chủ nhân”.
Kế hoạch của chúng tôi rất đơn giản. Chúng tôi sẽ tiến hành thử nghiệm ngay trong căn phòng hội học sinh rộng đến vô ích này. Chỉ cần có Liz và Eric là đủ.
“Các người định làm gì vậy? Không phải là bàn cách cứu Alicia sao?”
Nghe Liz hỏi, Henry đáp rành mạch: “Xin lỗi, nhưng không phải.”
Eric lộ vẻ bàng hoàng. Dù có thể tìm cách đưa Liz hay Eric đến riêng lẻ, nhưng muốn triệu tập cả hai người cùng lúc lại rất khó. Bởi vậy, lần này chúng tôi đã phải lợi dụng Alicia.
“Ý các người là sao?” Eric nhíu mày.
“Liz, cô đang vô thức sử dụng ma pháp lên Eric đấy. Tôi muốn cô hóa giải nó.”
Eric không nghe thấy lời của Duke. Mel đã dùng ma pháp để ngăn không cho những lời đó lọt vào tai Eric. Bởi nếu Eric nổi giận vì lời của Duke thì sẽ rất rắc rối.
“…Là sao chứ? Tôi đâu có dùng ma pháp lên Eric.”
“Không chỉ Eric, mà hầu hết học sinh trong học viện này.”
“Tôi đời nào làm chuyện đó!”
Chưa đợi Duke nói hết, Liz đã hét lên. Eric đứng cạnh bên, mặt vẫn còn ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Liz? Sao vậy?”
Cather Liz mặc kệ lời Eric, dồn dập hỏi Duke: “Tôi đã dùng loại ma pháp gì? Tôi có làm hại ai không?”
Cái sự vô ý mà lại gây phiền phức này mới đáng bực mình nhất. Và cũng khó mà nói chuyện cho ra nhẽ. Giá như cô ta có ác ý thật sự khi thi triển ma pháp thì mọi chuyện đã dễ xử lý hơn nhiều.
Cather Liz vốn luôn điềm tĩnh, vậy mà chỉ một lời của Duke cũng đủ khiến cô ấy rối loạn tâm trí đến vậy. Bởi thế, từ trước đến nay chúng tôi luôn phải tránh nói thẳng điều này với cô ấy… Nhưng quả nhiên, ma lực của Thánh nữ quá mạnh, không thể kiểm soát nổi.
“Này! Rốt cuộc đang có chuyện gì vậy hả?!” Eric nhìn về phía chúng tôi, lớn tiếng hỏi. Cậu ta là nhân tố không thể thiếu cho cuộc thử nghiệm này, nhưng lúc này thì xin hãy im lặng đi.
“Ngủ một giấc nhé~”
Giọng của Mel vẳng tới từ đâu đó. Xem ra chúng tôi đã tâm đầu ý hợp.
Eric từ từ mất thăng bằng, rồi đổ ập xuống chiếc ghế sofa gần đó. Cậu ta ngủ thiếp đi ngon lành.
…Khiến Eric ngủ gật được như vậy, Mel cũng có thực lực đáng kinh ngạc thật. Quả không hổ danh là cận thần của Duke.
“Eric?”
Cùng lúc Eric ngã xuống, Cather Liz quay phắt lại.
“Không sao đâu, chỉ là để cậu ta nghỉ ngơi một lát thôi.”
Nghe Duke nói vậy, Cather Liz lại từ từ chuyển ánh mắt về phía Duke.
Không thể rời mắt khỏi đôi con ngươi xanh lục bảo sắc sảo, không hề nao núng dù đối diện với cả Vương tử của cô ấy. Cô ấy cũng có ánh mắt như thế này sao…
“…Nói lại cho tôi nghe đi, rốt cuộc tôi đã dùng loại ma pháp gì?”
Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, Duke mở lời: “Đó là ma pháp Mê Hoặc.”